- Thầy La, anh xem chỗ này thế nào? Có gì cần cải tạo thì anh cứ nói, tôi sẽ cho người sửa đổi...
Bên cạnh một cửa hàng 4s độc quyền xe Audi ở quốc lộ 312, Trang Duệ đưa nghệ nhân chạm khắc ngọc là La Giang đi xem xét một căn phòng làm việc hơn bốn mươi mét vuông, những máy móc trong gara của Trang Duệ cũng đã được chuyển đến chỗ này.
Đã hai tháng kể từ khi vợ chồng Tần Hạo Nhiên đến Bắc Kinh, Tần Huyên Băng đã sớm đến Anh, tiếp tục đơn đặt hàng còn chưa hoàn thành, chỉ có thể thông qua máy tính và điện thoại để thổ lộ nổi nhớ với Trang Duệ.
Khoảng thời gian qua Trang Duệ cũng không nhàn rỗi, ngoài bỏ thời gian đọc tài liệu chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, phần lớn tinh lực hắn đều ném vào trong cửa hàng Tần Thụy Lân, những vật phẩm trang sức phỉ thúy đỏ đều được hắn đưa đến cửa hàng để tiêu thụ.
Chỉ là Trang Duệ không ngờ những món trang sức phỉ thúy đỏ đưa ra thì có tiếng vang rất tốt trên thị trường, vốn cho rằng nhóm hàng kia có thể chống đỡ được đến cuối năm nhưng không ngờ chỉ sau hai tháng thì sạch sẽ. Đặc biệt là vòng tay phỉ thúy đỏ, tuy giá cả lên đến vài triệu nhưng người mua không giảm, bây giờ trong cửa hàng chỉ còn lại ba chiếc vòng tay, nếu Ngô Trác Chí không quyết đoán đóng khung trưng bày thì chỉ sợ sẽ chẳng còn hàng.
Phỉ Thúy đỏ được bán ra sôi động cũng làm cho những món hàng cao cấp khác dần nóng lên, hai tháng nhưng bán được hơn năm chục triệu, vì thế mà mang đến tệ đoan, những món vật phẩm trang sức giá hơn ba trăm ngàn cũng được bán sạch, điều này ép Trang Duệ phải về Bành Thành để mở khối phỉ thúy cấp thủy tinh ra.
Điều làm cho Trang Duệ cảm thấy xấu hổ chính là có nguyên liệu nhưng không có nghệ nhân chạm khắc, hắn đã liên hệ với La Giang, lúc bắt đầu thì La Giang không muốn bỏ qua công tác cũ, mãi đến khi Trang Duệ tăng lương một năm hai triệu thì đối phương mới đồng ý.
Nhưng quá trình vừa đến vừa đi cộng với La Giang từ chức ở công ty cũ là mất gần nửa tháng, trước đó Trang Duệ đã sắp xếp xong địa điểm công tác cho La Giang, xưởng gia công của bọn họ cũng không phải đặt ở Bắc Kinh, mà là ở Bành Thành.
Trang Duệ có lo lắng của mình, nếu mình muốn thuê một nhà xưởng ở nội thành Bắc Kinh cũng rất khó, vì nó ảnh hưởng đến sự nghỉ ngơi của người khác.
Tất nhiên có thể đưa vào trong tứ hợp viện, nhưng Trang Duệ không muốn đưa chuyện làm ăn về nhà, đồng thời lão gia tử thỉnh thoảng sẽ đến chơi vài ngày, không thể làm ồn, vì thế Trang Duệ quyết định thiết lập xưởng gia công ở Bành Thành.
Cửa hàng xe hơi 4s của Triệu Quốc Đống đã bắt đầu mở cửa kinh doanh, mặt tiền cửa hàng có kết cấu bằng thép, bên ngoài là một dãy cửa thủy tinh cao hơn chục mét, thật sự rất có khí thế ở bên cạnh quốc lộ.
Vì có mối quan hệ của Âu Dương Quân nên công ty Audi cho Triệu Quốc Đống ưu đãi rất lớn, giai doạn đầu đã đưa đến hơi trăm chiếc xe, tổng giá trị rất lớn.
