Quy mô của mộ thất vô cùng lớn muốn khai quật toàn bộ, tuyệt đối tốn nhiều nhân công, chỉ sợ tốn thời gian ít nhất cũng phải nửa năm trở lên, cho nên Mạnh giáo sư cũng không vội vã động thủ.
- Lão sư, những tượng gỗ này, cần áp dụng biện pháp bảo hộ!
Tiến sĩ Nhâm là người tình táo trước tiên, nói nhỏ vào bên tai của Mạnh giáo sư một câu!
Nghe được lời này của Nhâm Xuân Cường, Mạnh giáo sư giống như tỉnh mộng, vội vàng nói:
- A, đúng, đúng, tiểu Nhâm, ngươi chỉ huy bọn họ bảo hộ tượng gỗ.
Bởi vì tiếp xúc với không khí bên ngoài, màu của tượng gỗ tối lại, hoa văn bên ngoài trở nên mỏng manh yếu ớt, màu sắc trên gốm sứ, hoa văn tróc ra, sắc thái mất đi, cũng trở nên không còn máu sắc.
Bảo hộ màu sắc của tượng gỗ Tần Hán, đã từng là nan đề quốc tế, về sau thông qua thành phần tài liệu, công nghệ tiến hành xâm nhập vào nghiên cứu, các chuyên gia công bố ra cơ chế tổn hại màu của gỗ, lúc này mới cho ra phương pháp bảo hộ.
Nhâm Xuân Cường cầm một thùng sơn, trong đó là chất lỏng sền sệt, sau đó quét lên người của tượng gỗ, chỉ có một biện pháp này, mới có thể bảo vệ được màu vốn có của tượng gỗ.
Bởi vì trong mộ thất có quá nhiều tượng gỗ, Mạnh giáo sư cũng gia nhập vào, sáu bảy người làm việc suốt ba bốn giờ, mới xem như làm xông công việc, ngay cả đồ ăn tiểu Lưu mang tới cũng không kịp ăn.
- Tốt, hôm nay tất cả mọi người vất vả, đi lên nghỉ ngơi trước đi, ngày mai chúng ta tiếp tục!
Mạnh giáo sư cũng lớn tuổi, sau khi bận việc, mệt mỏi đến nói cũng không ra hơi, Trang Duệ cũng ý thức được thường xuyên đi dã ngoại mà than khổ, hiện tại xem xem như biết thế nào là khổ.
Tuy công tác khảo cổ này, có thể nhìn thấy cổ vật lịch sử trước tiên, nhưng cũng trả giá bằng vất vả, cũng vượt xa tưởng tượng của thường nhân.
Sau khi trở về đỉnh núi, Mạnh giáo sư đem thành quả lần này, hướng tổng cục cổ vật quốc gia báo cáo, mộ thất quy mô lớn như vậy, so với những mộ thất phát hiện trong nước, cũng là số một, dùng kỹ thuật và lực lượng hiện tại của bọn Trang Duệ, cũng có chút đơn bạc.
Mà lãnh đạo tương quan cũng ra chỉ thị, chậm nhất là ngày mai, sẽ tổ chức một đám chuyên gia đưa tới tiếp viện, điều này cũng làm cho Mạnh giáo sư than một tiếng, chỉ bằng vào mấy người bọn họ, chỉ sợ đến hai năm sau cũng chưa chắc để cho mộ thất này hiện ra thế gian.
Sau khi mọi người lên núi, đã là trong đêm, vất vả lâu như thế, mỗi người đều mệt mỏi không chịu nổi, cũng không cách nào trở lại nhà của Trương lão đầu, dứt khoát rúc vào trong lều vải của các chiến sĩ cảnh sát vũ trang mà nằm ngủ.
Tuy thời tiết tháng năm đúng là quá nóng, nhưng trên người của mọi người đang đắp lên một tấm vải trắng dùng để bao bọc cổ vật, nếu như có người không biết nhìn thấy, còn tưởng rằng đang trùm lên người chết, bởi vì mọi người nằm ngay đơ.
