Không chỉ vì nguyên nhân mộc hệ tâm, đan dược văn minh có đủ các loại đan dược, thần hiệu so với đan dược của thế pháp lực khác tốt rất nhiều, có thể hồi phục nhiều pháp lực. Lý Thọ thầm nghĩ, so sức chiuj đựng thì mình thắng Lục Nguyên rồi, vinh diệu của đan dược văn minh không thể mất.
Hồ nước Thái Hoàng Thiên, trong đó điều kiện hoàn cảnh không ngừng biến đổi, biến ảo khó định.
Theo hồ nước Thái Hoàng Thiên không ngừng biến đổi, đủ các loại hoàn cảnh tập đến, đủ các loại áp lực ập đến, bắt đầu có người chịu không nổi hoàn cảnh nơi đây. Hai cửa trước chỉ đóng băng, cửa này nếu ngươi cố ở trong hồ nước mà thân thể thì chịu không nổi bạo tạc trong hồ là bình thường. Đầu tiên ngươi chịu không nổi vọt lên mặt hồ, phút chốc các loại áp lực tan biến hết, tất nhiên tiếp theo chính là bị đào thải.
Một người tiếp một người chịu đựng không nổi, lần này trình tự bị đào thải cơ bản giống lần trước. Sau kh iTống Duy Nhất bị đào thải, còn ở lại là hai người Lục Nguyên, Lý Thọ.
Hai mươi tám người khác đều bay lên trên hồ nước quan chiến.
Họ muốn nhìn xem tranh chấp cuộc chiến thứ ba rốt cuộc là Kiếm Môn Lục Nguyên thắng, hay Lý Thọ đến từ văn minh thắng.
Lý Thọ đang cố chống, pháp lực của gã đến đỉnh cao đại đạo cảnh thập tầng, vốn có thể chống đỡ lâu hơn người khác rất nhiều, nhưng vì áp lực hồ nước Thái Hoàng Thiên đem đến cho người ngày càng lớn, pháp lực tiêu hao ngày càng nhiều. Gã bất giác nhìn hướng Lục Nguyên, phát hiện hắn tĩnh tọa trong hồ nước, dáng vẻ rất thoiar mái.
Bây giờ mình suýt không chống đỡ nổi mà Lục Nguyên thoải mái thế sao?
Lòng Lý Thọ thít chặt, nhưng không mấy để ý, tay động móc ra một đan dược hồi phục pháp lực, nuốt xuống, lập tức pháp lực liên miên sinh ra. Lục Nguyên sai, Lục Nguyên, ngươi là thứ gì chứ, mình có biếtbao nhiêu đan dược, không ngừng hồi phục pháp lực, điểm này ngươi làm được không?
Hồ nước Thái Hoàng Thiên tăng áp lực ngày càng lớn, pháp lực tiêu hao dần hướng đến mức khủng bố. Lý Thọ không ngừng nuốt đan dược, nuốt rất nhiều đan dược.
Khiến Lý Thọ bực mình nhất là Lục Nguyên thoải mái ngồi đó, dường như hồ nước này không đem lại bất cứ áp lực gì cho hắn.
Không sai, hồ nước này đúng là không mang đến bao nhiêu áp lực cho Lục Nguyên. Lục Nguyên phát hiện chỗ này ngươi tùy theo hoàn cảnh hồ nước biến hóa mà thay đổi, ví dụ bên ngoài hồ nước nóng thì ngươi liền dùng vô tướng chi long biến hóa pháp lực tương ứng là có thể không cần gánh vác bao nhiêu áp lực, hoàn cảnh có biến nữa thì vô tướng chi long liền biến theo.
Vô tướng chi long có biến hóa vô cùng, có thể mô phỏng bất cứ hình dạng pháp lực nào.
Vô tướng thôn phệ quyết vốn chính là một môn huyền diệu khó giải thích.