Tuy Trang Duệ bây giờ có tiền nhưng tất nhiên cũng sẽ không muốn bỏ tiền ra trả tiền hàng, vì bây giờ kinh doanh không có vài người trả trọn gói, trả càng nhiều thì thiếu ngân hàng càng nhiều.
Cửa hàng 4s khai trương được mười ngày mà kinh doanh không tệ, đã bán năm mươi chiếc xe, hạn ngạch là vài chục triệu, có vài loại xe đã hết hàng. Công ty Audi Trung Quốc cũng muốn đẩy mạnh tiêu thụ xe ở Bành Thành, vì vậy mà nhóm hàng thứ hai đã đến, đây là nhóm hàng không cần trả tiền trước, tất cả sẽ được quyết toán sau khi bán xong.
Bên cạnh cửa hàng 4s thì Triệu Quốc Đống còn có một nhà xưởng, vì vậy hắn dứt khoát biến nó thành trung tâm tân trang và bảo dưỡng xe, mà Trang Duệ lại lấy một không gian hơn bốn mươi mét vuông bên trong làm xưởng gia công cho La Giang.
- Địa điểm này rất tốt, ánh sáng mạnh, có thể được, chọn chỗ này...
La Giang đi một vòng xem xét gian phòng, hắn rất hài lòng với máy móc của Trang Duệ, bản thân hắn là người Bành Thành, đã công tác ở bên ngoài hơn chục năm, bây giờ được Trang Duệ mời về công tác với lương cao, mà hắn cũng muốn quay về cố hương.
Lần này La Giang quay về còn đưa theo hai tên đệ tử, tất nhiên tiền lương của đệ tử cũng tính vào trong mức lương hai triệu một năm, còn chuyện phát cho bọn họ bao nhiêu là vấn đề của La Giang.
- Vậy thì được, coi như nơi đây nhờ thầy La, gần đây nhu cầu về vật phẩm trang sức xa hoa là rất cao, coi như để cho mọi người phải mệt mỏi...
Vốn Trang Duệ muốn sắp xếp La Giang đến biệt thự của mình, mỗi ngày cùng đi làm với Triệu Quốc Đống, nhưng La Giang có nhà ở Bành Thành, cũng có xe. Đồng thời mỗi ngày đều phải do Triệu Quốc Đống lấy nguyên liệu ngọc thạch từ trong rương đưa cho, sau đó đến tối Triệu Quốc Đống lại phải thu hồi tất cả bỏ vào thùng.
La Giang thật sự đã có đãi ngộ lớn từ Trang Duệ, vì vậy cũng muốn làm cho Trang Duệ an tâm.
- Được, ông chủ Trang cứ yên tâm, ít nhất là một tuần sẽ cho ra ba mươi vật thành phẩm.
La Giang đẫn theo hai vị đồ đệ rồi vỗ ngực nói, tuy hai đồ đệ còn chưa chạm trổ được nhưng đánh bóng thì vẫn có thể làm tốt, nếu có cả bọn họ trợ giúp thì hiệu suất của hắn sẽ cao hơn rất nhiều.
- Có lời này của thầy La thì tôi cũng yên tâm hơn.
Trang Duệ thấy sự việc đã được sắp xếp xong thì cáo từ thầy trò La Giang, hắn đi đến phòng làm việc của Triệu Quốc Đống trong cửa hàng 4s.
- Này anh rể, anh bây giờ dù thế nào cũng là ông chủ, sao lại còn phải tự mình chui xuống dưới xe thế này?
Trang Duệ đến cửa hàng 4s chờ nửa giờ mới thấy Triệu Quốc Đống đi đến với toàn thân đầy dầu mỡ, không cần hỏi, chỉ cần dựa vào cuộc điện thoại vừa rồi cũng biết, nhất định đang ở xưởng sửa chữa. Hai nhà xưởng cách nhau không xa, lái xe chỉ mất mười phút, bây giờ Triệu Quốc Đống thường xuyên chạy qua lại.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười thật thà, sau đó đi đến nhà vệ sinh tắm rửa, lại thay quần áo rồi đi ra.
