Lần này người phục vụ Trang Duệ không phải là William ngày hôm qua, mà là một nhân viên da trắng tạm thời Bernard, trong lòng anh bạn này cũng có chút buồn bực, hắn không rõ vì sao William lại cho mình vào theo khách hàng này? Phải biết rằng, nếu như khách hàng mặc cả xong giá cả lớn, thì tiền thuê hẳn sẽ không ít. Bernard cũng không biết, William sợ người điên Mục Tháp kia, hơn nữa hắn cũng sợ rằng chẳng may Trang Duệ bị Mục Tháp giết, người phía sau Trang Duệ sẽ truy tra đến việc mình tiết lộ tư liệu khách hàng.
- Còn có ba phút.
Trang Duệ cũng có chút hồi hộp, hắn đã quyết định rồi, chỉ cần trúng thầu hơn hai vạn viên toái toản, lập tức sẽ rời khỏi Nam Phi, về phần kim cương cao cấp, sau đó cũng có thể mua từ gian thương ở chỗ nào đó, nhiều nhất giá cao hơn chỉ một điểm như vậy mà thôi. Theo máy vi tính trên đồng hồ bấm giây đã điểm đúng giờ, liên tiếp bảng tại màn hình nhảy lên cái mới.
- Trúng rồi, này cũng trúng rồi, tốt, cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Trang Duệ dùng chuột kéo phần thư điện tử trúng thầu, tại mấy người phía sau, đều tìm được đánh số chính mình trả giá rồi, điều này làm cho Trang Duệ thở dài một hơi. Tuy rằng mong muốn trúng thầu cao hơn rất nhiều, thế nhưng mặc kệ nói như thế nào, cuối cùng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của bố vợ giao cho rồi.
- Ngài Trang, xin ngài xác nhận một chút đánh số và kim ngạch trúng thầu của chính mình, nếu như không có vấn đề gì, ta đi lấy cho ngài kim cương trúng thầu, sau đó tiến hành chuyển khoản.
Bernard thao tác một hồi trên máy vi tính, vẻ mặt coi trọng hướng về phía Trang Duệ, hắn đã tính ra kim cương đánh số và tổng kim ngạch mà Trang Duệ trúng thầu.
- Có thể, xin mau chóng sắp xếp đi, ngày hôm nay ta phải rời khỏi Nam Phi.
Trang Duệ gật đầu, tổng cộng là một triệu chín nghìn tám trăm vạn đôla, con số này so với mong muốn của hắn còn thiếu một chút, sau khi cầm trong đồng Euro đổi thành toàn bộ đồng đôla, còn có thể dư lại mấy nghìn vạn. Sở dĩ xuất hiện tình huống như vậy, là bởi vì viên phấn toản kia Trang Duệ không có phách đến.
- Được, ngài Trang, xin chờ.
Bernard nhìn thấy Trang Duệ xác định lại, trong lòng vui mừng, lập tức đi ra ngoài sắp xếp, giá trị lại gần một trăm triệu đôla kim cương, thế nên cần rất cẩn thận, có một chút sai lầm nhỏ nào, chính mình đều không thể gánh chịu được hậu quả. Qua thời gian khoảng một giờ, Bernard vào tới trong phòng, trong tay mang theo một hòm kim loại, đi phía sau hắn, là hai bảo vệ cao lớn vạm vỡ.
- Ngài Trang, hòm mật mã này được chế tạo đặc biệt không ràng buộc biếu tặng cho ngài, mặt trên sử dụng chỉ là mân khóa, mật mã cũ đã được giải, sau khi ngài kiểm tra hàng hóa, có thể thiết lập mật mã một lần nữa.
Bernard cầm hòm mật mã trong tay đưa tới trước mặt Trang Duệ, giao dịch lần này đến bây giờ mới thôi, loại hòm mật mã này tổng cộng chỉ mới tặng đi 2 cái.
Chỉ có khách giao dịch mức trên một trăm triệu, mới có thể được tặng loại hòm mật mã đặc chế này, người bình thường có tiền chưa từng chỗ nào bán đi. Loại hòm mật mã tổng thống Mỹ cũng dùng, là một công ty xuất phẩm, tính năng cực kỳ xuất sắc, đặc chủng hợp kim nhẹ có thể tại laser cắt kim loại, cho dù một lượng bom lớn trong lúc nổ cũng hoàn toàn không tổn hao gì. Hòm mật mã lớn nhỏ khổ chỉ là ba mươi thừa lấy năm mươi cm trái phải, thế nhưng giá trị chế tạo hàng cũ cũng đã hơn vạn đôla, chính là nơi giao dịch kim cương, hàng năm cũng chỉ là đặt mua hàng cũ.
