Hoa Tâm Tổng Giám Đốc

Chương 111: Bị trói (t.t)

/125


Sau khi Cung Thần Hạo cơm nước xong, liền mang tiểu Huyên Huyên đưa đến nhà cũ , sau đó về nhà, nhưng khi về nhà vẫn ko thấy bóng hình quen thuộc như đã dự tính, trong lòng hắn nhất thời loạn thành một khối, quần áo của nàng đều ở đây, hơn nữa điện thoại di động cũng ko để ở nhà, bất an trong lòng càng lúc càng sâu, nàng chưa từng đi ra ngoài lâu như vậy

Nâng cổ tay, nhìn đồng hồ, đã ba giờ, cầm điện thoại di động hắn gọi qua số mấy của Tiêu Ngự Phi

"A lô, hôm nay nghĩ thế nào lại gọi điện thoại cho tôi?" Tiêu Ngự Phi nhận được điện thoại của hắn, trêu đùa nói

"Dĩnh nhi hôm nay có tìm cậu ko?" Cung Thần Hạo hỏi, hắn căn bản ko có thời gian nói mấy lời nhàm chán

"Tiểu Dĩnh? Ko có! Hai người các cậu lại thế nào rồi?" Tiêu Ngự Phi kinh ngạc hỏi, ko phải là hai người họ chưa hòa nhau chứ?

"Cậu biết số điện thoại của Minh Thiên Mạch ko?" Cung Thần Hạo hỏi ra vấn đề mình nghĩ đến

"Cậu muốn hỏi hắn có ở cùng tiểu Dĩnh hay ko chứ gì? Vậy, ko cần thiết, buổi trưa tôi và hắn cùng nhau ăn trưa" Tiêu Ngự Phi đóng xấp văn kiện trên tay lại , hỏi "Cậu và tiểu Dĩnh lại gây gổ nữa phải ko?"

"Ko có, hôm nay hẹn nhau cùng ăn trưa , nhưng đợi đến hơn một giờ, vẫn ko thấy cô ấy đến, gọi điện thoại cho Dĩnh nhi cũng ko gọi được, về đến nhà ko thấy người, tôi sợ cô ấy gặp chuyện ngoài ý muốn" Cung Thần Hạo đem nỗi lo lắng của mình nói cho bạn biết, tâm trạng hiện tại của hắn thật tệ

Tiêu Ngự Phi vừa nghe hắn nói thế, cả người cũng lo lắng theo, hỏi vội "Có thể cô ấy cùng bạn bè đi dạo phố ko?"

"Ko có, nên tôi mới gọi cho cậu hỏi xem cô ấy có ở cùng cậu hay ko, hoặc là ở cùng hắn" Cung Thần Hạo nắm tóc nói

"Hạo, gọi điện thoại cho tìm Tử Tường giúp một tay đi, tôi cũng sẽ cho người đi tìm" Tiêu Ngự Phi nói

"Được, vậy cúp máy trước, có tin tức gì thì gọi điện thoại liên lạc" Cung Thần Hạo nói

"Ừ"

Cung Thần Hạo cúp điện thoại, nhanh chóng bấm một số máy quen thuộc

"A lô, là tôi, giúp tôi tìm người.... .... tôi muốn biết hiện tại cô ấy đang ở nơi này.... ......đúng, càng nhanh càng tốt!"

2 phút sau, điện thoại đã bị nhét vào một góc trong ghế salon, Cung Thần Hạo rất lo lắng, sợ rằng nàng sẽ gặp tai nạn giao thông, ngoại trừ cái này, hắn căn bản ko tìm ra được nguyên nhân nào khác

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong nháy mắt kim đồng hồ đã chỉ sáu giờ , trong khoảng thời gian này có mấy cuộc gọi từ công ty, nhưng mỗi cuộc trò chuyện đều ko vượt quá mười giây, đã bị hắn cúp, hắn đang đợi cuộc gọi của một người khác, chuyện của công ty Tử Kiệt sẽ giúp hắn xử lý rất tốt

Reng.... ....reng.... .......

