Đương nhiên những cách nào quá tạp, Pháp Cường Đế Tử phát hiện năng lực học tập, tư chất của Lục Nguyên đúng là ghê gớm, dù là học loại nào đối phó pháp văn tự thì Lục Nguyên sẽ nằm trong số năm người đầu học xong trước tiên.
Lục Nguyên thật là tài năng kinh diễm! Pháp Cường Đế Tử có khi cảm thán nói.
Sau khi huấn luyện xong, Pháp Cường Đế Tử nói:
- Bây giờ huấn luyện văn tự dừng tại đây, tiếp theo sẽ cho các ngươi đợt huấn luyện cuối cùng, tức là về pháp thuật. Lần huấn luyện này sẽ mất thời gian khá dài.
Pháp Cường Đế Tử một đường huấn luyện không ít, ví dụ bá khí, ví dụ chiêu thức, ví dụ văn tự, hiện tại rốt cuộc đến lượt huấn luyện pháp thuật, còn là đợt cuối cùng.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Hoàn thành đợt huấn luyện cuối cùng này rồi các ngươi sắp chân chính đối mặt Thắng Giả Tổ, chiến đấu với Thắng Giả Tổ, sẽ khai pháo.
- Nếu nói lúc trước mười người Thắng Giả Tổ đến đấu chỉ là trận chiến mở màn, vậy sau này chính là chiến đấu thật sự, tranh hùng thật sự.
Pháp Cường Đế Tử giọng trầm thấp nói:
- Lần trước chiến đấu trừ chiến tích của Lục Nguyên ra, các ngươi làm ta mất mặt. Lần này không cho phép các ngươi mất mặt nữa, nếu không thì uổng phí ta huấn luyện rồi.
Hiển nhiên biểu hiện lần trước của đám Phó Cừu khiến gã rất bực mình.
Dưới thác nước, Pháp Cường Đế Tử đứng, ba mươi mốt người ngồi.
Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng nói:
- Thật ra huấn luyện pháp thuật cuối cùng nói là huấn luyện pháp lực chứ chỉ là nhảm nhí thôi. Mỗi người luyện tâm pháp khác nhau, thuộc tính khác nhau, muốn thống nhất huấn luyện là chuyện không có khả năng, vậy nên lần huấn luyện pháp lực này các ngươi tự nghĩ khó khăn trong tâm pháp các ngươi tu hành, ta sẽ giải đáp cho.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Vậy bây giờ từng người hỏi đi.
Bây giờ người ở đây đa số là hỗn động cảnh thất tầng, bát tầng.
Hỗn động cảnh thất tầng chính là hỗn độn đại thành!
Hỗn động cảnh bát tầng tức là trọng quy hỗn độn!
Ba mươi mốt người từng người đi lên hỏi khó khăn mặt tu hành pháp thuật của mình, ví dụ tại hỗn động cảnh thất tầng gặp vấn đề gì, hỗn động cảnh bát tầng có vấn đề, làm sao tùng kích hỗn động cảnh cửu tầng, vân vân và vân vân các loại.
Lục Nguyên ở một bên nghe, được lợi nhiều.
Cuối cùng đến lượt Lục Nguyên.
- Vấn đề của ta là làm sao hóa ra nhất điểm hỗn độn.
Vấn đề của Lục Nguyên thoạt nghe khiến người kinh ngạc. Mọi người đều hỏi vấn đề hỗn động cảnh thất tầng, bát tầng, hoặc là từ hỗn động cảnh bát tầng trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng. Chỉ một mình Lục Nguyên là hỏi vấn đề làm sao trùng kích hỗn động cảnh lục tầng.
Ba mươi mốt người mỉm cười, quả nhiên vẫn là Lục Nguyên pháp thuật thấp nhất.
Đương nhiên dù pháp thuật của Lục Nguyên thấp nhất cũng không ai dám khinh thường hắn.
Lúc trước lấy một thắng năm, chiến tích khắc năm người Thắng Giả Tổ, đã đặt địa vị của Lục Nguyên trong Bại Giả Tổ, tuy không cao bằng hỗn động cảnh bát tầng nhưng so với hỗn động cảnh thất tầng khác thì cao minh rất nhiều.