Tại phía mặt trên tay cầm của hòm mật mã, còn móc một tấm tay khảo bạc lóng lánh, như nơi diễn phim điện ảnh vậy, cái tấm tay khảo chính là lấy mật mã vân tay. Sau khi Trang Duệ đặt vân tay lên mật mã, mở hòm mật mã ra đối chiếu kiểm tra một chút, hòm mật mã chia làm hai tầng, tầng trên chỉ có hơm ba mươi viên kim cương, những viên này đều là trọng lượng 5 ca-ra đã ngoài cực phẩm toản, tuy rằng chưa mài, vẫn tản mát sáng bóng mê người như cũ.
Phía dưới một tầng, còn lại là vô số viên toái toản sắp xếp cùng nhau, hơn ba vạn ca-ra nghe là một con số khổng lồ, nhưng thực ra chỉ được khoảng 6 kg, đặt ở trong hòm mật mã này, nơi này còn thừa lại không ít.
- Ngài Bernerd, có thể chuyển khoản rồi.
Trang Duệ dùng linh khí lướt qua toái toản này, hắn cũng không có thời gian đi kiểm nghiệm từng viên một, cảm giác hầu như trên mỗi một viên kim cương đều ẩn chứa linh khí, rồi để lại trong hòm đóng lại. Nơi giao dịch là không thu lấy chi phiếu, lúc Trang Duệ gọi một chỗ khác chuyển khoản trên máy bay một triệu chín nghìn tám trăm vạn đôla, cuối cùng giao dịch lần này cũng kết thúc.
- Ngài Trang, hi vọng sẽ được gặp lại ngài lần sau.
Không bõ công tiếp một mình, trong lòng Bernerd vui vẻ, tiền thuê lần này chừng mấy vạn đôla rồi, hắn thực sự không nghĩ ra vì sao mà William lại tặng vị khách này lại cho chính mình.
- Ta thì không muốn có lần sau nữa.
Trang Duệ cười cùng bắt tay với Bernerd, lần sau ai thích đến thì đến. Dù sao đi nữa lần sau có đánh chết, Trang Duệ cũng sẽ không trở lại nơi Nam Phi quái quỷ này nữa. Cầm lấy cái hòm mật mã ước lượng, cũng chỉ nặng có mấy kg, đối với Trang Duệ mà nói không là gì, dưới sự bảo an của hai bảo vệ cầm súng, Trang Duệ đi ra cửa nơi giao dịch.
- Ngài Trang, có muốn chờ ông chủ đi ra không?
Lúc Kiều Trì chờ ở nơi giao dịch nhìn thấy Trang Duệ, bàn tay to ngăn, lập tức mấy người bảo vệ vây quanh Trang Duệ.
- Này… Coi như xong, lần sau nếu ngài Vi Ân có thời gian, mời người đến Trung Quốc làm khách.
Trang Duệ suy nghĩ một chút lắc đầu, hiện tại đã là hơn năm giờ, chạy tới sân bay chắc trời cũng đã tối rồi, để tránh đêm dài lắm mộng, Trang Duệ nghĩ nên sớm đi lên máy bay.
- Tốt lắm, ngài Trang xin mời lên xe đi.
Kiều Trì không có miễn cưỡng Trang Duệ, Trang Duệ đi sớm một chút, nhiệm vụ của hắn có thể hoàn thành sớm một chút, kẻ điên cuồng Mục Tháp trêu trọc, Kiều Trì cũng không được để Trang Duệ dừng lại ở Nam Phi.
- Ông chủ, trong này chính là kim cương sao?
- Trang tổng, cho chúng ta nhìn đi.
- Trang ca, cho ta cầm với.
Lúc Trang Duệ cầm theo cái hòm lên xe thiết giáp, trong xe đôi mắt hai cô gái, nhất thời chăm chú nhìn lên chiếc hòm không nháy mắt, dường như muốn nhìn xuyên qua cái hòm vào kim cương bên trong.
- Lên máy bay rồi nhìn.
