Hoàng Hôn Đứng Tựa Khóm Trúc Dài

Chương 45

/82


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Huấn luyện viên sững sờ, lên tiếng: “Được.” Đồng ý xong thì lại nói tiếp “Em đừng nhìn bọn họ chơi thoải mái như thế mà nhầm, thật ra khó lắm đấy.”

Doãn Tu Trúc hỏi: “Cần bao nhiêu thời gian thì mới được coi là thành công ạ?”

Huấn luyện viên nói câu trả lời cho hắn.

Doãn Tu Trúc gật đầu, tập khởi động cổ tay kết hợp cổ chân.

Tề Mộ và Ngụy Bình Hi mới vừa kết thúc thi đấu nhưng mọi người còn chưa đã thèm, đặc biệt là khi lớp 6 giở trò chơi xấu, lớp 4 thì gào khóc thảm thiết đòi ăn thua đủ, em gái Khương Vũ Ngưng lẩn trong đám người, khắc sâu công danh.

Lúc này Tề Mộ mới biết trước đó có người gọi to quấy nhiễu Ngụy Bình Hi, cho nên mới khiến hắn rớt lại phía sau một bước.

Cậu nhìn về phía Ngụy Bình Hi: “Cậu lại nhường tớ đấy à?”

Ngụy Bình Hi lúng túng đáp: “Là do tớ không tập trung, trên chiến trường cũng không nên quan tâm mấy thứ đó mới đúng.”

Tề Mộ nói: “Một trận thi đấu thôi mà, bọn mình…”

Ngụy Bình Hi vô cùng hứng thú lên tiếng: “Có người thách đấu vượt chướng ngại vật kìa.”

Tề Mộ quay đầu, thấy Doãn Tu Trúc đang đứng ở vạch xuất phát.

Cùng lúc đó một đống tiếng reo hò cổ vũ vang lên, giọng đám con gái đặc biệt sôi nổi, kêu gào quá lớn, ngược lại nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì nữa.

Khương Vũ Ngưng trăm triệu lần không nghĩ tới, nó chỉ muốn giành lấy vinh quang cho lớp mình mà thôi, vậy mà ma xui quỷ khiến thế nào lại đớp được một đống đường! Đây là gì? Chẳng phải là không thích vợ mình kề vai sát cánh với người đàn ông khác à!

Có cô gái lo lắng nói: “Doãn Tu Trúc có làm được không?”

Khương Vũ Ngưng hưng phấn đáp: “Doãn thần của tụi này chưa bao giờ ra trận mà không nắm chắc phần thắng!”

“Lợi hại như vậy sao?” Các cô gái vẫn còn chưa quy phục, từng người đồng loạt thể hiện sự hoài nghi sâu sắc “Tớ tin Doãn Tu Trúc học giỏi hơn Ngụy Bình Hi, nhưng mà mấy việc chân tay thế này, cậu ấy…”

Còn chưa dứt câu, cô gái nọ đã đổi giọng: “Đậu má, đẹp trai vãi!”

Doãn Tu Trúc và Ngụy Bình Hi, Tề Mộ là kiểu người hoàn toàn bất đồng, hai người sau lúc nào cũng bắn sức sống ra bốn phía, làm cái gì cũng đều hăng hái sôi nổi. Đặc biệt là mặt trời nhỏ Tề Mộ càng có khả năng cảm hóa người khác hơn Ngụy Bình Hi tóc vàng.

Mà Doãn Tu Trúc thì khác, tướng mạo của hắn tinh xảo quá mức, khí chất lại cực kì lạnh lùng. Mặc dù đứng dưới mặt trời chói chang cũng có thể làm cho nhiệt độ xung quanh hắn hạ xuống trông thấy. Hắn luôn luôn bình tĩnh, tỉnh táo như một học giả nghiêm túc, cũng giống cả nghệ thuật gia đầy tao nhã, đôi tay thậm chí là cả thân thể tựa như nghệ sĩ dương cầm đứng trên sân khấu diễn tấu một chương nhạc hoàn mỹ.

