Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********
Long Vương coi trọng tôi thì cũng là điềm tốt, cũng chứng minh trong mắt ông ta tôi cũng là một người rất uy nghiêm, Long Nhi nhìn thấy thần liễn đã đứng vững rồi thì liền kéo tay tôi lại ngồi vào trong thần liễn, còn Phượng Tố Thiên thấy Long Nhi này chỉ là một đứa trẻ vắt mũi chưa sạch, tức giận với cậu ta cũng sẽ hạ thấp uy nghiêm của anh ta, vì vậy nên vẻ mặt anh ta vô cùng bất mãn, biến thành Phượng Hoàng bay lên phía trên thần liễn của chúng tôi.
Sau khi bắt đầu bay vào Long cung thì một cảnh tượng rất thần kỳ đã xuất hiện ngay trước mắt tôi, nhóm nhóm san hô, nhiều ngọn núi giả, cung điện của Long cung là mô phỏng theo kiến trúc cổ của nhân gian để làm, góc hiên tinh tế, khí thế phi phàm, cứ giống như chuyển cả cung điện của nhân gian vào trong nước vậy.
Bây giờ trong cung điện đang bày tiệc rượu lớn, tôi thấy cảnh tượng nhộn nhịp thế này thì hỏi Long Nhi Long cung của bọn họ đang làm gì vậy? Tôi vừa hỏi thì Long Nhi lập tức trả lời đây là Phụ Vương của cậu ta vì muốn tiếp đón tôi nên mới tổ chức bữa tiệc này.
Lúc này tôi thật sự có một cảm giác giống như hoàng đế đang bí mật vi hành đến nhà dân, mặc dù bây giờ tôi thật sự chính là Hi Hoàng, nhưng mà sự nhiệt tình này của Long Vương cũng khiến tôi có hơi ngại nên tôi nói với Long Nhi không cần phải làm phức tạp như vậy, tôi đến Nam Hải là có chút chuyện gấp muốn thương lượng với Phụ Vương của cậu ta, đợi sau khi thương lượng xong thì tôi phải đi ngay rồi.
Vừa nghe nói tôi phải trở về thì gương mặt cậu ấy tối sầm lại, vẻ mặt liền hiện lên biểu cảm vô cùng tủi thân, nói với tôi tại sao lại không ở lại Long cung thêm mấy ngày, khó khăn lắm mới đến được một chuyến, cậu ta còn chưa kịp nhìn kỹ tôi nữa thì tôi đã đi rồi. Sau khi nói xong những lời này thì bàn tay của Long Nhi lại siết chặt lấy tay tôi.
Có lẽ là bởi vì Long Nhi sinh ra thì đã đáng yêu nên khi Bạch Tiên nhìn thấy dáng vẻ Long Nhi nũng nịu bên cạnh tôi thì lại cảm thấy buồn cười, còn Phượng Tố Thiên thì vẫn luôn trừng mắt nhìn Long Nhi, không ngừng nhắc nhở cậu ta buông tay, mắng cậu ta hỗn xược, dám động tay động chân với tôi.
Long Nhi không thèm để ý Phượng Tố Thiên nói gì, Phượng Tố Thiên không để cho cậu ta nắm tay tôi thì cậu ta càng không chịu buông tay, vì vậy nên tôi phải nhanh chóng ngăn cản bọn họ, nói với Long Nhi vẫn là nên nhanh đưa tôi đi gặp Phụ Vương của cậu ta, lần trước khi Phụ Vương cậu ta lên trời thì tôi quá bận rộn nên không kịp đến tiếp đãi Phụ Vương cậu ta, vì vậy lần này tôi còn mang theo thần y ở trên trời đến để trị bệnh cho Phụ Vương của Long Nhi.
Nhắc đến bệnh của lão Long Vương, lúc này Long Nhi mới không gây sự với Phượng Tố Thiên nữa, bước đi nhanh hơn đưa tôi đi đến tẩm cung lão Long Vương.
Lúc chúng tôi bước vào cửa thì lão Long Vương đang nằm trên giường, lúc này ông ta cũng đang trong hình dạng của con người, nhưng mà trên đầu lại mọc lên hai cái sừng, cái mũi lớn, giống như đã rất lâu rồi không xuống khỏi giường, bên cạnh giường đến một đôi giày cũng không có, còn lão Long Vương thì cũng biết là tôi vào thăm ông ta nên vội vàng ngồi dậy, kêu ba cung nữ lại đỡ ông ta xuống giường để đến hành lễ với tôi.
