**********
Chương 411: Ở lại thần phủ
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vì điều này không thuận tiện để nói ra, vậy quay trở lại thôi.Hoàng Tam Nương kéo Thần Núi từ dưới đất lên, chúng tôi đi ra ngoài bên ngoài hang động, dọc theo con đường đi tôi cố tình tìm kiếm dấu vết của Nữ Hi, nhưng suốt trên đường, tôi vẫn không gặp cô ta.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thần Núi cũng không có khả năng tự dưng đi hồi sinh cho Nữ Hi như vậy, anh ta tốn công tức giận hồi sinh Nữ Hi như vậy hắn là có mục đích gì đó, hơn nữa hiện tại chúng tôi đang áp giải Thần Núi trở về núi Trường Bạch, anh ta thậm chí còn không muốn phản kháng, trên mặt chỉ mang theo vẻ khinh thường trở về cùng với chúng tôi.Nhìn thấy dáng vẻ không thèm quan tâm của Thần Núi, tôi không nhịn được hỏi anh ta, mục đích anh muốn làm Nữ Hi sống lại là gì?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vốn lời này tôi cũng chỉ thuận miệng hỏi, bởi vì Liễu Long Đình cùng với Hoàng Tam Nương hình như cũng không quan tâm lắm, cho dù là tôi nghiêm túc hỏi, Thần Núi cũng sẽ không nhất định trả lời tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng điều khiến tôi không ngờ tới chính là Thần Núi thấy tôi hỏi anh ta như vậy, khóe môi mỏng của anh ta cong lên một nụ cười, nghiêng mặt nhìn sang rồi nói với tôi: “Cô thật sự muốn biết à?”“Tôi hỏi anh, tất nhiên là muốn biết rồi, nếu không tôi hỏi anh làm gì?” Tôi đáp lại Thần Núi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thần Núi đảo mắt nhìn về phía Liễu Long Đình, cười như không cười nói với Liễu Long Đình: “Cậu nói xem, tôi muốn nói cho Bạch Tô sự thật việc tôi hồi sinh Nữ Hi sao?”Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình vốn sắc mặt không tốt, nghe thấy Thần Núi lại dùng mấy lời này khiêu khích mình nên anh ấy cũng lười trả lời của Thần Núi, tôi lại vừa vặn ngồi bên cạnh Liễu Long Đình, Liễu Long Đình đưa tay kéo vai tôi lại, bảo tôi đừng tin bất cứ lời nào của Thần Núi, Thần Núi hiện tại đã bị mấy anh em của anh ta chiếm được, dùng nhiều loại thủ đoạn đê tiện, nên những lời anh ta nói không phải cái gì cũng là sự thật.Trong giọng điệu của Liễu Long Đình, dường như anh ấy không muốn Thần Núi nói ra sự thật, bất kể là thật hay giả, anh ấy cũng không muốn nghe, chẳng lẽ anh ấy không sợ ngày sau Thần Núi sẽ lợi dụng Nữ Hi đối phó chúng tôi sao?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng mà lúc này Liễu Long Đình lại không muốn nghe Thần Núi trả lời, tôi cũng không cần vào lúc này đi gây khó dễ thêm cho Liễu Long Đình, anh ấy không muốn nghe, vậy tôi cũng không hỏi Thần Núi thêm nữa. Cảm giác Liễu Long Đình giống như có chuyện gì đó giấu tôi, dù sao trước đây từng làm việc cho anh ấy, tôi cái gì cũng không biết, sau đó bị anh ấy đâm ngược lại, nên hiện tại tôi không thể không đề phòng loại chuyện này một chút, thích anh ấy đã là một loại ý nghĩ cố chấp luôn tồn tại, ngoại trừ anh ấy ra thì cả đời này cũng có thể tôi cũng sẽ không yêu ai khác được nữa, tôi thích anh ấy nhưng so với việc tôi hoài nghi anh là hai chuyện, căn bản không có mâu thuẫn.Mà Thần Núi thấy tôi ngoài mặt nghe Liễu Long Đình nói, cũng lười nói thêm gì với tôi nữa, một mình dựa vào thành liễn kiệu,đóng rèm lại nghỉ ngơi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau khi chúng tôi đến núi Trường Bạch, cũng không có