Triệu Trường Phong lấy tay gõ một cái vào trán Điền Lỗi:
- Điền Lỗi, có chuyện gì không vui sao? Làm gì mà rầu rĩ không vui vậy?
- Cậu!
Điền Lỗi nắm hai bàn tay nhỏ đứng phắt dậy, giống như gà chọi muốn nổi cơn thịnh nộ, lại đột nhiên nhìn thấy Triệu Trường Phong, không khỏi sợ hãi kêu lên một tiếng, xông tới ôm chặt lấy Trường Phong:
- Trường Phong! Trường Phong! Cậu đã về sao? Sao cậu trở về được vậy? Bảo vệ không đưa cậu tới cục Công an sao?
Từ một góc phòng khác, lão Ngũ đang dùng án mắt âm u nhìn hai người bọn họ. Trong lòng gã thầm nghĩ.
- Quả nhiên mình đoán không sai, quan hệ giữa Triệu Trường Phong và Điền Lỗi quả nhiên không phải là tình cảm tầm thường
Triệu Trường Phong ấn Điền Lỗi ngồi xuống, vừa cười vừa nói:
- Vì sao tôi lại không trở lại? Điền Lỗi, xem ý của cậu, hẳn là tôi nên bị bảo vệ đưa vào cục Công an mới đúng?
Sắc mặt Điền Lỗi đang buồn chán tái nhợt, chợt trở nên đỏ bừng:
- Trường Phong, tôi, tôi không có ý như vậy. Chỉ là tôi có chút không tin bảo vệ thật sự lại thả cậu ra. Tôi nghe nói trưởng bảo vệ xử Liễu Bình An có tính cách vô cùng bao che khuyết điểm. Cậu đã đánh Liễu Bân, sao ông ta có thể buông tha cho cậu!
Triệu Trường Phong lắc đầu, thầm nghĩ lúc trước Vương Hướng Đông đã nói cho mình biết quan hệ cha con giữa Liễu Bình An và Liễu Bân thần bí như vậy, còn luôn miệng dặn dò mình không nên tiết lộ điều này ra ngoài. Vì sao hiện tại mọi người đều biết được mối quan hệ giữa Liễu Bình An và Liễu Bân chứ?
- Ha hả, ai nói cho cậu biết Liễu Bình An vô cùng bao che khuyết điểm? Cậu xem trong chuyện của mình Liễu trưởng xử có bao che khuyết điểm hay không?
Triệu Trường Phong không muốn nói cho Điền Lỗi biết tin tức trong đó, liền cười để che dấu.
- Không bao che khuyết điểm, vậy sao đêm qua can xự khoa trị an bảo vệ xử bắt cậu qua đó làm gì?
Điền Lỗi có chút không tin nhìn Triệu Trường Phong nói.
- Liễu xử trưởng chỉ muốn tìm đương sự là mình để tìm hiểu một chút về tình hình cụ thể lúc đó. Sau khi hiểu rõ, ông ấy lại để mình trở về thôi.
- À! Hóa ra là như vậy sao!
Trong lòng Điền Lỗi vô cùng vui mừng.
- Xem ra không thể tin được vào những lời đồn đại! Thật sự không ngờ được Liễu xử trưởng là một người thông tình đạt lý như thế.
- Đúng vậy! Không phải lúc nào cũng có thể tin vào những lời đồn đại!
Triệu Trường Phong vỗ vào vai Điền Lỗi một cái, sau đó chỉ ra cửa nói.
- Thầy vào. Chuyên tâm học đi! Chuyện khác để trở về rồi nói sau.
- Ha ha, được!
Tới giờ nghỉ giải lao, Triệu Trường Phong trở về ký túc xá. Khác với mọi khi, bạn học tốt của Triệu Trường Phong đều vây quanh hắn, nhất định muốn Triệu Trường Phong phải kể lại tỉ mỉ chuyện "thoát khỏi miệng hổ " thế nào. Triệu Trường Phong chỉ cười có lệ:
- Không có gì nguy hiểm với không nguy hiểm cả. Trường học sau khi tìm hiểu qua tình hình cụ thể thì để tôi trở về.