Cung Thần Hạo nhanh chóng nhận cuộc gọi, hỏi "A lô, có tra được hay ko?" Trong giọng nói là sự vội vàng

"Thật xin lỗi, vẫn ko tra được, tôi đã tra xét danh sách nhập viện của thành phố T ngày hôm nay, nhưng ko tìm được cái tên Lôi Dĩnh, điều này chứng minh Lôi Dĩnh đi ra ngoài ko gặp chuyện gì ngoài ý muốn, còn nữa, tôi thông qua mã số định vị anh đưa cho tôi, ở khu giao liên với vùng ngoại ô đã tìm được một cái ví da bị vứt bỏ, nếu theo như suy đoán của tôi thì, Lôi Dĩnh hẳn là bị bắt cóc, cô ấy có kết thù với người nào ko?" Người trả lời Cung Thần Hạo là chồng của Tô Khải Nhân _____ Long Tử Tường

"Bắt cóc? Dĩnh nhi trở về nước chưa được bao lâu, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy làm sao có thể kết thù với người?" Cung Thần Hạo hỏi ngược lại

"Dựa vào lời của nhân viên quản lý khách sạn , thì họ nhìn thấy Lôi Dĩnh lên một chiếc xe hơi màu đen, đây chính là mấu chốt của vấn đề" Long Tử Tường bình tĩnh phân tích

"Tôi mặc kệ cậu dùng phương pháp gì, đều phải giúp tôi tìm được cô ấy" Cung Thần Hạo nâng tay xoa xoa thái dương

"Tôi biết" Long Tử Tường lên tiếng

"Làm phiền cậu" Cung Thần Hạo nói xong, cúp máy, bắt cóc sao? Cái từ này rất mới mẻ, rất độc đáo, là do mình đắc tội với người nào trong kinh doanh? Nên mới dẫn đến cảnh Lôi Dĩnh bị bắt trói?

___________________________

Bị đẩy vào một căn biệt thự nhỏ từ lâu ko ai ở, nỗi sợ hãi trong lòng Lôi Dĩnh ko khỏi sâu hơn

Nàng quan sát cách bày biện bên trong, tất cả đồ đạc đều được vải trắng che lại, ko cẩn thận, nàng chạm vào tấm vải trắng, lập tức cả căn phòng dấy bụi, nơi này rốt cuộc đã bao nhiêu lâu ko có người ở?

Ngồi xổm trong một góc tường, cả người co lại, gian phòng này rất ẩm ướt , đặc biệt là vào buổi tối , hơi lạnh sẽ xuyên thẳng vào người Lôi Dĩnh khiến nàng tự giác co chặt thân thể hơn

Toàn thân đau nhức làm cho Lôi Dĩnh chết lặng , nàng mở to hai mắt nhìn căn phòng tối mịt, bụng trống rỗng, hiện tại nàng rất lạnh, rất đau, nhưng mà nàng biết, lúc này ko có ai đến giải quyết chuyện của nàng, cũng ko có người nào có lòng tốt chuẩn bị thức ăn cho nàng

Trời vừa chuyển chiều , Âu Mị Nhi đẩy cửa phòng ra, đi đến góc tường, nhấc chân đá vào người trong góc, cho đến khi nàng từ từ mở mắt, mới lên tiếng "Xem ra ngươi đã quen với nơi này? Cho nên mới ngủ say như vậy"

Lôi Dĩnh ko để ý đến nàng , tiếp tục nhắm mắt, nàng muốn ngủ , ngủ thiếp đi sẽ ko còn lạnh nữa, ko cảm thấy đói, cũng ko cảm thấy đau

