Nam nhân nào đó lộ rõ nét cười yêu nghiệt, tay vẫn áp vào đôi má đỏ bừng của Uyển Nhu. Uyển Nhu có cảm giác như máu mũi mình sắp chảy ra ngoài, sao lại có một cực phẩm như vậy tồn tại trên đời chứ?
Uyển Nhu ngây ngốc nhìn vị soái ca trước mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô dùng hết những kí ức còn sót lại trong đầu để nhớ xem tên này là ai trong dàn hậu cung của nữ chủ, nếu đúng như kịch bản thì hôm nay nam chính sẽ đưa nữ chính đi mua sắm, sau đó sẽ gặp nam phụ Tử Bạch- nam phụ số 1 trong truyện, không lẽ hắn là Tử Bạch? Không được! Không thể bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của hắn, bởi vì hắn cũng là một trong những người khiến Uyển Nhu chết thảm trong truyện.
- À, vị tiên sinh này...có thể bỏ tay ra khỏi mặt tôi trước được không?
Uyển Nhu đột nhiên lên tiếng, trên miệng nở nụ cười cứng nhắc.
- Ồ...
Mỹ nam kia rất ngoan ngoãn bỏ tay ra, đầu hắn kề sát tai cô nói nhỏ:
- Vợ tôi ơi! Em lại gây chuyện rồi, là tôi đang giúp em.
Hơi thở nam tính của hắn phả vào gáy Uyển Nhu khiến cô có chút không quen, vành tai nhất thời đỏ ửng. Lục Nhất Phàm thấy bộ dáng này của cô mà không khỏi vui vẻ. Thì ra lại dễ xấu hổ như vậy! Ai bảo vị hôn thê của hắn đanh đá chua ngoa? Hắn thấy bảo bối của hắn rất dễ thương nha, cô không có trang điểm càng khiến cho khuôn mặt cô càng xinh đẹp.
Hai người tình cảm như vậy khiến cho các nhân viên nữ trong cửa hàng phải ghen tỵ . Tất nhiên cảnh tượng này đã lọt vào mắt Hạ Nhược và Lãnh Dực. Hạ Nhược cảm thấy rất tức giận, đã không mua được cái áo đã đành, định công kích khiến cô ta tức giận làm cô ta mất mặt trước mọi người thì lại có một người đến giúp, mà người này lại chính là Lục ảnh đế. Không phải anh ta đang ở nước ngoài sao? Sao lại ở đây?
Lãnh Dực thì khỏi phải nói, hắn vốn dĩ là cùng tiểu Nhược mua sắm, mà lại gặp được kẻ phiền toái là Uyển Nhu đây, không chỉ bị cô ta làm mất mặt mà còn gặp phải tên Lục ảnh đế này. Trong lòng hắn trào phúng mà bồi thêm một câu:
- Cô cũng ghê gớm thật đấy Uyển Nhu, ngày trước còn theo đuổi tôi, bây giờ trèo lên giường Lục Nhất Phàm liền trở thành nữ nhân của hắn...đúng là đồ đê tiện!
Uyển Nhu cười lạnh, Lãnh Dực mà biết tiểu Nhược nhà hắn lên giường với bao nhiêu người rồi chắc tức hộc máu mất. Mà khoan, hắn ta bảo cái gì mà Lục Nhất Phàm? Không phải Tử Bạch sao? Không lẽ nội dung truyện đã thay đổi? Tay chân Uyển Nhu run lên một hồi, nhìn đi nhìn lại người đàn ông xa lạ tên Lục Nhất Phàm.
A! Không phải chứ? Tên này không hề có trong truyện, rốt cuộc thì chuyện này là sao đây? Khi nãy hắn ra mặt giúp cô, xem ra là rất có uy phong. Mà cô khi nào lại trở thành vợ của một đại nhân vật như vậy? Đừng có nói với cô là tên này nhận nhầm vợ nha! Chắc chắn là có nhầm lẫn.
