Hoàng Kim Đồng

Chương 815: Tuyết Sơn (1)

/1160


Gia Thố nhìn thấy Trang Duệ đã trở lại, vội vàng nói:

- Tiểu Trang, bọn hắn nói trong lúc đứa bé này được sinh ra, có người nhìn thấy trên sườn của Đại Tuyết Sơn có một con chó ngao Tây Tạng, hơn nữa cũng là cả người trắng tinh. Nhưng mà hình thể so với con này của cậu thì nhỏ hơn rất nhiều. Chuyện này có người tin tưởng, có người không tin, nên mọi người đang tranh luận ầm ĩ.

- Cái gì? Nhìn thấy một con tuyết ngao giống như bạch sư sao?

Trang Duệ nghe được lời nói của Gia Thố thì cả người đều trở nên ngây dại. Chuyện này so với việc hắn phát hiện đứa bé kia là linh đồng chuyển thế đầu thai thì càng làm cho hắn kinh ngạc hơn. Phải biết rằng tâm tư muốn tìm một bạn tình cho bạch sư đã quấy nhiễu Trang Duệ trong một thời gian khá dài rồi.

- Là ai ? Là ai đã nhìn thấy ?

Trang Duệ cũng chẳng thèm quan tâm đến hai đứa trẻ còn lại, lớn tiếng hỏi.

Gia Thố vội vàng dẫn một người đàn ông Tàng tộc hơn bốn mươi tuổi, nói:

- Đạt Ngõa, vừa rồi anh nói là anh đã nhìn thấy đúng không?

Người nọ gật gật đầu, đi đến trước mặt Trang Duệ, dùng một cành hắc trúc vẽ lên trên mặt đất mấy chữ tiếng Hán, vừa khoa tay múa chân vừa nói:

- Chó ngao Tây Tạng, trắng, lớn như vậy, con cái.

- Gia Thố đại ca, anh hỏi hắn một chút, làm sao hắn biết con chó ngao Tây Tạng kia là giống cái?

Sau khi Trang Duệ nghe được hai chữ con cái, thì hai mắt nhất thời phát sáng, vội vàng nhờ Gia Thố làm người phiên dịch.

Sau khi nghe được lời nói của Gia Thố, trên mặt người đàn ông tên là Đạt Ngõa kia lộ ra một tia bất mãng, nhưng cũng vẫn trao đổi với Gia Thố.

- Tiểu Trang, Đạt Ngõa nói, bọn hắn người Tàng tộc, từ nhỏ đã sống cùng một chỗ với chó Ngao Tây Tạng, dựa theo thể hình thì chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhân ra được chó ngao Tây Tạng là đực hay cái.

Dường như cảm thấy có chút bất mãn với câu hỏi này của Trang Duệ, cuối cùng Gia Thố còn nói thêm một câu:

- Đừng nói là bọn hắn, mà ngay cả tôi cũng có thể phân biệt được chó ngao Tây Tạng là đực hay cái.

Ha ha

Trang Duệ nghe thấy vậy thì lớn tiếng cười, xoay người ôm cổ bạch sư, nói:

- Anh bạn già, ngày mai chúng ta sẽ leo lên đỉnh tuyết sơn, sau này có thể ngươi cũng không cần phải tiếp tục cô độc nữa.

Dường như bạch sư có thể hiểu được lời nói của Trang Duệ, trong ánh mắt lộ ra một tia ôn nhu, cọ xát cái đầu vào má Trang Duệ, cao hứng rống lên một tiếng.

Tiếng gầm của bạch sư khiến cho đám cho ngao Tây Tạng ở trong thôn cũng kêu gào ầm ĩ. Cả thôn trang đang yên tĩnh cũng trở nên sôi trào.

Con chó ngao này không coi hành động của ai ra gì, nhìn những nhóm người dân du mục này trợn mắt há mồm, trước kia bọn hắn vẫn cho rằng chỉ có cuộc sống của những người dân du mục ở Tây Tạng mới có thể kết giao bằng hữu với chó ngao Tây Tạng.

Hiện tại sự ăn ý giữa Trang Duệ và bạch sư, hiển nhiên đã phá vỡ hiểu biết của bọn hắn, nhưng mà người Tang tộc thích nhất là có thể sống chung với chó ngao Tây Tạng. Vị thôn trưởng tuổi đã cao kia liền tiêu sái đi đến trước mặt Trang Duệ, vái một cái thật sâu.

- A! lão nhân gia, tôi không đảm đương nổi a...

Trang Duệ vội vàng né qua một bên, quả thật Trang Duệ không đảm đương nổi cái hành lễ của một người lớn tuổi như thế.

