Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 644

/901


Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



Truyện88.net

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Dựa vào tình hình hiện tại của chúng tôi thì khả năng thứ hai xảy ra là tương đối lớn. Tôi không gọi được Thần Tú đến chỉ đành tạm ngừng động tác niệm chú ngữ lại, hiện giờ đã không thể hỏi Thần Tú mà chúng tôi cũng không thể xuống Minh giới được nên chúng tôi tạm thời chỉ có thể trở về núi Trường Bạch để thương lượng lại kế hoạch mà thôi.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Cách nghĩ của Liễu Long Đình cũng giống cách nghĩ bây giờ của tôi. Lúc trở về, tôi sắp xếp cho Lạc Thần lên Thiên Đình trước. Chuyện Âm Phủ lần này dù anh ta có đi theo cũng chẳng thể làm được gì, mà ở Thiên Đình lại có nhiều Thần Tiên như vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều việc cần phải xử lý. Đặc biệt là hiện giờ lại xảy ra chuyện Âm Phủ bị phong ấn khiến rất nhiều chư thần đều bị ảnh hưởng, cho nên chắc chắn sẽ có rất nhiều chư thần đến thượng tấu vì vậy tôi rất cần người thay mình xử lý những việc đó.


Mà bây giờ từ sau khi tôi và Liễu Long Đình đến với nhau thì Lạc Thần ở bên cạnh chúng tôi cứ như cái bóng đèn đường vậy, tuy chúng tôi không để ý mấy chuyện đó nhưng anh ta lại để ý, vì thế anh ta đã ngay lập tức nhận mệnh lệnh của tôi, còn nói nếu tôi có yêu cầu sắp xếp gì khác thì cứ thông báo cho anh ta, anh ta sẽ lập tức giúp tôi đi làm ngay.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Lòng trung thành của Lạc Thần khiến tôi không cần bận tâm chút nào. Lạc Thần đi rồi thì tôi và Liễu Long Đình trở về núi Trường Bạch. Bởi vì cũng không thể hoàn toàn loại bỏ khả năng Thần Tú đang ở nhân gian cho nên ngay sau khi về núi Trường Bạch, Liễu Long Đình đã ngay lập tức phái Tiên gia rời núi Trường Bạch đi thông báo cho các Tiên gia ở các đền thờ giúp đỡ chú ý xem Thần Tú đang ở nơi nào.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tiên gia ở đền thờ có mặt khắp mọi nơi, chỉ cần nơi nào có tiên quỷ và tiên thú thì đều nhận được mệnh lệnh. Sau khi Liễu Long Đình giao nhiệm vụ xong thì chúng tôi lại sốt ruột suy nghĩ cách làm sao xử lý chuyện này, một kết giới lớn như vậy nếu muốn phá giải thì cũng không phải chuyện dễ dàng với năng lực bây giờ của tôi và Liễu Long Đình cũng không thể làm được. Nhưng cái kết giới này nếu không giải trừ sớm sẽ khiến số lượng vong hồn ở nhân gian ngày càng nhiều, âm khí cũng ngày càng nặng hơn như vậy sẽ khiến tà yêu dễ dàng quấy phá. Tuy rằng tôi cũng rất lo lắng cho nhân gian nhưng trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp cứu giúp.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hai người Kiều Nhi và Liễu Long Đằng thấy tôi và Liễu Long Đình từ khi trở về thi không vui vẻ gì, cho nên vốn dĩ hai người muốn tìm chúng tôi chơi cùng lại không dám quấy rầy chúng tôi nữa mà đi chơi với Cô Hoạch Điểu, thuận tiện hỏi Cô Hoạch Điểu xem chúng tôi đang có chuyện gì.


Tôi trầm tư suy nghĩ cũng không nghĩ ra biện pháp gì, trong lòng thầm nghĩ cả đời của tôi cũng quá xui xẻo mà, lúc làm người ở thế giới này thì gặp nhiều trắc trở, mà bây giờ dù đã là người thống lĩnh tối cao của Tam Giới thì vẫn gặp rất nhiều chuyện xảy ra khiến bản thân không thể bớt lo được chút nào.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Vào buổi tối, lúc đi ngủ Liễu Long Đình đã dứt khoát dọn đồ chuyển đến phòng tôi, rất nhiều ký ức trước đó của tôi đã không còn rõ ràng thậm chí có rất nhiều thứ tôi còn chẳng biết đến nhưng tôi đoán Liễu Long Đình sẽ biết nhiều hơn tôi. Rốt cuộc thì so với phụ nữ thì đàn ông thích nghiên cứu và tầm mắt cũng lớn hơn. Vì thế lúc Liễu Long Đình thay một chiếc áo lót trắng tinh thanh khiết nằm trên giường bên cạnh tôi thì tôi đã xoay người anh ấy sang chỗ khác rồi hỏi anh ấy có suy nghĩ gì về chuyện Minh giới bị phong ấn? Hoặc anh ấy có thể đoán ra ai là người đã phong ấn Minh giới hay không? Ai có thể mạnh đến mức phong ấn được toàn bộ Minh giới?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Tôi hỏi Liễu Long Đình những vấn đề này, nhưng lúc này, biểu tình của anh ấy không phải ngây thơ không biết gì mà là cau mày, giống như đang hoài nghi ai đó nhưng lại không chắc chắn lắm.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Anh biết người đó là ai đúng không?” Tôi truy hỏi Liễu Long Đình.