Cả quá trình biến hóa đặc sắc trên mặt Uyển Nhu tuy không biểu hiện rõ ra ngoài nhưng lại không qua được ánh mắt của Nhất Phàm.
Nhất Phàm chau mày, cho rằng những lời nói thô thiển của Lãnh Dực làm ảnh hưởng đến tâm tư của Uyển Nhu.
Mà Uyển Nhu cũng không có rảnh mà quan tâm đến Lãnh Dực muốn mỉa mai mình, nhưng cô cũng không phải loại hiền lành gì, trực tiếp đáp lại:
- Xem ra Trình thiếu còn rất quan tâm đến người đê tiện như tôi! Còn muốn quản chuyện tôi muốn quen ai a~
Lời nói châm biếm nhưng lại đánh trúng tim đen của ai kia. Lãnh Dực giật mình, khi nào mà hắn lại để ý đến cô ta như thế? Hừ! Hắn cho rằng Uyển Nhu thay lòng đổi dạ, không có chung thủy như tiểu Nhược của hắn, cô ta không đeo bám hắn nữa, hắn càng phải vui mừng chứ!
Thấy sắc mặt của Lãnh Dực không tốt, Hạ Nhược cảm thấy rất hưởng thụ, bởi vì như vậy càng khiến hắn chán ghét Uyển Nhu hơn.
Vốn thứ Hạ Nhược muốn lấy đi chính tất cả hạnh phúc cùng địa vị của Uyển Nhu, kể cả người mà cô ta yêu. Ả cho rằng cô ta không xứng đáng nhận được hạnh phúc!
- Cuối tuần này em có thể về nhà không? - Hạ Nhược e thẹn hỏi với bộ dáng như bị ai ức hiếp
-...
- Chị...chị cùng Lãnh Dực sẽ đính hôn, em sẽ đến chứ?
Uyển Nhu khinh bỉ trong lòng, tôi đương nhiên phải đến chứ, đến để xem các người hạnh phúc như thế nào.
- Chị! Lễ đính hôn của chị với anh rể em đương nhiên phải đến chứ!
Và tất nhiên tôi cũng sẽ có một món quà kinh hỷ dành cho các người - cô nghĩ thầm
Lãnh Dực nghi ngờ nhìn Uyển Nhu, không phải cô ta muốn giở trò gì đó chứ. Bình thường nếu không có việc gì quan trọng thì có chết cô ta cũng không có trở về Bạch gia, hôm nay lại ngoan ngoãn trở về dự lễ đính hôn của hắn, xem ra cô ta không còn chút tình cảm nào với hắn nữa. Hắn nên vui mừng chứ! Cớ sao cứ mãi nghĩ đến cô ta?
- Lục ảnh đế sẽ đến chứ?- Hạ Nhược hỏi
- Vợ tôi đến thì tôi đương nhiên cũng sẽ đến
Lục Nhất Phàm thâm trầm nói, hắn quay sang Uyển Nhu cười ấm áp
- Tôi đâu thể nào để vợ mình bị khi dễ được!
Hạ Nhược nghiến răng, từ khi nào mà Uyển Nhu nhặt được một cực phẩm như vậy chứ!
Uyển Nhu méo mặt, Lục tiên sinh à! Anh nhất định là nhận nhầm rồi, tôi không phải vợ anh! Anh cứ gọi tôi là vợ mãi mà không biết ngượng sao?
Nhưng trong giây phút Lục Nhất Phàm nở nụ cười, trái tim Uyển Nhu khẽ chệch một nhịp. Anh ta tựa ánh mặt trời, mang đến cho cô sự ấm áp.
Nhưng Uyển Nhu không biết rằng trái tim anh vốn là một núi băng vô cực lạnh lẽo, chính vì cô mà tan chảy....