Kết quả bây giờ thành đối lập to lớn. Lý Thọ không ngừng nuốt đan dược, Lục Nguyên thì an nhàn tĩnh tọa, mặt treo nụ cười nhạt.
Rốt cuộc, Lý Thọ phát hiện mình còn lại đan dược chỉ có hai, ba cái mà Lục Nguyên vẫn là bộ dạng thoải mái, cứ đấu như vậy thì e rằng mình thắng không nổi. Tuy gã có vinh diệu xuất thân từ văn minh nhưng cũng biết bây giờ đấu không lại, đành bất đắc dĩbay ra khỏi hồ nước.
Cuối cùng người còn lại chính là Lục Nguyên.
Không chút nghi ngờ, giờ ba chiến Lục Nguyên thắng Lý Thọ hai trận, Lý Thọ thắng Lục Nguyên một trận, tức là cuối cùng Lục Nguyên thắng.
Lần này Lục Nguyên chân chính đánh bại Lý Thọ xuất thân đan dược văn minh.
Lý Thọ phát hiện mình sắp điên rồi.
Mình mà lại thua một người Kiếm Môn không quan trọng, chết tiệt! Mình chính là xuất thân từ văn minh, mặt mũi đan dược văn minh bị mình đánh mất vài phần rồi. Bình thường gã thấy Vô Thượng Đại Giáo thì rất huênh haong, nhưng giờ không biết tại sao thấy nụ cười nhạt của Lục Nguyên thì vênh váo không nổi, đắc ý chẳng được.
Lúc này có tiếng ầm ầm vang lên từ đằng trước, đó là phía trước bia đá bảy chữ cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn. Mặt đất tách ra một khe hở, có một bức tường đất nhô lên cao, trên tường đất có ba mươi cái hộp đen.
Trong không trung vang giọng nói:
- Mỗi người các ngươi tìm ứng hộp có hơi thở của mình, bên trong có phần thưởng tại cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn của các ngươi. Lần này các ngươi biểu hiện càng tốt thì được thưởng càng tuyệt.
Mỗi người đều lao về phần thưởng của mình, hơi thở không đúng thì không thể mở ra hộp đen của người khác, tất cả tự tim cái của mình.
- Ta được đến thiên ngộ thạch! Ha ha, mười thiên ngộ thạch, còn có trung phẩm linh thạch, lớn to!
Có người lên tiếng. Người này trong đợt đánh giá vừa rồi sắp xếp chót, có được đánh giá như vậy mà được thiên ngộ thạch và trung phẩm Lý Thọ, đủ thấy cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn thưởng cho đúng là không tệ.
- Đẹp quá đi! Linh thú tuyết hệ thật là đẹp!
Dạ Cơ Tuyết cười tươi, phần thưởng của nàng rõ ràng là linh long tuyệt hệ cấp truyền thuyết Lục Nguyên tổng cộng chỉ có hai con linh thú cấp truyền thuyết, Dạ Cơ Tuyết lần này biểu hiện không được tốt mà có tới hai con.
- Của ta là linh thú băng hệ.
Bách Lý Băng nhìn năm con linh long cấp truyền thuyết bay lên cạnh mình, phần thưởng của nàng không chỉ có năm con linh long cấp truyền thuyết mà thôi, còn được một khối thiên băng tiên thạch. Thiên băng tiên thạch là vật tất yếu để rèn luyện tiên kiếm, nàng tìm thiên băng tiên thạch đã rất lâu không dè gặp tại đây. Đến hỗn động cảnh không lâu là bắt đầu sử dụng linh kiếm, giờ trước tiên chuẩn bị là vừa.
- Đây là Thương Thiên Đại Đạo Thạch!
Lý Thọ ngơ ngẩn nhìn hòn đá hình tròn hoàn mỹ trong tay mình, vô cùng kích động. Cái gọi là Thương Thiên Đại Đạo Thạch tức là bản tăng cường của thiên ngộ thạch, tác dụng là tăng ba mươi phần trăm lĩnh ngộ một trong mười loại kiếm ý khó nhất. Chớp mắt gã kích động không nói nên lời.
