**********
Chương 408: Kim quan ngọc thi
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Trái tim tôi, ngay lúc này Thần Núi đang nắm giữ trong tay, móng tay dài của ông ta, đang cắm sâu vào da thịt của trái tim tôi, mà lúc này tôi có thể cảm nhận được cảm giác móng tay nhọn của ông ta đang cắm sâu vào da thịt tôi, chính là giống như bình thường bị đem đi trói bởi sợi dây thừng gai, đau đớn lại khó mà thoát khỏi.Liễu Long Đình nghe xong những lời nói của Thần Núi, liền kéo tôi ra sau lưng anh ấy, nghiêng mặt sang bên bảo tôi đi về trước, đợi lát nữa anh ấy sẽ đem trái tim tôi về, vừa nói ngẩng đầu nhìn về phía Thần Núi, nói với ông ta rằng: “Nếu ông muốn mạng của tôi như vậy, vậy thì đến lấy đi, ông lấy được rồi, thì là của ông”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình cùng tôi qua đó, là giúp tôi đòi tim, vừa mới cảm thấy pháp lực của Thần Núi không mạnh, nhưng bây giờ sau khi nhìn thấy Thần Núi bị Liễu Long Đình đánh mà ông ta vẫn không một chút ảnh hưởng nào, tôi liền có chút không yên tâm để Liễu Long Đình một mình ở chỗ này, vì vậy nói với Thần Núi: “Là tôi lừa ông, ông có cái gì thì nhắm vào tôi này, tại sao lại đòi Liễu Long Đình đền mạng cho ông?”Thần Núi nghe tôi nói đến Liễu Long Đình, vẻ mặt biến sắc âm u hơn gấp mấy lần so với lúc nãy, vung thân hình to lớn của ông ta, trong miệng phát ra những tiếng cười u ám, cả nửa thân trên của ông ta nằm đè lên người tôi, ngả người ra sau, bày ra bộ dạng muốn công kích tôi: “Không có tại sao cả, cô càng quan tâm cái gì, thì tôi lại càng muốn phá hư cái đó, thế nào, cô còn muốn lấy lại tim của mình hay không? Nếu như không cần, thì tôi sẽ ăn nó, để cho cô bây giờ xuống âm tào địa phủ gặp Diêm Vương!”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Những lời cay độc của Thần Núi, trong ngữ khí đã không còn một chút tình cảm gì trước đây nữa, mà tôi bây giờ sở dĩ còn sống, cũng là bởi vì tim tôi vẫn còn nguyên vẹn, nếu như tim tôi thật sự bị ông ta ăn hoặc là là xé nát, thì tôi sẽ chết.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bản thân tôi sau khi chết sẽ như thế nào, tôi không biết, tôi cũng không muốn biết, hơn nữa sợ biết rồi, tôi chỉ muốn kiếp này tiếp tục sống với thân phận là Bạch Tô.“Vậy thì xem ngươi có bản lĩnh này hay không!” Liễu Long Đình cũng không muốn tiếp tục tranh giành với Thần Nói một cách vô nghĩa, trực tiếp nâng đuôi rắn khổng lồ của anh ấy lên, gạt mạnh trái tim trên tay của Thần Núi đi, muốn quấn cuộn trái tim của tôi lại, nhưng tốc độ phản ứng của Thần Núi khiến người ta kinh ngạc, lúc đuôi của Liễu Long Đình tấn công ông ta, người ông ta trực tiếp cởi bỏ thân nhện lớn, nửa thân trên trong nháy mắt liền nhảy vọt lên không trung giống như loại bại liệt bị cướp đi nửa thân dưới vậy, dùng eo đứng ở trên nhánh cây, đồng thời lúc Liễu Long Đình công kích ông ta, năm ngón tay nhọn dài của ông ta trực tiếp chụp vào trong trái tim tôi, máu tươi chảy xuống theo ngón tay ông ta, nỗi đau đớn của tim tôi truyền vào trong cơ thể tôi, tôi đau đớn trong nháy mắt cả người lạnh ngắt, tựa vào thân cây đại thụ bên cạnh tôi, ôm chặt lấy ngực, thở dốc từng ngụm từng ngụm, quay đầu lại nhìn về phía Thần Núi đang đứng trên cây cười nham hiểm, ông ta đã nắm được thóp của tôi, bây giờ nhìn bộ dạng đau khổ của tôi, ông ta vô cùng vui, khóe miệng màu tím đen nhếch lên, trong khoảng thời gian tôi đau khổ, luôn phát ra tiếng hừ cười khẩy từ trong cổ họng ông ta.