Sau khi tan học Hàn Tuyết Nhi nhốt mình trong phòng lựa chọn trang phục. Hàn Tuyết Nhi tỉ mỉ trang điểm hang giờ liền khiến gương mặt cô đã rất đẹp càng tôn thêm vẻ thanh thuần của thiếu nữ 16,17.
Thay một bộ váy toàn thân màu trắng, trong gương Hàn Tuyết Nhi cảm thấy mình giống như một cô công chúa. Hàn Tuyết Nhi rất hài lòng với bộ trang phục của mình hôm nay.
"Tuyết nhi, con xong chưa mở cửa ra nào? Thời gian không còn nhiều đâu chúng ta cần phải đến lễ hội đúng giờ " Hàn phu nhân thấy Hàn Tuyết Nhi nhốt mình trong phòng cả giờ liền nên cảm thấy lo lắng.
Hàn Tuyết Nhi nghe mẹ gọi liền vội vàng chạy đến mở cửa phòng.
"Tuyết nhi, là con đó sao? Ăn mặc đẹp như vậy khiến mẹ đây còn nhìn không ra con nữa đó? " Tần tú văn rất ít thấy Hàn Tuyết Nhi ăn diện, càng không thể có chuyện nhốt mình trong phòng cả giờ liền để lựa chọn trang phục. Hơn nữa, nàng phát hiện Tuyết Nhi trang điểm thật sự rất xuất sắc. Thậm chí làm người ta cảm thấy dường như nàng không hề trang điểm.
"Mẹ......Ý của mẹ là thường ngày con không đẹp sao? " Hàn Tuyết Nhi xấu hổ làm nũng, nhào vào trong lòng Hàn phu nhân, thấp giọng nói: "Mẹ, nói cho mẹ nghe một bí mật, hôm nay con sẽ được gặp Đại Minh Tinh Đinh Tuyết Nhu, cho nên con mới phải trang điểm như vậy đó......"
"Đứa nhỏ này......Thiệt là, không phải chỉ là một ca sỹ thôi sao" Hàn phu nhân đã qua bốn mươi, cái cảm giác xúc động đối với đại minh tinh gì đó vốn dĩ đã không còn cảm giác.
"Thôi mà mẹ----! "
Hàn Tuyết Nhi bất mãn đối với mẹ của mình nói: "Mẹ dù sao thì đây cũng là dịp để con gặp mặt thần tượng của con mà. "
Hàn phu nhân vốn còn muốn nói một chút chuyện gì đó, nhưng không ngờ điện thoại của Hàn Tuyết Nhi đặt trên bàn lại reo lên đang muốn giúp Tuyết Nhi cầm lại đây thì không ngờ Tuyết Nhi đã nhanh chân chạy đến đoạt lấy bất mãn nói: "Mẹ, sao mẹ lại can thiệp vào chuyện riêng tư của con vậy mẹ "
Hàn phu nhân cười khổ một tiếng: "Á à, rốt cuộc là trưởng thành rồi bây giờ còn bày đặt riêng tư với mẹ nữa à......" Hàn phu nhân là người từng trải, nàng rất rõ rang tuổi của Tuyết Nhi không còn nhỏ nữa. Đây là độ tuổi ngỗ nghịch nhất nếu không nhắc nhở sẽ không biết xảy ra chuyện gì. Hơn nữa Tuyết Nhi thường ngày rất nông nổi sợ rằng sẽ bị người ta ức hiếp.
"Là anh Hạo Vân gọi đến mẹ đừng lo lắng " Hàn Tuyết Nhi hiểu tâm tư của mẹ liền nói. Rồi vội vàng nghe điện thoại của Hạo Vân
"Anh Hạo Vân anh chừng nào đến đón em? Em xong hết rồi. Bao giờ chúng ta cũng có thể đi" Hàn Tuyết nhi vội vàng đặt câu hỏi.
Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm của Hạo Vân: "Anh đang ở dưới lầu nè. Em xuống đón anh đi. "
"Uhm, em xuống ngay----! "
Treo điện thoại, Hàn Tuyết Nhi nhào đến chỗ Hàn phu nhân: "Mẹ, cho con con cùng anh Hạo Vân tham dự lễ hội nhé. Ba và mẹ đi sau đi con đi trước đây sắp trễ giờ rồi. "
Nói xong Hàn Tuyết Nhi không chờ Hàn phu nhân cho phép đã vội chạy xuống dưới lầu.
