Hoàng Kim Đồng

Chương 1072: Đồ vàng mã. (4)

/1160


- Hai vị, trước tiên chúng ta không nhìn thấy đồ vật, ta muốn hỏi sự kiện trước.

- Bọn ta lại không biết ngươi, ngươi hỏi sự tình bọn ta thế nào biết rõ hả?

Nhị Ngưu đần độn có chút không hiểu, hết lần này tới lần khác còn thích cướp lời, một câu là thiếu chút nữa Trang Duệ quên muốn hỏi điều gì.

- Ông chủ, ngài đừng nóng giận, hắn là người đần độn, không biết nói chuyện.

Đại Ngưu đá một cước vào mông đít em trai, sau đó xin lỗi Trang Duệ, nói tiếp:

- Ông chủ, cho dù ngài có hỏi chuyện gì, chỉ cần chúng ta biết rõ, nhất định sẽ nói cho ngài biết.

- Ta… Ta…

Thật đúng là Trang Duệ bị người đần độn kia làm cho suýt chút nữa quên hỏi cái gì, vốn đang hoài nghi hai anh em này có phải là hội Song Hoàng hay không, hiện tại xem ra không phải là như vậy, ở bên trong đầu óc của Trương Nhị Ngưu là hiểu biết.

- Không hỏi hả? Vậy xem đồ vật đi.

Nhị Ngưu để bao ở trong tay lên trên mặt bàn, nói:

- Bọn ta là bán đồ vật, hỏi nhiều như vậy làm gì?

- Ngài thật là dám bán, ta cũng thật là dám mua rồi?

Trong lòng Trang Duệ cười khổ, một lúc sau nói:

- Nhị Ngưu, ta và anh ngươi bàn là được, ngươi đi ăn cơm đi, lập tức người đưa cơm sẽ tới.

Thật sự là Trang Duệ không nói cùng được với Trương Nhị Ngưu, có hắn ở bên cạnh ngắt lời, Trang Duệ cũng không hỏi được cái gì.

- Được, được, anh, ta đây đi ra ngoài nhá.

Trương Nhị Ngưu nghe có cơm ăn, hai mắt lập tức sáng lên, quay người chạy ra ngoài, trong lòng hắn, dù đồ vật bán được hay mất, đồ ăn ngon miệng vẫn là trên hết, cái này sẽ trị giá hơn.

Sau khi Nhị Ngưu rời khỏi đây, lúc này Trang Duệ mới nói ra ý kiến, nhìn về phía Đại Ngưu, hỏi:

- Đại Ngưu, ngươi có thể nói những vật này là từ đâu tới đây không?

- Ông chủ, ngài hỏi việc này hả?

Đại Ngưu nghe xong, nhếch miệng cười, nói:

- Cái này còn có thể từ đâu tới, đào từ trong lòng đất ra đấy, những vật này đều là do ta cùng Nhị Ngưu đào đấy, ngài yên tâm, tuyệt đối là tự chúng ta đào.

Trang Duệ nghe xong lời này, lập tức sửng sốt, căn bản là hắn đã chuẩn bị tâm lý nghe chuyện này, nhưng không ngờ rằng Đại Ngưu lại thẳng thắn thừa nhận là do trộm mộ đào được, thật ra làm Trang Duệ không nói được lời nào.

Trang Duệ suy nghĩ một chút, hỏi tiếp:

- Đại Ngưu, nhà các ngươi ở đâu?

- Bọn ta ở huyện Mạnh Tân, Hà Nam, địa phương chính là ở gần Lạc Dương, nhưng bọn ta là thôn ở trong núi, đây là lần đầu tiên đi xa như vậy.

Đại Ngưu không biết Trang Duệ hỏi những việc này làm gì? Nhưng ấn tượng của hắn đối với ông chủ này là rất tốt, có chuyện gì đều nói ra hết, ngay cả chuyện năm trước bố mẹ hắn sinh thêm một em bé cũng đều không có gạt.

Hiện tại Trang Duệ xem như biết rõ, hai anh em này không có vỏ bọc, cũng không phải là hội Song Hoàng, thật sự là nông dân huyện Mạnh Tân ở Hà Nam.

Đại Ngưu cũng có điểm không tồi, đã từng học 2 năm tiểu học, Nhị Ngưu thì ngay cả tên mình cũng không biết ghi, là mù chữ điển hình, vốn hai anh cùng ra ngoài làm công, chỉ là tính tình bướng bỉnh lại thẳng thắn quá, sau khi đánh chủ thầu, hai người lại đi về nhà trồng trọt.

Nhưng đầu năm nay trồng trọt không có tiền, thấy hàng xóm chung quanh đi trộm mộ, hai anh em cũng cùng đi, vận may của hai người cũng không tệ, đào một mộ lớn không có người động đậy, lấy ra không ít thứ tốt. Đừng trộm mộ người, đều là có nhà dưới, nhưng hai anh em này cũng không nhận ra, cầm đồ vật nhà người thân đi xem, người khác chỉ muốn cho mấy trăm khối tiền, cho nên hai anh em dứt khoát đi đến Bắc Kinh tìm người mua, cái này không. Hiện tại thì ngồi vào trước mặt Trang Duệ rồi.