- Lão yêu, ngươi ở địa phương nào? Tại sao không điện thoại cho ngươi được suốt hai ngày thế, đến tìm cũng không thấy người a?
Trước khi Trang Duệ ngủ, có điện thoại về nhà, điện thoại của hắn mấy ngày nay không có nạp điện, sau khi gọi điện thoại về nhà xong liền tắt máy, lần này không đợi hắn tắt máy, Vĩ ca ở Trung Hải đã điện thoại tới.
- Vĩ ca, ta đang đi làm việc, đang khai quật một cổ mộ đời Hán, ta nói với ngươi, trong mộ táng khó mà tin được a, ta xem nhìn thấy nó còn lớn hơn cả lăng mộ Tần Thủy Hoàng đấy!
Trang Duệ nghe điện thoại biết là Dương Vĩ, cho nên có chút hưng phấn, tuy tốt nghiệp đã nhiều năm, nhưng tình nghĩa huynh đệ rất sâu, cộng thêm kích thích mấy ngày nay trong cổ mộ, Trang Duệ nói thao thao bất tuyệt trên điện thoại.
- Lão yêu, trước đừng nói chuyện này, lão Tứ gặp chuyện không may, ngươi không biết à?
Ngữ khí của Vĩ ca có chút sốt ruột, không đợi Trang Duệ giới thiệu xong hắn phát hiện ra cổ mộ độc nhất vô nhị, hắn đã cắt lời của Trang Duệ.
- Lão Tứ xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ chết trên bụng của nữ nhân rồi?
Trang Duệ đang nói chủ đề cổ mộ bị Vĩ ca cắt đứt, trong nội tâm rất là khó chịu.
Lão Tứ thuộc về dạng người tiểu bạch kiểm ở Quảng Đông, thời điểm ở trường học gây tai họa cho không ít nữ sinh, ở Quảng Đông rất trụy lạc, bạn gái thay như thay áo, Trang Duệ đã sớm nói hắn sẽ chết trên bụng của nữ nhân.
Lão Tứ tuổi so với Trang Duệ còn nhỏ hơn, cho nên gọi hắn là ca ca, ở trường học rất chiếu cố Trang Duệ, trừ lão đại ra, hắn và lão Tứ rất thân cận, lại nói Trang Duệ ở trường học không có tình cảm với ai, vẫn là lão Tứ gọi đi với gái.
Hiện tại năm huynh đệ đại học, trừ lão Tứ không có kết hôn ra, mấy người còn lại đều có hài tử, mà mỗi lần hợp mặt bạn bè, luôn muốn lôi kéo Trang Duệ đi chơi gái.
- Không phải, không có liên quan tới nữ nhân, lần này lão Tứ gây đại phiền toái.
Vĩ ca nói có chút trầm thấp, hắn nói làm cho Trang Duệ ngồi dậy, nói ra:
- Vĩ ca, cái gì đại phiền toái?
Lão Tứ là Tất Vân Đào, trong nhà ở Quảng Đông rất có thể lực, cũng có giao du với đám người ở Hồng Kông tiến hành giao dịch lai vãng, tuy lúc đầu rửa tay lên bờ, nhưng trong giới hắc bạch ở Quảng Đông, cũng kết bạn không ít người.
Nói như vậy, lão Tứ chỉ cần không phải buôn lậu hay giết người, tại Quảng Đông, không có người nào làm gì hắn, cho nên Trang Duệ nghe được Dương Vĩ nói, có chút giật mình.
- Lão Tứ không biết đi đánh bạc lúc nào, có vài tháng ngâm mình ở Macao, bị cho vay nặng lãi bắt lại, thua không ít tiễn, hiện tại bị người ta chế trụ.
- Cái gì?