Đây cũng là đặc điểm của Triệu Quốc Đống làm cho Trang Duệ tán thưởng, dù có tiền hay không thì cũng luôn chất phác như vậy, cũng không vì trở thành ông chủ mà kênh kiệu với đồ đệ. Lúc này nhà xưởng phát triển rất tốt, cửa hàng độc quyền 4s bên này cũng mời quản lý chuyên nghiệp, trên danh nghĩa thì Triệu Quốc Đống chỉ là phó chủ tịch mà thôi.
Còn chủ tịch thì sao? Tất nhiên đó sẽ là Trang Duệ, vì tiền là do hắn bỏ ra, dù hắn không muốn làm chủ tịch thì Triệu Quốc Đống cũng không chịu.
- Tiểu Duệ, lần này cậu về sao không đưa Tiểu Niếp Niếp về theo, đã hai tháng rồi anh chưa được gặp con gái.
Triệu Quốc Đống vừa dùng khăn tay lau mặt vừa ai oán nói với Trang Duệ, Trang Mẫn thỉnh thoảng đến Bắc Kinh thăm con gái, dạo này vì cửa hàng 4s mà hắn không có thời gian, trong lòng rất nhớ con gái.
- Hai ngày nữa chúng ta đến Bắc Kinh, anh đã xử lý xong chuyện bên này. Đúng rồi, anh tìm người đáng tin để mỗi ngày giao nguyên liệu phỉ thúy cho La Giang, chuyện này không thể chậm trễ được.
Tuần sau Âu Dương Quân sẽ kết hôn, lúc này chỉ còn lại vài ngày mà thôi, đến lúc đó Triệu Quốc Đống chắc chắn sẽ phải đi, chuyện đưa nguyên liệu phỉ thúy cho La Giang cần phải có người làm thay.
- Việc này...Nếu không thì cho Đại Xuyên đến giúp vài ngày? Cậu xem có được không?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một lúc rồi nói, hắn thật sự cũng chỉ nghĩ ra được như vậy mà thôi.
Người nhà mình có thể tin được, nhưng Triệu Quốc Đống thật sự chưa từng cho người nhà tham gia vào nhà xưởng sửa chữa và cửa hàng 4s. Hắn tuy không hiểu công ty gia tộc nhưng lại biết một công ty có nhiều người nhà tham gia sẽ cực kỳ khó quản, vì thế dù hắn đã cho người nhà không ít tiền nhưng lại không cho ai tiến vào công tác ở nơi đây.
- Đại Xuyên sao? Cậu ấy không được, tiểu tử này gần đây đang ở Hongkong, cuối tháng sẽ kết hôn, thật sự rất bận rộn...
Trang Duệ nghĩ rồi lấy điện thoại ra nói:
- Thế này đi, hay là gọi anh Chu đến hỗ trợ, mỗi ngày chỉ chạy đi chạy lại thêm một lần mà thôi...
Nếu nói người mà Trang Duệ có thể tin tiếp theo chỉ là Chu Thụy, hơn nữa bây giờ là tháng 11, chó Ngao sắp bước vào giai đoạn giao phối, đây là giai đoạn quan trọng, Nhân Thanh Thố Mỗ cũng đã đến từ vài hôm trước, có người này thì Chu Thụy cũng nhàn hạ hơn.
Quả nhiên Trang Duệ vừa gọi điện thoại nói rõ vấn đề thì Chu Thụy đã lên tiếng đồng ý, hơn nữa còn chạy xe từ Ngao viên đến, Triệu Quốc Đống chỉ cho Chu Thụy cách mở tủ sắt một lần, sau đó giao chìa khóa và mật mã cho Chu Thụy.
Đã lâu không gặp Nhân Than Thố Mỗ, Trang Duệ dứt khoát mua một con dê sống rồi đi đến Ngao viên, mọi người cùng làm một bữa tiệc tối. Khi được Chu Thụy đưa vè biệt thự thì hắn đã uống say, tửu lượng của dân du mục thật sự là không phải nói khoác.