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình vẫn luôn muốn cướp tim tôi về lại, nhưng là lúc này Thần Núi ông ta cũng không công kích, Liễu Long Đình làm sao công kích ông ta, ông ta liền trốn, đồng thời mỗi lần Liễu Long Đình công kích ông ta, thì móng tay ông ta lại bấu sâu vào trái tim tôi, thì càng đi sâu vào ta trong tim, tôi đau đến mức tưởng chừng như sống không bằng chết , vốn dĩ muốn đợi Liễu Long Đình giúp tôi đoạt lại trái tim, nhưng là lúc này tôi đã không chịu được nữa rồi, Liễu Long Đình cũng lo tôi đau đớn, trong lúc nhất thời cũng không cách nào ra tay Thần Núi, vì vậy dứt khoát cũng ngừng tấn công, lại đi về phía tôi, đỡ tôi đứng dậy, sau đó nói với Thần Núi: “Tôi bằng lòng đem mạng mình cho ông, nhưng ông trước tiên phải trả trái tim lại cho Bạch Tô.”Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thấy Liễu Long Đình thỏa hiệp, Thần Núi lúc này mới cười từ trên trời bay xuống, tiếp tục dính vào thân nhện to lớn của mình, sau đó dùng cả tay chân bò tới gần tôi và Liễu Long Đình, nói với Liễu Long Đình rằng: “Nếu tôi trả trái tim lại cho Bạch Tô, ngươi đổi ý thì làm thế nào? Theo ta thấy, không bằng anh và Bạch Tô, trước tiên phế hết tất cả pháp lực, thì tôi sẽ trả trái tim lại cho Bạch Tô.”Nhưng lúc Thần Núi đang nói, chính ông ta cũng cảm thấy không khả thi, vì vậy ngất đầu lên, lui người về phía sau mấy bước, tiếp tục nói chúng tôi: “Tôi biết hai người khó mà tiếp nhận cái yêu cầu này, ngược lại tôi còn có một cách khác trao đổi, chỉ là không biết, Liễu Long Đình có đồng ý hay không.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Cách gì?” Liễu Long Đình hất cằm lên hỏi Thần Núi.“Theo như tôi biết, Bạch Tô kiếp trước, cũng chính là hộ thân của Nữ Hi, là bị anh giấu đi, chỉ cần anh đồng ý đưa hộ thân của Nữ Hi cho tôi, tôi sẽ trả trái tim cho Bạch Tô, chúng ta tới trao đổi.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Khi Liễu Long Đình nghe Thần Núi muốn hộ thân kiếp trước của tôi, chân mày nhất thời nhíu một cái, dường như không muốn lắm, mà khi tôi nghe Thần Núi nói với Liễu Long Đình muốn hộ thân kiếp trước của tôi, trong lòng có chút buồn bực, hộ thân kiếp trước của tôi không phải bị Liễu Long Đình hỏa thiêu rồi sao? Làm sao có thể còn chứ?“Được, tôi hứa với ông”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình trả lời Thần Núi.Tôi ngạc nhiên nhìn về phía Liễu Long Đình, mà Liễu Long Đình nhìn ánh mắt của tôi, một chút cũng không giải thích với tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thần Núi thấy Liễu Long Đình đồng ý, lúc này mới cười một cách mãn nguyện, cái tay mà ông ấy đang nắm giữ trái tim tôi trực tiếp thọt vào trong lồng ngực của ông ta, đặt trái tim tôi vào lồng ngực của ông ta, sau đó toàn thân ông ta bắt đầu thay đổi, từ một con con nhện to lớn, biến thành dáng người, khoác lên trên mình một hắc bào, toàn thân một màu đen không thấy một tạp sắc nào, đầu tóc như chiếc bánh bao đen, tất cả đều rũ ở sau ót của ông ta, khuôn mặt không thay đổi, chẳng qua là sau khi ông ấy biến thành hình người, trên khuôn mặt mịn màng xuất hiện một đường ấn ký màu đen giống phù văn, nhìn thấy mà giật mình.