Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu
Chương 95: CHƯƠNG 95: NGHĨA TRÊN CÂU QUẬT BA THƯỚC ĐẤT
/328
|
CHƯƠNG 95: NGHĨA TRÊN CÂU QUẬT BA THƯỚC ĐẤT
Editor: Luna Huang
Bạch Liên run rẩy chỉ vào đám hoa thập phần kiên định nói: “Thi thể chết thật lâu, tam tiểu thư tam tiểu thư chôn dưới đất! Cũng là bởi vì biết cái này, ta mới cho rằng Thanh Hạnh là bịác quỷ mê hoặc, đãđánh mất tính mạng a!”
“Nhưng rõ ràng đào xong đất, thi thể ngươi nóiđềuở nơi nào a.” Vu Xá Nguyệt thở dài.
Bạch Liên khóc ròng nói: “Ởđây nhất định là có bốn người chết… Tam tiểu thư nhất định làđã dời đi rồi! Chỉ cần ở nơi khác tra một chút, tuyệt đối còn có thể tìm được!”
Vu Xá Nguyệt như là nhìn kẻ ngu si mà nhìn Bạch Liên, “Phụ thân, tổ mẫu, các ngươi còn tin tưởng nàng sao? Ngay từđầu nói Thanh Hạnh bất ngờ chết, kết quả Thanh Hạnh phân minh chính là trúng độc! Lời nói dối hết bài này đến bài khác! Lẽ nào tử thi trong viện này của ta, quỷ quái còn có thể cùng hạđộc người? Thực sự là buồn cười!”
Khương Tình Tuyết cũng rốt cục giúp Vu Xá Nguyệt nói chuyện, “Ngươi cũng không cần cấp, đến cùng là bởi vì cái gì, chờ Thanh Hạnh tự nói, nói không chính xác còn có chuyện không muốn người biết khác.”
Lời của Khương Tình Tuyết vừa nói ra, Bạch Liên thập phần kinh ngạc nhìn nàng. Lẽ nàođây là muốn bỏ mặt nàng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao! Khương Tình Tuyết tự nhiên xem hiểu ánh mắt của Bạch Liên, nhưng nàng vẫn như cũ không chút nhẹ dạ nào. Là Bạch Liên lừa nàng trước, nếu Bạch Liên không nghe an bài của mình muốn tự mình hành động, vậy cũng trách không được nàng buông tay mặc kệ.
Vu Xá Nguyệt cười lạnh đồng ý nói: “Mẫu thân nói phải a, như vậy…Thanh Hạnh tại sao phải bỗng nhiên vào viện của ta đào đất, cũng có thể giải thích rồi.”
“A…” Vu Tịnh Hoa lộp bộp trừng mắt Bạch Liên.
“Không! Không phải như thế!” Bạch Liên rốt cục hốt hoảng, nàng còn không muốn chết a! Nàng quỳ bò sát bên chân Vu Hàn Thiên khóc lóc kể lể, “Lão gia, lão phu nhân! Nô tỳ cái gì cũng không có làm! Có vấn đề nhất định là tam tiểu thư a~ Các ngươi ngẫm lại, trong khoảng thời gian này nàng làm cái gì——”
Vu Xá Nguyệt hờ hững cắt đứt nàng, “Ta giúp mẫu thân diệt trừ Vương ma ma tham ô bạc, làm quen tiểu vương gia quan lớn quý tộc, ở thọ yến tranh mặt mũi cho tổ mẫu, ngươi nói ta làm cái gì?”
Bạch Liên khóc hét rầm lên “Không, không phải! Ngươi là ma quỷ! Nhị tiểu thư vài lần cấm tức đều là bị ngươi làm hại! Chuyện ma quái trong phủđều từ chỗ ngươi truyền đi, Vương ma ma cũng là bị ngươi thiết kế——đúng, tam tiểu thư mỗi ngàyđều muộn ở trong phòng không đi ra,đích đích cô cô làm đồ, làm…thứ dọa người!”
Vu Tịnh Hoa biến sắc, tự nhiên là liền nghĩ tới ngón tay gảy mất cùng đầu quỷ. Mạnh Như Tuyết lập tức liên tục phụ họa: “Đúng! Tam tiểu thư hại nhị tiểu thư bao nhiêu lần! Lão phu nhân, chuyện này tổng cũng thật có!”
Lão phu nhân cau mày hỏi: “Nguyệt nhi, chuyện này ngươi thấy thế nào.”
Vu Xá Nguyệt cười nói: “Nguyệt nhi trái lại cảm thấy, Bạch Liên chỉ làđang khích bác quan hệ của ta và mẫu thân đi? Chẳng lẽ Bạch Liên cóý kiến gì với mẫu thân?”
Trong lòng Khương Tình Tuyết trầm xuống, Bạch Liên ngu xuẩn này, không chỉ có không nghe phân phó, còn muốn kéo nàng xuống nước. Nàng lập tức cảnh cáo nói: “Ngươi nói những thứ gì phải suy nghĩ cho kỹ. Dù cho ngươi là nha hoàn ta tặng đi, nhưng ngươi nếu là dám vu hãm tam tiểu thư, ta cũng tuyệt không tha cho ngươi.”
Bạch Liên lắc đầu liên tục, “Không, ta, ta nói đều là thật a!”
Vu Xá Nguyệtđi tới bên người Vu Hàn Thiên, cũng là cúi đầu nhìn Bạch Liên nói: “Nhiều chuyện ở trên người người khác, Nguyệt nhi trái lại cũng không có biện pháp, bất quá nếu Bạch Liên nói như vậy… Vậy không bằng như vậy đi, phụ thân gọi người trong viện gian nhà ta lục soát một chút làđược rồi, coi như là chận miệng nói huyên thuyên.”