Bên cạnh một cửa hàng 4s độc quyền xe Audi ở quốc lộ 312, Trang Duệ đưa nghệ nhân chạm khắc ngọc là La Giang đi xem xét một căn phòng làm việc hơn bốn mươi mét vuông, những máy móc trong gara của Trang Duệ cũng đã được chuyển đến chỗ này.
Đã hai tháng kể từ khi vợ chồng Tần Hạo Nhiên đến Bắc Kinh, Tần Huyên Băng đã sớm đến Anh, tiếp tục đơn đặt hàng còn chưa hoàn thành, chỉ có thể thông qua máy tính và điện thoại để thổ lộ nổi nhớ với Trang Duệ.
Khoảng thời gian qua Trang Duệ cũng không nhàn rỗi, ngoài bỏ thời gian đọc tài liệu chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, phần lớn tinh lực hắn đều ném vào trong cửa hàng Tần Thụy Lân, những vật phẩm trang sức phỉ thúy đỏ đều được hắn đưa đến cửa hàng để tiêu thụ.
Chỉ là Trang Duệ không ngờ những món trang sức phỉ thúy đỏ đưa ra thì có tiếng vang rất tốt trên thị trường, vốn cho rằng nhóm hàng kia có thể chống đỡ được đến cuối năm nhưng không ngờ chỉ sau hai tháng thì sạch sẽ. Đặc biệt là vòng tay phỉ thúy đỏ, tuy giá cả lên đến vài triệu nhưng người mua không giảm, bây giờ trong cửa hàng chỉ còn lại ba chiếc vòng tay, nếu Ngô Trác Chí không quyết đoán đóng khung trưng bày thì chỉ sợ sẽ chẳng còn hàng.
Phỉ Thúy đỏ được bán ra sôi động cũng làm cho những món hàng cao cấp khác dần nóng lên, hai tháng nhưng bán được hơn năm chục triệu, vì thế mà mang đến tệ đoan, những món vật phẩm trang sức giá hơn ba trăm ngàn cũng được bán sạch, điều này ép Trang Duệ phải về Bành Thành để mở khối phỉ thúy cấp thủy tinh ra.
Điều làm cho Trang Duệ cảm thấy xấu hổ chính là có nguyên liệu nhưng không có nghệ nhân chạm khắc, hắn đã liên hệ với La Giang, lúc bắt đầu thì La Giang không muốn bỏ qua công tác cũ, mãi đến khi Trang Duệ tăng lương một năm hai triệu thì đối phương mới đồng ý.
Nhưng quá trình vừa đến vừa đi cộng với La Giang từ chức ở công ty cũ là mất gần nửa tháng, trước đó Trang Duệ đã sắp xếp xong địa điểm công tác cho La Giang, xưởng gia công của bọn họ cũng không phải đặt ở Bắc Kinh, mà là ở Bành Thành.
Trang Duệ có lo lắng của mình, nếu mình muốn thuê một nhà xưởng ở nội thành Bắc Kinh cũng rất khó, vì nó ảnh hưởng đến sự nghỉ ngơi của người khác.
Tất nhiên có thể đưa vào trong tứ hợp viện, nhưng Trang Duệ không muốn đưa chuyện làm ăn về nhà, đồng thời lão gia tử thỉnh thoảng sẽ đến chơi vài ngày, không thể làm ồn, vì thế Trang Duệ quyết định thiết lập xưởng gia công ở Bành Thành.
Cửa hàng xe hơi 4s của Triệu Quốc Đống đã bắt đầu mở cửa kinh doanh, mặt tiền cửa hàng có kết cấu bằng thép, bên ngoài là một dãy cửa thủy tinh cao hơn chục mét, thật sự rất có khí thế ở bên cạnh quốc lộ.
Vì có mối quan hệ của Âu Dương Quân nên công ty Audi cho Triệu Quốc Đống ưu đãi rất lớn, giai doạn đầu đã đưa đến hơi trăm chiếc xe, tổng giá trị rất lớn.