Lão Long Vương đã bệnh đến mức này rồi, cũng nể mặt Long Nhi nên tôi kêu lão Long Vương ngồi trên giường, sau đó xoay qua nhìn Bạch Tiên một cái rồi nói với lão Long Vương: “Tôi nghe nói ông bệnh cũng đã lâu, hôm nay đặc biệt đưa một vị y tiên ở trên trời xuống đây để xem bệnh cho ông, tiện thể cũng tìm ông bàn chút chuyện.”
Lúc tôi nói câu nói này thì mấy cung nữ đưa đến một chiếc ghế cho tôi ngồi, còn tôi vẫy vẫy tay biểu ý muốn kêu Phượng Tố Thiên và Long Nhi ra ngoài, tôi còn có chút việc muốn nói với riêng với lão Long Vương.
Khi Phượng Tố Thiên thấy tôi cuối cùng cũng kêu Long Nhi ra ngoài, lập tức nhìn sang Long Nhìn với ánh mắt vô cùng đắc ý, đồng thời cũng vì sợ Long Nhi sẽ bám theo tôi nên liền kéo lấy vai Long Nhi lôi cậu ta ra ngoài, cửa cũng đóng lại luôn.
Sau khi Long Nhi và Phượng Tố Thiên đều ra ngoài thì Bạch Tiên đã lấy cánh tay lão Long Vương ra, tôi đưa tay ra để cảm nhận một lát mạch tượng trên cánh tay của ông ta, vô cùng yếu ớt, yếu giống như là không còn đập nữa vậy.
Tình huống này, cho dù không cần Bạch Tiên chẩn đoán tỉ mỉ thì tôi cũng biết được là lão Long Vương đã không còn sống được bao lâu nữa rồi.
Có lẽ lão Long Vương bản thân ông ấy cũng tự biết được tình trạng bệnh tình của mình, nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói với tôi: “Lão thấn bị yêu khí chiếm đoạt giờ rất khó để có thể khôi phục lại, cho dù là bệ hạ người đích thân ra tay thì cũng chưa chắc là cứu được lão thần.”
Mặc dù những gì lúc này lão Long Vương nói đều là sự thật, nhưng mà dù sao thì Bạch Tiên vẫn còn đang chẩn đoán, tôi cũng không cần phải chỉ vì một câu nói mà đưa ra kết luận cho Long Vương, vì vậy nên trả lời lại Long Vương một câu: “Ông nói linh tinh gì vậy, ông đã đi theo mấy đời Đế vương, là nguyên lão của mấy triều rồi, công đức vô biên, nhất định sẽ sống lâu muôn tuổi.”
Tôi rất ít khi nói những lời kiểu thế này, lúc tôi nói xong những câu nói này thì Long Vương lại gửi lời cảm ơn đến tôi, thấy cơ thể đó của lão Long Vương đã không thể chịu nổi dày vò nữa rồi, tôi cũng sợ là Bạch Tiên còn chưa kịp tra ra được nguồn gốc căn bệnh này của ông ta thì ông ta đã chết rồi, đến lúc đó thì cũng khó ăn nói với Long Nhi, vì vậy tôi liền nói với ông ta những phần nghi lễ gì sau đó thì bỏ qua đi, đồng thời lần này tôi đến đây là có một vài chuyện muốn tìm ông ta.
Tôi nói xong thì nhìn Bạch Tiên một cái, hỏi Bạch Tiên sức khỏe hiện giờ của Long Vương thế nào rồi?
Bạch Tiên thở nhẹ một hơi dài, không nói gì mà chỉ lắc lắc đầu, biểu thị ý đã không thể cứu chữa được nữa.
Con người có lúc chết thì thần cũng sẽ có lúc chết, con người chết vì luân hồi, còn thần thì chết vì nguồn lực bên ngoài, nhưng mà tất cả cũng đều là tất nhiên.
Long Vương nhìn thấy Bạch Tiên lắc đầu thì ánh mắt trở nên điềm nhiên hơn, đồng thời khoé môi và ánh mắt đều mang theo ý cười, bộ râu bạc trắng rũ xuống dưới cằm ông ta hình như cũng có một chút sức sống.
“Kết quả này, lão thần sớm đã biết rồi, vẫn mong bệ hạ đừng vì lão thần mà đau lòng buồn bã, đây đều là số mệnh, nếu như lão thần đoán không nhầm thì lần này bệ hạ từ ngàn dặm xa xôi đến đây tìm lão thần có phải là vì chuyện sắc lập Long Vương mới không?”
