- Mẹ, dì Trương, dì Lý!
Sáng sớm Trang Duệ thức dậy chơi đùa ầm ĩ với Bạch Sư trong sân, sau đó đi đến trung viện, thấy mẹ với dì Lý và dì Trương đang tập thể dục.
Đây là bài tập thể dục của những bà lão ở công viên cách đó không xa, ba người vốn cũng ra công viên luyện tập, nhưng bây giờ lão ông quá nhiều, thấy ba bà lão như vậy thì thường đến gần, thế là mọi người chỉ có thể về nhà rèn luyện.
- Tiểu Trang, thức dậy sớm như vậy à, Tiểu Tần đâu?
Dưới yêu cầu của Âu Dương Uyển thì dì Trương và dì Lý cũng không gọi là ông chủ, nhưng khi thấy Trang Duệ đi đến thì cũng dừng bài tập mà bắt chuyện.
- Mọi người cứ tiếp tục đi, cứ tiếp tục đi, cô ấy đang rửa mặt, sẽ đến ngay...
Trang Duệ thấy mình đi ra quấy rầy mọi người rèn luyện sức khỏe, ánh mắt của mẹ cũng bất thiện, thế là vội vã khoát tay cho mọi người tiếp tục.
- Lần này lại phải ra ngoài vài ngày sao?
Động tác của Âu Dương Uyển không dừng lại nhưng ánh mắt lại nhìn về phía con trai.
Trang Duệ cợt nhả nói:
- Mẹ, chiều nay máy bay sẽ đến Hongkong, đến tối sẽ bay sang đây, hì hì, đến lúc đó con có thể đưa mẹ đi du lịch khắp nơi...
- Mang vợ con đi là được, mẹ đây có tuổi cũng không muốn đi xa, được rồi, con đi mau lên...
Âu Dương Uyển cũng bị lời của Trang Duệ làm cho tức cười, bà cũng không ngờ Trang Duệ nói mua máy bay nhưng mới nửa tháng đã có hàng.
- Chị Âu Dương, con trai của chị thật sự hiếu thuận...
- Đúng vậy, Tiểu Trang thật sự rất tốt, một ông chủ lớn như vậy mà hầu như mỗi ngày đều ở nhà...
Sau khi nghe thấy dì Lý và dì Trương lên tiếng khen ngợi thì Trang Duệ vội vàng đưa Bạch Sư đi đến tiền viện, mỗi khi có chuyện gì đó thì hai vị kia luôn khen mình không dứt miệng, nhưng mẹ mình lại rất thích nghe, chính hắn nghe vào lại cảm thấy không được tự nhiên.
Lúc này là nửa tháng sau khi đàm phán với Tom về vấn đề máy bay lần trước, tuy ngày đó không cho ra kết quả gì nhưng hôm sau Tom báo yêu cầu của Trang Duệ cho tổng bộ, cuối cùng sự việc cũng có cơ hội thay đổi.
Vì máy bay mà người khác đặt hàng nhưng không nhận thường rất khó bán, mà Trang Duệ là người đầu tiên có ý muốn mua, thế cho nên công ty Raytheon trải qua suy xét, nếu như Trang Duệ không động vào bất cứ thứ gì trên máy bay, sẽ hạ giá hai triệu đô la.
Vì vậy mà chiếc máy bay này Trang Duệ chỉ cần bỏ ra số tiền 10 triệu đô để mua vào, tương đương với chưa đến chín mươi triệu tệ là có thể mua vào, vì vậy mà Tần Huyên Băng và Trang Duệ bàn bạc, quyết định ký kết hợp đồng với Tom.
Chuyện kiểm tra đo lường vấn đề an toàn của máy bay ngoài phải trải qua quá trình đo lường của các cơ quan tương quan bên Mỹ, còn cần phải có chữ ký của khách hàng, mà công ty Raytheon chỉ có văn phòng ở Hongkong, thế là việc này hoàn toàn giao cho cha vợ xử lý.
