Trang Duệ hoàn lễ với hai người này, nhìn về phía Eze Kenner, đưa lên bàn một tập bản vẽ, nói ra:
- Đây là mười hai bức phác họa của Picasso, Eze Kenner, ngài có thể đưa cho Sterling tiên sinh xem xét.
Eze Kenner tiếp nhận đồ vật, sau đó cười nói:
- Trang thân ái, những đồ sứ mà ngài muốn, suốt đêm hôm qua tôi đã cho người sửa sang, ngài có thể xem xét.
Eze Kenner dương dương tự đắc, có hơn mười người ôm theo rất nhiều thúng giấy lớn nhỏ, đặt ở trước mặt Trang Duệ.
- Trang thân ái, những đồ sứ mà tôi đáp ứng tặng cho ngài, đã đặt trên xe tài ngoài kia, tùy thời có thể sẽ mang tới sân bay cho ngài, nếu như ngài cần kiểm tra thực hư, cũng không có vấn đề.
Ngày hôm qua Trang Duệ bàn với Eze Kenner, ngày hôm nay mình sẽ rời khỏi Luân Đôn, mà những đồ sứ trên mặt đất, chính là những món mà Trang Duệ coi trọng nhất, cũng có giá trị cao nhất, cho nên Eze Kenner mới nói như vậy.
- Eze Kenner tiên sinh, đối với bạn bè, gần đây tôi rất tín nhiệm, không cần xem xét...
Trang Duệ cười khoát khoát tay, từ khi những món đồ sứ này chưa đặt xuống đất, Trang Duệ đã dùng linh khí nghiệm chứng qua, đúng là hai kiện Thanh Hoa và đồ sứ Tống Minh, Eze Kenner cũng không có làm bộ.
Về phần những món đồ sứ vận chuyển lên xe tải, từ khi ở cửa thành, nằm trong phạm vi cảm ứng linh khí của Trang Duệ, tuy Trang Duệ chưa từng xem xét qua, nhưng từ linh khí chúng biểu hiện, toàn bộ đều là đồ thật không cần nghi ngờ.
- Lão bản, đúng vậy, toàn bộ đều là bút tích thật của Picasso.
Giảm bớt quá trình Trang Duệ kiểm hàng, Sterling không mất bao lâu đã xem xét xong toàn bộ tác phẩm của Picasso, cũng đã phân biệt được thật giả.
Trang Duệ và Eze Kenner phân biệt ký tên lên phần hiệp nghị, do hai vị công chứng viên đứng ra xác nhận, còn về phần những vật phẩm có liên quan, giá trị cao đến mấy tỷ giao dịch tài chính, cứ như vậy, không một tiếng động mà hoàn thành.
- Eze Kenner tiên sinh, Bắc Kinh chào mừng ngài!
- Hoàng Phủ ca, chuyện bên Paris, xin nhờ anh thôi, đợi khi em xử lý chuyện ở Bắc Kinh xong, em sẽ ở Bắc Kinh mời anh là khách từ phương xa tới dùng cơm a.
Đứng ở trước cửa vào phi cơ riêng của mình, Trang Duệ vẫy tay chào tạm biệt Hoàng Phủ Vân.
Tuy Hoàng Phủ Vân cũng rất muốn hưởng thụ đãi ngộ phi cơ tư nhân một lần, nhưng bất đắc dĩ, bảo tàng mỹ thuật Murs đã liên hệ lại, mà Hoàng Phủ Vân chính là người lựa chọn thích hợp nhất.
- Ai, sau này theo lão đệ lăn lộn, anh nói Trang lão đệ, sau này lão đệ cần phải xin lỗi anh a.
Lúc Trang Duệ quay người đi vào trong phi cơ, nghe được Hoàng Phủ Vân nói lời này, hắn lảo đảo, thiếu chút nữa té xuống, làm sao mà tốt như vậy? Nếu lời này Tần Huyên Băng nghe được, chắc chắn sẽ hoài nghi tình bạn của bọn họ a.
Quay đầu lại dựng ngón giữa lên với Hoàng Phủ Vân, Trang Duệ cũng không quay đầu lại mà chui vào trong phi cơ.
Sau đó là tiếng máy bay cất cánh vang lên, máy bay chạy từ từ và bắt đầu tăng tốc trên đường băng, phóng lên trời, chui vào trong đám mây.
Nhưng trên đường đi trở về Bắc Kinh, chỉ có Trang Duệ và Bạch sư đứng trong buồng phi cơ, mà Bành Phi thì đang nằm mơ, kể cả Tần Huyên Băng cũng vậy, mấy người bọn họ đáp máy bay bay từ Luân Đôn trở về Bắc Kinh từ trước.