trực tiếp trở về nhà họ Liễu, mà trực tiếp đi thần phủ của Lạc, hiện tại Lạc đã trở thành tân giáo chủ, khi chúng tôi tiến vào cửa thần phủ, phát hiện tấm biển thần phủ đã thay đổi, trên tấm biển viết Thần phủ Bạch Lạc.Nếu như tôi nhớ chính xác thì tên của Lạc, hẳn là chỉ có một chữ Lạc, làm sao có thể bỏ thêm một chữ cái viết nhầm vào? Khi tiên gia canh giữ cửa lớn thần phủ thấy bọn chúng tôi tới, đoán chừng là Lạc đã sớm có dặn dò, cũng không cần thông báo, mấy tiên gia trực tiếp dẫn chúng tôi vào trong thần điện tìm Lạc.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này Lạc đang trong bộ dáng đàn ông, nằm trên băng ghế dài trong thần điện đốt hương nghỉ ngơi, bên cạnh còn có hai tiên gia nữ, một người bứt nho đút cho anh ta ăn, một người quạt hắn mát, trông rất vui sướng, thấy chúng tôi đến, đoán chừng là cảm giác chúng tôi đi bắt yêu quái móc tim cho anh ta, mà anh ta lại đang ở trong thần điện sống một cuộc sống vui vẻ, sắc mặt có chút khó chịu mà đứng dậy biến thành dáng vẻ phụ nữ, vung tay lên kêu hai tiên gia nữ đi xuống, anh ta sửa sang lại áo mũ, lúc này mới chân thành đi về phía tôi với Liễu Long Đình, trên mặt treo một nụ cười đủ loại phong tình quyến rũ, cười hì hì với tôi: “Tô Tô đã trở lại rồi à, lúc vào cửa, có thấy tấm biển treo trên thần phủ không? Đó là ta vừa mới treo lên đó, tên thần phủ được lấy từ tên của hai chúng ta, em có vui hay không? Cái này còn chưa đủ đủ thể hiện lòng trung thành và tận tâm của thần đối với em sao? Em xem lúc trước Liễu Long Đình, khi làm giáo chủ, cũng không có như ta đối tốt với em”Lạc nói ra lời này là đang cố ý muốn kích động Liễu Long Đình, cũng may hiện tại cô ta đang là dáng vẻ đàn bà con gái nên Liễu Long Đình cũng lười cho cô ta mở mang tầm mắt, chỉ trực tiếp nói với cô ta là đã bắt được yêu quái móc tim, không cần thù lao, về sau có việc gì thì cũng đừng tìm tới chúng tôi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lạc nghe Liễu Long Đình nói chuyện n lọc không hề có chút tình cảm nào với cô ta, một bên vây quanh Thần Núi ẩn lên mặt đất, miệng chậc chậc với Liễu Long Đình: “Dù sao thì chúng ta cũng quen biết lâu như vậy, ta coi cậu là bạn bè, mà cậu lại coi thiếu nữ yếu đuối này của tôi là phiền toái, ta là một thần sông, lại lên trên núi, giúp các người quản lý núi Trường Bạch, cậu đã không cảm ơn thì c thôi, lại còn không thèm làm được vẻ mặt tốt cho tôi xem.”Hoàng Tam Nương đứng bên cạnh Liễu Long Đình, vốn định giúp Liễu Long Đình nói chuyện, nhưng dù sao Lạc hiện tại đã là giáo chủ, cô ta còn quản lý cả Hoàng Tam Nương, cho nên Hoàng Tam Nương đem lời nói nuốt trở về, một câu cũng không nói nữa.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Anh có thể thôi đi không, tôi biết anh đối xử rất tốt với tôi, gần giống vậy, vừa rồi tôi còn thấy anh rất vui vẻ mà, tôi với Liễu Long Đình giúp anh đi bắt yêu quái, anh còn được hưởng thụ nhiều hơn, đừng để có mà được đằng chân, lần đằng đầu.” Tôi ngay lập tức nói lại, nhưng đối với Lạc, tôi rất tự nhiên thích cô ta, cô ta giống như một người bạn, tuy không liên lạc qua lại nhiều nhưng vẫn là một cô bạn thân nữ có thể tin tưởng được.Thấy tôi nói chuyện, Lạc nhất thời liền cười khanh khách đi về phía tôi, phất phất tay, kêu mấy tiện gia bên cạnh kéo Thần Núi xuống ngục giam, phái thêm một ít tiên gia canh giữ, tên này quỷ kế đa đoan, đừng để anh ta chạy trốn, sau khi cô ta sắp xếp xong lại kéo tay tôi rồi nói: “Tô Tô, ta chỉ muốn trêu ghẹo Liễu Long Đình thôi, để cho anh ta đối xử tốt với em một chút, bằng không em luôn theo anh ta chịu khổ, còn không bằng đi theo ta, trong thần phủ này không thiếu thứ gì, em muốn cái gì thì có cái đó, cho dù là thần phủ này bị chúng ta ăn hết, ta sẽ dẫn em xuống nước, vàng bạc châu báu trong nước lại thêm ngàn vạn thủy quân, em muốn làm gì thì làm.