Chỉ có riêng mình Tô Tiểu Tiểu biết. Mà tâm bệnh của Tô Tiểu Tiểu đến tột cùng là cái gì đây? Rất rõ ràng… Ngoài A Bạch ra vẫn chỉ có A Bạch. Vấn đề làm nàng rối rắm từ đầu đến cuối cũng chỉ có một mình A Bạch. Vì sao A Bạch lại sai hẹn? Vì sao A Bạch phải làm như vậy? A Bạch có phải hay không đã xảy ra chuyện gì? A Bạch có phải hay không không thích nàng? A Bạch có phải hay không chỉ là gặp dịp thì chơi? Những vấn đề này vừa bao vây vừa quấy nhiễu tâm hồn yếu ớt của Tô Tiểu Tiểu. Hơn nữa lại ngâm một đêm mưa, bệnh của Tô Tiểu Tiểu liền đã tới luôn rồi. Chẳng qua Tô Tiểu Tiểu là một người lạc quan. Hơn nữa, nàng cũng không phải là loại người không có tình yêu liền chết mất nửa đời người. Tình yêu vốn là một bộ phận của con người, nhưng cũng không phải là một bộ phận không thể thiếu. Vì thế, vào lúc nàng phát sốt lên đến đỉnh điểm, thân thể của nàng làm ra phản ứng nguyên thủy nhất. Nàng cần sống sót! Sống sót. Ý niệm này, khiến cho Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn thanh tỉnh lại. Vì thế, hiện giờ Tô Tiểu Tiểu lo lắng chính là, thái độ của hoàng đế. Tô Tiểu Tiểu lúc này đã có thể đi lại, tuy rằng Thượng Quan Mặc năm lần bảy lượt dặn dò, bệnh chưa hoàn toàn khỏi không thể xuống giường. Nhưng là Tô Tiểu Tiểu cũng không để ý. Đã nằm nhiều ngày như vậy, nếu không đứng lên đi lại một chút. Nàng thật sự sẽ biến thành kẻ tàn phế mất. Tố Vân cùng Ế Vân thấy Tô Tiểu Tiểu từ trên giường ngồi dậy, đều sợ tới mức hoa dung thất sắc. “A a a, Hoàng hậu nương nương, ngài sao có thể đi xuống đây? Bệ hạ cùng thái y đều dặn qua, không thể xuống giường, chính là người cần phải nghỉ ngơi nha.” Tô Tiểu Tiểu liếc Tố Vân cùng Ế Vân một cái. “Nếu còn tiếp tục không đi, ta thật sự sẽ biến thành tàn tật.” Tố Vân thần tình lo lắng. “Nhưng là…” Tô Tiểu Tiểu khoát tay. “Thân thể bổn cung, Bổn cung biết rõ.” Vừa nói như vậy, Tố Vân cùng Ế Vân cũng không dám nói thêm gì nữa, chỉ vội nói: “Nương nương, ngài cẩn thận chút.” Tô Tiểu Tiểu hắc tuyến. “Tố Vân Ế Vân, ta thực nghiêm túc nói với các ngươi chuyện này, ta không phải mang thai, các ngươi không cần cẩn thận như vậy.” Ế Vân vừa nghe, nói: “Ai, nương nương, nếu ngài mang thai, bệ hạ nhất định sẽ thật cao hứng.” Tô Tiểu Tiểu sắc mặt trầm xuống.
/458
|