Vào lúc này, lão Long Vương đã không ổn rồi, tôi đến tìm ông ta cũng là vì chuyện này nên cũng không khó đoán, chỉ là chuyện thế này lại được lão Long Vương tự mình nói ra, ngược lại lại cảm thấy có vài phần thương xót.
“Nếu như ông không đồng ý thì tôi cũng sẽ không miễn cưỡng, Nam Hải này vẫn là thiên hạ của ông.”
Tôi không phải là kẻ đi bức ép người đang gặp khó khăn, nếu như lão Long Vương không bằng lòng thì tôi sắc phong cho Long Nhi một chức quan khác cũng như vậy cả thôi, chỉ là trước mắt bây giờ Long Vương bệnh nặng, Nam Hải không có ai quản lý, đến lúc bệnh lâu rồi thì sẽ xuất hiện kẻ làm loạn lên thôi.
“Không, sau khi lão thần đổ bệnh thì vẫn luôn đợi bệ hạ triệu kiến để bàn luận về chuyện này, thần đã không ổn rồi, thật sự cần một hậu nhân đến thay thần tiếp quản vị trí này. Thần đã sớm có suy nghĩ nhường lại vị trí này, chỉ là mấy đứa trẻ của thần vẫn còn nhỏ, không có cách nào để đảm nhận vị trí Long Vương này cả, thần không dám mạo muội tiến cử với bệ hạ, nhưng mà Nam Hải này là nơi thần xây dựng cả đời, đồng thời cũng là nơi mà đời này qua đời khác của nhà thần sinh sống, nếu như để người khác lên đảm nhận vị trí Long Vương này thì trong lòng tôi sẽ vô cùng tiếc nuối, vì vậy nên chuyện này mới trì hoãn đến bây giờ vẫn chưa xử lý ổn.”
Nam Hải Long Vương cũng coi như rất thành thật, đem hết những gì muốn nói nói hết ra, thật ra tôi cũng rất hiểu cho suy nghĩ này của ông ta, cơ nghiệp mà bản thân đã xây dựng cả vạn năm nay nếu như đưa cho người khác thì tim ông ta phải đau đến mức nào.
Tôi thấy dáng vẻ buồn rầu lúc này của Long Vương thì chau mày, nói với ông ta: “Thật ra vị trí Long Vương, tôi đã chọn được người từ lâu rồi, không biết là Long Nhi có nói qua với ông chưa, khoảng thời gian cậu ấy ở nhân gian du lịch thì có gặp tôi? Nếu như ông đồng ý để Long Nhi tiếp quản vị trí đó của ông thì tôi sẽ cố gắng hết mình để bồi dưỡng Long Nhi, tuyệt đối sẽ không để Long Nhi có gì thua kém ông đâu.”
Sau khi tôi nói xong câu nói này, ánh mắt của lão Long Vương vô cùng kích động, nước mắt sắp rơi ra rồi, dù là tôi có không cho ông ấy cử động thì ông ta cũng gắng sức gượng dậy khỏi giường, từ từ bước xuống quỳ trước mặt tôi, khấu đầu với tôi rồi nói với tôi: “Ơn này của bệ hạ vô cùng to lớn, xin nhận một lạy này của lão thần. Gần đây lão thần luôn lo rằng bệ hạ sẽ cho một vị thần khác đến tiếp nhận vị trí của lão thần, không ngờ là bệ hạ lại yêu thương Long Nhi như vậy, lão thần thay Long Nhi cảm ơn bệ hạ trước. Nam Hải Long tộc chúng thần sẽ luôn ra sức phục vụ bệ hạ!”
Dù gì cũng là đem vị trí Long Vương truyền lại cho người trong nhà mình rồi, thế này cũng coi như là lão Long Vương đã thực hiện được nguyện vọng to lớn của mình, còn tôi cũng đứng dậy đỡ ông ta đứng lên, giúp lão Long Vương ngồi lên giường, chân khí mà tôi cho vào người ông ta là chân khí của tôi, giúp ông ta kéo dài tuổi thọ thêm khoảng trăm năm, sau đó nói với ông ta: “Sau này, ông cứ làm Vương trên Vương là được rồi, những chuyện sau này của Long cung ông không cần phải lo lắng nữa, cứ yên tâm dưỡng bệnh đi.
Mọi chuyện tôi cũng hoàn thành rất thuận lợi, nhưng mà lúc tôi nói xong câu nói này thì trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện giọng nói của Liễu Long Đình: “Tôi muốn gặp cô.”
