Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 751: Bị nhìn trộm. (3)

/829



Một cuộc sống bình thản, chỉ khi nào trải qua được sóng to gió lớn, mới có thể thực hiện được...

Phương Hạo Vân vì thế mà phải phấn đấu rất nhiều.

Khi màn đêm phủ xuống, Long Hi Phượng rốt cục đã gọi điện đến, trong điện thoại, ý của Long Hi Phượng rất rõ ràng, Mộc Nguyệt Dung dường như đã chấp nhận điều kiện của Phương Hạo Vân, còn tình huống cụ thế thì ngày mai gặp mặt nói chuyện tiếp.

Kết quả như vậy không nằm ngoài dự đoán của Phương Hạo Vân, hắn chẳng có gì bất ngờ cho lắm.

Bởi vì trên thực tế, Mộc Nguyệt Dung không còn cơ hội để lựa chọn.

Sáng ngày hôm sau, Phương Hạo Vân lái chiếc Lamborghini của hắn đến, Long Hi Phượng vẫn đứng đón ở cửa như trước, hai người sóng vai nhau đi vào bên trong, và Mộc Nguyệt Dung đã chờ ở phòng khách từ sớm rồi.

Thấy Phương Hạo Vân vào, Mộc Nguyệt Dung vội ra đón, cười hì hì với Phương Hạo Vân, nói : "Hạo Vân đến rồi à, mau vào trong ngồi đi ..." Cũng không biết là do cố ý hay là Mộc Nguyệt Dung đã nghĩ thông suốt nữa, nhưng nói tóm lại một điều, thái độ của bà ngày hôm nay đối với Phương Hạo Vân trở nên vô cùng thân thiết.

Phương Hạo Vân mỉm cười nói : "Khí sắc của lão phu nhân hôm nay không tồi nha..."

Mộc Nguyệt Dung che miệng cười duyên, nói : "Đúng vậy, quý nhân đến thăm, tâm tình của tôi đương nhiên là vui vẻ rồi, tâm tình tốt, khí sắc đương nhiên cũng không tồi rồi..."

Phương Hạo Vân nghe tiếng cười động lòng người của bà, không khỏi đưa mắt qua nhìn.

Thấy Phương Hạo Vân nhìn mình, Mộc Nguyệt Dung liền liếc nhìn Phương Hạo Vân một cái, trong đôi mắt mang theo vài vẻ phong tình.

Điện dư nước đủ, mặt như hoa đào, đôi mắt ngập nước mang theo mị ý câu người, ngực căng mông tròn, quả thật xứng với hai chữ "hấp dẫn".

Phương Hạo Vân thầm nghĩ, nếu bà ta mà là nô lệ của mình thì quả thật đúng là có ý tứ.

Mặc kệ là từ tâm lý hay là từ thị giác, thì đều là một loại kích thích mạnh cả.

Nhìn kỹ vài lần xong, Phương Hạo Vân mới chịu dời ánh mắt đi, nói ; "Lão phu nhân, hôm nay bà mời tôi đến đây, là có chuyện quan trọng gì sao?"

Không phải là do Phương Hạo Vân nôn nóng, nguyên nhân chủ yếu là hắn không còn nhiều thời gian nữa, hắn cần phải nhanh chóng xử lý chuyện này, sau đó dùng thời gian và sức lực của mình tập trung đối phó với gia tộc Morgan.

"Hạo Vân, tôi hy vọng có thể từ từ nói chuyện với cậu ..." Mộc Nguyệt Dung nói : "Hôm nay tôi mời cậu đến đây, đã chứng minh quyết tâm của tôi rồi.... Điều kiện của cậu tôi không phải là không thể đồng ý, nhưng mà tôi phải có được cam đoan của cậu, nếu không, cho dù tôi chết, cũng không thể nào đi gặp mặt liệt tổ liệt tông của Nam Cung thế gia..."

"Ha ha ..."

Phương Hạo Vân cười nói : "Có thành ý là tốt rồi, có thành ý là tốt rồi ... Bà nói đi, bà muốn điều kiện gì ..."

