Nicola nhìn thảm cảnh trước mắt, hai mắt đỏ lên, hận không thể ăn tươi nuốt sống Phương Hạo Vân, nhưng lại sợ hãi Tịnh Thế Tử Viêm của hắn.
Chuyện đã đến nông nỗi này, Nicola cũng rất rõ ràng sứ mệnh không thể hoàn thành được rồi. Cho dù hôm nay có sống sót trở về thì cũng không chạy khỏi bàn tay của vị tộc trưởng tàn nhẫn kia.
Nghĩ đến đây, ông ta quyết định liều mạng. Vội gào thét cỗ vũ sĩ khí, hy vọng có thể giết chết Phương Hạo Vân, chỉ cần Phương Hạo Vân chết rồi thì nhiệm vụ lần này coi như hoàn thành.
"Giết sạch toàn bộ!"
Nhìn thấy hộ hạu của mình bị võ sĩ Morgan chặt đầu, trong đôi mắt của Phương Hạo Vân đã hiện lên sát khí dày đặc, hắn ra lệnh giết hết, giết toàn bộ đám người của gia tộc Morgan, không tha cho bất kỳ kẻ nào.
Võ sĩ của gia tộc thủ hộ thì muốn biểu hiện trước mặt tôn giả, cho nên rất là hăng hái liều mạng chém giết điên cuồng, ra tay rất là tàn nhẫn. Theo tình huống hiện trường bây giờ cho thấy thì số thương vong của hai bên đã đạt đến một sự chênh lệch đáng kể. Bên võ sĩ của gia tộc Morgan đã chết năm mươi người, mà bên Phương Hạo Vân chỉ mới chết có một người.
Nhưng dù là vậy, trong lòng Phương Hạo Vân cũng tức giận không thôi, quát giận một tiếng, rồi lao ngay vào vòng chiến. Thiên Phạt trong tay thỉnh thoảng chém ra con rồng lửa tím, không ngừng cắn nuốt những võ sĩ của gia tộc Morgan.
Nicola thấy một mình Phương Hạo Vân lao vào vòng chiến, trong lòng mừng rỡ, vội hô lớn : "Giết hắn, giết chết Phương Hạo Vân thì có thể làm con rể của gia tộc ..."
Có thưởng lớn, ắt có kẻ liều mạng.
Thấy tôn giả bị vây, Bạch Quý vội vàng dẫn người lao đến, nhưng Phương Hạo Vân đã quát lớn một tiếng ; "Không cần lại đây, tôi có thể ứng phó được"
Nói xong, Phương Hạo Vân giơ đao lên, một chiêu liền giết chết mấy người võ sĩ của gia tộc Morgan. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Những người vây lấy Phương Hạo Vân nhìn thấy vậy, liền sợ hãi, vội lui về sau, nhưng mà Phương Hạo Vân đã động sát khí rồi, có thể để cho bọn họ chạy trốn sao?
"Không cần sợ, hắn chỉ có một người thôi. Chúng ta nhiều người như vậy, sẽ giết được hắn ..." Nicola thấy võ sĩ của mình bị thủ đoạn tàn nhẫn của Phương Hạo Vân làm cho sợ hãi, vội vàng hò hét, tăng mạnh khí thế.
Còn Phương Hạo Vân không ngừng cầm Thiên Phạt chém ra, mỗi chiêu đánh ra đều làm cho mấy tên chết theo, và dưới tác dụng của Tịnh Thế Tử Viêm liền hóa thành tro bụi.
Tốc độ tấn công của hắn càng lúc càng nhanh, giống như tử thần hiện thân, cầm Thiên Phạt chém giết nhưng không khiến cho nó dính máu người, trông giống như lưỡi hái của tử thần, thu gặt lấy tính mạng của những người này.
Phương Hạo Vân càng giết càng hăng, sát khí trong mắt càng lúc càng đậm khiến cho người ta khiếp sợ.
Dưới sự chém giết tàn nhẫn của hắn, võ sĩ của gia tộc Morgan càng lúc càng ít hơn, Phương Hạo Vân không biết rằng, trong lúc hắn chém giết như vậy, thì đồng thời cơ thể của hắn cũng đã tụ tập không ít cảm xúc tiêu cực.