Nguyên nhân trong đó, cũng là vì máy bay tư nhân của Trang Duệ, hiện tại đã biến thành máy bay vận tải.
Hơn hai trăm món đồ cổ gốm sứ đựng trong các thùng giấy, nhồi vào tất cả vào trong khoang chứa hành lý trong máy bay, cho dù là trong toilet, cũng được nhồi nhét, kể cả trong khoang điều khiển, cũng đặt nhiều thùng giấy nhỏ.
- Khao, sớm biết như vậy ta đã ngồi chuyến bay quốc tế trở về rồi a.
Trang Duệ nhìn đống thúng giấy này và nhìn Bạch sư, nói:
- Ta biết ngươi không thích chật chội, Bạch sư, ngươi không thể lộn xộn, những món đồ chơi này mà vỡ cái nào, thì tổn thất hơn mười vạn đó.
Bởi vì khung máy bay tư nhân của Trang Duệ quá nhỏ, hơn nữa trong những thùng giấy là đồ gốm sứ dễ vỡ, hơi không cẩn thận, chúng sẽ biến thành đống rác a.
Cho nên thời điểm chuyển những đồ sứ này lên máy bay, Eze Kenner đã xuất động toàn bộ người trong tòa thành, chỉ riêng việc đem những món đồ này lên máy bay, hắn đã cho Hoàng kim đồng hoạt động suốt ba bốn giờ a.
Chuyện này cũng nhờ tay nghề người làm của Eze Kenner làm rất tốt a, nếu đổi lại là công nhân bốc vát của sân bay, không biết đã đánh nát bao nhiêu món rồi a.
Trong lúc rảnh rỗi, Trang Duệ dứt khoát dùng linh khí xem xét từng món đồ sứ, thời điểm chuyển lên chuyên cơ hắn đã xem qua, Eze Kenner cũng có chủ ý, đưa tặng cho Trang Duệ những món gốm sứ này, đều là hoàn hảo không tổn hao gì, cho nên, hắn rất cảm kích.
Nhưng trừ mấy món đồ sứ Tống Nguyên Minh mà mình trao đổi được, thì những món đồ sứ này không cùng cấp bậc, Tống Nguyên không có một món, triều Minh thì có vài món, nhưng đa số là chén trà nhỏ, giá cả không cao lắm.
Đương nhiên, trong những món đồ sứ này, số lượng nhiều nhất chính là triều Thanh, tuy đều là đồ do các lò gốm của hoàng cung làm ra, nhưng những món thời Khang Hi Ung Chính Càn Long thì rải rác không có mấy, phần lớn đều là năm Gia Khánh Hàm Phong.
Đúng là đồ gốm được chế tác trong các hầm của hoàng cung, nhưng giá cả của chúng lại không giống nhau, không thể so sánh nổi, giống như rượu Mao Đài và loại rượu khác, nếu dùng Hoàng Kim Đồng nhìn qua, thì giá cả khác nhau như trời và đất.
Nhưng dù là vậy, Trang Duệ cũng rất thỏa mãn, tối thiểu nhất trong những món đồ sứ này, hắn có thể đem ra để triển lãm đồ sứ, trừ đao kiếm của Hoàng Phủ Vân ra, thì viện bảo tàng của Trang Duệ dã có thứ khác để tham quan rồi.
Chắc chắn hai món đồ sứ Thanh Hoa kia, so với những món đồ sứ bị vỡ nát ở trong nước kia, Trang Duệ đem đồ sứ về triển lãm, sẽ không kém hơn bất cứ bảo tàng nào ở trong nước, thậm chí còn hơn.
Nghĩ tới đây, Trang Duệ đặt chân mình lên ghế sa ***, cảm giác lần này lữ trình này thật tốt a.
Hơn mười tiếng sau, máy bay đã đáp xuống sân bay thủ đô.
Tuy không ngừng dùng linh khí giảm bớt đau nhức của hai chân, nhưng khi đứng dậy, thiếu chút nữa Trang Duệ đã ngã xuống đất, cũng không phải có Bạch sư, thì hắn đã lộn nhào trong cabin rồi.
Trang Duệ nghe được tiếng gầm nhẹ của Bạch sư, không khéo ông bạn già này, tuyệt đối không chịu ngồi phi cơ cùng với hắn lần nữa a.
- Tứ ca, chuyện này lại phiền toái anh rồi.
Sau khi Trang Duệ đi xuống phi cơ, còn chưa kịp hoạt động thân thể một cái, đã nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Âu Dương Quân, ở bên cạnh hắn, có hai chiếc xe ngừng lại, trong đó có một chiếc là xe tải, đây là thời điểm Trang Duệ còn ở trên máy bay đã liên hệ với Âu Dương Quân, đặc biệt yêu cầu.
