**********
Chương 448: Không nợ nhau
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nữ Hi giải thích cho tôi từng câu một, trong khi cơ thể của cô ta vẫn đang không ngừng tan ra, vẻ mặt của cô ta lúc này cũng rất đau đớn, cứ đứng cứng đờ người ở trước mặt tôi, giống như một chiếc chân góc com-pa chúng tôi từng dùng khi còn đi học. Không ngờ tuyệt thế giai nhân, phong nhã hào hoa một thời, trước khi chết lại mang dáng vẻ thảm hại như thế này.Nhìn thấy Nữ Hi như thế này, trong lòng tôi dường như có một âm thanh rất lớn đang gào thét điên cuồng, Nữ Hi cũng chính là bản thân tôi, nhưng tôi lại chỉ biết trơ mắt nhìn cô ta đang chết dần chết mòn đi ngay trước mắt mà không có cách nào để cứu cô ta, tôi thậm chí còn không tin những gì cô ấy nói với tôi, làm sao Liễu Long Đình có thể đổi tôi để lấy một chiếc đỉnh Tạo Vật chứ?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Cô ta thông minh như vậy, anh ta thật sự sẽ không đem tôi đi hoán đổi đâu, nhất định là giống như trước đây, anh ta chỉ dùng tôi làm mồi nhử, anh ta rồi sẽ cứu tôi ra ngoài thôi, anh ta làm sao có thể thật sự giao tôi cho Thần Núi được, hai ngày trước anh ta còn nói rằng anh ta sẽ kết hôn với tôi.“Bạch Tô, mau lấy trái tim ra. Không thể để nó bị phá hủy trong cơ thể của tôi được. Nếu không vì trước đây do nó tạo ra Thiên Giới và Quy Khư, chắc sẽ sụp đổ bởi sự phá hủy của tiền đình. Đến lúc đó, đến lúc đó,…”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nữ Hi mới nói được một nửa, cơ thể cô đã tan chảy và lung lay như sắp gục ngã, thấy cô ta sắp không thể cầm cự được nữa, tôi nhìn trái tim đang nằm trong lồng ngực của cô ta, vội vàng đưa tay ra, lấy trái tim ra khỏi lồng ngực của cô ta, khi tôi vừa lấy trái tim ra, cả người Nữ Hi ngay lập tức ngã xuống sàn, trên người cô ta bắt đầu phát ra những tia sáng màu trắng, những tia sáng đó rất đẹp, giống như những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời, bay ra khỏi cơ thể của cô ta rồi quay trở lại bầu trời, biến thành dải Ngân hà sáng chói, rực rỡ vào ban đêm.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Nữ Hi…”Tôi gọi tên Nữ Hi, từ từ ngồi xuống bên cạnh cô ta, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này, gương mặt Nữ Hi cũng dần biến mất, phần đầu cũng dần tan chảy, kích thước chỉ còn bằng nắm tay của tôi, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của cô ấy đang nhìn tôi, và xung quanh tôi là ánh mắt dịu dàng của cô ấy.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Bạch Tô, cô phải nhớ rằng vực thẳm đen tối nhất sẽ xuất hiện chính là vào khi cô tái sinh. Thể xác này của cô đã phải chịu đựng những nỗi đau khổ do nhân quả của kiếp trước gây ra rồi. Nhất định cô phải vượt qua được. Cố gắng lên nhé!”Trong lời nói của Nữ Hi, dù tuyệt vọng nhưng vẫn có chút hy vọng, mặc dù tôi không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi nghe những lời dặn dò của Nữ Hi, tôi đã rơi nước mắt, nhìn những tia sáng phát ra từ người cô ta càng ngày càng rực rỡ, tôi hỏi cô ta:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Nếu như sau này tôi chết, tôi có thể chết đẹp được như cô không?”Khi Nữ Hi nghe tôi hỏi điều này, cô ta chợt cười một tiếng rồi nói:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Đương nhiên là không thể, cơ thể của cô là của người phàm, sau khi chết thân xác sẽ thối rữa, hôi hám, nhưng nếu cô đợi được đến ngày khôi phục lại địa vị, trên bầu trời sẽ tỏa ra những ánh hào quang rực rỡ, chiếu lên người cô, cô sẽ được đắm mình trong ánh sáng đẹp nhất