Trang Duệ nghe được Dương Vĩ nói, không khỏi đề cao âm thanh, làm cho mấy người nằm ngủ bên cạnh cũng tỉnh giấc, Trang Duệ vội vàng khoát khoát tay, sau đó đứng dậy đi ra một đoạn đường núi.
- Lão Tứ từ khi nào nhiễm phải tật xấu như vậy?
Trang Duệ có chút tức giận, hắn hận nhất chính là cờ bạc và ma túy, lần trước hắn đánh bạc trên thuyền chính là chuyện không trâu bắt chó đi cày, có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới thân huynh đệ lão Tứ lại nhiễm vào tật xấu này?
Tục ngữ nói đánh bạc nhỏ là tình cảm, đánh bạc lớn là thương nhân, thân nhân bằng hữu đều nhuốm máu, không có thân tình với ai, bởi vì khi đi vào trong sói bạc, tâm tính sẽ biến đổi.
- Ai biết là chuyện lúc nào, hiện tại đừng nói những chuyện này, nắm chặt thời gian cứu lão Tứ ra rồi nói sau.
Vĩ ca cũng không giải nào giải thích tình huống cụ thể, từ khi tốt nghiệp, mấy huynh đệ cũng chỉ mới đoàn tụ với nhau một lần, từ lần trước bảo tàng của Trang Duệ khai trương mới lộ diện ra, đã rất lâu không tụ tập cùng một chỗ.
Trang Duệ nghe được Vĩ ca nói thế, có chút không hiểu thấu, mở miệng nói ra:
- Vĩ ca, việc này... Ngài và ta nói làm gì? Lão Tứ của cải cũng không tệ, xảy ra việc này, sao người nhà của hắn không hỏi?
Thời điểm trong nhà lão tứ thập niên sáu mươi bảy mươi, đã bắt đầu chống đỡ thuyền buồm từ Hồng Kông buôn bán đồng hồ điện tử và quần jean các loại, hiện tại tập đoàn mậu dịch có quy mô vài tỷ, không đến nổi ngay cả tiền đánh bạc cầm không ra a? Trừ phi là nhà hắn không muốn bảo vệ hắn.
- Lão sư, những tượng gỗ này, cần áp dụng biện pháp bảo hộ!
Tiến sĩ Nhâm là người tình táo trước tiên, nói nhỏ vào bên tai của Mạnh giáo sư một câu!
Nghe được lời này của Nhâm Xuân Cường, Mạnh giáo sư giống như tỉnh mộng, vội vàng nói:
- A, đúng, đúng, tiểu Nhâm, ngươi chỉ huy bọn họ bảo hộ tượng gỗ.
Bởi vì tiếp xúc với không khí bên ngoài, màu của tượng gỗ tối lại, hoa văn bên ngoài trở nên mỏng manh yếu ớt, màu sắc trên gốm sứ, hoa văn tróc ra, sắc thái mất đi, cũng trở nên không còn máu sắc.
Bảo hộ màu sắc của tượng gỗ Tần Hán, đã từng là nan đề quốc tế, về sau thông qua thành phần tài liệu, công nghệ tiến hành xâm nhập vào nghiên cứu, các chuyên gia công bố ra cơ chế tổn hại màu của gỗ, lúc này mới cho ra phương pháp bảo hộ.
Nhâm Xuân Cường cầm một thùng sơn, trong đó là chất lỏng sền sệt, sau đó quét lên người của tượng gỗ, chỉ có một biện pháp này, mới có thể bảo vệ được màu vốn có của tượng gỗ.
Bởi vì trong mộ thất có quá nhiều tượng gỗ, Mạnh giáo sư cũng gia nhập vào, sáu bảy người làm việc suốt ba bốn giờ, mới xem như làm xông công việc, ngay cả đồ ăn tiểu Lưu mang tới cũng không kịp ăn.
- Tốt, hôm nay tất cả mọi người vất vả, đi lên nghỉ ngơi trước đi, ngày mai chúng ta tiếp tục!
