- Ân? Sơn động?
Ở dưới chân núi cách thôn trang kia khoảng một km, Trang Duệ phát hiện một cái hang, không biết do người đào hay do tự nhiên hình thành, cửa động cao chừng hai mét.
Trang Duệ cũng không có tự tiện xông vào, sơn động thường có những con mãnh thú chiếm giữ, không ai biết bên trong có đại gia hỏa nào chứ?
- Đây là...Mèo? Không đúng, hẳn là mèo chồn...
Sau khi Trang Duệ dùng linh khí xem xét hang động trước mặt một phen, quả nhiên, ở bên trong có một con vật nhỏ hoang chó, nhưng lại lớn hơn mèo nhiều, trên người có đường vân màu vàng tối.
- Bạn thân, xin lỗi, nơi này thuộc về ta, anh bạn phải chuyển chỗ rồi...
Biết rõ bên trong là vật gì, Trang Duệ cũng không sợ hãi, loại mèo chồn này là động vật thường thấy nhất, dùng chim rừng làm thức ăn, Trang Duệ vừa thấy nó, lập tức xuất hiện tâm tư cưu chiếm thước sào.
Mèo chồn là động vật đào động dưới mặt đất, nhưng mà, bên trong còn con vật nào khác hay không a?
- Ầm!
Một tảng đá từ trong tay Trang Duệ bay ra, nện vào sơn động, con mèo chồn này giống như bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên, chạy ra khỏi cửa động.
- Ô... Ô...
Mèo chồn gầm gừ nứt nở trầm thấp một phen, trong đôi mắt hiện ra ánh sáng màu huỳnh quang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trang Duệ, hiển nhiên không cam lòng đem hang ổ chắp tay nhường cho.
- Đi đi...
Trang Duệ phát ra âm thanh dọa nạt, tuy hắn không sợ tiểu chút chít này, nhưng mà nó có móng vuốt sắc nhọn, bị nó cào cũng không phải chuyện tốt gì, có thể không chiến mà khuất người chính là chuyện tốt nhất.
Nhưng cho tới nay con mèo chồn này chưa từng gặp qua nhân loại, rất không lĩnh tình, thân thể có chút khom người, giống như đạn bắn, đánh về phía mặt của Trang Duệ.
- Mẹ kiếp, cho mặt mũi không muốn, lão tử sẽ nướng ngươi ăn...
Tuy hắn không phải là người luyện võ, nhưng nếu hắn không đối phó nổi thứ nhỏ nhắn ở trước mặt, Trang Duệ có thể tìm khối đậu hủ đâm chết, lập tức nâng tay phải lên, cầm lao đâm vào phần bụng của con mèo chồn lao về phía trước mặt.
Hình như biết rõ cây lao lợi hại, con mèo chồn kia uốn éo thân thể ở giữa không trung, nhưng vẫn bị lưỡi đao của Trang Duệ đao vào đùi.
- Meow ô...
Trong miệng mèo chồn phát ra tiếng như em bé khóc, sau khi rơi xuống dất khẽ lăn ra, liền chui vào trong lùm cây, cũng không dám dây dưa với Trang Duệ nữa.
- Coi như ngươi thông minh...
Trang Duệ nhìn thấy trên mặt đất có vết máu, lắc đầu, tuy mấy ngày nay không ăn thịt, nhưng Trang Duệ đối với động vật như mèo không có bao nhiêu hứng thú.
- Móa, thúi như vậy?
Sau khi đuổi con mèo chồn đi, Trang Duệ không chờ đợi được mà chui vào sơn động, nhưng vừa tiến vào động, đã nghe thấy mùi khai, thiếu chút nữa um mùi làm Trang Duệ muốn ói ra.
Chính điều này đã làm Trang Duệ buông tha cái hang này, ngủ tiếp dưới đại thụ, Trang Duệ cũng không muốn như thế, một lúc sau, con mắt Trang Duệ sáng ngời.
Trang Duệ vốn nhặt mấy nhánh cây khô lên, ném vào trong sơn động, sau đó ở ngoài động đánh lửa, Trang Duệ đã nắm giữ môn kỹ thuật này, rất nhanh liềm nhóm lên một đám lửa.