Nhưng giờ phút này khi hắn cử động, ánh mắt chăm chú, vươn người, tốc độ nhanh nhẹn giống như chú báo đen đang dồn lực công kích, vào lúc mọi người đang mải thán phục thì mau chóng vượt qua các chướng ngại thi đấu, toàn bộ quá trình đều nước chảy mây trôi tựa như kiếm khách tiêu sái.

Tề Mộ nhìn đến ngây ngẩn cả người.

Ngụy Bình Hi trêu ghẹo nói: “Bạn trai cậu giỏi thật.”

Tề Mộ thần hồn điên đảo, làm sao còn nghe thấy Ngụy Bình Hi nói cái gì.

Ngụy Bình Hi quay đầu nhìn cậu, phì cười: “… Như này mà là anh em tốt? Đúng là lừa quỷ.”

Doãn Tu Trúc tới được đích thì ngoảnh lại, nhìn về phía Tề Mộ.

Toàn trường bùng nổ tiếng hét chói tai kinh người, dẫn đầu là Khương Vũ Ngưng không thèm khiêm tốn gì sất, cả kính cũng muốn quẳng đi luôn—— đây cũng quá ngầu rồi đi!

Vốn đang nhoài ra bờ tường suýt ngã, trong nháy mắt các em gái lập tức rớt xuống, hô to: “Tu thân Tề gia trị quốc bình thiên hạ!” (*) CP Khói thuốc di động bể rồi, không tốt cho sức khỏe, CP Tu Tề vẫn là số dzách!

(*Một câu nói của Khổng Tử trong sách Đại Học. Có nghĩa là tu chính bản thân mình rồi mới giữ gia đình chỉnh tề, sau đó quản lý đất nước, bình định thiên hạ. Chữ Tu trong câu này trong tên Doãn Tu Trúc, chữ Tề trong tên Tề Mộ)

Các nam sinh mù mờ, sao bỗng dưng lại kêu Tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ làm gì? Đây là ám hiệu à?

Quần chúng ăn dưa đặc biệt sáng tạo, cũng không biết ai đã nói: “Không phải là Nhật Mộ ỷ Tu Trúc sao?”

Sau nửa giây im lặng suy nghĩ, các cô gái đã hiểu ý dần dần phát ra từng tiếng từng tiếng “Moa ha ha” —— Nhật Mộ ỷ Tu Trúc ấy à, “hàng ngày” Mộ “ỷ lại” Tu Trúc (*). Đậu xanh rau má, thơ cổ quả nhiên là có hàm súc, ý nghĩa có thể so với “Đình xa tọa ái phong lâm vãn” (**) rồi!

(*Tên gốc của bộ này chính là Nhật Mộ Ỷ Tu Trúc, mình edit thành “Hoàng hôn đứng tựa khóm trúc dài”, hoàng hôn chính là Tề Mộ, khóm trúc dài chính là Doãn Tu Trúc. Còn đoạn này chính là lí giải tên truyện, có nghĩa:Tề Mộ luôn ỷ lại Doãn Tu Trúc. Lý do mình không giữ nguyên tên gốc mà edit thuần việt vì thứ nhất là để nó hay hơn, thứ hai là để đến đoạn này sẽ giải thích cho mọi người sau, nếu edit ra thì đến đây lại mất hay luôn rồi ^^)

(**Một câu thơ trong bài Sơn Hành của Đỗ Mục)

Các nam sinh càng mơ màng hơn: Mấy em gái này làm gì thế nhỉ? Thích ngâm thơ đến thế hả! Khoan đã, tự dưng lại cảm thấy sau lưng lạnh toát là sao ta?

Đương nhiên những người trong cuộc không phát hiện ra, Doãn Tu Trúc đã lấy được tư cách nghỉ ngơi vào buổi chiều, Tề Mộ chạy tới tìm hắn: “Giỏi quá!”