Mạnh giáo sư cũng lớn tuổi, sau khi bận việc, mệt mỏi đến nói cũng không ra hơi, Trang Duệ cũng ý thức được thường xuyên đi dã ngoại mà than khổ, hiện tại xem xem như biết thế nào là khổ.
Tuy công tác khảo cổ này, có thể nhìn thấy cổ vật lịch sử trước tiên, nhưng cũng trả giá bằng vất vả, cũng vượt xa tưởng tượng của thường nhân.
Sau khi trở về đỉnh núi, Mạnh giáo sư đem thành quả lần này, hướng tổng cục cổ vật quốc gia báo cáo, mộ thất quy mô lớn như vậy, so với những mộ thất phát hiện trong nước, cũng là số một, dùng kỹ thuật và lực lượng hiện tại của bọn Trang Duệ, cũng có chút đơn bạc.
Mà lãnh đạo tương quan cũng ra chỉ thị, chậm nhất là ngày mai, sẽ tổ chức một đám chuyên gia đưa tới tiếp viện, điều này cũng làm cho Mạnh giáo sư than một tiếng, chỉ bằng vào mấy người bọn họ, chỉ sợ đến hai năm sau cũng chưa chắc để cho mộ thất này hiện ra thế gian.
Sau khi mọi người lên núi, đã là trong đêm, vất vả lâu như thế, mỗi người đều mệt mỏi không chịu nổi, cũng không cách nào trở lại nhà của Trương lão đầu, dứt khoát rúc vào trong lều vải của các chiến sĩ cảnh sát vũ trang mà nằm ngủ.
Tuy thời tiết tháng năm đúng là quá nóng, nhưng trên người của mọi người đang đắp lên một tấm vải trắng dùng để bao bọc cổ vật, nếu như có người không biết nhìn thấy, còn tưởng rằng đang trùm lên người chết, bởi vì mọi người nằm ngay đơ.
- Lão yêu, ngươi ở địa phương nào? Tại sao không điện thoại cho ngươi được suốt hai ngày thế, đến tìm cũng không thấy người a?
Trước khi Trang Duệ ngủ, có điện thoại về nhà, điện thoại của hắn mấy ngày nay không có nạp điện, sau khi gọi điện thoại về nhà xong liền tắt máy, lần này không đợi hắn tắt máy, Vĩ ca ở Trung Hải đã điện thoại tới.
- Vĩ ca, ta đang đi làm việc, đang khai quật một cổ mộ đời Hán, ta nói với ngươi, trong mộ táng khó mà tin được a, ta xem nhìn thấy nó còn lớn hơn cả lăng mộ Tần Thủy Hoàng đấy!
Trang Duệ nghe điện thoại biết là Dương Vĩ, cho nên có chút hưng phấn, tuy tốt nghiệp đã nhiều năm, nhưng tình nghĩa huynh đệ rất sâu, cộng thêm kích thích mấy ngày nay trong cổ mộ, Trang Duệ nói thao thao bất tuyệt trên điện thoại.
- Lão yêu, trước đừng nói chuyện này, lão Tứ gặp chuyện không may, ngươi không biết à?
Ngữ khí của Vĩ ca có chút sốt ruột, không đợi Trang Duệ giới thiệu xong hắn phát hiện ra cổ mộ độc nhất vô nhị, hắn đã cắt lời của Trang Duệ.
- Lão Tứ xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ chết trên bụng của nữ nhân rồi?
Trang Duệ đang nói chủ đề cổ mộ bị Vĩ ca cắt đứt, trong nội tâm rất là khó chịu.
Lão Tứ thuộc về dạng người tiểu bạch kiểm ở Quảng Đông, thời điểm ở trường học gây tai họa cho không ít nữ sinh, ở Quảng Đông rất trụy lạc, bạn gái thay như thay áo, Trang Duệ đã sớm nói hắn sẽ chết trên bụng của nữ nhân.