Nhìn Hàn Tuyết Nhi vui vẻ như vậy Hàn lão gia nhíu mày hỏi: "Tuyết nhi, đi đâu vậy. Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ đấy sao em không giữ con lại. "
"A a----! "
Hàn phu nhân cười cười nói: "Tuyết Nhi lớn rồi không theo chúng ta nữa. Nó đi cùng với bạn rồi. "
"Cái gì? "
Hàn lão gia nghe vậy, sắc mặt liền thay đổi: "Tuyết nhi mới bao nhiêu tuổi? Còn nhỏ như vậy mà đã a dua theo bạn theo bè. Em làm mẹ sao không biết dạy con vậy? "
Hàn phu nhân thấy chồng đã nổi giận vội vàng nói: "Nhìn anh kìa là Hạo Vân đó. Phương lão gia cùng Hạo Vân đều là do anh quen biết trước mà tại sao lại đổ lỗi cho em? "
Hàn lão gia lắc đầu: "Là Hạo Vân anh lại càng không yên tâm. Hạo Vân là một cường nhân trong tương lai. Anh rất thích nó. Chỉ là Hạo Vân đã có bạn gái, hơn nữa lão Trần bọn họ đã chuẩn bị đem gả Thanh Thanh cho Hạo Vân. Nếu nhà chúng ta đem Tuyết Nhi vào nữa sẽ càng rối thêm......"
Hàn phu nhân hơi kinh hãi: "Anh nói thật sao? Sao chị của em không hề nhắc đến chuyện này? Chẳng lẻ họ mặc kệ cho Thanh Thanh cùng chia sẽ một người đàn ông với người khác sao? "
"Đó là sự thật chính miệng lão Trần nói với anh. Nhưng mà tình huống như thế nào thì anh vẫn chưa rõ. " Nói tới đây, hàn sơn dặn dò nói: "Tú văn. Con đã lớn em cần phải chú ý hơn, nhất là đừng để nó gần Hạo Vân quá. Nếu không sẽ làm cho tương lai không tốt đâu......"
"Uhm, em biết rồi----! " Tần tú văn trong lòng cũng âm thầm lo lắng, chau mày. Nghe Hàn lão gia nói xong nàng tự trách mình không quan tâm cho Tuyết Nhi thấu đáo. Thời đại này đã không còn chấp nhận một nam nhiều nữ nữa. Hàn phu nhân âm thầm quyết định phải ngăn cản đoạn nhân duyên này. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Phương Hạo Vân mặc bộ vest trắng, đứng kế bên chiếc Roll Royce Phantom màu trắng dưới ánh mặt trời mỉm cười trông giống một bạch mã hoàng tử.
"Anh Hạo Vân, nhìn không ra anh cũng thật là đẹp trai nha---! " Nhìn vóc người cao ngất, cứng cáp, tiêu sái của Hạo Vân, Hàn Tuyết nhất thời cầm lòng không được mặt đỏ ửng.
Phương hạo vân mỉm cười, mở cửa xe, làm một động tác mời rất lịch lãm: "Mời công chúa lên xe " Trang phục của Hàn Tuyết Nhi hôm nay nếu nói là công chúa thì cũng không sai biệt là mấy. Nhất là đôi lúm đồng tiền trên mặt càng khiến cho Hạo Vân cảm thấy Tuyết Nhi rất là đáng yêu.
Sau khi lên xe, Hàn Tuyết Nhi hưng phấn nói: "Anh Hạo Vân, anh biết không? Hôm nay nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu cũng tham dự. Nhất định em phải chụp ảnh cùng cô ấy. Anh Hạo Vân nhất định phải tìm cách giúp anh đó nha? "
Phương hạo vân nhất thời xấu hổ, phụ nữ là thật là khó hiểu. Bà chị cũng chụp, Kỳ cũng chụp, như thế nào bây giờ lại đến Hàn Tuyết Nhi. Xem ra hình như mọi người đều bị Đinh Tuyết Nhu đầu độc cả rồi.
Nhìn Hạo Vân sững sờ, Hàn Tuyết Nhi tưởng là Hạo Vân không đồng ý liền ôm cánh tay Hạo Vân làm nũng nói: "Anh Hạo Vân, em xin anh đó, anh rất thong minh mà nhất định phải tìm cách cho em cùng Đinh Tuyết Nhu chụp ảnh nha......"
"Anh sẽ cố gắng hết sức......" Phương hạo vân tùy ý gật đầu.