Pháp Cường Đế Tử suy tư, nói:
- Cái gọi là hóa xuất nhất điểm hỗn độn để ta xem coi.
Gã đặt tay vào cổ tay Lục Nguyên, một luồng pháp thuật rót vào kinh mạch của Lục Nguyên, lát sau mới nói:
- Thì ra là vậy, ta hiểu rồi. Bây giờ vấn đề của ngươi là nhất điểm hỗn độn này, tinh luyện ra hỗn độn thứ nhất của bản thân.
- Ngươi cần hiểu, cái gì là hỗn độn.
- Vạn vật diễn sinh ra từ trong hỗn độn.
- Cuối cùng lại quay về hỗn độn.
- Đây chính là vấn đề căn nguyên của vạn vật.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Có lẽ ngươi rất khó hiểu, bây giờ ta biểu thị cho ngươi xem hỗn độn của ta.
Chỉ thấy trong tay Pháp Cường Đế Tử dần xuất hiện một đoàn khí lưu màu vàng. Đoàn khí lưu bềnh bồng ở ngón tay gã, thấy không rõ bên trong rốt cuộc là cái gì. Dường như gì cũng có, lại dường như không có gì cả.
- Đây chính là hỗn độn của ta.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Nhìn rõ ràng!
Pháp Cường Đế Tử hét to:
- Cái gọi là hỗn độn có thể nói là gì cũng có hết, cũng có thể nói là không có gì cả, có thể nói là ban đầu của vạn vật, cũng có thể nói là cuối cùng vạn vật.
Lục Nguyên phát hiện khí lưu vàng trong tay Pháp Cường Đế Tử dường như vô hạn mở rộng. Đoàn khí lưu vàng này dường như bên trong nó vô cùng mở rộng, Lục Nguyên nhìn đoàn khí lưu vàng giống như Pháp Cường Đế Tử nói cảm giác bên trong đều không co gì cả, lại cảm thấy cái gì cũng không có. Có thể nói là ban đầu của vạn vật, cũng có thể nói là cuối cùng vạn vật.
Đó là loại cảm giác rất kỳ quái!
Lục Nguyên như có cảm ngộ rồi!
Mình hình như đã hiểu hỗn độn là gì rồi.
Pháp Cường Đế Tử mỉm cười nói:
- Bây giờ ngươi đã lĩnh ngộ rồi chứ? Nếu có nhất điểm hỗn chi đan của văn minh bình thường, thêm vào Pháp Hỗn Quả của tinh thần số năm, rất có khả năng thành hỗn động cảnh lục tầng. Nhất điểm hỗn chi đan rất khó mua, nhưng Pháp Hỗn Quả thì dễ mua được. Pháp Hỗn Quả là trái cây do pháp đạo thụ kết xuất ra, ước chừng một trái cây cỡ một trăm vạn thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên nói:
- Ta có nhất điểm hỗn chi đan.
Đây là hắn thắng dược chi văn minh Hải Trọng Đế Tử lấy được.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Vậy thì đơn giản, Pháp Hỗn Quả chỉ chừng một trăm vạn thượng phẩm linh thạch mà thôi.
Pháp Cường Đế Tử tất nhiên cho rằng Lục Nguyên có một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, bởi vì nó vốn không nhiều. Gã không hề biết Lục Nguyên không có một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, bây giờ tối đa khoảng hai mươi vạn, còn phải để lại cho mình dùng. Nhưng không có thượng phẩm linh thạch cũng không sợ, nơi này lại đi ra thiên tinh ngư thôi. Xem ra thiên tinh ngư lại nguy hiểm rồi.
Thiên tinh ngư là thứ ta yêu nhất.