Dù sao thì Tần Hạo Nhiên cũng có máy bay tư nhân, cũng có phi công riêng, làm việc này tương đối quen thuộc. Hơn nữa Trang Duệ lại chẳng hiểu gì về máy bay, còn không bằng ủy thác cho nhân sĩ chuyên nghiệp đến kiểm tra đo lường, chuyện ký tên có thể nhờ cha vợ đứng ra làm thay.
Trang Duệ ở Bắc Kinh khoảng thời gian này cũng không có việc gì làm, hắn tìm được Âu Dương Lỗi, sau đó cứng nhắc muốn tìm một phi công sắp xuất ngũ.
Tất nhiên việc này chủ yếu là Trang Duệ cho ra một đãi ngộ cao, sau khi tiếp xúc với viên phi công sắp xuất ngũ kia, hai bên tình nguyện, Âu Dương Lỗi chỉ là người giới thiệu và trợ giúp các thủ tục xuất ngũ mà thôi.
Nhưng rõ ràng đây là hành vi đào góc tường của nhà nước, không biết thế nào lại rơi vào trong tai Âu Dương Cương, thế là ông cụ không nói hai lời mà chạy đến tứ hợp viện, vung trượng đuổi đánh Trang Duệ.
Sự việc kia làm cho Trang Duệ khốn khổ, cũng không phải trốn tránh mệt mỏi mà là liều chết kéo Bạch Sư, nếu không sợ rằng sẽ sinh chuyện, vì nó nào biết Âu Dương Cương là ai? Nhưng sau đó Trang Duệ cũng lắc đầu, có lẽ bản thân mình dùng linh khí cho ông cụ quá nhiều, vì vậy bây giờ ông cụ tức giận rất có khí thế...
Không chỉ là Trang Duệ mà Âu Dương Lỗi cũng bị liên lụy, vốn Trang Duệ muốn tìm hai người, một chính một phụ nhưng Âu Dương Lỗi dù thế nào cũng không chịu hỗ trợ, vì trượng của ông cụ sắp đập lên người, con dám tìm thêm người sao? Ông cụ sợ rằng có thể chạy đến quân ủy trung ương mất...
Dù Trang Duệ phải trả một cái giá lớn là rượu đuôi hổ thì Âu Dương Lỗi vẫn không chịu nhường, từ chối Trang Duệ rất danh chính ngôn thuận, nhưng cuối cùng Âu Dương Lỗi vẫn lấy lý do giới thiệu phi công cho Trang Duệ để thu lấy đuôi cọp.
Cũng khó trách ông cụ nổi giận, phải biết rằng bộ đội muốn bồi dưỡng được một phi công cũng không phải đơn giản, từ một người mới đến khi có thể điều khiển được máy bay chiến đấu thì chi phí lên đến năm triệu một người.
Vì vậy mà bội đội không quân trước nay đều rất nổi tiếng, quân hàm của phi công cũng cao hơn so với các binh chủng hải lục quân, một đại đội phi công căn bản không có lính quèn, ai cũng là sĩ quan.
Nhân tài mà quốc gia bỏ ra nhiều tiền của để bồi dưỡng ra, lại bị Trang Duệ đào đi như vậy, Âu Dương Cương không nổi giận sao được?
Nhưng viên phi công mà Trang Duệ tìm về đã hơn bốn mươi, thật sự có ý nghĩ muốn chuyển nghề, hơn nữa những năm qua đều chỉ bay máy bay vận tải, vì vậy mới chuyển nghề đi theo Trang Duệ.
Cuối cùng Trang Duệ tìm đến Âu Dương Quân, dùng tiền lương cao hơn gấp đôi trong các hãng hàng không dân dụng để cướp lấy một tay lái phụ từ một công ty hàng không.
Máy bay còn chưa về mà Trang Duệ đã tốn khá nhiều tiền, nhưng sự việc phải làm trọn vẹn, vì viên phi công quân đội kia chuyển nghề cần phải có giấy chứng nhận của hàng không dân dụng mới được phép bay.
Một phi công chính của một hãng hàng không thường căn cứ vào khoảng cách bay để tính lương và trợ cấp hàng tháng, bình thường ít nhất cũng là ba đến năm chục ngàn, mà tiền lương của phụ lái cũng phải từ bảy ngàn đến hai chục ngàn.