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nói thật dễ nghe nhỉ, Liễu Long Đình bị những lời nói này của Lạc làm cho nóng nảy, cũng không đợi tôi đáp lại Lạc, thì đã nói với Lạc nếu không có chuyện gì xảy ra, chúng tôi sẽ trở về trước, dù sao hiện tại Lạc là giáo chủ, Liễu Long Đình làm sao cũng không thích cô ta, hiện tại cô ta cũng là người đứng đầu một giáo, bề ngoài vẫn phải lễ phép một chút, hơn nữa sau khi Liễu Long Đình nói. xong thì kéo cổ tay tôi đi ra ngoài.“Long Đình, anh với Tam Nương trở về trước đi, tôi muốn ở lại chơi mấy ngày với Lạc, chúng tôi đã lâu rồi không gặp mặt.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có thể là do Liễu Long Đình không nghĩ tới tôi sẽ chủ động yêu cầu ở cùng Lạc, nên lúc tôi nói ra lời này, anh sửng sốt mất một lúc, mà Lạc thấy tôi thật vất vả không sợ bị Liễu Long Đình trách cứ, nói muốn ở cùng với cô ta thì nhất thời liền vui vẻ, nắm chặt tay tôi, cười thật quyến rũ, nắm lấy tay tôi, rồi mở bàn tay của Liễu Long Đình đang nắm lấy cổ tay tôi, nói với Liễu Long Đình: “Cậu mang theo con chồn này trở về trước đi, không chừng chị gái của cậu đã làm sẵn thức ăn ngon rồi chờ cậu trở về đấy, Tô Tô sẽ ở lại trong thần phủ trong vài ngày với ta, cậu cũng đừng lo lắng, ta sẽ chiêu đãi cho cô ấy ăn đồ chắc chắn ngon, mặc đồ chắc chắn đẹp hơn so với nhà cậu nên cứ yên tâm đi.”Nghe Lạc nói những lời này, có đôi khi tôi thật sự hoài nghi cô ta có phải là phụ nữ nguyên bản hay không, hay chỉ là tu luyện rồi lại tu luyện thành một người đàn ông để chơi đùa, giọng điệu nói chuyện này của cô ta quả thực không khác gì một một người đàn bà giàu có thích khoe khoang cả, tôi đoán hiện tại cô ta chắc chắn còn chưa biết thân phận kiếp trước của Liễu Long Đình chính là thần Đông Hoàng, nếu không Lạc coi như đụng phải cấp trên của cấp trên, nhưng mà cũng không lạ nếu Lạc không biết, dù sao Liễu Long Đình ngay cả chính anh ấy, đối với chuyện này cũng là cực kỳ giữ bí mật, anh ấy gần như là coi tôi, ngoại trừ ngày đó uy hiếp tôi, anh ấy còn chưa nghiêm túc nói với tôi rằng trước đây anh ấy chính là thần Đông Hoàng, hiện tại biểu hiện ra pháp lực với hành vi của anh ấy, đều giống như trước đây, một giáo chủ bị giáng chức, thiếu gia Liễu Tam Lang.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Dù sao lúc Lạc nói đến phần này, thái độ của tôi đối với Liễu Long Đằng cũng mềm mỏng hơn một chút, làm nũng vài tiếng với anh ấy, bảo anh ấy trở về trước đi, nếu anh không yên tâm thì tôi có thể phái tiên gia đến giám sát tôi, tôi chỉ ở lại chơi mấy ngày với Lạc, sẽ không xảy ra chuyện gì.Tôi đây vẫn là rất lâu rồi chưa có làm nũng với Liễu Long Đình, nên bây giờ bản thân tôi cũng có chút không quen, Liễu Long Đình thấy lòng tôi đã quyết định rồi nên cũng không nói gì nữa, chỉ hô một câu Hoàng Tam Nương, sau đó xoay người đi ra cửa, bóng lọc lưng cao lớn biến mất trong ánh sáng chiếu vào thần điện.
/901
|