-----------------------
Xin lỗi mọi người vì mình ra truyện khá lâu, mong các bạn thông cảm
Sau này có tg mình sẽ ra bù nhé
Cảm ơn mn :3
------------------------
Uyển Nhu ngây ngốc nhìn vị soái ca trước mắt, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô dùng hết những kí ức còn sót lại trong đầu để nhớ xem tên này là ai trong dàn hậu cung của nữ chủ, nếu đúng như kịch bản thì hôm nay nam chính sẽ đưa nữ chính đi mua sắm, sau đó sẽ gặp nam phụ Tử Bạch- nam phụ số 1 trong truyện, không lẽ hắn là Tử Bạch? Không được! Không thể bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của hắn, bởi vì hắn cũng là một trong những người khiến Uyển Nhu chết thảm trong truyện.
- À, vị tiên sinh này...có thể bỏ tay ra khỏi mặt tôi trước được không?
Uyển Nhu đột nhiên lên tiếng, trên miệng nở nụ cười cứng nhắc.
- Ồ...
Mỹ nam kia rất ngoan ngoãn bỏ tay ra, đầu hắn kề sát tai cô nói nhỏ:
- Vợ tôi ơi! Em lại gây chuyện rồi, là tôi đang giúp em.
Hơi thở nam tính của hắn phả vào gáy Uyển Nhu khiến cô có chút không quen, vành tai nhất thời đỏ ửng. Lục Nhất Phàm thấy bộ dáng này của cô mà không khỏi vui vẻ. Thì ra lại dễ xấu hổ như vậy! Ai bảo vị hôn thê của hắn đanh đá chua ngoa? Hắn thấy bảo bối của hắn rất dễ thương nha, cô không có trang điểm càng khiến cho khuôn mặt cô càng xinh đẹp.
Hai người tình cảm như vậy khiến cho các nhân viên nữ trong cửa hàng phải ghen tỵ . Tất nhiên cảnh tượng này đã lọt vào mắt Hạ Nhược và Lãnh Dực. Hạ Nhược cảm thấy rất tức giận, đã không mua được cái áo đã đành, định công kích khiến cô ta tức giận làm cô ta mất mặt trước mọi người thì lại có một người đến giúp, mà người này lại chính là Lục ảnh đế. Không phải anh ta đang ở nước ngoài sao? Sao lại ở đây?
Lãnh Dực thì khỏi phải nói, hắn vốn dĩ là cùng tiểu Nhược mua sắm, mà lại gặp được kẻ phiền toái là Uyển Nhu đây, không chỉ bị cô ta làm mất mặt mà còn gặp phải tên Lục ảnh đế này. Trong lòng hắn trào phúng mà bồi thêm một câu:
- Cô cũng ghê gớm thật đấy Uyển Nhu, ngày trước còn theo đuổi tôi, bây giờ trèo lên giường Lục Nhất Phàm liền trở thành nữ nhân của hắn...đúng là đồ đê tiện!
Uyển Nhu cười lạnh, Lãnh Dực mà biết tiểu Nhược nhà hắn lên giường với bao nhiêu người rồi chắc tức hộc máu mất. Mà khoan, hắn ta bảo cái gì mà Lục Nhất Phàm? Không phải Tử Bạch sao? Không lẽ nội dung truyện đã thay đổi? Tay chân Uyển Nhu run lên một hồi, nhìn đi nhìn lại người đàn ông xa lạ tên Lục Nhất Phàm.
A! Không phải chứ? Tên này không hề có trong truyện, rốt cuộc thì chuyện này là sao đây? Khi nãy hắn ra mặt giúp cô, xem ra là rất có uy phong. Mà cô khi nào lại trở thành vợ của một đại nhân vật như vậy? Đừng có nói với cô là tên này nhận nhầm vợ nha! Chắc chắn là có nhầm lẫn.
Cả quá trình biến hóa đặc sắc trên mặt Uyển Nhu tuy không biểu hiện rõ ra ngoài nhưng lại không qua được ánh mắt của Nhất Phàm.