"Đừng vội nói về điều kiện ... ăn sáng trước đi ..." Long Hi Phượng mang theo vài cô hầu gái mâm đồ ăn nối đuôi nhau mà vào.

Phương Hạo Vân nhìn thấy Long Hi Phượng nháy mắt với mình, trong lòng liền biết có việc, và dừng nói chuyện lại và bắt đầu ăn cơm.

Trong bữa sáng phong phú này, ba người trò chuyện rất là vui vẻ.

Long Hi Phượng chỉ nói đến thế cục của Hoa Hải hiện nay, nói về Thiên Tử bang, cùng với phản ứng của dân chúng về việc Thiên Tử bang bị diệt, sau đó đổi đề tài nói về Thu Nguyệt đang bị giam trong tù.

Chuyện này nói ra cũng phức tạp, vốn dĩ Xuân Hoa là người gây tai nạn giao thông, đáng lý là phải bị xử phạt và ngồi tù, nhưng cô ta đã dùng hết nước mắt để năn nỉ Long Hi Phượng, thân làm chị, Thu Nguyệt cũng không thể nhắm mắt làm ngơ được, cùng quỳ xuống cầu tình cho Xuân Hoa, Long Hi Phượng chỉ lạnh nhạt bảo rằng Phương Hạo Vân cần có một người chịu tội, Thu Nguyệt liền xung phong nhận tội thay cho Xuân Hoa, chấp nhận ngồi tù giùm cho cô em của mình.

Nói là ngồi tù, nhưng thật ra Long Hi Phượng đã nhúng tay vào chuyện này, vào trong ấy Thu Nguyệt cứ như là bà hoàng vậy, ăn sung mặc sướng chẳng cần phải làm gì, chỉ đợi cho hết ngày hết giờ, mà cũng chẳng cần phải ngồi hết án, chỉ cần qua một thời gian, khiến cho Phương Hạo Vân quên đi chuyện này thì đi ra. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com

Nói chung, kết quả là có người bị xử phạt đã khiến cho Phương Hạo Vân hài lòng, hắn cũng không muốn truy cùng đuổi tận, vì khi đó hắn còn cần phải hợp tác với Long Hi Phượng, không thể trở mặt được.

Bây giờ nghe Long Hi Phượng nhắc lại chuyện này, Phương Hạo Vân liền mỉm cười nói : "Chị Phượng, hay là chị đang trách em vậy?"

"Không phải!"

Long Hi Phượng nói : "Chị nói cái này để chứng minh con người của em là chí công vô tư... À đúng rồi, mẹ à, có chuyện con phải nói với mẹ. Con trai Nam Cung Kiếm của mẹ tối qua đã giết người tại Hoa Hải đấy ... "

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Mộc Nguyệt Dung liền thay đổi.

"Ha ha, ăn cơm!" Phương Hạo Vân rốt cục đã hiểu Long Hi Phượng muốn nói cái gì, hắn cười cười đổi đề tài, kêu mọi người cùng ăn cơm.

Từ Long Hi Phượng nói vậy xong, đôi mắt của Mộc Nguyệt Dung vài lần liếc nhìn về Phương Hạo Vân, mấy lần muốn nói cái gì đó, nhưng đến cuối cùng lại không nói cái gì cả.

Sau khi bữa sáng kết thúc, Long Hi Phượng mời Phương Hạo Vân di tản bộ trong hoa viên, bởi vì khu tư gia này rất lớn, giống như một trang viên vậy, hoa viên trung tâm cũng có diện tích không nhỏ, cây lá um tùm, mùi thơm lan tỏa, vô cùng thích hơn để nói chuyện yêu đương.

Phương Hạo Vân ôm lấy vòng eo mềm mại của Long Hi Phượng, hai người lập tức đi đến cái chòi nghỉ mát, đảo mắt nhìn chung quanh, thở dài nói : "Chị Phượng... nơi này thật sự rất đẹp, em nghĩ em đã thích nơi này rồi ... "

/829

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status