- Đây là mười hai bức phác họa của Picasso, Eze Kenner, ngài có thể đưa cho Sterling tiên sinh xem xét.
Eze Kenner tiếp nhận đồ vật, sau đó cười nói:
- Trang thân ái, những đồ sứ mà ngài muốn, suốt đêm hôm qua tôi đã cho người sửa sang, ngài có thể xem xét.
Eze Kenner dương dương tự đắc, có hơn mười người ôm theo rất nhiều thúng giấy lớn nhỏ, đặt ở trước mặt Trang Duệ.
- Trang thân ái, những đồ sứ mà tôi đáp ứng tặng cho ngài, đã đặt trên xe tài ngoài kia, tùy thời có thể sẽ mang tới sân bay cho ngài, nếu như ngài cần kiểm tra thực hư, cũng không có vấn đề.
Ngày hôm qua Trang Duệ bàn với Eze Kenner, ngày hôm nay mình sẽ rời khỏi Luân Đôn, mà những đồ sứ trên mặt đất, chính là những món mà Trang Duệ coi trọng nhất, cũng có giá trị cao nhất, cho nên Eze Kenner mới nói như vậy.
- Eze Kenner tiên sinh, đối với bạn bè, gần đây tôi rất tín nhiệm, không cần xem xét...
Trang Duệ cười khoát khoát tay, từ khi những món đồ sứ này chưa đặt xuống đất, Trang Duệ đã dùng linh khí nghiệm chứng qua, đúng là hai kiện Thanh Hoa và đồ sứ Tống Minh, Eze Kenner cũng không có làm bộ.
Về phần những món đồ sứ vận chuyển lên xe tải, từ khi ở cửa thành, nằm trong phạm vi cảm ứng linh khí của Trang Duệ, tuy Trang Duệ chưa từng xem xét qua, nhưng từ linh khí chúng biểu hiện, toàn bộ đều là đồ thật không cần nghi ngờ.
- Lão bản, đúng vậy, toàn bộ đều là bút tích thật của Picasso.
Giảm bớt quá trình Trang Duệ kiểm hàng, Sterling không mất bao lâu đã xem xét xong toàn bộ tác phẩm của Picasso, cũng đã phân biệt được thật giả.
Trang Duệ và Eze Kenner phân biệt ký tên lên phần hiệp nghị, do hai vị công chứng viên đứng ra xác nhận, còn về phần những vật phẩm có liên quan, giá trị cao đến mấy tỷ giao dịch tài chính, cứ như vậy, không một tiếng động mà hoàn thành.
- Eze Kenner tiên sinh, Bắc Kinh chào mừng ngài!
- Hoàng Phủ ca, chuyện bên Paris, xin nhờ anh thôi, đợi khi em xử lý chuyện ở Bắc Kinh xong, em sẽ ở Bắc Kinh mời anh là khách từ phương xa tới dùng cơm a.
Đứng ở trước cửa vào phi cơ riêng của mình, Trang Duệ vẫy tay chào tạm biệt Hoàng Phủ Vân.
Tuy Hoàng Phủ Vân cũng rất muốn hưởng thụ đãi ngộ phi cơ tư nhân một lần, nhưng bất đắc dĩ, bảo tàng mỹ thuật Murs đã liên hệ lại, mà Hoàng Phủ Vân chính là người lựa chọn thích hợp nhất.
- Ai, sau này theo lão đệ lăn lộn, anh nói Trang lão đệ, sau này lão đệ cần phải xin lỗi anh a.
Lúc Trang Duệ quay người đi vào trong phi cơ, nghe được Hoàng Phủ Vân nói lời này, hắn lảo đảo, thiếu chút nữa té xuống, làm sao mà tốt như vậy? Nếu lời này Tần Huyên Băng nghe được, chắc chắn sẽ hoài nghi tình bạn của bọn họ a.
Quay đầu lại dựng ngón giữa lên với Hoàng Phủ Vân, Trang Duệ cũng không quay đầu lại mà chui vào trong phi cơ.
Sau đó là tiếng máy bay cất cánh vang lên, máy bay chạy từ từ và bắt đầu tăng tốc trên đường băng, phóng lên trời, chui vào trong đám mây.
Nhưng trên đường đi trở về Bắc Kinh, chỉ có Trang Duệ và Bạch sư đứng trong buồng phi cơ, mà Bành Phi thì đang nằm mơ, kể cả Tần Huyên Băng cũng vậy, mấy người bọn họ đáp máy bay bay từ Luân Đôn trở về Bắc Kinh từ trước.
Nguyên nhân trong đó, cũng là vì máy bay tư nhân của Trang Duệ, hiện tại đã biến thành máy bay vận tải.