Khi có được hai người này thì Trang Duệ cho ra mức lượng hai chục ngàn và năm chục ngàn, mặt khác còn thông qua một hãng hàng không dân dụng để tìm được hai nữ tiếp viên hàng không có kinh nghiệm, tiền lương mỗi người hai chục ngàn.
Bây giờ sử dụng chiếc máy bay chưa tính phí tổn bảo dưỡng phi hành tiền dầu và bảo hiểm, mỗi tháng Trang Duệ phải bỏ ra 160 ngàn, mộ năm là một triệu bảy trăm hai mươi ngàn, vì vậy mà Trang Duệ mới biết vì sao nhiều người không muốn mua máy bay tư nhân.
Nhưng cái giá đó vẫn chưa tính vào đâu, điều làm cho Trang Duệ đau lòng nhất chính là thuê sân bay, hắn thuê sân bay thủ đô trong ba năm, trả tổng cộng mười lăm triệu. Đây chính là Âu Dương Quân vận dụng quan hệ ở cục hàng không dân dụng để tìm chiết khấu, vì thế có thể nói phần tiền tiết kiệm được khi mua máy bay đều đổ vào các khoản này.
Hơn nữa mỗi lần bay thì còn phải trả phí tổn hàng không, cùng với những phí tổn mà Trang Duệ cảm thấy rất khó hiểu. Tóm lại trước khi bay phải lấy tiền ra rải trên đường băng, hơn nữa từ đầu đến cuối đều rất phiền toái, đều là Trang Duệ đưa theo Bành Phi chạy khắp nơi.
Sau khi Trang Duệ ký kết hợp đồng với phi công và tiếp viên, trả hết các khoản tiền phát sinh, khi đó hắn mới nghi ngờ mình bị điên, khi đó thần kinh phát tác hay sao mà quyết định mua máy bay tư nhân? Tất nhiên lúc này dù có nghĩ như vậy cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Thật ra Trang Duệ thấy vừa tốn nhiều tiền lại vừa phiền toái, nguyên nhân cũng vì hắn không có một đội ngũ nhân viên hùng mạnh. Ví dụ như ông chủ các tập đoàn mua máy bay thì những thứ lặt vặt kia nào cần phải chính mình lo lắng? Anh chỉ cần có ý và nhân viên bên dưới sẽ đi làm, lãnh đạo chỉ cần đợi đến lúc đi máy bay là được.
Trang Duệ cũng xem như nhận thức rất sâu về vấn đề này, thế là khi họp hai phi công và hai tiếp viên hàng không, tổng cộng là bốn người, hắn phải phân phối chức trách cho rõ ràng.
Tay lái phụ kia ngoài việc phải làm tốt chức trách của mình, còn phải nhận xử lý các chuyện linh tinh như liên hệ với sân bay và không lưu, người này có xuất thân hàng không dân dụng, có thể xử lý tốt những vấn đề này, nếu không Trang Duệ sao có thể bỏ ra số tiền gấp đôi bình thường để trả lương cho đối phương?
Khoảng thời gian qua Trang Duệ ngoài xử lý những chuyện rườm rà mất thời gian này còn phải bỏ ra chút thời gian để đi học nhảy dù, vì hắn cũng rất sợ chết.
Tuy viên phi công kia lái máy bay dân dụng còn quen tay hơn máy bay chiến đấu, thế nhưng Trang Duệ vẫn rất lo lắng, vẫn tham gia một khóa huấn luyện nhảy dù.
Dưới sự đảm bảo một trăm phần trăm không phát sinh vấn đề của Bành Phi, Trang Duệ thực hành lượt nhảy dù đầu tiên trong đời của mình, nhưng điều xui xẻo chính là lần đầu tiên nhảy dù lại là mông tiếp đất. Khi đó hắn còn chưa hiểu rõ ràng, nhưng đối tượng hiềm nghi lớn nhất chính là Bành Phi.
Sau khi ăn cơm trua xong thì Trang Duệ đưa theo Tần Huyên Băng và Bành Phi đến sân bay thủ đô để tụ hợp với các phi công và tiếp viên của mình, cùng nhau đi đến Hongkong để nhận chiếc máy bay từ công ty Raytheon.