thế giới, bay tới Cửu Trùng Thiên, trở lại làm Cửu Trùng Thiên Đế, thống trị thiên hạ. Tới lúc đó, sẽ không có ai đẹp bằng một phần vận của cô.Sau khi Nữ Hi nói câu này xong, ánh sáng tỏa ra từ người cô ta càng lúc càng rực rỡ, mãnh liệt hơn, trong làn ánh sáng chói lọi này, cơ thể của cô ta đang nhanh chóng biến mất, bỗng có một giọng nói văng vẳng từ trên bầu trời nơi Nữ Hi biến mất truyền đến:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tôi nguyện trở thành một làn mưa phùn, tan biển vào nhân gian…”Một cơn gió từ ngoài cửa sổ khẽ thổi vào, Nữ Hi biến mất ngay trước mắt tôi, cả căn phòng trống trải chỉ còn lại mình tôi, trong tay nắm giữ một trái tim vẫn đang đập đều đặn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi nhìn trái tim nằm trong lòng bàn tay mình, mất một lúc, tôi vẫn không biết mình phải làm gì với trái tim này, nó đã rời xa tôi quá lâu, quá lâu khiến tôi quên mất đi sự tồn tại của nó, mà Nữ Hi muốn tôi giao trái tim này lại cho Liễu Long Đình giữ, cô ta từ cõi chết trở về chỉ để nhắn nhủ với tôi rằng hãy sống tốt, mà chẳng lẽ cô ta biết rằng tôi không thể giữ trái tim này nên cô ta mới bảo tôi giao cho Liễu Long Đìng giữ sao?Mặc dù trong lòng tôi vẫn luôn tự nhủ với bản thân hết lần này đến lần khác, nhưng nếu thật sự như lời Nữ Hi nói, Liễu Long Đình lấy tôi và Thần Núi làm mắt cá chân, vậy thì anh ta chắc chắn chỉ dùng tôi làm mồi nhử, anh ta biết rằng đỉnh Tạo Vật đang nằm Thần Núi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng cho dù đã tự nhủ trong lòng mình nhiều lần như vậy, nhưng khi tôi nhìn trái tim vẫn luôn không ngừng đập trong lòng bàn tay mình, trong lòng vẫn không khỏi cảm thấy xót xa, buồn phiền, Nữ Hi nói rằng Thiên Đình sẽ sớm pháo binh lính đến vây bắt Quy Khư, bảo tôi hãy đem trái tim của mình giao cho Liễu Long Đình, sau đó đợi anh ta đến, tôi sẽ gả cho anh ta, đến lúc đó Thần Núi cũng sẽ thả ba mẹ tôi ra, đỉnh Tạo Vật này cũng có thể cứu Quy Khư thoát khỏi nguy hiểm. Chuyện này đúng là một mũi tên trúng hai đích, thật tốt biết bao.Khi tôi nghĩ đến những chuyện này, trái tim tôi lại càng thêm đau đớn, những chuyện này chắc chắn không đơn giản như tôi nghĩ, Quy Khư càng lớn mạnh thì chiến tranh càng khốc liệt và kết cục cuối cùng là Quy Khư sẽ chiếm đoạt cả Tam giới, mà những điều này, chẳng lẽ Nữ Hi đã sớm dự đoán được rồi sao?
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Ngay lúc này, tôi giống như một đứa trẻ cô độc trong lễ Giáng Sinh. Không ai có thể nói cho tôi biết bây giờ tôi phải làm gì và tôi không biết con đường mà tôi đang đi sẽ dẫn tôi đến đâu.Trong lúc tôi còn đang bàng hoàng, ngoài cửa của đại sảnh bỗng vang lên tiếng dùng đạp cửa dữ dội, trong phút chốc, một cơn gió lớn thổi tới, hơi thở của Thần Núi và Liễu Long Đình theo cơn gió mạnh này luồn qua cửa, xông vào mọi ngóc ngách trong nhà.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi biết họ đang đến, và tôi cũng không biết mình đang nghĩ gì vào lúc này, tôi mặc quần áo, tùy tiện mặc một bộ quần áo đơn giản rồi mở cửa bước ra đại sảnh.Trong đại sảnh, bố tôi và mẹ tôi, đều đang bị thần núi trói, miệng họ đều bị nhét đầy những mảnh vải. Khi mẹ tôi nhìn thấy tôi, bà ấy mở to mắt ra và nhìn tôi với vẻ mặt sợ hãi. Còn bố tôi là một người đàn ông lạ lẫm mà tôi chưa từng gặp qua bao giờ, ông ấy có cái bụng bia, dáng người cao to và còn đeo một cặp kính màu vàng. Khi thấy tôi xuất hiện, ông ấy nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt cũng lộ ra vẻ lạ lẫm, như thể từ trước đến nay cũng chưa từng nhìn thấy tôi. Ở phía sau họ, không chỉ có Thần Núi đang đứng, mà còn có cả Liễu Long Đình.