“Được…” Kỳ thực Vu Hàn Thiên cũng làđộng ýđịnh này, hắn đối với nữ nhi thần bí này cũng hết sức tò mò, loại yêu cầu này Vu Xá Nguyệt tự nói ra đương nhiên rất tốt.
Bạch Liên hoàn toàn thật không ngờ Vu Xá Nguyệt sẽ tự giác như vậy, trong lòng lo lắng, chẳng lẽ nàng dời hết đồđi rồi? Không thể a… Nàng mỗi ngày đều nhìn, Vu Xá Nguyệt hầu như chưa từng mang qua cái gì ra khỏi nhà!
Trong ánh mắt mọi người kinh ngạc, Vu Xá Nguyệt lại một chuyển: “Bất quá cũng không có thể không công để ta cõng tội danh đen này. Nếu phủ y hết, dược kia làđổ vào khăn bịt miệng người, vậy thì không đợi cần Thanh Hạnh tỉnh, hiện tại lục soát trên người cùng trong phòng của Bạch Liên một chút xem đến cùng có các loại khăn tay khăn tay gì không. Ta liền không tin còn có thể là ai có thể cách không hại người. Nếu là soát không ra, vậy liền xem ta là hung thủ làđược rồi.”
Liễu di nương cùng Vu Lệ Hương liếc nhau, Khương Tình Tuyết cũng thập phần vô cùng kinh ngạc, Vu Xá Nguyệt rõ ràng có thể tách ra, vì sao bỗng nhiênôm lên trên người mình?
Trong lòng Bạch Liên mọc lên một tia hi vọng, “Tam tiểu thưm đây là ngươi nói! Không, không có chứng cớ ta là vô tội! Ngươi liền phải thừa nhận chuyện ngươiđã làm!” Nàng đã sớm đem mê dược cùng khăn tay, ném ở trên đường, làm sao có thể tìm được ở trên người cùng trong phòng.
Vu Xá Nguyệt cười gật đầu, “Đúng, ta nói.”
Lão phu nhân nhắc nhở: “Nha đầu, ngươi nghĩ xong? Bây giờ nhìn chuyện này không quan hệ với ngươi, không cần thiết như vậy.”
“Nghĩ xong, nếu không phải Bạch Liên làm, vậy Thanh Hạnh gặp chuyện không may trong viện ta. Cũng chỉ có thể là ta đảm đương a. Chuyện này ta cũng chạy không được ~”
Thấy biểu tình của Vu Xá Nguyệt bình thản tự nhiên như vậy, trong lòng Bạch Liên thập phần dao động, không, sẽ không xảy ra chuyện… Vu Xá Nguyệt làm như vậy nàng tuyệt đối là thắng chắc!
Vu Hàn Thiên gật đầu, gọi mấy sai vặt xới đất lúc nãy bồi chừng mười tỳ nữ vào phòng tìm. Bạch Liên mong đợi nhìn phương hướng cửa phòng của Vu Xá Nguyệt.
—— Một lát sau, tỳ nữ sai vặt xoát xong căn phòng của Vu Xá Nguyệt.
(Luna: @@ không hiểu, sao không phải soát phòng Bạch Liên???)
Sau khi bọn họ ra ngoài, một người trong đó bưng một hộp đi tới, quỳ trên mặt đất nói: “Lão gia, phu nhân, trong phòng tam tiểu thư không cóđồ khả nghi. Bất quá thấy trên bàn đặt cái này.”
Nhãn tình Bạch Liên sáng lên, cái hộp kia chính là Vu Xá Nguyệt bình thường dùng, nàng đã từng bên cạnh cửa sổ nhìn thấy qua Vu Xá Nguyệt cầm, lập tức nói: “Đúng! Là cái hộp này! Bên trong cóđạo cụ nàng giả thần giả quỷ!”
Vu Hàn Thiên nhận lấy hộp, mở, phát hiện bên trong làđao khắc, ma thạch, cùng với một số khối gỗ, mảnh vụn. Có thể nhìn ra được một trong những khối gỗ là muốn điêu thành kỳ lân, thân hình cùng đầu đã rất rõ ràng.
Vu Hàn Thiên mím môi, không nói được một lời đưa hộp cho lão phu nhân.
Mấy di nương kia cũng là quá mức hiếu kỳ, cũng ghé vào bên người lão thái thái nhìn. Lão thái thái lắc đầu thở dài: “Nguyệt nhi a, ngươi có lòng.”
Bạch Liên vừa nghe cả người đều phấn chấn, chỉ vào Vu Xá Nguyệt liền cười rộ lên, “Có thấy không, đây đều là căn cứ chính xác ngươi làm ác! Đều là ngươi dùng tới dọa người!”
Vu Xá Nguyệt thiêu mi: “Ngươi không nên chứng minh ta giả thần giả quỷđối với ngươi có chỗ tốt gì sao? Ta hình như cũng chưa bạc đãi ngươi cái gì, cần gì chứ?”
“Phi!” Bạch Liên cho rằng Vu Xá Nguyệt chết chắc rồi, trực tiếp từ dưới đất bò dậy nói: “Ta chính là không quen nhìn ngươi gạt người như thế! Ngươi chưa bạc đãi ta? Vậy ngươi làm sao đối đãi Ngưng nhi cùng ta là không đồng dạng như vậy!”
/328
|