“Đã đồng ý rồi, vậy thì dẫn đường đi!”Thần Núi đi trước chúng tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình đưa tay đỡ tôi, trong miệng đọc mấy câu thần chú, một chiếc xe kéo xuất hiện ở trước mặt của chúng tôi, Liễu Long Đình ôm eo, đỡ tôi lên xe kéo, sau khi chúng tôi đã lên xe, ta nhìn về phía Thần Núi, hỏi ông ta một câu có lên hay không?Mà Thần Núi thấy tôi gọi ông ta, trong miệng phát ra một tiếng hừ lạnh lùng, cả người bay lên trời, hắc bào trên người cũng biến thành giáp sắt đầy mình, trong tay nắm một thanh bảo kiếm, bay bên cạnh xe kéo của chúng tôi, cùng với xe kéo của chúng tôi bay đến nơi Liễu Long Đình cất hộ thân kiếp trước của tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thi thể kiếp trước của tôi, đã trở thành hạn bạt, cũng chính cái gọi là cương thi, vốn dĩ tôi còn tưởng rằng Liễu Long Đình từ trước nghe lời Mãng Ngân Hoa đem thực thể của tôi đốt rồi, nhưng là điều khiến tôi không ngờ đến là anh ấy chỉ là đem thi thể tôi giấu đi, mặc dù tôi kiếp trước lợi hại, nhưng sau khi chết cũng chỉ là một cái xác chết, Liễu Long Đình tại sao phải giấu ở thi thể của tôi? Mà Thần Núi bây giờ cũng cần thi thể của tôi để làm gì?Lúc này, coi như là tôi hỏi Liễu Long Đình, anh ta cũng sẽ không trả lời tôi, tôi cũng không làm chuyện nữa, mà phương lo hướng chúng tôi đi đến là phía Tây, hơn nữa con đường đi này đem lại cho tôi cảm giác hết sức quen thuộc, đây không phải là con đường trước đây chúng tôi đi Tần Lĩnh hay sao?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc ấy Thần Núi cùng Liễu Long Đình - hợp tác, chúng tôi chính là đi Tân Lĩnh, hơn nữa chúng tôi phát hiện một cái sơn động ở Tần Lĩnh, trong cái sơn động này còn vẽ rất nhiều bích họa của Thần Đông Hoàng, mặc dù trước đây tôi không biết người vẽ trên bích họa là Thần Núi, nhưng sau khi tôi nhìn thấy chân dung của Thần Đông Hoàng trong Quy Khư, liền biết bức chân dung của hai cái nơi là giống nhau, chẳng qua là giữa Quy Khư và cái sơn động kia, bọn họ có mối quan hệ gì?Liễu Long Đình quả nhiên là sau khi chúng tôi đến Tần Lĩnh, mới dừng xe kéo lại, đi vào trong núi của Tần Lĩnh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi hỏi Liễu Long Đình, anh có phải đang tìm cái hang động trước đây từng giao dịch với Thần Núi không? Liễu Long Đình không trả lời tôi, tỏ ra ngầm thừa nhận, mà lúc mấy người chúng tôi tìm cửa sơn động, thì một người lâu ngày không gặp xuất hiện trước mặt tôi, chính là Hoàng Tam Nương. Blchọn lọc Gr fb: Hoàng Tam Nương vẫn luôn ở bên cạnh chúng tôi mà mấy tháng này không gặp, bây giờ cô ấy nhìn thấy Liễu Long Đình bỗng nhiên tới rồi cũng không có cảm thấy ngạc nhiên, mà là hơi khom người đối với Liễu Long Đình, gọi anh ấy một câu Long Đình.“Hộ thân không có gì đáng ngại chứ.” Liễu Long Đình hỏi Hoàng Tam Nương một câu.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hoàng Tam Nương liếc nhìn Thần Núi, lắc lắc đầu, nói không có, sau đó dẫn chúng tôi vào trong hang.Trước đây tôi vào trong hang, cũng không đi qua mấy nơi này, bây giờ Hoàng Tam Nương dẫn chúng tôi đi, ở trong động quẹo đông rõ tây, khi chúng tôi đi tới một mảnh đất trống, trước mắt xuất hiện một cổ quan tài ánh vàng lấp lánh, Hoàng Tam Nương qua đó, dùng sức mở nắp quan tài lên, chỉ thấy trong quan tài, một thi thể nữ trông như thật, bị bọc lại bởi một lớp ngọc thạch màu xanh biếc, nằm im ở trong quan tài bằng vàng.
/901
|