"Hương Hương, không tồi!" Phương Hạo Vân cười nói :" Nhớ kỹ, trước khi có được quyền lực tương ứng, thì tốt nhất là em đừng hành động thiếu suy nghĩ..."
"Dạ, em biết rồi..." Bên kia điện thoại đáp ứng một tiếng, lập tức cúp máy ngay.
Ngay sau đó, Phương Hạo Vân đóng cửa lại, đi vào phòng nghỉ ngồi xếp bằng lại, ngồi luyện công, cẩn thận nhớ lại những ký ức do lão tông Bạch gia truyền thừa.
Đến sáng ngày hôm sau hắn mới tỉnh lại, gọi điện cho một nhân viên trong tập đoàn, dặn mua giùm một bữa sáng.
Vài phút sau, một nhân viên trong tập đoàn mang một bữa sáng phong phú đến, có đủ loại đồ ăn cả.
"Cốc cốc!" Ngay sau khi người nhân viên vừa rời đi không lâu, thì có người đã gõ cửa.
"Vào đi..." Phương Hạo Vân ngồi ăn sáng ngay trên ghế sofa, vừa ăn vừa nói.
Người vào là Kim Phi, hôm nay cô mặc một bộ váy màu vàng nhạt, có vẻ kiều diễm thướt ta, mang đôi giày cao gót tinh xảo đi vào, ngẩng đầu nhìn Phương Hạo Vân, cô đột nhiên cảm thấy rằng, so với ngày hôm qua, khí chất của hắn đã xảy ra biến hóa, tuy mờ ảo, nhưng cũng rất cường thế.
"Phương thiếu gia, tối ngày hôm qua, dưới sự phối hợp của vài nội ứng của chúng ta, đã thành công tiếp nhận bang hội cuối cùng tại Hoa Hải rồi, bây giờ hắc đạo tại Hoa Hải chỉ còn một Thiên Tử bang vừa nổi thôi, còn những bang hội khác trên cơ bản đã cúi đầu trước chúng ta... Thiên Tử bang này hơi có năng lực, bên tôi hy vọng được chỉ thị của cậu..." Kim Phi nói xong, tiện tay cầm lấy cái bánh bao, cắn một cái, nói : "Ngon thật..."
Cầm cái một nửa cái bánh bao còn sót lại kia, bỏ vào trong miệng nuốt cái ực xuống, Phương Hạo Vân cười nói : "Cái gì mà Thiên Tử bang, có bối cảnh gì chứ... Đến lúc này rồi, tôi không tin còn có ai không chịu cúi đầu..."
Kim Phi rút miếng khăn giấy trên bàn ra, lau lau cái miệng, nói : "Chỉ là do mấy tên thiếu gia và mấy ông quan tạo ra. Tối hôm qua chúng tôi đã điều tra, bối cảnh của nó khá lớn, có liên quan đến vài vị quan to... Phương thiếu gia, cậu thấy nên làm thế nào đây? Có phải nên thông báo cho Lã Thiên Hành hay không?"
Phương Hạo Vân nhún vai, nói : "Thật hy vọng của Thiên Tử bang có thể tạo quan hệ với Mộc Nguyệt Dung..."
Đúng lúc này, điện thoại vang lên, Phương Hạo Vân nhìn nhìn, là Long Hi Phượng gọi đến.
"Hạo Vân, danh sách em cần chị đã làm xong. Bây giờ chị đến văn phòng đi, chị lập tức fax nó qua..." Trong điện thoại truyền ra giọng nói của Long Hi Phượng.
"Gửi đi!"
Nói xong câu này, Phương Hạo Vân liền cúp điện thoại.
Chỉ lát sau, máy fax truyền ra một bản danh sách đầy chữ. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Kim Phi vội vàng đi lấy tờ fax lại, còn Phương Hạo Vân vẫn tiếp tục ăn bánh bao và uống sữa, rồi cầm khăn giấy lau lau miệng, rồi đưa tay cầm lấy bản danh sách.
Cẩn thận nhìn thoáng qua, hắn nhíu mày : "Toàn là nhân vật lớn... không dễ làm... Nếu không muốn làm lớn chuyện, cần phải có sự ủng hộ của cấp trên..."
"Nhạc Hằng.. Phương thiếu gia... lão đại của Thiên Tử bang hình như tên là Nhạc Phi Dương... cậu nghĩ hắn có thể là cháu của Nhạc Hằng hay không?" Kim Phi nói : "Nhạc Phi Dương nghe nói chỉ mới hai mươi lăm tuổi, là một thằng con quan điển hình. Bọn thiếu gia kia hầu như đều nghe theo lệnh của hắn..."
"Nhạc Hằng?"
Phương Hạo Vân mỉm cười : "Tôi biết rồi, có biện pháp... Đi, nói cho Thế Phi, chú Trần biết, bảo bọn họ cố gắng tránh né xung đột với Thiên Tử bang..."
"Vì sao?"
Kim Phi hơi kinh hãi : "Cậu sợ?"
"Tôi sợ?" Phương Hạo Vân cười khinh miệt : "Chỉ cần tôi muốn, lúc nào tôi cũng có thể giết chết bọn họ... Kim Phi à, cô cần phải sử dụng cái đầu đi... Đừng để người ta nói cô ngực lớn mà não bé.... Nếu Nhạc Phi Dương thật sự là cháu trai của Nhạc Hằng, vậy thì mọi chuyện dễ làm rồi..."
"Cô có nghe qua câu này chưa, thiên tử phạm pháp đồng tội với thứ dân..." Phương Hạo Vân hỏi.
"Lời này thật dối trá!"
Kim Phi cười nói : "Lời này từ xưa đến nay, cho đến bây giờ vốn chưa được chứng thật bao giờ cả. Hơn nữa bây giờ càng đen tối hơn so với trước kia, đừng nói là thiên tử, chỉ cần là kẻ có tiền thôi, cũng đủ dùng một tay che trời rồi..."
"Cô nói như vậy cũng đúng, nhưng nếu mà làm tốt, thì những lời này đúng là có thể vứt đi ..." Phương Hạo Vân cười nói : "Nếu thiên tử mà gây ra chuyện khiến cho người thần cùng giận tại Hoa Hải, cô nghĩ Nhạc Hằng có thể thoát được liên quan sao? Chỉ cần động vào Nhạc Hằng, thì đám người phía sau bọn họ sẽ bị liên lụy..."
"Hiểu rồi!'
Kim Phi mỉm cười, giơ ngón cái lên : 'Hạo Vân, kế sách của cậu không tồi, không hổ là người đàn ông của tôi, ông chủ của tôi..."
"Ha ha ha..."
Phương Hạo Vân mỉm cười, nói : "Tôi không thích đàn bà nịnh nọt, muốn lấy lòng tôi, cô có hai biện pháp, một là thân thể của cô, hai là năng lực làm việc của cô"
/829
|