Ném nhanh cây vừa đốt vào trong đám cây không trong sơn động, sau khi Trang Duệ đốt xong, một lượng khói đặc từ trong sơn động xuất hiện.
Mà Trang Duệ cũng không ngừng ném cây khô vào trong sơn động, thậm chí chạy vào trong thôn trang, đem những thứ gỗ mục kia ném vào trong hang.
Mà ở trên núi cũng có rất nhiều cổ khô, cũng bị Trang Duệ thu thập lại, hơn nữa thời điểm nhặt cây khô, Trang Duệ còn thu hoạch được một ổ trứng chim biển, mỗi quả trứng giống như trứng cút, phía trên có đốm trắng lấp lánh.
Điều này làm cho Trang Duệ rất hưng phấn, lập tức mở rộng phạm vi tìm tòi, không ngờ tìm trong những bụi cỏ quanh sơn động, lại tìm ra ba bốn ổ chim biển, cũng hơn được hai mươi trứng chim.
Trang Duệ cũng không có nghĩ cách bắt lấy đám chim mẹ đang ấp trứng kia, lập tức tìm một táng lá cây rộng thùng thình, đem trứng chim bao bọc thật tốt, dùng cây lao đưa chúng vào trong sơn động, nghĩ tới lát nữa có trứng chim ăn, Trang Duệ nhịn không được nước miếng giàn giụa.
Sơn động chỉ có một mặt thông gió, ngọn lửa cháy lên, rất nhanh đem dưỡng khí trong động đốt sạch, thế lửa dần dần yếu bớt, nhưng mà khói dày đặc từ trong đám cháy, bắt đầu tán ra ngoài.
Qua hơn mười phút sau, Trang Duệ dùng cây lao lấy trứng chim ra, mở vỡ trứng mỏng ra, trứng chim nướng chín có hương vị vô cùng thơm ngon, hơn hai mươi trứng chim chui vào trong bụng, làm cho Trang Duệ thoải mái rên rỉ một hồi.
Cũng may Trang Duệ đã quen sinh hoạt ở dưới chân núi này, bằng không vẻn vẹn chỉ một tuần này, loại cảm giác cô tịch này, đã có thể làm cho người ta điên lên.
Nhưng nếu trên hải đảo không có sinh vật, chỉ sợ Trang Duệ cũng không cách nào chống đỡ được, mấy ngày nay cũng bắt đầu nhìn đám cá trong thủy đàm mà thì thào, thời gian dài chưa biết chừng sẽ biến thành tật xấu.
- Xem ra hôm nay không có thuyền...
Nhìn về phía sơn động đang bốc khói nghi ngút kia, Trang Duệ có chút tiếc nuối, nhưng nghĩ tới mùi khai của mèo chồn, hắn tình nguyện chờ ở bên ngoài một ngày.
Muốn ở chỗ này, còn phải làm nhiều công tác chuẩn bị.
Trang Duệ uống chén canh cá, đem chuyện quan trọng ném ra sau đầu, sau đó cầm một cây xẻng, ở bên ngoài sơn động đào một cái bẫy rập, nếu không thì sơn động không có cửa, buổi tối ai có thể an tâm chứ?
Trang Duệ cái khác không có, chỉ có thể lực tốt, sau khi tốn thời gian ba bốn tiếng, đã đem khoảng cách nửa mét của cửa động, đào một cái hố sâu ba mét, rộng hai mét, đào thành hình vòng cung quanh cửa động.
Ở bên phải cửa động, Trang Duệ lưu lại một con đường rộng ba mươi cm, làm con đường ra vào cho hắn.
Sau khi hoàn thành tất cả việc này, sắc trời cũng tối lại, con chim kia trở về tổ, hình như cũng biết được trứng chim biến mất, bay vòng quanh trên bầu trời, phát ra tiếng kêu thê lương.
Mà Trang Duệ trộm trứng, đương nhiên rút đầu rụt cổ không ra, hắn còn chuẩn bị sáng sớm ngày mai đi tới chỗ dòng suối, nhìn xem có thể bắt một con dê rừng để nướng ăn hay không.
Lại nói trên đảo hoang này, mỗi ngày Trang Duệ chỉ cân nhắc tới việc ăn ra, cũng không có truy cầu nào khác.