Trang Duệ giao cái hòm cho Bành Phi, anh bạn này rất hiểu ý, trực tiếp dùng tay còn lại cầm, để trên cổ tay trái của mình, như vậy nếu không ai có thể giết chết Bành Phi, chém đứt tay hắn, mới có thể cướp đi cái hòm trong tay Bành Phi.
- Còn có ba phút.
Trang Duệ cũng có chút hồi hộp, hắn đã quyết định rồi, chỉ cần trúng thầu hơn hai vạn viên toái toản, lập tức sẽ rời khỏi Nam Phi, về phần kim cương cao cấp, sau đó cũng có thể mua từ gian thương ở chỗ nào đó, nhiều nhất giá cao hơn chỉ một điểm như vậy mà thôi. Theo máy vi tính trên đồng hồ bấm giây đã điểm đúng giờ, liên tiếp bảng tại màn hình nhảy lên cái mới.
- Trúng rồi, này cũng trúng rồi, tốt, cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Trang Duệ dùng chuột kéo phần thư điện tử trúng thầu, tại mấy người phía sau, đều tìm được đánh số chính mình trả giá rồi, điều này làm cho Trang Duệ thở dài một hơi. Tuy rằng mong muốn trúng thầu cao hơn rất nhiều, thế nhưng mặc kệ nói như thế nào, cuối cùng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của bố vợ giao cho rồi.
- Ngài Trang, xin ngài xác nhận một chút đánh số và kim ngạch trúng thầu của chính mình, nếu như không có vấn đề gì, ta đi lấy cho ngài kim cương trúng thầu, sau đó tiến hành chuyển khoản.
Bernard thao tác một hồi trên máy vi tính, vẻ mặt coi trọng hướng về phía Trang Duệ, hắn đã tính ra kim cương đánh số và tổng kim ngạch mà Trang Duệ trúng thầu.
- Có thể, xin mau chóng sắp xếp đi, ngày hôm nay ta phải rời khỏi Nam Phi.
Trang Duệ gật đầu, tổng cộng là một triệu chín nghìn tám trăm vạn đôla, con số này so với mong muốn của hắn còn thiếu một chút, sau khi cầm trong đồng Euro đổi thành toàn bộ đồng đôla, còn có thể dư lại mấy nghìn vạn. Sở dĩ xuất hiện tình huống như vậy, là bởi vì viên phấn toản kia Trang Duệ không có phách đến.
- Được, ngài Trang, xin chờ.
Bernard nhìn thấy Trang Duệ xác định lại, trong lòng vui mừng, lập tức đi ra ngoài sắp xếp, giá trị lại gần một trăm triệu đôla kim cương, thế nên cần rất cẩn thận, có một chút sai lầm nhỏ nào, chính mình đều không thể gánh chịu được hậu quả. Qua thời gian khoảng một giờ, Bernard vào tới trong phòng, trong tay mang theo một hòm kim loại, đi phía sau hắn, là hai bảo vệ cao lớn vạm vỡ.
- Ngài Trang, hòm mật mã này được chế tạo đặc biệt không ràng buộc biếu tặng cho ngài, mặt trên sử dụng chỉ là mân khóa, mật mã cũ đã được giải, sau khi ngài kiểm tra hàng hóa, có thể thiết lập mật mã một lần nữa.
Bernard cầm hòm mật mã trong tay đưa tới trước mặt Trang Duệ, giao dịch lần này đến bây giờ mới thôi, loại hòm mật mã này tổng cộng chỉ mới tặng đi 2 cái.
Chỉ có khách giao dịch mức trên một trăm triệu, mới có thể được tặng loại hòm mật mã đặc chế này, người bình thường có tiền chưa từng chỗ nào bán đi. Loại hòm mật mã tổng thống Mỹ cũng dùng, là một công ty xuất phẩm, tính năng cực kỳ xuất sắc, đặc chủng hợp kim nhẹ có thể tại laser cắt kim loại, cho dù một lượng bom lớn trong lúc nổ cũng hoàn toàn không tổn hao gì. Hòm mật mã lớn nhỏ khổ chỉ là ba mươi thừa lấy năm mươi cm trái phải, thế nhưng giá trị chế tạo hàng cũ cũng đã hơn vạn đôla, chính là nơi giao dịch kim cương, hàng năm cũng chỉ là đặt mua hàng cũ.