**********
Long Vương coi trọng tôi thì cũng là điềm tốt, cũng chứng minh trong mắt ông ta tôi cũng là một người rất uy nghiêm, Long Nhi nhìn thấy thần liễn đã đứng vững rồi thì liền kéo tay tôi lại ngồi vào trong thần liễn, còn Phượng Tố Thiên thấy Long Nhi này chỉ là một đứa trẻ vắt mũi chưa sạch, tức giận với cậu ta cũng sẽ hạ thấp uy nghiêm của anh ta, vì vậy nên vẻ mặt anh ta vô cùng bất mãn, biến thành Phượng Hoàng bay lên phía trên thần liễn của chúng tôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi bắt đầu bay vào Long cung thì một cảnh tượng rất thần kỳ đã xuất hiện ngay trước mắt tôi, nhóm nhóm san hô, nhiều ngọn núi giả, cung điện của Long cung là mô phỏng theo kiến trúc cổ của nhân gian để làm, góc hiên tinh tế, khí thế phi phàm, cứ giống như chuyển cả cung điện của nhân gian vào trong nước vậy.
Bây giờ trong cung điện đang bày tiệc rượu lớn, tôi thấy cảnh tượng nhộn nhịp thế này thì hỏi Long Nhi Long cung của bọn họ đang làm gì vậy? Tôi vừa hỏi thì Long Nhi lập tức trả lời đây là Phụ Vương của cậu ta vì muốn tiếp đón tôi nên mới tổ chức bữa tiệc này.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc này tôi thật sự có một cảm giác giống như hoàng đế đang bí mật vi hành đến nhà dân, mặc dù bây giờ tôi thật sự chính là Hi Hoàng, nhưng mà sự nhiệt tình này của Long Vương cũng khiến tôi có hơi ngại nên tôi nói với Long Nhi không cần phải làm phức tạp như vậy, tôi đến Nam Hải là có chút chuyện gấp muốn thương lượng với Phụ Vương của cậu ta, đợi sau khi thương lượng xong thì tôi phải đi ngay rồi.
Vừa nghe nói tôi phải trở về thì gương mặt cậu ấy tối sầm lại, vẻ mặt liền hiện lên biểu cảm vô cùng tủi thân, nói với tôi tại sao lại không ở lại Long cung thêm mấy ngày, khó khăn lắm mới đến được một chuyến, cậu ta còn chưa kịp nhìn kỹ tôi nữa thì tôi đã đi rồi. Sau khi nói xong những lời này thì bàn tay của Long Nhi lại siết chặt lấy tay tôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có lẽ là bởi vì Long Nhi sinh ra thì đã đáng yêu nên khi Bạch Tiên nhìn thấy dáng vẻ Long Nhi nũng nịu bên cạnh tôi thì lại cảm thấy buồn cười, còn Phượng Tố Thiên thì vẫn luôn trừng mắt nhìn Long Nhi, không ngừng nhắc nhở cậu ta buông tay, mắng cậu ta hỗn xược, dám động tay động chân với tôi.
Long Nhi không thèm để ý Phượng Tố Thiên nói gì, Phượng Tố Thiên không để cho cậu ta nắm tay tôi thì cậu ta càng không chịu buông tay, vì vậy nên tôi phải nhanh chóng ngăn cản bọn họ, nói với Long Nhi vẫn là nên nhanh đưa tôi đi gặp Phụ Vương của cậu ta, lần trước khi Phụ Vương cậu ta lên trời thì tôi quá bận rộn nên không kịp đến tiếp đãi Phụ Vương cậu ta, vì vậy lần này tôi còn mang theo thần y ở trên trời đến để trị bệnh cho Phụ Vương của Long Nhi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhắc đến bệnh của lão Long Vương, lúc này Long Nhi mới không gây sự với Phượng Tố Thiên nữa, bước đi nhanh hơn đưa tôi đi đến tẩm cung lão Long Vương.