Liễu Long Đình thấy tôi vội vã hỏi vấn đề này nên anh ấy xoay người lại đối diện với tôi, anh ấy nhìn tôi một hồi lâu rồi mới mở miệng nói: “Đây cũng chỉ là suy đoán của tôi mà thôi, cũng không chắc chắn là người đó, còn chưa xác định được động cơ vì sao người đó muốn làm như vậy thì tôi sẽ không tùy tiện đưa ra kết luận.’’

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Bây giờ Liễu Long Đình đã có người để suy đoán mà tôi đến một người để suy đoán cũng không có, vì vậy tôi chỉ có thể hỏi Liễu Long Đình người mà anh ấy suy đoán là ai?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Hiện tại tôi rất để bụng chuyện này, ước gì bản thân có thể lập tức biết được ai đã làm ra một cái kết giới lớn đến như thế?


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thấy tôi gấp gáp như vậy, khóe môi Liễu Long Đình khẽ cong lên, anh nở một nụ cười rồi nói với tôi: “Rốt cuộc là tôi quan trọng hay công việc quan trọng? Em xem bộ dạng của tôi mặc cho em muốn xoa nắn hành hạ mà nằm bên cạnh em như thế này, vậy mà em cứ luôn miệng nói chuyện em quan tâm thôi, chẳng hề nói gì đến tôi cả.’’


Tôi… Tôi quả thực hết nói nổi với Liễu Long Đình mà, đang nói chuyện công việc đàng hoàng mà anh ấy cũng có thể ghen tuông như con gái được, thật là không đứng đắn gì cả.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



“Vậy anh muốn tôi xoa nắn hành hạ anh thế nào đây?” Tôi cũng phối hợp hỏi lại Liễu Long Đình một câu.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Lúc này, ánh mắt Liễu Long Đình nhìn tôi giống như một đứa trẻ đang bất mãn vậy, anh ấy lặng lẽ đến gần tai tôi rồi khẽ nói: “Tôi muốn vừa ăn em vừa nói.”


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Đêm qua anh còn chưa được ăn no hay sao?” Tôi hỏi lại Liễu Long Đình, tôi nhớ tới tối hôm qua lâu như vậy, tôi đã cho anh ấy ăn đến no căng rồi mà.


Nhưng Liễu Long Đình nghe tôi hỏi vậy lại lắc đầu trả lời lại tôi là không có.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Nhìn bộ dạng tục tĩu không biết xấu hổ của anh ấy khiến tôi thiếu chút nữa mắng anh ấy không hổ là một con rắn mà, trách không được người cổ đại hay gọi bọn họ là thần tình dục mà, trong các bức tranh ngày xưa đều có thể thấy ra bọn họ muốn nói là gì.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Không làm được không?” Tôi lại hỏi Liễu Long Đình: “Đang nói chuyện công việc sao có thể làm loại chuyện này được.”


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Không được.” Liễu Long Đình tùy hứng trả lời, mà lúc anh ấy hỏi tôi thì đã duỗi tay nắm lấy tay tôi sờ soạng khắp bên trong quần áo của anh ấy, lúc tôi chạm vào từng khối cơ bắp rắn chắc trên người anh ấy thì anh không ngừng uốn éo cái eo hẹp tinh tế của mình, trông vô cùng mị hoặc. Trong lúc eo của anh cọ xát không ngừng vào lòng bàn tay tôi, thì trong giây phút đó tôi nhìn yết hầu ướt át của anh ấy mà bỗng nhiên có chút xúc động muốn làm tình, cảm giác vô cùng thèm khát, đã thế trong bụng tôi còn xuất hiện một dòng nước ấm, cảm giác này đến làm trong lòng tôi thầm mắng Liễu Long Đình một câu. Sau đó tôi duỗi tay cởi quần của anh ấy ra, chậm rãi ngồi xuống dưới bụng anh ấy còn ghé vào ngực Liễu Long Đình, tôi ngẩng đầu khẽ cắn môi anh ấy rồi sau đó hỏi anh ấy bây giờ đã có thể nói được chưa?