Sáng sớm Trang Duệ thức dậy chơi đùa ầm ĩ với Bạch Sư trong sân, sau đó đi đến trung viện, thấy mẹ với dì Lý và dì Trương đang tập thể dục.
Đây là bài tập thể dục của những bà lão ở công viên cách đó không xa, ba người vốn cũng ra công viên luyện tập, nhưng bây giờ lão ông quá nhiều, thấy ba bà lão như vậy thì thường đến gần, thế là mọi người chỉ có thể về nhà rèn luyện.
- Tiểu Trang, thức dậy sớm như vậy à, Tiểu Tần đâu?
Dưới yêu cầu của Âu Dương Uyển thì dì Trương và dì Lý cũng không gọi là ông chủ, nhưng khi thấy Trang Duệ đi đến thì cũng dừng bài tập mà bắt chuyện.
- Mọi người cứ tiếp tục đi, cứ tiếp tục đi, cô ấy đang rửa mặt, sẽ đến ngay...
Trang Duệ thấy mình đi ra quấy rầy mọi người rèn luyện sức khỏe, ánh mắt của mẹ cũng bất thiện, thế là vội vã khoát tay cho mọi người tiếp tục.
- Lần này lại phải ra ngoài vài ngày sao?
Động tác của Âu Dương Uyển không dừng lại nhưng ánh mắt lại nhìn về phía con trai.
Trang Duệ cợt nhả nói:
- Mẹ, chiều nay máy bay sẽ đến Hongkong, đến tối sẽ bay sang đây, hì hì, đến lúc đó con có thể đưa mẹ đi du lịch khắp nơi...
- Mang vợ con đi là được, mẹ đây có tuổi cũng không muốn đi xa, được rồi, con đi mau lên...
Âu Dương Uyển cũng bị lời của Trang Duệ làm cho tức cười, bà cũng không ngờ Trang Duệ nói mua máy bay nhưng mới nửa tháng đã có hàng.
- Chị Âu Dương, con trai của chị thật sự hiếu thuận...
- Đúng vậy, Tiểu Trang thật sự rất tốt, một ông chủ lớn như vậy mà hầu như mỗi ngày đều ở nhà...
Sau khi nghe thấy dì Lý và dì Trương lên tiếng khen ngợi thì Trang Duệ vội vàng đưa Bạch Sư đi đến tiền viện, mỗi khi có chuyện gì đó thì hai vị kia luôn khen mình không dứt miệng, nhưng mẹ mình lại rất thích nghe, chính hắn nghe vào lại cảm thấy không được tự nhiên.
Lúc này là nửa tháng sau khi đàm phán với Tom về vấn đề máy bay lần trước, tuy ngày đó không cho ra kết quả gì nhưng hôm sau Tom báo yêu cầu của Trang Duệ cho tổng bộ, cuối cùng sự việc cũng có cơ hội thay đổi.
Vì máy bay mà người khác đặt hàng nhưng không nhận thường rất khó bán, mà Trang Duệ là người đầu tiên có ý muốn mua, thế cho nên công ty Raytheon trải qua suy xét, nếu như Trang Duệ không động vào bất cứ thứ gì trên máy bay, sẽ hạ giá hai triệu đô la.
Vì vậy mà chiếc máy bay này Trang Duệ chỉ cần bỏ ra số tiền 10 triệu đô để mua vào, tương đương với chưa đến chín mươi triệu tệ là có thể mua vào, vì vậy mà Tần Huyên Băng và Trang Duệ bàn bạc, quyết định ký kết hợp đồng với Tom.
Chuyện kiểm tra đo lường vấn đề an toàn của máy bay ngoài phải trải qua quá trình đo lường của các cơ quan tương quan bên Mỹ, còn cần phải có chữ ký của khách hàng, mà công ty Raytheon chỉ có văn phòng ở Hongkong, thế là việc này hoàn toàn giao cho cha vợ xử lý.
Dù sao thì Tần Hạo Nhiên cũng có máy bay tư nhân, cũng có phi công riêng, làm việc này tương đối quen thuộc. Hơn nữa Trang Duệ lại chẳng hiểu gì về máy bay, còn không bằng ủy thác cho nhân sĩ chuyên nghiệp đến kiểm tra đo lường, chuyện ký tên có thể nhờ cha vợ đứng ra làm thay.