- Tiểu Trang cậu hãy để cho lão nhân gia này thi lễ đi, ông ấy nói bạch sư của cậu chính là sứ giả của thần, cậu và bạch sư có tình cảm thâm hậu như thế thì cậu chính là bằng hữu của Tang tộc.

Lão nhân thấy Trang Duệ né ra, vội vàng nói nói mấy câu với Gia Thố, Gia Thố vội vàng phiên dịch lại cho Trang Duệ.

Trang Duệ kiên quyết từ chối, cười nói:

- Không được, không được, nào có ai hành lễ với bằng hữu của mình, buổi tối để cho tôi uống thêm vài chén là được rồi. . .

- Á mộc ( Tiếng Tạng có nghĩa là tốt.), á mộc.

Sau khi lão nhân gia nghe được Gia Thố phiên dịch thì hướng Trang Duệ giơ ngón tay cái lên, sau đó quay trở về, lớn tiếng cùng thôn dân nói chuyện. Đương nhiên là một câu Trang Duệ cũng nghe không hiểu.

Nhưng mà vốn là đám người này vây lại một chỗ, sau khi nghe được thôn trưởng nói hết thì lập tức phát ra những tiếng thét to, ríu rít rời đi, khuôn đầy tràn đầy vẻ hưng phấn.

- Gia Thố đại ca, bọn họ đang nói cái gì vậy?

Trang Duệ có chút mờ mịt nhìn qua đám người ở bên cạnh Gia Thố.

Gia Thố cười nói:

- Thôn trưởng nói, có khách nhân tôn quý đến đây, bọn họ muốn giết dê, dùng lễ tiết long trọng nhất để đón chúng ta, ách, chuẩn xác mà nói, là nghênh đón cậu...

Trang Duệ nghe vậy sửng sốt một chút, quay đầu nhìn đàn dê trên chỗ sườn núi, nhỏ giọng nói với Gia Thố:

- Gia Thố đại ca, đại ca chú ý một chút, xem bọn họ giết bao nhiều dê thì đại ca nhớ đếm lại. Chờ chúng ta rời đi thì sẽ để tiền lại cho bọn họ..

Trang Duệ biết, đối với những người dân du mục mà nói thì mỗi một con đều là tài sản quý giá nhất của bọn họ. Lúc bình thường không phải dễ giết, chỉ khi nào đến ngày lễ ngày tết hoặc là ngày cúng tổ tiên thì mới giết một, hai con.

Mà đây là một tiểu sơn thôn xung quanh là các ngọn núi, bởi vì là địa vực nên không có nơi nào để chăn nuôi cho nên đối với bọn họ càng trở nên quý giá. Dầu, muối, tương, dấm, hàng năm đều phải trông chờ vào đám dê này, dùng chúng để đổi lấy đồ.

- Tiểu Trang, chúng là người được Tang tộc đãi khách, như vậy bọn họ sẽ không thu tiền, nếu làm như vậy, thì bọn họ sẽ rất tức giận.

Gia Thố lắc đầu, hắn thân là người Tạng tộc, chủ nhân chiêu đãi khách, làm sao lại có thể muốn lấy tiền nữa.

Trang Duệ nghe vậy nở nụ cười khổ:

- Gia Thố đại ca, lúc đi thì để lại không được sao, chúng ta ăn uống no đủ nhưng mà thu nhập của thôn này sẽ giảm rất nhiều..

- Đúng rồi, Gia Thố đại ca, tôi vừa mới nói với thôn trưởng rằng cần giúp đỡ bọn nhỏ đến trường, thôn trưởng có đồng ý không?

Trong lòng Trang Duệ có chút nghi hoặc, Tác Nam nói mình muốn giúp đỡ cho lũ trẻ đến trường thì thôn trưởng cũng không có phản ứng lớn như vậy. Nhưng mà mình cùng với Bạch sư thân thiết một chút thì lại được mọi người tôn kính, điều này thật là không thể lý giải.

- Đồng ý, ông ta đã cảm ơn Tác Nam đại ca và cậu.

Dường như Gia Thố đã nhìn ra vẻ nghi vấn của Trang Duệ, nói tiếp:

- Bằng hữu tặng quà, điều đó đại biểu cho tình hữu nghị của chúng ta, không phải nói dùng tiền mới có thể mua được sự tôn kính của bọn họ.

Trang Duệ cái hiểu cái không gật gật đầu, đối với thôn dân giàu lòng chất phác như thế này. Rõ ràng là mình cần cân nhắc hơn.


/1160

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status