Tuy Trang Duệ bây giờ có tiền nhưng tất nhiên cũng sẽ không muốn bỏ tiền ra trả tiền hàng, vì bây giờ kinh doanh không có vài người trả trọn gói, trả càng nhiều thì thiếu ngân hàng càng nhiều.
Cửa hàng 4s khai trương được mười ngày mà kinh doanh không tệ, đã bán năm mươi chiếc xe, hạn ngạch là vài chục triệu, có vài loại xe đã hết hàng. Công ty Audi Trung Quốc cũng muốn đẩy mạnh tiêu thụ xe ở Bành Thành, vì vậy mà nhóm hàng thứ hai đã đến, đây là nhóm hàng không cần trả tiền trước, tất cả sẽ được quyết toán sau khi bán xong.
Bên cạnh cửa hàng 4s thì Triệu Quốc Đống còn có một nhà xưởng, vì vậy hắn dứt khoát biến nó thành trung tâm tân trang và bảo dưỡng xe, mà Trang Duệ lại lấy một không gian hơn bốn mươi mét vuông bên trong làm xưởng gia công cho La Giang.
- Địa điểm này rất tốt, ánh sáng mạnh, có thể được, chọn chỗ này...
La Giang đi một vòng xem xét gian phòng, hắn rất hài lòng với máy móc của Trang Duệ, bản thân hắn là người Bành Thành, đã công tác ở bên ngoài hơn chục năm, bây giờ được Trang Duệ mời về công tác với lương cao, mà hắn cũng muốn quay về cố hương.
Lần này La Giang quay về còn đưa theo hai tên đệ tử, tất nhiên tiền lương của đệ tử cũng tính vào trong mức lương hai triệu một năm, còn chuyện phát cho bọn họ bao nhiêu là vấn đề của La Giang.
- Vậy thì được, coi như nơi đây nhờ thầy La, gần đây nhu cầu về vật phẩm trang sức xa hoa là rất cao, coi như để cho mọi người phải mệt mỏi...
Vốn Trang Duệ muốn sắp xếp La Giang đến biệt thự của mình, mỗi ngày cùng đi làm với Triệu Quốc Đống, nhưng La Giang có nhà ở Bành Thành, cũng có xe. Đồng thời mỗi ngày đều phải do Triệu Quốc Đống lấy nguyên liệu ngọc thạch từ trong rương đưa cho, sau đó đến tối Triệu Quốc Đống lại phải thu hồi tất cả bỏ vào thùng.
La Giang thật sự đã có đãi ngộ lớn từ Trang Duệ, vì vậy cũng muốn làm cho Trang Duệ an tâm.
- Được, ông chủ Trang cứ yên tâm, ít nhất là một tuần sẽ cho ra ba mươi vật thành phẩm.
La Giang đẫn theo hai vị đồ đệ rồi vỗ ngực nói, tuy hai đồ đệ còn chưa chạm trổ được nhưng đánh bóng thì vẫn có thể làm tốt, nếu có cả bọn họ trợ giúp thì hiệu suất của hắn sẽ cao hơn rất nhiều.
- Có lời này của thầy La thì tôi cũng yên tâm hơn.
Trang Duệ thấy sự việc đã được sắp xếp xong thì cáo từ thầy trò La Giang, hắn đi đến phòng làm việc của Triệu Quốc Đống trong cửa hàng 4s.
- Này anh rể, anh bây giờ dù thế nào cũng là ông chủ, sao lại còn phải tự mình chui xuống dưới xe thế này?
Trang Duệ đến cửa hàng 4s chờ nửa giờ mới thấy Triệu Quốc Đống đi đến với toàn thân đầy dầu mỡ, không cần hỏi, chỉ cần dựa vào cuộc điện thoại vừa rồi cũng biết, nhất định đang ở xưởng sửa chữa. Hai nhà xưởng cách nhau không xa, lái xe chỉ mất mười phút, bây giờ Triệu Quốc Đống thường xuyên chạy qua lại.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười thật thà, sau đó đi đến nhà vệ sinh tắm rửa, lại thay quần áo rồi đi ra.