Liễu Long Đình được tôi thực hiện ý nguyện thì lúc này mới lộ ra biểu tình thỏa mãn ôm chặt lấy eo tôi rồi nói: “Đương nhiên là có thể.”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



“Vậy anh mau nói cho tôi biết người anh đoán là ai?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“Địa Tạng.” Liễu Long Đình nói hai chữ đơn giản.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Địa Tạng Vương?” Tôi có chút không thể tin được hỏi lại.


Nguồn gốc của cái tên Địa Tạng Vương kia cũng chính là bởi vì câu nói: ẩn nhẫn, bất động như đại địa, tư duy sâu xa, kín đáo như kho tàng bí ẩn. Những lời này đã đủ để chứng minh Địa Tạng Vương chính là một vị Phật Thích Ca Mâu Ni an tĩnh và trầm ổn, hơn nữa nghe đồn trước đó ông ta đã tự nguyện tiến vào mười tám tầng địa ngục, để cứu độ hết thảy những chúng sinh đang chịu khổ ở chốn địa ngục. Đã trải qua hơn mấy ngàn năm chưa chưa từng nghe qua lời đồn nào không tốt về ông ta, cũng không nghe nói ông ta có gây ra chuyện lớn gì, tại sao ông ấy lại bố trí một kết giới lớn như vậy để khóa Âm Phủ lại chứ?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Thấy biểu tình nghi hoặc của tôi thì Liễu Long Đình biết việc anh ấy nói ra Địa Tạng cũng khiến tôi khó tin như trước đó tôi nghe nói Âm Phủ bị phong ấn vậy, vì thế anh ấy nói với tôi: “Toàn bộ Âm Phủ ngoài ông ta ra thì còn ai có sức mạnh lớn đến có thể phong ấn toàn bộ Âm Phủ được, U Quân cũng rất có khả năng đã trốn vào Âm Phủ.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


“U Quân và Địa Tạng Vương có quan hệ gì sao?”


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thần Tú nói cho tôi biết U Quân không ở Âm Phủ, nhưng bây giờ Liễu Long Đình lại đoán U Quân đang ở địa ngục khiến tôi trong nhất thời không rõ là ai đúng ai sai, tuy nhiên chúng tôi ở nhân gian tìm kiếm lâu như vậy vẫn không có tin tức của U Quân cho nên tôi càng ủng hộ theo cách nghĩ của Liễu Long Đình hơn.


“Có khả năng là họ có quan hệ với nhau, cũng có khả năng là không có quan hệ gì. Có điều, hiện giờ quan trọng nhất chính là chúng ta phải nghĩ ra cách phá giải cái kết giới này, nếu không sẽ liên lụy đến các bá tính ở nhân gian.’’

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Tôi hiển nhiên cũng biết phải phá giải cái kết giới này trước, nhưng vấn đề là phải làm sao để phá giải, sức mạnh của Đỉnh Tạo Vật trong người của tôi gần như đã bị U Quân tiêu hao hết sạch, chẳng trách anh ta cảm thấy luyến tiếc thay cho tôi. Bây giờ Đỉnh Tạo Vật trong người tôi đã gần như vô dụng rồi. Mà tôi nghĩ thực lực của Liễu Long Đình cũng không tăng thêm được nhiều, mà cho dù đã tăng lên rất nhiều thì nếu anh ấy có thể phá giải được phong ấn này thì lúc này cũng không cần ở trên giường phân tích với tôi làm gì.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.


Nhưng mà tôi vẫn tin nếu Đỉnh Tạo Vật trong người mình trở nên vô dụng thì máu của tôi vẫn có thể tăng thêm tinh khí thần ma yêu, chỉ cần lấy máu của tôi cho Liễu Long Đình uống thì sức mạnh của anh ấy sẽ được gia tăng, như vậy nói không chừng anh ấy có thể phá giải cái kết giới này.


Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nghĩ đến đây, tôi có chút phấn khởi đem chuyện này nói cho Liễu Long Đình, ngẫm lại dùng máu của tôi đề cao sức mạnh để phá vỡ kết giới Âm Phủ chính là cách nhanh chóng nhất.


Bạn đang đọc Hoài Thai Mãng Xà tại Hang Truyện

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.



Like page, báo lỗi chương, đề xuất truyện ở đây

/901

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status