Những bạn học lại không giống Điền Lỗi bị lừa dễ như vậy, nói gì cũng không tin. Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra. Bí thư Lịch Trình Sinh tiến vào hỏi:
- Trường Phong, có Trường Phong ở đây hay không?
Triệu Trường Phong vội vàng rời khỏi đám bạn học chạy tới:
- Lịch bí thư, tôi ở đây! Ông tìm tôi có việc gì sao?
Lịch Trình Sinh cười ha hả nói:
- Trường Phong đồng học, sau khi tan học nếu không bận đi đâu, thì đến văn phòng tôi một chuyến.
- Được!
Triệu Trường Phong nói:
- Tôi còn vài giờ học nữa, sau khi học xong, tôi sẽ đi tới đó!
Lịch Trình Sinh cười ha hả khoát tay, sai đó mới rời đi.
Các sinh viên lại xông tới.
- Các sinh viên, tất cả đều trở lại chỗ ngồi, bắt đầu học!
Đúng lúc thầy giáo vừa tới, đã kịp thời giải vây cho Triệu Trường Phong.
Sau khi tan học, Triệu Trường Phong lập tức đi tới văn phòng Bí thư Lịch Trình Sinh. Cho dù bạn học của hắn có tò mò đến mấy cũng không có cách nào hỏi được gì, đành phải trở về phòng ngủ chuẩn bị ăn cơm.
Thư viện đại học Hoa Bắc nằm giữa giảng đường và ký túc xá. Đây là nơi mỗi ngày sinh viên đều chắc chắn đi qua. Ở bên ngoài thư viện là một loạt các bảng thông báo lớn, có hiệu quả tương tự như hình tam tác bắc đại. Đại học Hoa Bắc có thông báo gì quan trọng, ngoại trừ in thành văn bản chia cho từng phòng ra, còn có thể dán một tờ thông cáo trên lan can để sinh viên biết được.
Sinh viên tài chính khóa 90 khi đi ngang qua lan can thông cáo, phát hiện nơi đó đầy người đang chen chúc. Hiển nhiên trường học lại dán thông báo gì quan trọng. Tất cả mọi người chen chúc vào xem.
Chỉ thấy trên bảng thông báo dán hai tờ thông báo lớn. Trong đó trên giấy hồng là thông báo thứ nhất khen ngợi. Không ngờ đối tượng khen ngợi lại là Triệu Trường Phong khoa tài chính khóa học 90.
Trong thông trong nói, một ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, sinh viên Triệu Trường Phong khoa tài chính khóa học 90 ở một khách sạn nào đó bên ngoài trường học, gặp được một sinh viên cùng trường học khoa thương mại khóa 90 là Liễu Bân đã gây sự với một sinh viên nào đó.
Sinh viên Triệu Trường Phong lâm nguy không sợ hãi, dũng cảm kiên quyết ngăn cản hành vi lưu manh của Liễu Bân. Sinh viên Triệu Trường Phong bất kể sự an nguy của bản thân, đã kiên quyết bảo vệ chính nghĩa, thể hiện hành vi tư tưởng tố chất và đạo đức phẩm hạnh của một sinh viên ưu tú thời nay, có thực lực đả kích sự oai phong tà khí, bảo vệ danh dự của đại học Kinh tế và tài chính Hoa Bắc.
Viện trưởng và Đảng ủy trường học đã thông qua thảo luận của hội nghị thường vụ, đặc biệt quyết định thông báo khen ngợi sinh viên Triệu Trường trước toàn trường học. Kêu gọi toàn bộ sinh viên trong trường học tập tinh thần của sinh viên Triệu Trường Phong.
Bên cạnh tờ thông báo khen ngợi màu đỏ còn có một thông báo xử phạt với chữ đen màu trắng. Trong thông cáo nói, một ngày nào đó, năm nào đó, tháng nào đó sinh viên hệ thương mại khóa 90 Liễu Bân đã vô cớ mượn rượu gây chuyện ở một khách sạn nào đó ngoài trường học.