Lúc chúng tôi bước vào cửa thì lão Long Vương đang nằm trên giường, lúc này ông ta cũng đang trong hình dạng của con người, nhưng mà trên đầu lại mọc lên hai cái sừng, cái mũi lớn, giống như đã rất lâu rồi không xuống khỏi giường, bên cạnh giường đến một đôi giày cũng không có, còn lão Long Vương thì cũng biết là tôi vào thăm ông ta nên vội vàng ngồi dậy, kêu ba cung nữ lại đỡ ông ta xuống giường để đến hành lễ với tôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lão Long Vương đã bệnh đến mức này rồi, cũng nể mặt Long Nhi nên tôi kêu lão Long Vương ngồi trên giường, sau đó xoay qua nhìn Bạch Tiên một cái rồi nói với lão Long Vương: “Tôi nghe nói ông bệnh cũng đã lâu, hôm nay đặc biệt đưa một vị y tiên ở trên trời xuống đây để xem bệnh cho ông, tiện thể cũng tìm ông bàn chút chuyện.”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc tôi nói câu nói này thì mấy cung nữ đưa đến một chiếc ghế cho tôi ngồi, còn tôi vẫy vẫy tay biểu ý muốn kêu Phượng Tố Thiên và Long Nhi ra ngoài, tôi còn có chút việc muốn nói với riêng với lão Long Vương.
Khi Phượng Tố Thiên thấy tôi cuối cùng cũng kêu Long Nhi ra ngoài, lập tức nhìn sang Long Nhìn với ánh mắt vô cùng đắc ý, đồng thời cũng vì sợ Long Nhi sẽ bám theo tôi nên liền kéo lấy vai Long Nhi lôi cậu ta ra ngoài, cửa cũng đóng lại luôn.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi Long Nhi và Phượng Tố Thiên đều ra ngoài thì Bạch Tiên đã lấy cánh tay lão Long Vương ra, tôi đưa tay ra để cảm nhận một lát mạch tượng trên cánh tay của ông ta, vô cùng yếu ớt, yếu giống như là không còn đập nữa vậy.
Tình huống này, cho dù không cần Bạch Tiên chẩn đoán tỉ mỉ thì tôi cũng biết được là lão Long Vương đã không còn sống được bao lâu nữa rồi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có lẽ lão Long Vương bản thân ông ấy cũng tự biết được tình trạng bệnh tình của mình, nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói với tôi: “Lão thấn bị yêu khí chiếm đoạt giờ rất khó để có thể khôi phục lại, cho dù là bệ hạ người đích thân ra tay thì cũng chưa chắc là cứu được lão thần.”
Mặc dù những gì lúc này lão Long Vương nói đều là sự thật, nhưng mà dù sao thì Bạch Tiên vẫn còn đang chẩn đoán, tôi cũng không cần phải chỉ vì một câu nói mà đưa ra kết luận cho Long Vương, vì vậy nên trả lời lại Long Vương một câu: “Ông nói linh tinh gì vậy, ông đã đi theo mấy đời Đế vương, là nguyên lão của mấy triều rồi, công đức vô biên, nhất định sẽ sống lâu muôn tuổi.”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tôi rất ít khi nói những lời kiểu thế này, lúc tôi nói xong những câu nói này thì Long Vương lại gửi lời cảm ơn đến tôi, thấy cơ thể đó của lão Long Vương đã không thể chịu nổi dày vò nữa rồi, tôi cũng sợ là Bạch Tiên còn chưa kịp tra ra được nguồn gốc căn bệnh này của ông ta thì ông ta đã chết rồi, đến lúc đó thì cũng khó ăn nói với Long Nhi, vì vậy tôi liền nói với ông ta những phần nghi lễ gì sau đó thì bỏ qua đi, đồng thời lần này tôi đến đây là có một vài chuyện muốn tìm ông ta.
Tôi nói xong thì nhìn Bạch Tiên một cái, hỏi Bạch Tiên sức khỏe hiện giờ của Long Vương thế nào rồi?
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bạch Tiên thở nhẹ một hơi dài, không nói gì mà chỉ lắc lắc đầu, biểu thị ý đã không thể cứu chữa được nữa.
Con người có lúc chết thì thần cũng sẽ có lúc chết, con người chết vì luân hồi, còn thần thì chết vì nguồn lực bên ngoài, nhưng mà tất cả cũng đều là tất nhiên.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Long Vương nhìn thấy Bạch Tiên lắc đầu thì ánh mắt trở nên điềm nhiên hơn, đồng thời khoé môi và ánh mắt đều mang theo ý cười, bộ râu bạc trắng rũ xuống dưới cằm ông ta hình như cũng có một chút sức sống.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Kết quả này, lão thần sớm đã biết rồi, vẫn mong bệ hạ đừng vì lão thần mà đau lòng buồn bã, đây đều là số mệnh, nếu như lão thần đoán không nhầm thì lần này bệ hạ từ ngàn dặm xa xôi đến đây tìm lão thần có phải là vì chuyện sắc lập Long Vương mới không?”