Âu Mị Nhi thấy nàng ko trả lời, lửa giận nhất thời bừng lên, con đàn bà đáng chết, đã rơi vào cảnh này còn cố tỏ ra cao ngạo, nàng kéo lấy cổ áo Lôi Dĩnh, nói "Cô, cô căn bản ko nên xuất hiện bên người hắn, nếu như ko phải vì cô thì tôi cũng ko như thế này" Ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lôi Dĩnh

"Tôi? Tại sao cô ko suy nghĩ một chút, nguyên nhân là vì bản thân cô! Nếu tôi là Hạo, tôi cũng lựa chọn một người phụ nữ đáng sợ như vậy" Lôi Dĩnh ko sợ hãi, mở mắt nhìn Âu Mị Nhi, cô muốn gán tội cho người khác sao

"Còn nói dối! Hạo có nói qua, hắn yêu ta, nhưng hắn lại muốn kết hôn với cô, nếu ko phải là cô, Hạo sẽ vĩnh viễn ở bên tôi!" Âu Mị Nhi lớn tiếng kêu lên

"Yêu ngươi? Phụ nữ của hắn nhiều như vậy, ba chữ "anh yêu em" nhất định là ngày ngày treo ở khóe miệng, nên hắn cũng ko chỉ nói qua với một mình cô, chẳng lẽ chỉ vì ba chữ này, thì cô nhất định cho rằng hắn thật lòng yêu cô sao? Cô cần gì vì một người đàn ông ko yêu mình, mà bước chân vào con đường phạm tội, như vậy thật ko đáng " Lôi Dĩnh nhìn nàng nói (Rin: thế mới "chết vì zai là cái chết rất lai rai =)) )

"Câm miệng! Câm miệng!" Âu Mị Nhi buông bàn tay đang nắm lấy Lôi Dĩnh ra, đứng lên lạnh lùng nhìn nàng nói "Tôi ko cho cô bác bỏ tình yêu của tôi giành cho hắn như vậy, đồ vật của tôi, người khác đừng hòng giành lấy"

Lôi Dĩnh vịn tay vào vách tường, từ từ đứng lên "Cho nên mới bắt tôi trói ở nơi này? Cô ko cảm thấy mình rất ngây thơ sao?"

"Ngây thơ sao? Tôi ko cho là như vậy, cô chắc cũng đã đói bụng rồi phải ko?" Âu Mị Nhi vỗ tay một cái, cửa lần nữa được mở ra, một người đàn ông mặc đồ vest đen đem theo bàn kéo đi vào "Để ở đây được rồi" Âu Mị Nhi đưa tay chỉ vào một cái bàn bọc khăn trắng nói

Người đàn ông mặc đồ đen để thức ăn xuống , hướng về Âu Mị Nhi hơi cúi người, liền lui xuống, sau đó đóng cửa lại

"Ăn đi! Nếu cô chết đói, tôi sẽ mất đi một món đồ chơi" Âu Mị Nhi nói với Lôi Dĩnh

Lôi Dĩnh ko cảm thấy người phụ nữ trước mắt này có ý tốt để cho mình ăn như vậy, chắc chắn trong thức ăn đã bỏ thứ gì rồi, cho nên Lôi Dĩnh tựa vào tường, ko có hành động nào khác

Âu Mị Nhi ko cần đoán cũng biết Lôi Dĩnh lúc này đang nghĩ gì, xoay người cầm thức ăn trên bàn trên tay, thức ăn rất đơn giản, chỉ là một phần sandwich , nàng từ từ đi đến trước mặt Lôi Dĩnh cười nói "Ko ăn phải ko? Cô xem, cái này vừa được vào buổi sáng, còn rất mới" Nàng chẳng qua chỉ là ở phần nhân trét thêm một lớp tiêu mà thôi, ăn ko chết được

Lôi Dĩnh hướng về phía sandwich nuốt nước miếng một cái, nàng hiện tại rất đói, cả ngày hôm qua chưa ăn gì, mặc dù rất muốn ăn nhưng nàng vẫn cố nhịn, xoay đầu đi, ko để ý đến nó nữa