- Đây là Thương Thiên Đại Đạo Thạch ư?
Lục Nguyên nhìn hòn đá trong tay, trừ màu nhạt hoàn toàn khác với trong tay của Lý Thọ ra, bộ dạng y như đúc. Ba mươi phần trăm xác suất lĩnh ngộ một loại trong mười kiếm ý khó nhất ư? Tuy nhiên, Lục Nguyên phát hiện trong hộp của mình không chỉ có Thương Thiên Đại Đạo Thạch mà thôi, còn có một tảng đá tỏa ánh sáng xanh nhạt. Tảng đá rất nhỏ, trong suốt lóng lánh, hình vuông hoàn mỹ, nhưng vào tay thì nặng cỡ mấy ngàn cân, không biết là loại đá gì nữa.
Hắn thuận miệng hỏi Bách Lý Băng sư tỷ bên cạnh, nàng lắc đầu không nhận ra rốt cuộc là tảng đá gì, nhưng chắc là có tác dụng thần kỳ, nếu không thì sẽ chẳng đặt chung với Thương Thiên Đại Đạo Thạch. Dù sao giá trị của Thương Thiên Đại Đạo Thạch đã cao kinh người.
Thật ra Lục Nguyên được thưởng hơn Lý Thọ gấp hai, bởi vì Lục Nguyên được đánh giá là hoàn mỹ!
Hoàn mỹ!
Lý Thọ pháp lực đại đạo cảnh thập tầng biểu hiện còn không bằng Lục Nguyên.
Lục Nguyên pháp lực là đại đạo cảnh bát tầng, biểu hiện đến mức này, cho nên được cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn đánh giá là hoàn mỹ. Bởi vì được đánh giá hoàn mỹ nên mới có phần thưởng tốt như vậy. Tảng đá xanh nhạt nặng mấy ngàn cân có uy lực to lớn, là một trong thần vật cõi thiên địa.
- Thương Thiên Đại Đạo Thạch này chỉ có ba phần khả năng ngộ được thập đại thiên địa pháp tắc khó nhất.
Hồ nước Thái Hoàng Thiên, trong đó điều kiện hoàn cảnh không ngừng biến đổi, biến ảo khó định.
Theo hồ nước Thái Hoàng Thiên không ngừng biến đổi, đủ các loại hoàn cảnh tập đến, đủ các loại áp lực ập đến, bắt đầu có người chịu không nổi hoàn cảnh nơi đây. Hai cửa trước chỉ đóng băng, cửa này nếu ngươi cố ở trong hồ nước mà thân thể thì chịu không nổi bạo tạc trong hồ là bình thường. Đầu tiên ngươi chịu không nổi vọt lên mặt hồ, phút chốc các loại áp lực tan biến hết, tất nhiên tiếp theo chính là bị đào thải.
Một người tiếp một người chịu đựng không nổi, lần này trình tự bị đào thải cơ bản giống lần trước. Sau kh iTống Duy Nhất bị đào thải, còn ở lại là hai người Lục Nguyên, Lý Thọ.
Hai mươi tám người khác đều bay lên trên hồ nước quan chiến.
Họ muốn nhìn xem tranh chấp cuộc chiến thứ ba rốt cuộc là Kiếm Môn Lục Nguyên thắng, hay Lý Thọ đến từ văn minh thắng.
Lý Thọ đang cố chống, pháp lực của gã đến đỉnh cao đại đạo cảnh thập tầng, vốn có thể chống đỡ lâu hơn người khác rất nhiều, nhưng vì áp lực hồ nước Thái Hoàng Thiên đem đến cho người ngày càng lớn, pháp lực tiêu hao ngày càng nhiều. Gã bất giác nhìn hướng Lục Nguyên, phát hiện hắn tĩnh tọa trong hồ nước, dáng vẻ rất thoiar mái.