"Anh Hạo Vân, em biết anh là người tốt mà......" Hàn Tuyết Nhi hiểu rõ Hạo Vân là người trọng chữ tín, nếu hắn đã đồng ý thì không có chuyện gì là hắn làm không được. Hàn Tuyết Nhi nhất thời kích động liền ôm cổ Hạo Vân hôn một cái lên má.
"Cái này......Cái này......Em…..Em……" Sau khi hôn xong Hàn Tuyết Nhi đột nhiên cảm giác được có chút khó giải thích, ấp úng muốn giải thích một chút nhưng vẫn không biết phải nói thế nào.
Phương Hạo Vân sờ lên mặt một chút liền bật cười khởi động xe đi đến lễ hội.
Vì sự an toàn của Đinh Tuyết Nhu nên lễ hội lần này được canh gác nghiêm ngặt. Ngay cả khách mời cũng phải dừng lại kiểm tra cẩn thận.
Từ trước cửa có một tấm thảm đỏ trải dài từ cửa lễ hội cho đến gần lề đường, một dàn toàn mỹ nữ mặc áo sườn xám màu đỏ đứng ở hai bên thảm đỏ khuôn mặt tươi cười đón khách.
Phương hạo vân chỉ là tùy ý nhìn dàn mỹ nữ liền dễ dàng nhìn thấy được những bộ vị mẫn cảm của dàn mỹ nữ. Đập vào mắt Hạo Vân chính là những chiếc đùi trắn nõn tựa như tuyết trắng của họ khiến Hạo Vân âm thầm nuốt nước bọt.
"Anh Hạo Vân, có gì đâu mà nhìn dữ vậy......chẳng phải chỉ là khoe đùi một chút thôi sao......" Hàn Tuyết Nhi nhận thấy ánh mắt tham lam của Hạo Vân, liền giận dỗi nói một tiếng.
Phương hạo vân sắc mặt bỗng thay đổi cười khan nói: "Không sai không sai chỉ là đùi thôi mà......"
Hàn Tuyết Nhi liếc mắt sắc lẻm: "Anh đừng có dối lòng làm như em không biết tính cách của anh vậy......Đám người đó chỉ là tiếp viên thôi mà......Anh Hạo Vân không ngờ anh lại là người tham lam như vậy. "
Phương hạo vân liền bị một trận buồn bực, bỗng dưng muốn trêu ghẹo với Tuyết Nhi liền giở thói vô sỉ nói: "Hố hố đùi em đó thật là đẹp nha. "
"Anh Hạo Vân......Cái đó…..Anh thật là chiếm tiện nghi của người ta còn bình phẩm nữa" Hàn Tuyết Nhi bất mãn nói một câu.
Phương Hạo Vân âm thầm đắc ý, đúng thật là tiểu cô nương nếu có cơ hội phải thu thập Tuyết Nhi mới được
"Anh Hạo Vân, ở đây có nhiều nhà báo quá......" Hai người đang muốn vào cửa, đột nhiên nghe rất nhiều tiếng ca sát phát ra. Quay đầu lại vừa nhìn đã thấy rất nhiều nhà báo đang quay ống kính về phía hai người chụp ảnh. Ánh sáng chớp sáng liên tục, dường như không hề muốn dừng lại.
Hôm nay thương giới Hoa Hải tổ chức lễ hội từ thiện nên nhà báo tham dự không ít. Nhất là Đại Minh tinh Đinh Tuyết Nhu xuất hiện càng khiến cho đám nhà báo giống như lũ thiêu thân không ngừng lao vào.
Nhưng mà vì lý do an toàn cho Đinh Tuyết Nhu nên chỉ có một số ít bộ phận nhà báo có danh tiếng, thực lực mới được bước vào trong. Còn đại đa số đều đứng ở ngoài thảm đỏ chụp ảnh khách tham dự.
Tuy rằng không được tham dự lễ hội nhưng được đứng ở ngoài cửa chụp ảnh các đại gia, thiếu gia của các tập đoàn lớn trong Hoa Hải đó cũng là một cơ hội tốt nên bọn họ quyết chí không đi. Vẫn khư khư ôm máy ảnh đứng ngoài cửa.
"Phương Hạo Vân----! "
Ngay khi Hạo Vân đang đứng cùng Tuyết Nhi thì có một người hô lớn tên của Hạo Vân.