Âu Mị Nhi tay phải kềm lấy cằm Lôi Dĩnh, ngoan độc nói "Bây giờ cô ko muốn ăn cũng phải ăn, đây là bữa sáng tình yêu do tôi cố ý chuẩn bị cho cô, ko ăn thật lãng phí " Vừa nói nàng liền cầm bánh sandwich bằng tay trái nhét vào miệng Lôi Dĩnh

Lôi Dĩnh nhìn chằm chằm Âu Mị Nhi, miệng ngậm chặc, không muốn để nàng như ý, nhưng sức lực của nàng căn bản ko địch lại Âu Mị Nhi , nên cuối cùng vẫn bị cưỡng ép mở miệng , vừa nuốt vào một chút, một vị cay xe đã lan tràn khắp các đầu dây thần kinh

Sau khi Âu Mị Nhi nhét toàn bộ bánh sandwich vào bụng Lôi Dĩnh , thì mới chịu buông lỏng tay, ưu nhã vỗ một cái, nhìn Lôi Dĩnh đang trượt xuống tường , nói "Đây chỉ là phần bắt đầu! Phía sau còn có tiết mục hay đang chuẩn bị" Nói xong, nàng lại tiến lên một bước dùng sức đá Lôi Dĩnh một cái, mới hả giận rời đi

Lôi Dĩnh lúc này một câu cũng ko nói thành lời, trong đôi mắt là lệ tràn đầy đang thẳng tắp rơi xuống, đôi môi vốn tại nhợt, lại đỏ hồng vì tiêu trong bánh sandwich

________________________

Tiêu Ngự Phi ngồi trong phòng làm việc, căn bản ko có ý định xử lý đống tài liệu kia, hắn đứng lên, cầm áo khoác trên ghế dam sãi bước rời khỏi văn phòng làm việc của tổng giám đốc

Mặc dù đã gọi điện thoại cho thủ hạ đi tìm , nhưng hắn vẫn ko yên lòng, ngồi vào xe, Tiêu Ngự Phi do dự một chút, bấm số gọi cho Minh Thiên Mạch

Minh Thiên Mạch từ phòng tắm bước ra, nhận cuộc gọi "A lô"

"A lô, Thiên Mạch"

"Ngự Phi, có chuyện gì sao?"

"Có chuyện, tôi muốn cậu biết" Tiêu Ngự Phi đang suy nghĩ, hắn nên nói rõ chuyện này với hắn như thế nào

"Chuyện gì?" Minh Thiên Mạch hỏi

"Tiểu Dĩnh bị bắt cóc" Tiêu Ngự Phi khẳng định, bởi vì vừa rồi hắn nhận được điện thoại của Hạo đã xác nhận được thông tin

Minh Thiên Mạch nghe được hai chữ bắt cóc, lập tức hỏi "Sao lại như vậy, sao cô ấy lại bị bắt cóc?"

"Cụ thể thì tôi ko rõ, bây giờ vẫn còn trong vòng điều, bởi vì tiểu Dĩnh bị mất tích chưa đến 24 giờ, cho nên ko thể báo cảnh sát" Tiêu Ngự Phi nói

"Cậu bây giờ ở đâu? Tôi đi tìm cậu" Minh Thiên Mạch hỏi

"Chúng ta gặp nhau ở Mị Ảnh đi!" Tiêu Ngự Phi nói

"Được, gặp mặt nói chuyện sau" Minh Thiên Mạch cúp điện thoại, mở tủ quần áo ra bắt đầu thay đồ, trước sau chưa đến năm phút, Minh Thiên Mạch đã đóng của lại, ngồi vào xe. Hắn hiện tại cả lòng đều tràn đầy nóng vội, tiểu Dĩnh ko thể xảy ra bất cứ chuyện gì

/125

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status