Bây giờ mình suýt không chống đỡ nổi mà Lục Nguyên thoải mái thế sao?
Lòng Lý Thọ thít chặt, nhưng không mấy để ý, tay động móc ra một đan dược hồi phục pháp lực, nuốt xuống, lập tức pháp lực liên miên sinh ra. Lục Nguyên sai, Lục Nguyên, ngươi là thứ gì chứ, mình có biếtbao nhiêu đan dược, không ngừng hồi phục pháp lực, điểm này ngươi làm được không?
Hồ nước Thái Hoàng Thiên tăng áp lực ngày càng lớn, pháp lực tiêu hao dần hướng đến mức khủng bố. Lý Thọ không ngừng nuốt đan dược, nuốt rất nhiều đan dược.
Khiến Lý Thọ bực mình nhất là Lục Nguyên thoải mái ngồi đó, dường như hồ nước này không đem lại bất cứ áp lực gì cho hắn.
Không sai, hồ nước này đúng là không mang đến bao nhiêu áp lực cho Lục Nguyên. Lục Nguyên phát hiện chỗ này ngươi tùy theo hoàn cảnh hồ nước biến hóa mà thay đổi, ví dụ bên ngoài hồ nước nóng thì ngươi liền dùng vô tướng chi long biến hóa pháp lực tương ứng là có thể không cần gánh vác bao nhiêu áp lực, hoàn cảnh có biến nữa thì vô tướng chi long liền biến theo.
Vô tướng chi long có biến hóa vô cùng, có thể mô phỏng bất cứ hình dạng pháp lực nào.
Vô tướng thôn phệ quyết vốn chính là một môn huyền diệu khó giải thích.
Kết quả bây giờ thành đối lập to lớn. Lý Thọ không ngừng nuốt đan dược, Lục Nguyên thì an nhàn tĩnh tọa, mặt treo nụ cười nhạt.
Rốt cuộc, Lý Thọ phát hiện mình còn lại đan dược chỉ có hai, ba cái mà Lục Nguyên vẫn là bộ dạng thoải mái, cứ đấu như vậy thì e rằng mình thắng không nổi. Tuy gã có vinh diệu xuất thân từ văn minh nhưng cũng biết bây giờ đấu không lại, đành bất đắc dĩbay ra khỏi hồ nước.
Cuối cùng người còn lại chính là Lục Nguyên.
Không chút nghi ngờ, giờ ba chiến Lục Nguyên thắng Lý Thọ hai trận, Lý Thọ thắng Lục Nguyên một trận, tức là cuối cùng Lục Nguyên thắng.
Lần này Lục Nguyên chân chính đánh bại Lý Thọ xuất thân đan dược văn minh.
Lý Thọ phát hiện mình sắp điên rồi.
Mình mà lại thua một người Kiếm Môn không quan trọng, chết tiệt! Mình chính là xuất thân từ văn minh, mặt mũi đan dược văn minh bị mình đánh mất vài phần rồi. Bình thường gã thấy Vô Thượng Đại Giáo thì rất huênh haong, nhưng giờ không biết tại sao thấy nụ cười nhạt của Lục Nguyên thì vênh váo không nổi, đắc ý chẳng được.
Lúc này có tiếng ầm ầm vang lên từ đằng trước, đó là phía trước bia đá bảy chữ cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn. Mặt đất tách ra một khe hở, có một bức tường đất nhô lên cao, trên tường đất có ba mươi cái hộp đen.
Trong không trung vang giọng nói:
- Mỗi người các ngươi tìm ứng hộp có hơi thở của mình, bên trong có phần thưởng tại cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn của các ngươi. Lần này các ngươi biểu hiện càng tốt thì được thưởng càng tuyệt.
Mỗi người đều lao về phần thưởng của mình, hơi thở không đúng thì không thể mở ra hộp đen của người khác, tất cả tự tim cái của mình.