Ở dưới chân núi cách thôn trang kia khoảng một km, Trang Duệ phát hiện một cái hang, không biết do người đào hay do tự nhiên hình thành, cửa động cao chừng hai mét.
Trang Duệ cũng không có tự tiện xông vào, sơn động thường có những con mãnh thú chiếm giữ, không ai biết bên trong có đại gia hỏa nào chứ?
- Đây là...Mèo? Không đúng, hẳn là mèo chồn...
Sau khi Trang Duệ dùng linh khí xem xét hang động trước mặt một phen, quả nhiên, ở bên trong có một con vật nhỏ hoang chó, nhưng lại lớn hơn mèo nhiều, trên người có đường vân màu vàng tối.
- Bạn thân, xin lỗi, nơi này thuộc về ta, anh bạn phải chuyển chỗ rồi...
Biết rõ bên trong là vật gì, Trang Duệ cũng không sợ hãi, loại mèo chồn này là động vật thường thấy nhất, dùng chim rừng làm thức ăn, Trang Duệ vừa thấy nó, lập tức xuất hiện tâm tư cưu chiếm thước sào.
Mèo chồn là động vật đào động dưới mặt đất, nhưng mà, bên trong còn con vật nào khác hay không a?
- Ầm!
Một tảng đá từ trong tay Trang Duệ bay ra, nện vào sơn động, con mèo chồn này giống như bị giẫm phải đuôi, lập tức nhảy dựng lên, chạy ra khỏi cửa động.
- Ô... Ô...
Mèo chồn gầm gừ nứt nở trầm thấp một phen, trong đôi mắt hiện ra ánh sáng màu huỳnh quang, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trang Duệ, hiển nhiên không cam lòng đem hang ổ chắp tay nhường cho.
- Đi đi...
Trang Duệ phát ra âm thanh dọa nạt, tuy hắn không sợ tiểu chút chít này, nhưng mà nó có móng vuốt sắc nhọn, bị nó cào cũng không phải chuyện tốt gì, có thể không chiến mà khuất người chính là chuyện tốt nhất.
Nhưng cho tới nay con mèo chồn này chưa từng gặp qua nhân loại, rất không lĩnh tình, thân thể có chút khom người, giống như đạn bắn, đánh về phía mặt của Trang Duệ.
- Mẹ kiếp, cho mặt mũi không muốn, lão tử sẽ nướng ngươi ăn...
Tuy hắn không phải là người luyện võ, nhưng nếu hắn không đối phó nổi thứ nhỏ nhắn ở trước mặt, Trang Duệ có thể tìm khối đậu hủ đâm chết, lập tức nâng tay phải lên, cầm lao đâm vào phần bụng của con mèo chồn lao về phía trước mặt.
Hình như biết rõ cây lao lợi hại, con mèo chồn kia uốn éo thân thể ở giữa không trung, nhưng vẫn bị lưỡi đao của Trang Duệ đao vào đùi.
- Meow ô...
Trong miệng mèo chồn phát ra tiếng như em bé khóc, sau khi rơi xuống dất khẽ lăn ra, liền chui vào trong lùm cây, cũng không dám dây dưa với Trang Duệ nữa.
- Coi như ngươi thông minh...
Trang Duệ nhìn thấy trên mặt đất có vết máu, lắc đầu, tuy mấy ngày nay không ăn thịt, nhưng Trang Duệ đối với động vật như mèo không có bao nhiêu hứng thú.
- Móa, thúi như vậy?
Sau khi đuổi con mèo chồn đi, Trang Duệ không chờ đợi được mà chui vào sơn động, nhưng vừa tiến vào động, đã nghe thấy mùi khai, thiếu chút nữa um mùi làm Trang Duệ muốn ói ra.
Chính điều này đã làm Trang Duệ buông tha cái hang này, ngủ tiếp dưới đại thụ, Trang Duệ cũng không muốn như thế, một lúc sau, con mắt Trang Duệ sáng ngời.
Trang Duệ vốn nhặt mấy nhánh cây khô lên, ném vào trong sơn động, sau đó ở ngoài động đánh lửa, Trang Duệ đã nắm giữ môn kỹ thuật này, rất nhanh liềm nhóm lên một đám lửa.