Nhất Phàm chau mày, cho rằng những lời nói thô thiển của Lãnh Dực làm ảnh hưởng đến tâm tư của Uyển Nhu.
Mà Uyển Nhu cũng không có rảnh mà quan tâm đến Lãnh Dực muốn mỉa mai mình, nhưng cô cũng không phải loại hiền lành gì, trực tiếp đáp lại:
- Xem ra Trình thiếu còn rất quan tâm đến người đê tiện như tôi! Còn muốn quản chuyện tôi muốn quen ai a~
Lời nói châm biếm nhưng lại đánh trúng tim đen của ai kia. Lãnh Dực giật mình, khi nào mà hắn lại để ý đến cô ta như thế? Hừ! Hắn cho rằng Uyển Nhu thay lòng đổi dạ, không có chung thủy như tiểu Nhược của hắn, cô ta không đeo bám hắn nữa, hắn càng phải vui mừng chứ!
Thấy sắc mặt của Lãnh Dực không tốt, Hạ Nhược cảm thấy rất hưởng thụ, bởi vì như vậy càng khiến hắn chán ghét Uyển Nhu hơn.
Vốn thứ Hạ Nhược muốn lấy đi chính tất cả hạnh phúc cùng địa vị của Uyển Nhu, kể cả người mà cô ta yêu. Ả cho rằng cô ta không xứng đáng nhận được hạnh phúc!
- Cuối tuần này em có thể về nhà không? - Hạ Nhược e thẹn hỏi với bộ dáng như bị ai ức hiếp
-...
- Chị...chị cùng Lãnh Dực sẽ đính hôn, em sẽ đến chứ?
Uyển Nhu khinh bỉ trong lòng, tôi đương nhiên phải đến chứ, đến để xem các người hạnh phúc như thế nào.
- Chị! Lễ đính hôn của chị với anh rể em đương nhiên phải đến chứ!
Và tất nhiên tôi cũng sẽ có một món quà kinh hỷ dành cho các người - cô nghĩ thầm
Lãnh Dực nghi ngờ nhìn Uyển Nhu, không phải cô ta muốn giở trò gì đó chứ. Bình thường nếu không có việc gì quan trọng thì có chết cô ta cũng không có trở về Bạch gia, hôm nay lại ngoan ngoãn trở về dự lễ đính hôn của hắn, xem ra cô ta không còn chút tình cảm nào với hắn nữa. Hắn nên vui mừng chứ! Cớ sao cứ mãi nghĩ đến cô ta?
- Lục ảnh đế sẽ đến chứ?- Hạ Nhược hỏi
- Vợ tôi đến thì tôi đương nhiên cũng sẽ đến
Lục Nhất Phàm thâm trầm nói, hắn quay sang Uyển Nhu cười ấm áp
- Tôi đâu thể nào để vợ mình bị khi dễ được!
Hạ Nhược nghiến răng, từ khi nào mà Uyển Nhu nhặt được một cực phẩm như vậy chứ!
Uyển Nhu méo mặt, Lục tiên sinh à! Anh nhất định là nhận nhầm rồi, tôi không phải vợ anh! Anh cứ gọi tôi là vợ mãi mà không biết ngượng sao?
Nhưng trong giây phút Lục Nhất Phàm nở nụ cười, trái tim Uyển Nhu khẽ chệch một nhịp. Anh ta tựa ánh mặt trời, mang đến cho cô sự ấm áp.
Nhưng Uyển Nhu không biết rằng trái tim anh vốn là một núi băng vô cực lạnh lẽo, chính vì cô mà tan chảy....
-----------------------
Xin lỗi mọi người vì mình ra truyện khá lâu, mong các bạn thông cảm
Sau này có tg mình sẽ ra bù nhé
Cảm ơn mn :3
------------------------
/27
|