Đây cũng là đặc điểm của Triệu Quốc Đống làm cho Trang Duệ tán thưởng, dù có tiền hay không thì cũng luôn chất phác như vậy, cũng không vì trở thành ông chủ mà kênh kiệu với đồ đệ. Lúc này nhà xưởng phát triển rất tốt, cửa hàng độc quyền 4s bên này cũng mời quản lý chuyên nghiệp, trên danh nghĩa thì Triệu Quốc Đống chỉ là phó chủ tịch mà thôi.
Còn chủ tịch thì sao? Tất nhiên đó sẽ là Trang Duệ, vì tiền là do hắn bỏ ra, dù hắn không muốn làm chủ tịch thì Triệu Quốc Đống cũng không chịu.
- Tiểu Duệ, lần này cậu về sao không đưa Tiểu Niếp Niếp về theo, đã hai tháng rồi anh chưa được gặp con gái.
Triệu Quốc Đống vừa dùng khăn tay lau mặt vừa ai oán nói với Trang Duệ, Trang Mẫn thỉnh thoảng đến Bắc Kinh thăm con gái, dạo này vì cửa hàng 4s mà hắn không có thời gian, trong lòng rất nhớ con gái.
- Hai ngày nữa chúng ta đến Bắc Kinh, anh đã xử lý xong chuyện bên này. Đúng rồi, anh tìm người đáng tin để mỗi ngày giao nguyên liệu phỉ thúy cho La Giang, chuyện này không thể chậm trễ được.
Tuần sau Âu Dương Quân sẽ kết hôn, lúc này chỉ còn lại vài ngày mà thôi, đến lúc đó Triệu Quốc Đống chắc chắn sẽ phải đi, chuyện đưa nguyên liệu phỉ thúy cho La Giang cần phải có người làm thay.
- Việc này...Nếu không thì cho Đại Xuyên đến giúp vài ngày? Cậu xem có được không?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một lúc rồi nói, hắn thật sự cũng chỉ nghĩ ra được như vậy mà thôi.
Người nhà mình có thể tin được, nhưng Triệu Quốc Đống thật sự chưa từng cho người nhà tham gia vào nhà xưởng sửa chữa và cửa hàng 4s. Hắn tuy không hiểu công ty gia tộc nhưng lại biết một công ty có nhiều người nhà tham gia sẽ cực kỳ khó quản, vì thế dù hắn đã cho người nhà không ít tiền nhưng lại không cho ai tiến vào công tác ở nơi đây.
- Đại Xuyên sao? Cậu ấy không được, tiểu tử này gần đây đang ở Hongkong, cuối tháng sẽ kết hôn, thật sự rất bận rộn...
Trang Duệ nghĩ rồi lấy điện thoại ra nói:
- Thế này đi, hay là gọi anh Chu đến hỗ trợ, mỗi ngày chỉ chạy đi chạy lại thêm một lần mà thôi...
Nếu nói người mà Trang Duệ có thể tin tiếp theo chỉ là Chu Thụy, hơn nữa bây giờ là tháng 11, chó Ngao sắp bước vào giai đoạn giao phối, đây là giai đoạn quan trọng, Nhân Thanh Thố Mỗ cũng đã đến từ vài hôm trước, có người này thì Chu Thụy cũng nhàn hạ hơn.
Quả nhiên Trang Duệ vừa gọi điện thoại nói rõ vấn đề thì Chu Thụy đã lên tiếng đồng ý, hơn nữa còn chạy xe từ Ngao viên đến, Triệu Quốc Đống chỉ cho Chu Thụy cách mở tủ sắt một lần, sau đó giao chìa khóa và mật mã cho Chu Thụy.
Đã lâu không gặp Nhân Than Thố Mỗ, Trang Duệ dứt khoát mua một con dê sống rồi đi đến Ngao viên, mọi người cùng làm một bữa tiệc tối. Khi được Chu Thụy đưa vè biệt thự thì hắn đã uống say, tửu lượng của dân du mục thật sự là không phải nói khoác.
/1160
|