- Điền Lỗi, có chuyện gì không vui sao? Làm gì mà rầu rĩ không vui vậy?
- Cậu!
Điền Lỗi nắm hai bàn tay nhỏ đứng phắt dậy, giống như gà chọi muốn nổi cơn thịnh nộ, lại đột nhiên nhìn thấy Triệu Trường Phong, không khỏi sợ hãi kêu lên một tiếng, xông tới ôm chặt lấy Trường Phong:
- Trường Phong! Trường Phong! Cậu đã về sao? Sao cậu trở về được vậy? Bảo vệ không đưa cậu tới cục Công an sao?
Từ một góc phòng khác, lão Ngũ đang dùng án mắt âm u nhìn hai người bọn họ. Trong lòng gã thầm nghĩ.
- Quả nhiên mình đoán không sai, quan hệ giữa Triệu Trường Phong và Điền Lỗi quả nhiên không phải là tình cảm tầm thường
Triệu Trường Phong ấn Điền Lỗi ngồi xuống, vừa cười vừa nói:
- Vì sao tôi lại không trở lại? Điền Lỗi, xem ý của cậu, hẳn là tôi nên bị bảo vệ đưa vào cục Công an mới đúng?
Sắc mặt Điền Lỗi đang buồn chán tái nhợt, chợt trở nên đỏ bừng:
- Trường Phong, tôi, tôi không có ý như vậy. Chỉ là tôi có chút không tin bảo vệ thật sự lại thả cậu ra. Tôi nghe nói trưởng bảo vệ xử Liễu Bình An có tính cách vô cùng bao che khuyết điểm. Cậu đã đánh Liễu Bân, sao ông ta có thể buông tha cho cậu!
Triệu Trường Phong lắc đầu, thầm nghĩ lúc trước Vương Hướng Đông đã nói cho mình biết quan hệ cha con giữa Liễu Bình An và Liễu Bân thần bí như vậy, còn luôn miệng dặn dò mình không nên tiết lộ điều này ra ngoài. Vì sao hiện tại mọi người đều biết được mối quan hệ giữa Liễu Bình An và Liễu Bân chứ?
- Ha hả, ai nói cho cậu biết Liễu Bình An vô cùng bao che khuyết điểm? Cậu xem trong chuyện của mình Liễu trưởng xử có bao che khuyết điểm hay không?
Triệu Trường Phong không muốn nói cho Điền Lỗi biết tin tức trong đó, liền cười để che dấu.
- Không bao che khuyết điểm, vậy sao đêm qua can xự khoa trị an bảo vệ xử bắt cậu qua đó làm gì?
Điền Lỗi có chút không tin nhìn Triệu Trường Phong nói.
- Liễu xử trưởng chỉ muốn tìm đương sự là mình để tìm hiểu một chút về tình hình cụ thể lúc đó. Sau khi hiểu rõ, ông ấy lại để mình trở về thôi.
- À! Hóa ra là như vậy sao!
Trong lòng Điền Lỗi vô cùng vui mừng.
- Xem ra không thể tin được vào những lời đồn đại! Thật sự không ngờ được Liễu xử trưởng là một người thông tình đạt lý như thế.
- Đúng vậy! Không phải lúc nào cũng có thể tin vào những lời đồn đại!
Triệu Trường Phong vỗ vào vai Điền Lỗi một cái, sau đó chỉ ra cửa nói.
- Thầy vào. Chuyên tâm học đi! Chuyện khác để trở về rồi nói sau.
- Ha ha, được!
Tới giờ nghỉ giải lao, Triệu Trường Phong trở về ký túc xá. Khác với mọi khi, bạn học tốt của Triệu Trường Phong đều vây quanh hắn, nhất định muốn Triệu Trường Phong phải kể lại tỉ mỉ chuyện "thoát khỏi miệng hổ " thế nào. Triệu Trường Phong chỉ cười có lệ:
- Không có gì nguy hiểm với không nguy hiểm cả. Trường học sau khi tìm hiểu qua tình hình cụ thể thì để tôi trở về.