Những ngày qua Doãn Tu Trúc tự dày vò cơ thể mình quá sức nên hơi mệt, vừa nãy còn vận động mạnh, giọng nói có phần hơi khàn: “Vẫn chậm hơn cậu không ít.”

Tề Mộ đáp: “Tớ thử lần hai rồi nên có kinh nghiệm hơn.”

Doãn Tu Trúc hỏi: “Trước đây đã từng thi đấu à?”

Tề Mộ đang cao hứng liền thoăn thoắt nói ra: “Lần trước tớ với Ngụy Bình Hi tranh chức phương đội trưởng, còn đoạt được cả đặc quyền nữa.”

“Đặc quyền?” Lúc này Doãn Tu Trúc cũng cho rằng đặc quyền đó là nghỉ ngơi như thế này.

Tề Mộ chớp mắt: “Ừa, có thể đưa ra một yêu cầu khác với huấn luyện viên, cơ mà tớ vẫn chưa sử dụng đâu.”

Doãn Tu Trúc nghĩ ngợi một lúc, lập tức hỏi ngược lại: “Đã có đặc quyền thì cậu chạy nữa để làm gì?” Trực tiếp dùng nó đổi lấy quyền sử dụng điện thoại di động không được hả?

Tề Mộ nói như chuyện hiển nhiên: “Để cho cậu dùng mà, trong doanh trại điều kiện kém như vậy, tốt xấu gì cũng có thể cải thiện một chút.”

Doãn Tu Trúc: “…”

Tề Mộ tỉnh táo hơn: “Cậu đừng có cảm ơn tớ nữa đấy, còn chưa dùng đến mà, hơn nữa…Chủ yếu là tớ không cần nên mới muốn dành cho cậu.”

“Tớ cũng không cần.” Doãn Tu Trúc sắp bị những lời đường mật ngập đầy trong lòng làm tan chảy.

Tề Mộ kinh ngạc nói: “Tại sao?”

Doãn Tu Trúc lắc đầu, chỉ có thể âm thầm trả lời: Không nỡ dùng.

Dù cho đặc quyền này là vật vô hình, không có cách nào cất giấu, nhưng đây là điều tốt đẹp mà Tề Mộ làm cho hắn, minh chứng cho việc Tề Mộ luôn nhớ tới hắn mọi nơi mọi lúc. Doãn Tu Trúc tiếc của, cũng không dám sử dụng.

—— Quá hạnh phúc thì lại lo được lo mất.

Tề Mộ không hiểu những thứ này, cậu lên tiếng: “Không được đâu” Cậu đảo mắt, búng tay cái tách “Tớ dùng nó đổi lấy một cái phòng tắm riêng nhé!”

Tề Mộ cố ý doạ hắn: “Cậu không biết phòng tắm công cộng có điều kiện kém thế nào đâu, một đám người chen chúc cùng nhau tắm rửa, còn định cướp cả vòi nước nữa…”

Doãn Tu Trúc ngây ngẩn cả người: “Cậu tắm ở đó rồi à?”

Tề Mộ: “Đương nhiên, không tắm thì nóng chết mất.”

Vừa nghĩ tới việc Tề Mộ tắm chung với hàng đống người, vừa nghĩ tới việc thân thể Tề Mộ bị nhiều người nhìn, Doãn Tu Trúc cảm thấy mình sắp chết đuối trong bể giấm chua đến nơi rồi.

Tề Mộ tự cho rằng bản thân đã nói quá đà, hù được hắn: “Tớ còn không chịu được thì cậu biết phải làm thế nào.”

Doãn Tu Trúc tự an ủi: Không sao, lúc đi bơi Tề Mộ cũng chỉ mặc mỗi quần bơi, thế nhưng khi tắm thì ngay cả quần cũng không mặc.