Ném nhanh cây vừa đốt vào trong đám cây không trong sơn động, sau khi Trang Duệ đốt xong, một lượng khói đặc từ trong sơn động xuất hiện.
Mà Trang Duệ cũng không ngừng ném cây khô vào trong sơn động, thậm chí chạy vào trong thôn trang, đem những thứ gỗ mục kia ném vào trong hang.
Mà ở trên núi cũng có rất nhiều cổ khô, cũng bị Trang Duệ thu thập lại, hơn nữa thời điểm nhặt cây khô, Trang Duệ còn thu hoạch được một ổ trứng chim biển, mỗi quả trứng giống như trứng cút, phía trên có đốm trắng lấp lánh.
Điều này làm cho Trang Duệ rất hưng phấn, lập tức mở rộng phạm vi tìm tòi, không ngờ tìm trong những bụi cỏ quanh sơn động, lại tìm ra ba bốn ổ chim biển, cũng hơn được hai mươi trứng chim.
Trang Duệ cũng không có nghĩ cách bắt lấy đám chim mẹ đang ấp trứng kia, lập tức tìm một táng lá cây rộng thùng thình, đem trứng chim bao bọc thật tốt, dùng cây lao đưa chúng vào trong sơn động, nghĩ tới lát nữa có trứng chim ăn, Trang Duệ nhịn không được nước miếng giàn giụa.
Sơn động chỉ có một mặt thông gió, ngọn lửa cháy lên, rất nhanh đem dưỡng khí trong động đốt sạch, thế lửa dần dần yếu bớt, nhưng mà khói dày đặc từ trong đám cháy, bắt đầu tán ra ngoài.
Qua hơn mười phút sau, Trang Duệ dùng cây lao lấy trứng chim ra, mở vỡ trứng mỏng ra, trứng chim nướng chín có hương vị vô cùng thơm ngon, hơn hai mươi trứng chim chui vào trong bụng, làm cho Trang Duệ thoải mái rên rỉ một hồi.
Cũng may Trang Duệ đã quen sinh hoạt ở dưới chân núi này, bằng không vẻn vẹn chỉ một tuần này, loại cảm giác cô tịch này, đã có thể làm cho người ta điên lên.
Nhưng nếu trên hải đảo không có sinh vật, chỉ sợ Trang Duệ cũng không cách nào chống đỡ được, mấy ngày nay cũng bắt đầu nhìn đám cá trong thủy đàm mà thì thào, thời gian dài chưa biết chừng sẽ biến thành tật xấu.
- Xem ra hôm nay không có thuyền...
Nhìn về phía sơn động đang bốc khói nghi ngút kia, Trang Duệ có chút tiếc nuối, nhưng nghĩ tới mùi khai của mèo chồn, hắn tình nguyện chờ ở bên ngoài một ngày.
Muốn ở chỗ này, còn phải làm nhiều công tác chuẩn bị.
Trang Duệ uống chén canh cá, đem chuyện quan trọng ném ra sau đầu, sau đó cầm một cây xẻng, ở bên ngoài sơn động đào một cái bẫy rập, nếu không thì sơn động không có cửa, buổi tối ai có thể an tâm chứ?
Trang Duệ cái khác không có, chỉ có thể lực tốt, sau khi tốn thời gian ba bốn tiếng, đã đem khoảng cách nửa mét của cửa động, đào một cái hố sâu ba mét, rộng hai mét, đào thành hình vòng cung quanh cửa động.
Ở bên phải cửa động, Trang Duệ lưu lại một con đường rộng ba mươi cm, làm con đường ra vào cho hắn.
Sau khi hoàn thành tất cả việc này, sắc trời cũng tối lại, con chim kia trở về tổ, hình như cũng biết được trứng chim biến mất, bay vòng quanh trên bầu trời, phát ra tiếng kêu thê lương.
Mà Trang Duệ trộm trứng, đương nhiên rút đầu rụt cổ không ra, hắn còn chuẩn bị sáng sớm ngày mai đi tới chỗ dòng suối, nhìn xem có thể bắt một con dê rừng để nướng ăn hay không.
Lại nói trên đảo hoang này, mỗi ngày Trang Duệ chỉ cân nhắc tới việc ăn ra, cũng không có truy cầu nào khác.
/1160
|