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này, tôi đang đứng đối mặt với Liễu Long Đình, tôi nhìn anh ta, không nói lời nào, nhưng Liễu Long Đình lại có vẻ như là không muốn nhìn thấy tôi, anh ta quay sang nói nhỏ vài câu với Thần Núi đang đứng bên cạnh.Khi Thần Núi nghe Liễu Long Đình nói xong, cười lạnh một tiếng, sau đó ngẩng đầu lên nói với tôi:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tôi sợ rằng lúc Nữ Hi quay lại, cô ấy đã sớm nói với cô về chuyện này rồi, nếu như cô biết suy nghĩ hơn, và không muốn ba mẹ cô bị đánh. Thì hãy giao đỉnh Tạo Vật ra đây, tôi sẽ ngay lập tức thả ba mẹ của cô ra.”Tôi biết vào lúc này, người muốn có đỉnh Tạo Vật không phải Thần Núi mà là Liễu Long Đình, tôi cũng không muốn làm loạn lên làm gì, nhìn dáng vẻ nham hiểm và hung ác của Thần Núi lúc này, tôi không muốn lại một lần nữa rơi vào tay anh ta, làm loạn cũng không có tác dụng gì, vì thế tôi lấy trái tim của tôi từ trong áo ra, rồi dùng hai tay cầm cẩn thận, đi về phía Liễu Long Đình, nói với anh ta:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tôi sẽ giao cho anh trái tim của tôi, anh có thể đưa tôi đi, nhưng đừng giao tôi cho U Quân.”Có lẽ Liễu Long Đình cũng không ngờ tôi lại chủ động đem trái tim của mình giao cho anh ta, anh ta quay đầu lại nhìn tôi, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, ngay cả Thần Núi cũng cho rằng tôi biết khi đó Liễu Long Đình lợi dụng tôi để giao dịch với anh ta, ít nhất tôi cũng muốn làm ầm lên một chút, nhưng tôi đã không làm thế. Thay vào đó, tôi giao trái tim mình cho Liễu Long Đình, bảo anh ta đưa tôi đi, đừng để tôi rơi vào tay của thần núi.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Liễu Long Đình liếc nhìn trái tim hướng về phía anh ta đang nằm trong tay tôi, hếch cái cắm trắng lên, giọng điệu thờ ơ, không quan tâm nói:“Không, tôi đã đồng ý với U Quân trước rồi. Tôi không thể phá vỡ hiệp ước.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bởi vì đang ở trước mặt Thần Núi nên Liễu Long Đình mới nói chuyện với tôi với thái độ khó chịu như vậy sao?Dù đã tự an ủi mình rất nhiều nhưng nước mắt tôi vẫn không kìm lại được mà tuôn rơi trên khuôn mặt:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Vậy thì tôi cũng gả cho anh. Nữ Hi đã nói với tôi rằng Thiên Giới sẽ phải binh lính đến tấn công Quy Khư. Anh có thể sử dụng đỉnh Tạo Vật này để tạo ra một Quy Khư lớn mạnh hơn để chống lại thiên binh, để những linh hồn tà ác ở Quy Khư có nơi sinh sống.”Khi tôi đi đến trước mặt Liễu Long Đình, tôi giữ trái tim trong lòng bàn tay, đưa ra trước mặt Liễu Long Đình, bảo anh ta giữ lấy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng lúc này, Liễu Long Đình không thèm nhìn tôi, cũng không nhìn trái tim tôi đang giữ trong tay, anh ta nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ bên cạnh, trong mắt tràn ngập vẻ đau buồn.Vốn dĩ tôi cũng đã rất đau khổ rồi, và khi tôi nhìn thấy vẻ u buồn trong mắt Liễu Long Đình, tôi ngay lập tức tuyệt vọng. Lúc này Thần Núi đứng bên cạnh nhìn thấy Liễu Long Đình vẫn còn chưa đưa tay ra lấy trái tim trong lòng bàn tay của tôi, nên đã đi thẳng tới, kéo mạnh tóc của tôi, lấy trái tim từ tay tôi, ném lên người Liễu Long Đình, sau đó nói với anh ta:
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Tốt rồi, bây giờ Bạch Tô là của tôi, và anh cũng đã có được những thứ mà anh muốn. Từ nay về sau chúng ta không còn nợ nhau nữa!”
/901
|