Vào lúc này, lão Long Vương đã không ổn rồi, tôi đến tìm ông ta cũng là vì chuyện này nên cũng không khó đoán, chỉ là chuyện thế này lại được lão Long Vương tự mình nói ra, ngược lại lại cảm thấy có vài phần thương xót.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Nếu như ông không đồng ý thì tôi cũng sẽ không miễn cưỡng, Nam Hải này vẫn là thiên hạ của ông.”
Tôi không phải là kẻ đi bức ép người đang gặp khó khăn, nếu như lão Long Vương không bằng lòng thì tôi sắc phong cho Long Nhi một chức quan khác cũng như vậy cả thôi, chỉ là trước mắt bây giờ Long Vương bệnh nặng, Nam Hải không có ai quản lý, đến lúc bệnh lâu rồi thì sẽ xuất hiện kẻ làm loạn lên thôi.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Không, sau khi lão thần đổ bệnh thì vẫn luôn đợi bệ hạ triệu kiến để bàn luận về chuyện này, thần đã không ổn rồi, thật sự cần một hậu nhân đến thay thần tiếp quản vị trí này. Thần đã sớm có suy nghĩ nhường lại vị trí này, chỉ là mấy đứa trẻ của thần vẫn còn nhỏ, không có cách nào để đảm nhận vị trí Long Vương này cả, thần không dám mạo muội tiến cử với bệ hạ, nhưng mà Nam Hải này là nơi thần xây dựng cả đời, đồng thời cũng là nơi mà đời này qua đời khác của nhà thần sinh sống, nếu như để người khác lên đảm nhận vị trí Long Vương này thì trong lòng tôi sẽ vô cùng tiếc nuối, vì vậy nên chuyện này mới trì hoãn đến bây giờ vẫn chưa xử lý ổn.”
Nam Hải Long Vương cũng coi như rất thành thật, đem hết những gì muốn nói nói hết ra, thật ra tôi cũng rất hiểu cho suy nghĩ này của ông ta, cơ nghiệp mà bản thân đã xây dựng cả vạn năm nay nếu như đưa cho người khác thì tim ông ta phải đau đến mức nào.
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Tôi thấy dáng vẻ buồn rầu lúc này của Long Vương thì chau mày, nói với ông ta: “Thật ra vị trí Long Vương, tôi đã chọn được người từ lâu rồi, không biết là Long Nhi có nói qua với ông chưa, khoảng thời gian cậu ấy ở nhân gian du lịch thì có gặp tôi? Nếu như ông đồng ý để Long Nhi tiếp quản vị trí đó của ông thì tôi sẽ cố gắng hết mình để bồi dưỡng Long Nhi, tuyệt đối sẽ không để Long Nhi có gì thua kém ông đâu.”
Sau khi tôi nói xong câu nói này, ánh mắt của lão Long Vương vô cùng kích động, nước mắt sắp rơi ra rồi, dù là tôi có không cho ông ấy cử động thì ông ta cũng gắng sức gượng dậy khỏi giường, từ từ bước xuống quỳ trước mặt tôi, khấu đầu với tôi rồi nói với tôi: “Ơn này của bệ hạ vô cùng to lớn, xin nhận một lạy này của lão thần. Gần đây lão thần luôn lo rằng bệ hạ sẽ cho một vị thần khác đến tiếp nhận vị trí của lão thần, không ngờ là bệ hạ lại yêu thương Long Nhi như vậy, lão thần thay Long Nhi cảm ơn bệ hạ trước. Nam Hải Long tộc chúng thần sẽ luôn ra sức phục vụ bệ hạ!”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Dù gì cũng là đem vị trí Long Vương truyền lại cho người trong nhà mình rồi, thế này cũng coi như là lão Long Vương đã thực hiện được nguyện vọng to lớn của mình, còn tôi cũng đứng dậy đỡ ông ta đứng lên, giúp lão Long Vương ngồi lên giường, chân khí mà tôi cho vào người ông ta là chân khí của tôi, giúp ông ta kéo dài tuổi thọ thêm khoảng trăm năm, sau đó nói với ông ta: “Sau này, ông cứ làm Vương trên Vương là được rồi, những chuyện sau này của Long cung ông không cần phải lo lắng nữa, cứ yên tâm dưỡng bệnh đi.
Mọi chuyện tôi cũng hoàn thành rất thuận lợi, nhưng mà lúc tôi nói xong câu nói này thì trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện giọng nói của Liễu Long Đình: “Tôi muốn gặp cô.”
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trước
/901
|