- Ta được đến thiên ngộ thạch! Ha ha, mười thiên ngộ thạch, còn có trung phẩm linh thạch, lớn to!
Có người lên tiếng. Người này trong đợt đánh giá vừa rồi sắp xếp chót, có được đánh giá như vậy mà được thiên ngộ thạch và trung phẩm Lý Thọ, đủ thấy cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn thưởng cho đúng là không tệ.
- Đẹp quá đi! Linh thú tuyết hệ thật là đẹp!
Dạ Cơ Tuyết cười tươi, phần thưởng của nàng rõ ràng là linh long tuyệt hệ cấp truyền thuyết Lục Nguyên tổng cộng chỉ có hai con linh thú cấp truyền thuyết, Dạ Cơ Tuyết lần này biểu hiện không được tốt mà có tới hai con.
- Của ta là linh thú băng hệ.
Bách Lý Băng nhìn năm con linh long cấp truyền thuyết bay lên cạnh mình, phần thưởng của nàng không chỉ có năm con linh long cấp truyền thuyết mà thôi, còn được một khối thiên băng tiên thạch. Thiên băng tiên thạch là vật tất yếu để rèn luyện tiên kiếm, nàng tìm thiên băng tiên thạch đã rất lâu không dè gặp tại đây. Đến hỗn động cảnh không lâu là bắt đầu sử dụng linh kiếm, giờ trước tiên chuẩn bị là vừa.
- Đây là Thương Thiên Đại Đạo Thạch!
Lý Thọ ngơ ngẩn nhìn hòn đá hình tròn hoàn mỹ trong tay mình, vô cùng kích động. Cái gọi là Thương Thiên Đại Đạo Thạch tức là bản tăng cường của thiên ngộ thạch, tác dụng là tăng ba mươi phần trăm lĩnh ngộ một trong mười loại kiếm ý khó nhất. Chớp mắt gã kích động không nói nên lời.
- Đây là Thương Thiên Đại Đạo Thạch ư?
Lục Nguyên nhìn hòn đá trong tay, trừ màu nhạt hoàn toàn khác với trong tay của Lý Thọ ra, bộ dạng y như đúc. Ba mươi phần trăm xác suất lĩnh ngộ một loại trong mười kiếm ý khó nhất ư? Tuy nhiên, Lục Nguyên phát hiện trong hộp của mình không chỉ có Thương Thiên Đại Đạo Thạch mà thôi, còn có một tảng đá tỏa ánh sáng xanh nhạt. Tảng đá rất nhỏ, trong suốt lóng lánh, hình vuông hoàn mỹ, nhưng vào tay thì nặng cỡ mấy ngàn cân, không biết là loại đá gì nữa.
Hắn thuận miệng hỏi Bách Lý Băng sư tỷ bên cạnh, nàng lắc đầu không nhận ra rốt cuộc là tảng đá gì, nhưng chắc là có tác dụng thần kỳ, nếu không thì sẽ chẳng đặt chung với Thương Thiên Đại Đạo Thạch. Dù sao giá trị của Thương Thiên Đại Đạo Thạch đã cao kinh người.
Thật ra Lục Nguyên được thưởng hơn Lý Thọ gấp hai, bởi vì Lục Nguyên được đánh giá là hoàn mỹ!
Hoàn mỹ!
Lý Thọ pháp lực đại đạo cảnh thập tầng biểu hiện còn không bằng Lục Nguyên.
Lục Nguyên pháp lực là đại đạo cảnh bát tầng, biểu hiện đến mức này, cho nên được cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn đánh giá là hoàn mỹ. Bởi vì được đánh giá hoàn mỹ nên mới có phần thưởng tốt như vậy. Tảng đá xanh nhạt nặng mấy ngàn cân có uy lực to lớn, là một trong thần vật cõi thiên địa.
- Thương Thiên Đại Đạo Thạch này chỉ có ba phần khả năng ngộ được thập đại thiên địa pháp tắc khó nhất.
/1562
|