"Anh Hạo Vân là quản lý của nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu gọi tên anh kìa......" Hàn Tuyết Nhi thoáng kinh ngạc, không hiểu sao quản lý của nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu lại quen với Phương Hạo Vân.
Phương Hạo Vân cũng không tỏ thái độ gì chỉ chậm rãi quay đầu lại nhàn nhạt nói: "Không phải là quản lý của Đinh tiểu thư sao? Chị không ở bên Đinh tiểu thư lại chạy ra đây làm gì vậy? "
Vương Hà cảm thấy hơi bực bội nhưng nhớ đến lời dặn của Đinh Tuyết Nhu nên liền dằn xuống, nhỏ giọng nói: "Còn không phải chờ anh sao?......Nhu Nhu chờ anh điện thoại mãi mà không thấy nên mới bảo tôi đứng ở cửa chờ anh đây này. "
"Tiểu thư này là? " Mắt thấy có một cô nương xinh đẹp đứng kế bên Hạo Vân, Vương Hà nhíu mày gằn từng chữ: "Anh đừng quên rằng anh đã đáp ứng là sẽ tham dự lễ hội cùng với Nhu Nhu đó…. "
Hàn Tuyết Nhi bỗng nhiên ôm chặt tay Hạo Vân, liếc Vương Hà một cái thị uy nói: "Tôi là em của anh Hạo Vân"
"Thì ra chỉ là một tiểu cô nương......" Vương hà trong lòng thở dài một tiếng, Vương Hà nhìn một chút thấy Tuyết Nhi cũng rất xinh đẹp chắc là tiểu thư của tập đoàn nào đó. Đáng tiếc là bị Phương Hạo Vân lừa gạt. Thật sự là đáng tiếc.....
"Tốt ----! " Hai ngươi bỗng dưng đồng thanh cùng nói
"Đi thôi, Phương Hạo Vân tôi nhắc nhở anh, đừng để Nhu Nhu thất vọng......" Vương Hà nhìn Hạo Vân nhỏ giọng nói một câu.
Phương Hạo Vân khoác tay lên eo Hàn Tuyết Nhi tiến vào trong. Vương Hà có chút bất mãn, cố ý nói: "Anh làm ơn giữ thể diện dùm tôi, đợi lát nữa đứng cùng Nhu Nhu lại khiến chúng tôi mất mặt......"
Phương Hạo Vân chẳng thèm để tâm đến chuyện cùng Đinh Tuyết Nhu đứng là có bao nhiêu may mắn, đối với câu nói Vương Hà hắn chẳng thèm để tâm nhưng Hàn Tuyết Nhi thì kích động không ngừng liền nói: "Anh Hạo Vân, chị ấy nói thật sao? Nữ hoàng Đinh Tuyết Nhu chờ anh sao? Vậy anh phải giúp em giới thiệu với chị ấy nha? "
Vương Hà nhíu nhíu mày đang định nói gì đấy lại nghe Hạo Vân nói: "Không thành vấn đề, chuyện nhỏ thôi mà. Không phải chỉ là ca sỹ hơi nổi tiếng một chút thôi sao? "
Vương Hà nghe xong âm thầm bất mãn. Nhưng mà nàng quyết nuốt trôi cục tức này để hoàn thành nhiệm vụ Đinh Tuyết Nhu đã giao cho. Hơn nữa hôm nay là lễ hội lớn nếu có hành động quá đáng sẽ làm mất mặt Đinh Tuyết Nhu.
Phương hạo thoáng nhìn khuôn mặt đang dần sầm xuống của Vương Hà, nhẹ nhàng cười cười: "Bà chị, đại mỹ nữ, bà cô của tôi cười lên đi nào. Khéo chút nữa nhà báo chụp ảnh của chị lại không tin là đang chụp quản lý của Đinh tiểu thư đấy. "
Nói xong Hạo Vân không thèm quan tâm đến biểu hiện của Vương Hà. Hạo Vân liền nắm tay Tuyết Nhi đến khu vực bảo vệ soát vé xuất trình hai vé VIP đi vào trong
Theo sau một nhân viên bảo vệ, Hạo Vân được đưa đến tầng 12 của tòa nhà tổ chức lễ hội.
Sau khi vào lễ hội, con mắt nhất thời bị những vật phẩm tựa như đang ở cung đình ở đây khiến cho hai người cảm thấy khó thở. Cho dù là Phương Hạo Vân hay Hàn Tuyết Nhi trước đây cũng đều chưa thấy qua vẻ xa hoa như vậy.
/829
|