Trang Duệ ở Bắc Kinh khoảng thời gian này cũng không có việc gì làm, hắn tìm được Âu Dương Lỗi, sau đó cứng nhắc muốn tìm một phi công sắp xuất ngũ.
Tất nhiên việc này chủ yếu là Trang Duệ cho ra một đãi ngộ cao, sau khi tiếp xúc với viên phi công sắp xuất ngũ kia, hai bên tình nguyện, Âu Dương Lỗi chỉ là người giới thiệu và trợ giúp các thủ tục xuất ngũ mà thôi.
Nhưng rõ ràng đây là hành vi đào góc tường của nhà nước, không biết thế nào lại rơi vào trong tai Âu Dương Cương, thế là ông cụ không nói hai lời mà chạy đến tứ hợp viện, vung trượng đuổi đánh Trang Duệ.
Sự việc kia làm cho Trang Duệ khốn khổ, cũng không phải trốn tránh mệt mỏi mà là liều chết kéo Bạch Sư, nếu không sợ rằng sẽ sinh chuyện, vì nó nào biết Âu Dương Cương là ai? Nhưng sau đó Trang Duệ cũng lắc đầu, có lẽ bản thân mình dùng linh khí cho ông cụ quá nhiều, vì vậy bây giờ ông cụ tức giận rất có khí thế...
Không chỉ là Trang Duệ mà Âu Dương Lỗi cũng bị liên lụy, vốn Trang Duệ muốn tìm hai người, một chính một phụ nhưng Âu Dương Lỗi dù thế nào cũng không chịu hỗ trợ, vì trượng của ông cụ sắp đập lên người, con dám tìm thêm người sao? Ông cụ sợ rằng có thể chạy đến quân ủy trung ương mất...
Dù Trang Duệ phải trả một cái giá lớn là rượu đuôi hổ thì Âu Dương Lỗi vẫn không chịu nhường, từ chối Trang Duệ rất danh chính ngôn thuận, nhưng cuối cùng Âu Dương Lỗi vẫn lấy lý do giới thiệu phi công cho Trang Duệ để thu lấy đuôi cọp.
Cũng khó trách ông cụ nổi giận, phải biết rằng bộ đội muốn bồi dưỡng được một phi công cũng không phải đơn giản, từ một người mới đến khi có thể điều khiển được máy bay chiến đấu thì chi phí lên đến năm triệu một người.
Vì vậy mà bội đội không quân trước nay đều rất nổi tiếng, quân hàm của phi công cũng cao hơn so với các binh chủng hải lục quân, một đại đội phi công căn bản không có lính quèn, ai cũng là sĩ quan.
Nhân tài mà quốc gia bỏ ra nhiều tiền của để bồi dưỡng ra, lại bị Trang Duệ đào đi như vậy, Âu Dương Cương không nổi giận sao được?
Nhưng viên phi công mà Trang Duệ tìm về đã hơn bốn mươi, thật sự có ý nghĩ muốn chuyển nghề, hơn nữa những năm qua đều chỉ bay máy bay vận tải, vì vậy mới chuyển nghề đi theo Trang Duệ.
Cuối cùng Trang Duệ tìm đến Âu Dương Quân, dùng tiền lương cao hơn gấp đôi trong các hãng hàng không dân dụng để cướp lấy một tay lái phụ từ một công ty hàng không.
Máy bay còn chưa về mà Trang Duệ đã tốn khá nhiều tiền, nhưng sự việc phải làm trọn vẹn, vì viên phi công quân đội kia chuyển nghề cần phải có giấy chứng nhận của hàng không dân dụng mới được phép bay.
Một phi công chính của một hãng hàng không thường căn cứ vào khoảng cách bay để tính lương và trợ cấp hàng tháng, bình thường ít nhất cũng là ba đến năm chục ngàn, mà tiền lương của phụ lái cũng phải từ bảy ngàn đến hai chục ngàn.