Những bạn học lại không giống Điền Lỗi bị lừa dễ như vậy, nói gì cũng không tin. Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng bị đẩy ra. Bí thư Lịch Trình Sinh tiến vào hỏi:
- Trường Phong, có Trường Phong ở đây hay không?
Triệu Trường Phong vội vàng rời khỏi đám bạn học chạy tới:
- Lịch bí thư, tôi ở đây! Ông tìm tôi có việc gì sao?
Lịch Trình Sinh cười ha hả nói:
- Trường Phong đồng học, sau khi tan học nếu không bận đi đâu, thì đến văn phòng tôi một chuyến.
- Được!
Triệu Trường Phong nói:
- Tôi còn vài giờ học nữa, sau khi học xong, tôi sẽ đi tới đó!
Lịch Trình Sinh cười ha hả khoát tay, sai đó mới rời đi.
Các sinh viên lại xông tới.
- Các sinh viên, tất cả đều trở lại chỗ ngồi, bắt đầu học!
Đúng lúc thầy giáo vừa tới, đã kịp thời giải vây cho Triệu Trường Phong.
Sau khi tan học, Triệu Trường Phong lập tức đi tới văn phòng Bí thư Lịch Trình Sinh. Cho dù bạn học của hắn có tò mò đến mấy cũng không có cách nào hỏi được gì, đành phải trở về phòng ngủ chuẩn bị ăn cơm.
Thư viện đại học Hoa Bắc nằm giữa giảng đường và ký túc xá. Đây là nơi mỗi ngày sinh viên đều chắc chắn đi qua. Ở bên ngoài thư viện là một loạt các bảng thông báo lớn, có hiệu quả tương tự như hình tam tác bắc đại. Đại học Hoa Bắc có thông báo gì quan trọng, ngoại trừ in thành văn bản chia cho từng phòng ra, còn có thể dán một tờ thông cáo trên lan can để sinh viên biết được.
Sinh viên tài chính khóa 90 khi đi ngang qua lan can thông cáo, phát hiện nơi đó đầy người đang chen chúc. Hiển nhiên trường học lại dán thông báo gì quan trọng. Tất cả mọi người chen chúc vào xem.
Chỉ thấy trên bảng thông báo dán hai tờ thông báo lớn. Trong đó trên giấy hồng là thông báo thứ nhất khen ngợi. Không ngờ đối tượng khen ngợi lại là Triệu Trường Phong khoa tài chính khóa học 90.
Trong thông trong nói, một ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, sinh viên Triệu Trường Phong khoa tài chính khóa học 90 ở một khách sạn nào đó bên ngoài trường học, gặp được một sinh viên cùng trường học khoa thương mại khóa 90 là Liễu Bân đã gây sự với một sinh viên nào đó.
Sinh viên Triệu Trường Phong lâm nguy không sợ hãi, dũng cảm kiên quyết ngăn cản hành vi lưu manh của Liễu Bân. Sinh viên Triệu Trường Phong bất kể sự an nguy của bản thân, đã kiên quyết bảo vệ chính nghĩa, thể hiện hành vi tư tưởng tố chất và đạo đức phẩm hạnh của một sinh viên ưu tú thời nay, có thực lực đả kích sự oai phong tà khí, bảo vệ danh dự của đại học Kinh tế và tài chính Hoa Bắc.
Viện trưởng và Đảng ủy trường học đã thông qua thảo luận của hội nghị thường vụ, đặc biệt quyết định thông báo khen ngợi sinh viên Triệu Trường trước toàn trường học. Kêu gọi toàn bộ sinh viên trong trường học tập tinh thần của sinh viên Triệu Trường Phong.
Bên cạnh tờ thông báo khen ngợi màu đỏ còn có một thông báo xử phạt với chữ đen màu trắng. Trong thông cáo nói, một ngày nào đó, năm nào đó, tháng nào đó sinh viên hệ thương mại khóa 90 Liễu Bân đã vô cớ mượn rượu gây chuyện ở một khách sạn nào đó ngoài trường học.
/151
|