Phương Hạo Vân giơ đao chém ngang đầu của một tên võ sĩ, rồi quát lạnh nói : "Nicola, có đầu hàng hay không?"
Sắc mặt của Nicola đã trở nên trắng bệch, nói : "Ta muốn cùng chết với ngươi ..."
"Ha ha ....'
Phương Hạo Vân khinh thường cười lớn, giơ đao lên tấn công.
Tốc độ của Phương Hạo Vân quá nhanh, Nicola không kịp tránh né, đành phải đón đỡ.
"Rầm!"
Một tiếng, đòn tấn công của hai người chạm vào nhau, Nicola bị sóng xung kích đẩy mạnh về phía sau năm sáu bước, còn Phương Hạo Vân thì vẫn lao đến đuổi giết như trước.
Trong lòng của Nicola kinh hãi, với tốc độ và công lực của Phương Hạo Vân như vậy, ông ta căn bản là không có cơ hội chạy thoát.
"Cho dù ta chết, cũng muốn kéo ngươi xuống địa ngục ..." Nicola hít sâu một hơi, hai tay xuất ra một thanh đao lớn, dùng tốc độ cực nhanh và lực cực mạnh đánh tới.
Nhưng mà bây giờ ông ta đã bị vây trong trạng thái bị động rồi, mất hết tiên cơ, thế bại đang tới rời, căn bản là không thể chống lại khí thế mạnh như sóng thần của Phương Hạo Vân được.
"Ầm ầm!" Nicola đón một đao của Phương Hạo Vân, bị lực phản chấn đánh lui về sau, phát ra một tiếng hét thảm.
Trong con mắt của Phương Hạo Vân hiện lên một tia tàn nhẫn, Tịnh Thế Tử Viêm vụt ra từ Thiên Phạt, lao đến hướng Nicola, làm cho ông ta kêu lên một tiếng, cả người lảo đảo một trận.
Phương Hạo Vân khẽ cười một tiếng, Thiên Phạt rực sáng lên, không chút lưu tình, Tịnh Thế Tử Viêm hầu như đã bao phủ khắp người của Nicola, những tên thủ hạ của ông ta muốn cứu, nhưng đáng tiếc là đã quá muộn rồi.
Khi bọn họ lao đến, thì đao thế của Phương Hạo Vân cũng không dừng lại vì tiếng kêu thảm của Nicola, Thiên Phạt trực tiếp xuyên qua người ông ta, và lửa tím đang cháy từ trong cháy ra.
Chỉ một lát sau, Nicola chỉ còn lại đống tro.
"Giết...."
Trong con mắt của Phương Hạo Vân đã hiện lên vẻ điên cuồng, hô to : "Giết chết đám rác rưởi này ...."
Đầu đảng đã bị diệt, lòng quân của đám võ sĩ này lập tức tan rã, trận hình cũng trở nên rối loạn, quay đầu lại mà chạy trối chết, còn Phương Hạo Vân thì dẫn người đuổi giết.
Một tiếng sau, bên Phương Hạo Vân đã diệt sạch hoàn toàn đám võ sĩ của gia tộc Morgan.
Nhìn xác chết của những thành viên trong gia tộc thủ hộ, Phương Hạo Vân thở dài yếu ớt một tiếng, nói : "Nhất tướng công thành vạn cốt khô... Bạch Quý, đem thi thể của các anh em trở về, một người cũng không được để sót lại. Hà Thanh, hậu quả và công tác giải quyết giao cho cô..."
"Hiểu rồi!"
Hai người sau khi nhận lệnh, lập tức bắt đầu nhiệm vụ.
Trở về Đằng Phi xong, tâm tình của Phương Hạo Vân vẫn không thể bình tĩnh lại được. Theo tình huống hôm nay thì gia tộc Morgan đã hiểu rõ được thân phận của hắn rồi.
Hắn cảm thấy rằng thân phận của hắn dường như đã trồi lên mặt nước.
/829
|