Khi có được hai người này thì Trang Duệ cho ra mức lượng hai chục ngàn và năm chục ngàn, mặt khác còn thông qua một hãng hàng không dân dụng để tìm được hai nữ tiếp viên hàng không có kinh nghiệm, tiền lương mỗi người hai chục ngàn.
Bây giờ sử dụng chiếc máy bay chưa tính phí tổn bảo dưỡng phi hành tiền dầu và bảo hiểm, mỗi tháng Trang Duệ phải bỏ ra 160 ngàn, mộ năm là một triệu bảy trăm hai mươi ngàn, vì vậy mà Trang Duệ mới biết vì sao nhiều người không muốn mua máy bay tư nhân.
Nhưng cái giá đó vẫn chưa tính vào đâu, điều làm cho Trang Duệ đau lòng nhất chính là thuê sân bay, hắn thuê sân bay thủ đô trong ba năm, trả tổng cộng mười lăm triệu. Đây chính là Âu Dương Quân vận dụng quan hệ ở cục hàng không dân dụng để tìm chiết khấu, vì thế có thể nói phần tiền tiết kiệm được khi mua máy bay đều đổ vào các khoản này.
Hơn nữa mỗi lần bay thì còn phải trả phí tổn hàng không, cùng với những phí tổn mà Trang Duệ cảm thấy rất khó hiểu. Tóm lại trước khi bay phải lấy tiền ra rải trên đường băng, hơn nữa từ đầu đến cuối đều rất phiền toái, đều là Trang Duệ đưa theo Bành Phi chạy khắp nơi.
Sau khi Trang Duệ ký kết hợp đồng với phi công và tiếp viên, trả hết các khoản tiền phát sinh, khi đó hắn mới nghi ngờ mình bị điên, khi đó thần kinh phát tác hay sao mà quyết định mua máy bay tư nhân? Tất nhiên lúc này dù có nghĩ như vậy cũng không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Thật ra Trang Duệ thấy vừa tốn nhiều tiền lại vừa phiền toái, nguyên nhân cũng vì hắn không có một đội ngũ nhân viên hùng mạnh. Ví dụ như ông chủ các tập đoàn mua máy bay thì những thứ lặt vặt kia nào cần phải chính mình lo lắng? Anh chỉ cần có ý và nhân viên bên dưới sẽ đi làm, lãnh đạo chỉ cần đợi đến lúc đi máy bay là được.
Trang Duệ cũng xem như nhận thức rất sâu về vấn đề này, thế là khi họp hai phi công và hai tiếp viên hàng không, tổng cộng là bốn người, hắn phải phân phối chức trách cho rõ ràng.
Tay lái phụ kia ngoài việc phải làm tốt chức trách của mình, còn phải nhận xử lý các chuyện linh tinh như liên hệ với sân bay và không lưu, người này có xuất thân hàng không dân dụng, có thể xử lý tốt những vấn đề này, nếu không Trang Duệ sao có thể bỏ ra số tiền gấp đôi bình thường để trả lương cho đối phương?
Khoảng thời gian qua Trang Duệ ngoài xử lý những chuyện rườm rà mất thời gian này còn phải bỏ ra chút thời gian để đi học nhảy dù, vì hắn cũng rất sợ chết.
Tuy viên phi công kia lái máy bay dân dụng còn quen tay hơn máy bay chiến đấu, thế nhưng Trang Duệ vẫn rất lo lắng, vẫn tham gia một khóa huấn luyện nhảy dù.
Dưới sự đảm bảo một trăm phần trăm không phát sinh vấn đề của Bành Phi, Trang Duệ thực hành lượt nhảy dù đầu tiên trong đời của mình, nhưng điều xui xẻo chính là lần đầu tiên nhảy dù lại là mông tiếp đất. Khi đó hắn còn chưa hiểu rõ ràng, nhưng đối tượng hiềm nghi lớn nhất chính là Bành Phi.
Sau khi ăn cơm trua xong thì Trang Duệ đưa theo Tần Huyên Băng và Bành Phi đến sân bay thủ đô để tụ hợp với các phi công và tiếp viên của mình, cùng nhau đi đến Hongkong để nhận chiếc máy bay từ công ty Raytheon.
/1160
|