Hơn hai trăm món đồ cổ gốm sứ đựng trong các thùng giấy, nhồi vào tất cả vào trong khoang chứa hành lý trong máy bay, cho dù là trong toilet, cũng được nhồi nhét, kể cả trong khoang điều khiển, cũng đặt nhiều thùng giấy nhỏ.
- Khao, sớm biết như vậy ta đã ngồi chuyến bay quốc tế trở về rồi a.
Trang Duệ nhìn đống thúng giấy này và nhìn Bạch sư, nói:
- Ta biết ngươi không thích chật chội, Bạch sư, ngươi không thể lộn xộn, những món đồ chơi này mà vỡ cái nào, thì tổn thất hơn mười vạn đó.
Bởi vì khung máy bay tư nhân của Trang Duệ quá nhỏ, hơn nữa trong những thùng giấy là đồ gốm sứ dễ vỡ, hơi không cẩn thận, chúng sẽ biến thành đống rác a.
Cho nên thời điểm chuyển những đồ sứ này lên máy bay, Eze Kenner đã xuất động toàn bộ người trong tòa thành, chỉ riêng việc đem những món đồ này lên máy bay, hắn đã cho Hoàng kim đồng hoạt động suốt ba bốn giờ a.
Chuyện này cũng nhờ tay nghề người làm của Eze Kenner làm rất tốt a, nếu đổi lại là công nhân bốc vát của sân bay, không biết đã đánh nát bao nhiêu món rồi a.
Trong lúc rảnh rỗi, Trang Duệ dứt khoát dùng linh khí xem xét từng món đồ sứ, thời điểm chuyển lên chuyên cơ hắn đã xem qua, Eze Kenner cũng có chủ ý, đưa tặng cho Trang Duệ những món gốm sứ này, đều là hoàn hảo không tổn hao gì, cho nên, hắn rất cảm kích.
Nhưng trừ mấy món đồ sứ Tống Nguyên Minh mà mình trao đổi được, thì những món đồ sứ này không cùng cấp bậc, Tống Nguyên không có một món, triều Minh thì có vài món, nhưng đa số là chén trà nhỏ, giá cả không cao lắm.
Đương nhiên, trong những món đồ sứ này, số lượng nhiều nhất chính là triều Thanh, tuy đều là đồ do các lò gốm của hoàng cung làm ra, nhưng những món thời Khang Hi Ung Chính Càn Long thì rải rác không có mấy, phần lớn đều là năm Gia Khánh Hàm Phong.
Đúng là đồ gốm được chế tác trong các hầm của hoàng cung, nhưng giá cả của chúng lại không giống nhau, không thể so sánh nổi, giống như rượu Mao Đài và loại rượu khác, nếu dùng Hoàng Kim Đồng nhìn qua, thì giá cả khác nhau như trời và đất.
Nhưng dù là vậy, Trang Duệ cũng rất thỏa mãn, tối thiểu nhất trong những món đồ sứ này, hắn có thể đem ra để triển lãm đồ sứ, trừ đao kiếm của Hoàng Phủ Vân ra, thì viện bảo tàng của Trang Duệ dã có thứ khác để tham quan rồi.
Chắc chắn hai món đồ sứ Thanh Hoa kia, so với những món đồ sứ bị vỡ nát ở trong nước kia, Trang Duệ đem đồ sứ về triển lãm, sẽ không kém hơn bất cứ bảo tàng nào ở trong nước, thậm chí còn hơn.
Nghĩ tới đây, Trang Duệ đặt chân mình lên ghế sa ***, cảm giác lần này lữ trình này thật tốt a.
Hơn mười tiếng sau, máy bay đã đáp xuống sân bay thủ đô.
Tuy không ngừng dùng linh khí giảm bớt đau nhức của hai chân, nhưng khi đứng dậy, thiếu chút nữa Trang Duệ đã ngã xuống đất, cũng không phải có Bạch sư, thì hắn đã lộn nhào trong cabin rồi.
Trang Duệ nghe được tiếng gầm nhẹ của Bạch sư, không khéo ông bạn già này, tuyệt đối không chịu ngồi phi cơ cùng với hắn lần nữa a.
- Tứ ca, chuyện này lại phiền toái anh rồi.
Sau khi Trang Duệ đi xuống phi cơ, còn chưa kịp hoạt động thân thể một cái, đã nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của Âu Dương Quân, ở bên cạnh hắn, có hai chiếc xe ngừng lại, trong đó có một chiếc là xe tải, đây là thời điểm Trang Duệ còn ở trên máy bay đã liên hệ với Âu Dương Quân, đặc biệt yêu cầu.
/1160
|