Lão Tứ tuổi so với Trang Duệ còn nhỏ hơn, cho nên gọi hắn là ca ca, ở trường học rất chiếu cố Trang Duệ, trừ lão đại ra, hắn và lão Tứ rất thân cận, lại nói Trang Duệ ở trường học không có tình cảm với ai, vẫn là lão Tứ gọi đi với gái.
Hiện tại năm huynh đệ đại học, trừ lão Tứ không có kết hôn ra, mấy người còn lại đều có hài tử, mà mỗi lần hợp mặt bạn bè, luôn muốn lôi kéo Trang Duệ đi chơi gái.
- Không phải, không có liên quan tới nữ nhân, lần này lão Tứ gây đại phiền toái.
Vĩ ca nói có chút trầm thấp, hắn nói làm cho Trang Duệ ngồi dậy, nói ra:
- Vĩ ca, cái gì đại phiền toái?
Lão Tứ là Tất Vân Đào, trong nhà ở Quảng Đông rất có thể lực, cũng có giao du với đám người ở Hồng Kông tiến hành giao dịch lai vãng, tuy lúc đầu rửa tay lên bờ, nhưng trong giới hắc bạch ở Quảng Đông, cũng kết bạn không ít người.
Nói như vậy, lão Tứ chỉ cần không phải buôn lậu hay giết người, tại Quảng Đông, không có người nào làm gì hắn, cho nên Trang Duệ nghe được Dương Vĩ nói, có chút giật mình.
- Lão Tứ không biết đi đánh bạc lúc nào, có vài tháng ngâm mình ở Macao, bị cho vay nặng lãi bắt lại, thua không ít tiễn, hiện tại bị người ta chế trụ.
- Cái gì?
Trang Duệ nghe được Dương Vĩ nói, không khỏi đề cao âm thanh, làm cho mấy người nằm ngủ bên cạnh cũng tỉnh giấc, Trang Duệ vội vàng khoát khoát tay, sau đó đứng dậy đi ra một đoạn đường núi.
- Lão Tứ từ khi nào nhiễm phải tật xấu như vậy?
Trang Duệ có chút tức giận, hắn hận nhất chính là cờ bạc và ma túy, lần trước hắn đánh bạc trên thuyền chính là chuyện không trâu bắt chó đi cày, có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới thân huynh đệ lão Tứ lại nhiễm vào tật xấu này?
Tục ngữ nói đánh bạc nhỏ là tình cảm, đánh bạc lớn là thương nhân, thân nhân bằng hữu đều nhuốm máu, không có thân tình với ai, bởi vì khi đi vào trong sói bạc, tâm tính sẽ biến đổi.
- Ai biết là chuyện lúc nào, hiện tại đừng nói những chuyện này, nắm chặt thời gian cứu lão Tứ ra rồi nói sau.
Vĩ ca cũng không giải nào giải thích tình huống cụ thể, từ khi tốt nghiệp, mấy huynh đệ cũng chỉ mới đoàn tụ với nhau một lần, từ lần trước bảo tàng của Trang Duệ khai trương mới lộ diện ra, đã rất lâu không tụ tập cùng một chỗ.
Trang Duệ nghe được Vĩ ca nói thế, có chút không hiểu thấu, mở miệng nói ra:
- Vĩ ca, việc này... Ngài và ta nói làm gì? Lão Tứ của cải cũng không tệ, xảy ra việc này, sao người nhà của hắn không hỏi?
Thời điểm trong nhà lão tứ thập niên sáu mươi bảy mươi, đã bắt đầu chống đỡ thuyền buồm từ Hồng Kông buôn bán đồng hồ điện tử và quần jean các loại, hiện tại tập đoàn mậu dịch có quy mô vài tỷ, không đến nổi ngay cả tiền đánh bạc cầm không ra a? Trừ phi là nhà hắn không muốn bảo vệ hắn.
/1160
|