Người khác ngay cả cha mẹ cũng đều nói cho biết, Trang Duệ còn cái gì có thể hỏi nữa hả? Lập tức nói:

- Đi, Đại Ngưu, mở bao ra, ta nhìn thử xem là vật gì.

- Vâng, thưa ngài. Vừa rồi đi vào một tiệm đồ cổ, vậy mà người ta lại nói là giả, nhưng còn có một cửa hàng hẹn chúng ta xế chiều gặp, nếu như ông chủ ngài nhìn trúng, những vật này sẽ bán cho ngài, so với lão nhân kia ngài phúc hậu hơn.

Đại Ngưu nghe Trang Duệ nói xong, cao hứng mở cái bao trên mặt bàn, hắn nói lời này cũng không phải là cố ý biểu lộ vậy tốt có người muốn đoạt lấy, mà là vì vừa đi một cửa hàng khác, ngay cả một ngụm nước cũng không có uống, cuối cùng xem vật của hắn, người trẻ tuổi này rõ ràng còn nói là làm bộ.

Tới đây Trang Duệ lại mời ăn uống, đãi ngộ hoàn toàn khác nhau, anh em nông dân thật sự là nhận được ân huệ của người khác. Như vậy tâm lý sẽ không thanh thản, dù sao cũng vẫn nghĩ làm thế nào để trả nợ.

- Cái này… Cái này.

Nhìn thấy đồ vật mà Đại Ngưu lấy từ trong bao ra ngoài, Trang Duệ sửng sốt, vừa rồi hắn chỉ dùng linh khí nhìn thoáng qua, bây giờ nhìn thực tế đồ vật, lập tức có chút rất bất ngờ.

Trước tiên Đại Ngưu lấy ra một giá cắm nến bằng thanh đồng cao khoảng 30cm. Cả mặt bên trên thanh đồng để che kín nến cũng không có dấu vết gỉ gì, hình dáng rất hoàn mỹ, một đầu là nữ tử, quỳ một chân xuống đất, hai tay giơ cao lên liên hoa tám múi khay, trong khay có một ít lỗ, liên tiếp kết nối lấy thân thể nữ tử, đây là chọc vào phóng bấc đèn địa phương.

Nhiên liệu bên trong giá cắm nến đã trải qua năm tháng dài dằng dặc, sớm đã bay hết, nhưng cái giá nến này chế tác tinh xảo, trong tang vật của đội trộm ở Dư thị đều không có thấy qua, đừng nói không, chỉ là một giá nến thanh đồng này, có thể còn được gọi là quốc bảo.

Nhưng điều để cho Trang Duệ rất là tiếc là, rốt cục thanh nến cũng không được trọn vẹn, căn bản hẳn là phải có giá đỡ cố định, nhưng bây giờ không thấy, rõ ràng là bị dùng sức vặn gãy.

Trang Duệ hỏi qua Đại Ngưu một chút, quả nhiên thanh giá nến này vốn là ở trên vách tường đường hành lang trong đại mộ, bị Nhị Ngưu nóng nòng dùng sức túm xuống.

Trang Duệ nhìn một chút, bên trên thanh đồng nến không có khắc bất cứ chữ gì, bên ngoài thân được thêu màu xanh rất mỏng, dường như mơ hồ hiện ra một tầng kim quang, cái này tại học thuật bên trên giảng gọi là hiện kim, thấy nhiều ở đồ cổ đào được tại Thiển Tây, Hà Nam cùng với Cam Túc.

Hiện kim thực sự không phải chỉ là đồ vật được chế tạo bởi thủy ngân hoặc là hoàng kim, mà là khí cụ bằng thanh đồng trong môi trường đặc biệt thổ nhưỡng, hình thành tầng đặc thù ô-xy hóa, trước đây cũng được gọi là “Phản kim” hoặc là “Phản đồng”.

Loại hiện tượng này bình thường chỉ xuất hiện tại vật vừa mới chế tạo hoàn thành, còn chưa có sử dụng qua khí cụ thanh đồng người đất, hơn nữa phải ở chỗ hạn hán qua nhiều thế hệ, trong hoàn cảnh đất cát, mộ đạo còn cần kín, chưa lần nào bị trộm qua, lúc này mới có thể xuất hiện khí cụ thanh đồng hiện kim thượng hạng. Trong mắt một số ít chuyên gia lý luân, vật này giống như là giả, đoán chừng cửa hàng đồ cổ mà anh em Trương thị vừa mới đi, chuyên gia xem xét đồ cổ lý luận còn thiếu thực tế.

Không biết từ lúc nào Hầu Tử đã đi vào phòng, nhìn trong tay Trang Duệ cầm giá nên thanh đồng, nói:


/1160

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status