Tại phía mặt trên tay cầm của hòm mật mã, còn móc một tấm tay khảo bạc lóng lánh, như nơi diễn phim điện ảnh vậy, cái tấm tay khảo chính là lấy mật mã vân tay. Sau khi Trang Duệ đặt vân tay lên mật mã, mở hòm mật mã ra đối chiếu kiểm tra một chút, hòm mật mã chia làm hai tầng, tầng trên chỉ có hơm ba mươi viên kim cương, những viên này đều là trọng lượng 5 ca-ra đã ngoài cực phẩm toản, tuy rằng chưa mài, vẫn tản mát sáng bóng mê người như cũ.
Phía dưới một tầng, còn lại là vô số viên toái toản sắp xếp cùng nhau, hơn ba vạn ca-ra nghe là một con số khổng lồ, nhưng thực ra chỉ được khoảng 6 kg, đặt ở trong hòm mật mã này, nơi này còn thừa lại không ít.
- Ngài Bernerd, có thể chuyển khoản rồi.
Trang Duệ dùng linh khí lướt qua toái toản này, hắn cũng không có thời gian đi kiểm nghiệm từng viên một, cảm giác hầu như trên mỗi một viên kim cương đều ẩn chứa linh khí, rồi để lại trong hòm đóng lại. Nơi giao dịch là không thu lấy chi phiếu, lúc Trang Duệ gọi một chỗ khác chuyển khoản trên máy bay một triệu chín nghìn tám trăm vạn đôla, cuối cùng giao dịch lần này cũng kết thúc.
- Ngài Trang, hi vọng sẽ được gặp lại ngài lần sau.
Không bõ công tiếp một mình, trong lòng Bernerd vui vẻ, tiền thuê lần này chừng mấy vạn đôla rồi, hắn thực sự không nghĩ ra vì sao mà William lại tặng vị khách này lại cho chính mình.
- Ta thì không muốn có lần sau nữa.
Trang Duệ cười cùng bắt tay với Bernerd, lần sau ai thích đến thì đến. Dù sao đi nữa lần sau có đánh chết, Trang Duệ cũng sẽ không trở lại nơi Nam Phi quái quỷ này nữa. Cầm lấy cái hòm mật mã ước lượng, cũng chỉ nặng có mấy kg, đối với Trang Duệ mà nói không là gì, dưới sự bảo an của hai bảo vệ cầm súng, Trang Duệ đi ra cửa nơi giao dịch.
- Ngài Trang, có muốn chờ ông chủ đi ra không?
Lúc Kiều Trì chờ ở nơi giao dịch nhìn thấy Trang Duệ, bàn tay to ngăn, lập tức mấy người bảo vệ vây quanh Trang Duệ.
- Này… Coi như xong, lần sau nếu ngài Vi Ân có thời gian, mời người đến Trung Quốc làm khách.
Trang Duệ suy nghĩ một chút lắc đầu, hiện tại đã là hơn năm giờ, chạy tới sân bay chắc trời cũng đã tối rồi, để tránh đêm dài lắm mộng, Trang Duệ nghĩ nên sớm đi lên máy bay.
- Tốt lắm, ngài Trang xin mời lên xe đi.
Kiều Trì không có miễn cưỡng Trang Duệ, Trang Duệ đi sớm một chút, nhiệm vụ của hắn có thể hoàn thành sớm một chút, kẻ điên cuồng Mục Tháp trêu trọc, Kiều Trì cũng không được để Trang Duệ dừng lại ở Nam Phi.
- Ông chủ, trong này chính là kim cương sao?
- Trang tổng, cho chúng ta nhìn đi.
- Trang ca, cho ta cầm với.
Lúc Trang Duệ cầm theo cái hòm lên xe thiết giáp, trong xe đôi mắt hai cô gái, nhất thời chăm chú nhìn lên chiếc hòm không nháy mắt, dường như muốn nhìn xuyên qua cái hòm vào kim cương bên trong.
- Lên máy bay rồi nhìn.
Trang Duệ giao cái hòm cho Bành Phi, anh bạn này rất hiểu ý, trực tiếp dùng tay còn lại cầm, để trên cổ tay trái của mình, như vậy nếu không ai có thể giết chết Bành Phi, chém đứt tay hắn, mới có thể cướp đi cái hòm trong tay Bành Phi.
/1160
|