Bây giờ Lục Nguyên rất cảm ơn thiên tinh ngư nha. Hết cách, không cảm ơn được sao? Không biết sẽ cho mình bao nhiêu thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên thuấn di! Bá khí sáu tầng! Âm dương! Ra tay như tia chớp! Một bộ liên chiêu này đã chơi rất nhiều lần, giờ lại chơi một lần không hề thấy áp lực, dễ dàng bắt được mười con thiên tinh ngư. Lục Nguyên bắt cá khiến đám người xung quanh trợn mắt há hốc mồm, có cách bắt thiên tinh ngư như vậy sao?
Pháp Cường Đế Tử ngây ra. Mới bắt đầu gã đặc huấn là dạy bá khí, khi đó Lục Nguyên luyện bá khí khá chậm nên bị gã từ bỏ, mãi đến trận chiến Thắng Giả Tổ đến viếng, gã mới lại xem trọng hắn. Nhưng gã luôn cho rằng bá khí của Lục Nguyên không được, giờ phát hiện Lục Nguyên luyện bá khí đã đến sáu tầng rồi!
Sáu tầng!
Dưới tay mình những người hỗn động cảnh bát tầng như Giản Huyền Cương, Giản Hà Cầu, Phong Trung Thu, Phong Minh Nguyệt, Hoa Nguyệt Sinh chỉ là luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết đến tầng thứ ba mà thôi, không ngờ Lục Nguyên luyện đến tầng thứ sáu, hắn làm sao luyện ra được? Pháp Cường Đế Tử rất thắc mắc.
Bá khí sáu tầng! Thật là không đơn giản, người có thiên phú, tài năng cần một trăm mới luyện được sáu tầng. Lục Nguyên không khả năng luyện đến lục tầng mới đúng, Pháp Cường Đế Tử rất là khó hiểu.
Hơn nữa ánh mắt của Pháp Cường Đế Tử cực kỳ lợi hại, đã thấy ra mỗi lần Lục Nguyên ra tay cầm thiên tinh ngư thì chưa từng vồ hụt, không lẽ bởi vì luyện thành âm dương! Âm dương thiết tắc ư? Pháp Cường Đế Tử đã có chút nghi ngờ, nếu là như vậy thì cuộc chiến với Thắng Giả Tổ rất đặc sắc.
Lục Nguyên thật là tài năng kinh diễm! Pháp Cường Đế Tử có khi cảm thán nói.
Sau khi huấn luyện xong, Pháp Cường Đế Tử nói:
- Bây giờ huấn luyện văn tự dừng tại đây, tiếp theo sẽ cho các ngươi đợt huấn luyện cuối cùng, tức là về pháp thuật. Lần huấn luyện này sẽ mất thời gian khá dài.
Pháp Cường Đế Tử một đường huấn luyện không ít, ví dụ bá khí, ví dụ chiêu thức, ví dụ văn tự, hiện tại rốt cuộc đến lượt huấn luyện pháp thuật, còn là đợt cuối cùng.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Hoàn thành đợt huấn luyện cuối cùng này rồi các ngươi sắp chân chính đối mặt Thắng Giả Tổ, chiến đấu với Thắng Giả Tổ, sẽ khai pháo.
- Nếu nói lúc trước mười người Thắng Giả Tổ đến đấu chỉ là trận chiến mở màn, vậy sau này chính là chiến đấu thật sự, tranh hùng thật sự.
Pháp Cường Đế Tử giọng trầm thấp nói:
- Lần trước chiến đấu trừ chiến tích của Lục Nguyên ra, các ngươi làm ta mất mặt. Lần này không cho phép các ngươi mất mặt nữa, nếu không thì uổng phí ta huấn luyện rồi.
Hiển nhiên biểu hiện lần trước của đám Phó Cừu khiến gã rất bực mình.
Dưới thác nước, Pháp Cường Đế Tử đứng, ba mươi mốt người ngồi.
Pháp Cường Đế Tử chắp tay sau lưng nói:
- Thật ra huấn luyện pháp thuật cuối cùng nói là huấn luyện pháp lực chứ chỉ là nhảm nhí thôi. Mỗi người luyện tâm pháp khác nhau, thuộc tính khác nhau, muốn thống nhất huấn luyện là chuyện không có khả năng, vậy nên lần huấn luyện pháp lực này các ngươi tự nghĩ khó khăn trong tâm pháp các ngươi tu hành, ta sẽ giải đáp cho.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Vậy bây giờ từng người hỏi đi.
