EDIT: TỬ SA
“Tiểu thư của chúng ta vốn chính là nhân vật lợi hại, chỉ là không thèm ở trước mặt bọn họ thể hiện mà thôi, hôm nay bất quá chỉ là cho bọn họ nhìn chút nhan sắc.”
“Ai nói đệ nhất mỹ nhân của Thiên Phong thành là Đỗ tiểu thư, Doanh tiểu thư của chúng ta mới là đệ nhất mỹ nhân. Ngay cả chúng ta đều nhìn đến ngây cả người, tiểu thư người xuất hiện rất hoa lệ, đánh mạnh vào thần kinh của chúng ta, hiện tại vẫn còn chưa hồi phục lại a.”
“Ha ha, tóm lại là một chữ soái! Lễ cập kê này thật sự là đầy thú vị a!”
“Không đúng, hẳn phải thêm một chữ khoái nữa, nhìn biểu tình bị chấn động của bọn họ, chỉ có thể dùng từ khoái để hình dung.”
Vương Tâm Doanh nghe thấy buồn cười, công phu vỗ mông ngựa của đám gia hỏa này thật sự càng ngày càng lợi hại.
Bất quá là người trong nhà, vỗ mông ngựa cũng là một thú vui.
Bọn họ là thật tâm bảo vệ nàng, thấy nàng lột xác, vì nàng mà cao hứng.
Nàng khoát tay ngăn lại, thản nhiên nói: “Được rồi, tâm tình kích động của các ngươi ta đã rõ, bất quá là người, đừng quá để ý đến ánh mắt của người khác, ta của trước đây chưa hẳn là không bằng ta của ngày hôm nay, chiếu theo nhân sinh rực rỡ, người ta thích nói thế nào thì cứ để người ta nói, chúng ta chỉ cần sống tốt là được rồi. Im lặng xem biểu diễn đi.”
Vương Lam Phong ngồi xuống chỗ của chủ, Vương Tâm Doanh ngồi ở bên cạnh hắn.
Vương Lam Phong nghiêng đầu nhìn nàng.
Phát hiện nàng cư nhiên xem biểu diễn trong sân rất chăm chú.
Chiếc cằm hơi nhọn xinh xắn, mang theo ngạo khí.
Bờ mi dày không chút run rẩy, ánh mắt nhìn thẳng vào trong sân, tựa hồ như đang đánh giá gì đó.
Thật hiếm thấy, nàng luôn đối với những màn biểu diễn nho nhã như vầy không cảm thấy hứng thú.
Thật đúng là đã thay đổi rồi.
Ngay cả bản thân vị ca ca như hắn ở cùng nàng đã lâu, cũng không hiểu nàng đang nghĩ gì.
Nàng tựa hồ như… vẫn luôn dấu kín một mặt không muốn người khác biết.
Cái loại cảm giác này khiến cho hắn cảm thấy rất khó chịu.
Giống như nàng cách bản thân rất xa, bắt không được người thật, luôn cảm thấy hư vô.
Vương Lam Phong đưa ánh mắt trở lại trong sân.
Những tiết mục bắt đầu vừa rồi đều là diễn tấu nhạc khí.
Khung cảnh rất náo nhiệt, từng trận trừng trận âm thanh ủng hộ.
Bởi vì Linh Nhạc tiểu thư, vị cầm sư cũng khá nổi tiếng ở Thiên Phong thành, đang diễn tấu bài “Trúc Diệp Tích Thanh Hưởng” mà nàng sở trường nhất.
Mang đến cho mọi người sự hưởng thụ tươi mát yên tĩnh vô hạn.
Những tiểu thư tiếp theo có một số diễn tấu đàn tranh, có một số lại thổi tiêu, trúc, diễn tấu dương cầm các loại.
“Tiểu thư của chúng ta vốn chính là nhân vật lợi hại, chỉ là không thèm ở trước mặt bọn họ thể hiện mà thôi, hôm nay bất quá chỉ là cho bọn họ nhìn chút nhan sắc.”
“Ai nói đệ nhất mỹ nhân của Thiên Phong thành là Đỗ tiểu thư, Doanh tiểu thư của chúng ta mới là đệ nhất mỹ nhân. Ngay cả chúng ta đều nhìn đến ngây cả người, tiểu thư người xuất hiện rất hoa lệ, đánh mạnh vào thần kinh của chúng ta, hiện tại vẫn còn chưa hồi phục lại a.”
“Ha ha, tóm lại là một chữ soái! Lễ cập kê này thật sự là đầy thú vị a!”
“Không đúng, hẳn phải thêm một chữ khoái nữa, nhìn biểu tình bị chấn động của bọn họ, chỉ có thể dùng từ khoái để hình dung.”
Vương Tâm Doanh nghe thấy buồn cười, công phu vỗ mông ngựa của đám gia hỏa này thật sự càng ngày càng lợi hại.
Bất quá là người trong nhà, vỗ mông ngựa cũng là một thú vui.
Bọn họ là thật tâm bảo vệ nàng, thấy nàng lột xác, vì nàng mà cao hứng.
Nàng khoát tay ngăn lại, thản nhiên nói: “Được rồi, tâm tình kích động của các ngươi ta đã rõ, bất quá là người, đừng quá để ý đến ánh mắt của người khác, ta của trước đây chưa hẳn là không bằng ta của ngày hôm nay, chiếu theo nhân sinh rực rỡ, người ta thích nói thế nào thì cứ để người ta nói, chúng ta chỉ cần sống tốt là được rồi. Im lặng xem biểu diễn đi.”
Vương Lam Phong ngồi xuống chỗ của chủ, Vương Tâm Doanh ngồi ở bên cạnh hắn.
Vương Lam Phong nghiêng đầu nhìn nàng.
Phát hiện nàng cư nhiên xem biểu diễn trong sân rất chăm chú.
Chiếc cằm hơi nhọn xinh xắn, mang theo ngạo khí.
Bờ mi dày không chút run rẩy, ánh mắt nhìn thẳng vào trong sân, tựa hồ như đang đánh giá gì đó.
Thật hiếm thấy, nàng luôn đối với những màn biểu diễn nho nhã như vầy không cảm thấy hứng thú.
Thật đúng là đã thay đổi rồi.
Ngay cả bản thân vị ca ca như hắn ở cùng nàng đã lâu, cũng không hiểu nàng đang nghĩ gì.
Nàng tựa hồ như… vẫn luôn dấu kín một mặt không muốn người khác biết.
Cái loại cảm giác này khiến cho hắn cảm thấy rất khó chịu.
Giống như nàng cách bản thân rất xa, bắt không được người thật, luôn cảm thấy hư vô.
Vương Lam Phong đưa ánh mắt trở lại trong sân.
Những tiết mục bắt đầu vừa rồi đều là diễn tấu nhạc khí.
Khung cảnh rất náo nhiệt, từng trận trừng trận âm thanh ủng hộ.
Bởi vì Linh Nhạc tiểu thư, vị cầm sư cũng khá nổi tiếng ở Thiên Phong thành, đang diễn tấu bài “Trúc Diệp Tích Thanh Hưởng” mà nàng sở trường nhất.
Mang đến cho mọi người sự hưởng thụ tươi mát yên tĩnh vô hạn.
Những tiểu thư tiếp theo có một số diễn tấu đàn tranh, có một số lại thổi tiêu, trúc, diễn tấu dương cầm các loại.
/135
|