Tề Mộ nói: “Tuy rằng đều là nam, nhưng nhìn mấy cục thịt thừa ở chung một chỗ cũng cay mắt cực kì…”

Doãn Tu Trúc: “…” Ngay cả Tề Mộ còn chưa nhìn nơi đó bao giờ mà người khác đã thấy trước cả cậu.

Tề Mộ nhận ra hắn đang ngẩn người: “Làm sao vậy?” Nói quá đà khiến hắn buồn nôn rồi à?

Nếu như đây là hoạt hình thì lúc này Doãn thần đang đứng trong bóng đen, hoài nghi nhân sinh: Tại sao lại muốn bỏ qua quân huấn, tại sao lại đến muộn năm ngày, tại sao lại không sớm tới đổi lấy đặc quyền cho Tề Mộ dùng…

Tề Mộ gọi hắn: “Thế nào rồi.”

Doãn Tu Trúc hối hận khôn nguôi, chẳng thể nói được điều gì nữa: “Không sao đâu…”

Dáng vẻ này mà dám nói là không có chuyện gì á? Trong lòng Tề Mộ chợt thấy căng thẳng: “Hay là vừa nãy vận động quá sức nên chân bị chuột rút?”

Doãn Tu Trúc đang định lắc đầu thì Tề Mộ nửa ngồi xổm xuống, vươn tay ấn vào bắp chân hắn…

Từ góc độ này, vừa vặn có thể nhìn thấy phần gáy trắng nõn của cậu.

Doãn Tu Trúc: “…” Trong lòng vừa mới nóng lên, lại nghĩ tới nơi tư mật của Tề Mộ bị người khác nhìn được nhất thời lục phủ ngũ tạng cũng đều chua loét.

“Không phải chuột rút.” Hắn kéo Tề Mộ đứng dậy, nói “Chỉ là có hơi mệt, đi thôi, chúng ta đi tìm một ít đồ ăn.”

Tề Mộ đau lòng cực kì: “Cậu đã 4-5 ngày rồi chưa được ngủ một giấc tử tế chứ gì? Ngay cả siêu nhân cũng biết mệt mà.”

Nghe cậu nói, Doãn Tu Trúc đúng thật là cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

Bọn họ ăn cơm xong, buổi chiều cũng không làm gì liền cùng nhau ngủ bù. Tề Mộ tới ký túc xá của Doãn Tu Trúc, ngủ trên giường Phương Tuấn Kỳ.

Mãi đến lúc đi ngủ Doãn Tu Trúc vẫn còn canh cánh trong lòng, có thể tham khảo một chút lời thoại kinh điển của Đồng Tương Ngọc trong phim Võ Lâm Ngoại Truyện: Ta sai rồi, ngay từ đầu đã sai rồi, nếu như không…

Cũng may là vào buổi tối Hứa Tiểu Minh lên sàn đã mang đến cho Doãn Tu Trúc vạn trượng ánh sáng.

Hứa Tiểu Minh: “Xin cậu đấy anh Mộ, cầu xin cậu đấy!”

Tề Mộ bất vi sở động: “Không được!”

Hứa Tiểu Minh gào khóc: “Tớ nhất định sẽ chờ Doãn Tu Trúc dùng xong mà!”

Tề Mộ nói: “Cậu toàn vừa tắm vừa nghịch thôi, không cho dùng đâu.”

Hứa Tiểu Minh: “Tớ sẽ tắm cực kì tử tế, không hắt nước, cũng không nhảy bubbly dance (*), tuyệt đối an phận thủ thường, dùng xong thì lau sàn, bảo đảm sẽ trả lại cho cậu một phòng tắm sạch bong kin kít!”

(*Bubbly dance là điệu nhảy rất phổ biến của nhóm Tomioka Dance Club của Nhật Bản. Ở Hàn Quốc có nhóm Celeb Five được lấy cảm hứng thành lập từ nhóm nhảy TDC này với bài hát I wanna be a Celeb.

Link nhóm TDC: 

/82

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status