Bây giờ người ở đây đa số là hỗn động cảnh thất tầng, bát tầng.
Hỗn động cảnh thất tầng chính là hỗn độn đại thành!
Hỗn động cảnh bát tầng tức là trọng quy hỗn độn!
Ba mươi mốt người từng người đi lên hỏi khó khăn mặt tu hành pháp thuật của mình, ví dụ tại hỗn động cảnh thất tầng gặp vấn đề gì, hỗn động cảnh bát tầng có vấn đề, làm sao tùng kích hỗn động cảnh cửu tầng, vân vân và vân vân các loại.
Lục Nguyên ở một bên nghe, được lợi nhiều.
Cuối cùng đến lượt Lục Nguyên.
- Vấn đề của ta là làm sao hóa ra nhất điểm hỗn độn.
Vấn đề của Lục Nguyên thoạt nghe khiến người kinh ngạc. Mọi người đều hỏi vấn đề hỗn động cảnh thất tầng, bát tầng, hoặc là từ hỗn động cảnh bát tầng trùng kích hỗn động cảnh cửu tầng. Chỉ một mình Lục Nguyên là hỏi vấn đề làm sao trùng kích hỗn động cảnh lục tầng.
Ba mươi mốt người mỉm cười, quả nhiên vẫn là Lục Nguyên pháp thuật thấp nhất.
Đương nhiên dù pháp thuật của Lục Nguyên thấp nhất cũng không ai dám khinh thường hắn.
Lúc trước lấy một thắng năm, chiến tích khắc năm người Thắng Giả Tổ, đã đặt địa vị của Lục Nguyên trong Bại Giả Tổ, tuy không cao bằng hỗn động cảnh bát tầng nhưng so với hỗn động cảnh thất tầng khác thì cao minh rất nhiều.
Pháp Cường Đế Tử suy tư, nói:
- Cái gọi là hóa xuất nhất điểm hỗn độn để ta xem coi.
Gã đặt tay vào cổ tay Lục Nguyên, một luồng pháp thuật rót vào kinh mạch của Lục Nguyên, lát sau mới nói:
- Thì ra là vậy, ta hiểu rồi. Bây giờ vấn đề của ngươi là nhất điểm hỗn độn này, tinh luyện ra hỗn độn thứ nhất của bản thân.
- Ngươi cần hiểu, cái gì là hỗn độn.
- Vạn vật diễn sinh ra từ trong hỗn độn.
- Cuối cùng lại quay về hỗn độn.
- Đây chính là vấn đề căn nguyên của vạn vật.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Có lẽ ngươi rất khó hiểu, bây giờ ta biểu thị cho ngươi xem hỗn độn của ta.
Chỉ thấy trong tay Pháp Cường Đế Tử dần xuất hiện một đoàn khí lưu màu vàng. Đoàn khí lưu bềnh bồng ở ngón tay gã, thấy không rõ bên trong rốt cuộc là cái gì. Dường như gì cũng có, lại dường như không có gì cả.
- Đây chính là hỗn độn của ta.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Nhìn rõ ràng!
Pháp Cường Đế Tử hét to:
- Cái gọi là hỗn độn có thể nói là gì cũng có hết, cũng có thể nói là không có gì cả, có thể nói là ban đầu của vạn vật, cũng có thể nói là cuối cùng vạn vật.
Lục Nguyên phát hiện khí lưu vàng trong tay Pháp Cường Đế Tử dường như vô hạn mở rộng. Đoàn khí lưu vàng này dường như bên trong nó vô cùng mở rộng, Lục Nguyên nhìn đoàn khí lưu vàng giống như Pháp Cường Đế Tử nói cảm giác bên trong đều không co gì cả, lại cảm thấy cái gì cũng không có. Có thể nói là ban đầu của vạn vật, cũng có thể nói là cuối cùng vạn vật.
Đó là loại cảm giác rất kỳ quái!
