Vân Quý nhân cùng Vân Chiêu nghi liền là không có ý kiến gì. Ở trong mắt của các nàng, chỉ có đối phương mới là quan trọng nhất. Cái gì quý phi hay không quý phi, phong hào hay không phong hào… Tại trong hoàng cung to lớn này, các nàng có thể thường xuyên gặp nhau, hơn nữa ngẫu nhiên còn có thể làm chuyện trái đạo lý đó, các nàng liền thỏa mãn. Đối mặt với ngập trời đại hỏa, giờ này khắc này, nghĩ đến Hoàng hậu cũng chỉ có một mình Thượng Quan Mặc. Thượng Quan Mặc hoàn toàn đem những nữ nhân bên cạnh mình trở thành trong suốt. Hắn chỉ là gắt gao nhìn chằm chằm đầy trời đại hỏa. Thái hậu thấy thế, khó tránh khỏi có chút đau lòng. Nàng ở một bên khuyên nhủ: “Hoàng đế, trước tiên về đi. Ngươi xem xem, ngay cả giầy cũng không đi, nếu truyền ra ngoài, thể diện hoàng gia còn đâu nữa. Long thể mới là quan trọng nhất nha.” Lời này vừa ra. Sắc mặt Thượng Quan Mặc bỗng nhiên biến đổi. Hắn hung hăng nhìn chằm chằm Thái hậu. Lần đầu tiền dùng ánh mắt như thế nhìn Thái hậu. Thái hậu trong lòng có chút kích động, cũng có chút sợ hãi. Đối mặt với ánh mắt của Thượng Quan Mặc, nàng thế nhưng cảm giác mình không có chỗ để trốn. Chỉ là… Rõ ràng trận đại hỏa này cùng nàng chính là một chút quan hệ cũng không có! ! Nàng thật sự không có sai người đi đốt. Phỏng chừng lửa này là do cừu nhân của nữ nhân Đoan Mộc Lang Hoàn kia phóng. Đoan Mộc Lang Hoàn trong hoàng cung kẻ thù ghét cũng không chỉ một mình nàng… Mà tâm ngoan thủ lạt lại càng không phải chỉ có một mình nàng. “Mẫu hậu, nếu trẫm tra ra là ai phóng hỏa, trẫm nhất định sẽ không bỏ qua!” Thái hậu thần sắc trấn định xuống. “Đây là chuyện đương nhiên, lại dám hỏa thiêu thiên lao, ai gia cũng tất nhiên sẽ không bỏ qua chuyện này.” Thượng Quan Mặc liếc mắt nhìn Thái hậu một cái, rồi sau đó giãy tay ra khỏi tay Thái hậu cùng Hoàng quý phi, một mình một người đứng. Hắn ngửa đầu nhìn đầy trời ánh lửa, trong lòng chỉ mong ngóng nhìn thấy Lang Hoàn đi ra. Một lúc sau, Thượng Quan Mặc tựa hồ nghĩ tới điều gì, hắn quay đầu nói với Thái hậu: “Nếu như lần này Hoàng hậu có thể bình yên vô sự đi ra, chuyện Đoan Mộc gia tạo phản, trẫm sẽ bỏ qua. Vị trí Hoàng hậu này, đời này sẽ chỉ là của Đoan Mộc Lang Hoàn.” Lời này vừa ra, Thái hậu sắc mặt đột nhiên trắng bệch. Nàng nhớ tới tiên đế. Tiên đế cũng là như thế, vị trí Hoàng hậu chỉ để dành ột người…
/458
|