Lục Nguyên như có cảm ngộ rồi!
Mình hình như đã hiểu hỗn độn là gì rồi.
Pháp Cường Đế Tử mỉm cười nói:
- Bây giờ ngươi đã lĩnh ngộ rồi chứ? Nếu có nhất điểm hỗn chi đan của văn minh bình thường, thêm vào Pháp Hỗn Quả của tinh thần số năm, rất có khả năng thành hỗn động cảnh lục tầng. Nhất điểm hỗn chi đan rất khó mua, nhưng Pháp Hỗn Quả thì dễ mua được. Pháp Hỗn Quả là trái cây do pháp đạo thụ kết xuất ra, ước chừng một trái cây cỡ một trăm vạn thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên nói:
- Ta có nhất điểm hỗn chi đan.
Đây là hắn thắng dược chi văn minh Hải Trọng Đế Tử lấy được.
Pháp Cường Đế Tử nói:
- Vậy thì đơn giản, Pháp Hỗn Quả chỉ chừng một trăm vạn thượng phẩm linh thạch mà thôi.
Pháp Cường Đế Tử tất nhiên cho rằng Lục Nguyên có một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, bởi vì nó vốn không nhiều. Gã không hề biết Lục Nguyên không có một trăm vạn thượng phẩm linh thạch, bây giờ tối đa khoảng hai mươi vạn, còn phải để lại cho mình dùng. Nhưng không có thượng phẩm linh thạch cũng không sợ, nơi này lại đi ra thiên tinh ngư thôi. Xem ra thiên tinh ngư lại nguy hiểm rồi.
Thiên tinh ngư là thứ ta yêu nhất.
Bây giờ Lục Nguyên rất cảm ơn thiên tinh ngư nha. Hết cách, không cảm ơn được sao? Không biết sẽ cho mình bao nhiêu thượng phẩm linh thạch.
Lục Nguyên thuấn di! Bá khí sáu tầng! Âm dương! Ra tay như tia chớp! Một bộ liên chiêu này đã chơi rất nhiều lần, giờ lại chơi một lần không hề thấy áp lực, dễ dàng bắt được mười con thiên tinh ngư. Lục Nguyên bắt cá khiến đám người xung quanh trợn mắt há hốc mồm, có cách bắt thiên tinh ngư như vậy sao?
Pháp Cường Đế Tử ngây ra. Mới bắt đầu gã đặc huấn là dạy bá khí, khi đó Lục Nguyên luyện bá khí khá chậm nên bị gã từ bỏ, mãi đến trận chiến Thắng Giả Tổ đến viếng, gã mới lại xem trọng hắn. Nhưng gã luôn cho rằng bá khí của Lục Nguyên không được, giờ phát hiện Lục Nguyên luyện bá khí đã đến sáu tầng rồi!
Sáu tầng!
Dưới tay mình những người hỗn động cảnh bát tầng như Giản Huyền Cương, Giản Hà Cầu, Phong Trung Thu, Phong Minh Nguyệt, Hoa Nguyệt Sinh chỉ là luyện Pháp Tôn Bá Khí Quyết đến tầng thứ ba mà thôi, không ngờ Lục Nguyên luyện đến tầng thứ sáu, hắn làm sao luyện ra được? Pháp Cường Đế Tử rất thắc mắc.
Bá khí sáu tầng! Thật là không đơn giản, người có thiên phú, tài năng cần một trăm mới luyện được sáu tầng. Lục Nguyên không khả năng luyện đến lục tầng mới đúng, Pháp Cường Đế Tử rất là khó hiểu.
Hơn nữa ánh mắt của Pháp Cường Đế Tử cực kỳ lợi hại, đã thấy ra mỗi lần Lục Nguyên ra tay cầm thiên tinh ngư thì chưa từng vồ hụt, không lẽ bởi vì luyện thành âm dương! Âm dương thiết tắc ư? Pháp Cường Đế Tử đã có chút nghi ngờ, nếu là như vậy thì cuộc chiến với Thắng Giả Tổ rất đặc sắc.
/1562
|