Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 58: Khảo nghiệm cuối năm

/125


Hoàng Long không ngờ tới hành trình trở về lại thuận lợi như thế. Gần như không gặp phải bất cử cản trở nào. Dễ dàng ra khỏi Địa Ngục, trở về đại lục trên mặt đất.

Chẳng qua là ở cửa động ra khỏi Địa Ngục, Ma tộc đóng quân nghiêm ngặt. Nhưng những thứ này không làm khó được đám người Hoàng Long. Bác Cách cùng ba thú được thu vào trong Quần Tiên Các, còn Hoàng Long dùng Ẩn Thân thuật cùng Liễm Tức thuật, thuận lợi đi qua cửa động. (đến con Đại Bằng còn bị lừa nói gì mấy đứa Ma nhân)

Công chúa Ma tộc An Lôi không phái truy binh?

Trong lòng Hoàng Long thầm nghĩ. Bất quá, nghĩ đến kết quả này, Hoàng Long tương đối hài lòng. Sau khi trở về, thu phục hai Đại Tu La ở bên trong Quần Tiên Các. Như vậy, trừ mình ra, Bác Cách, ba thú, hai Đại Tu La, vậy là bên mình đã có sáu Cường giả Thánh Vực.

Với lực lượng này, cho dù là đặt ở bất kỳ chỗ nào trên Đại lục Hằng Nguyên cũng đủ trấn áp một phương.

Tất nhiên, những thứ này đều là ngoại lực. Quan trọng nhất là tu vi của mình phải tăng lên.

Hoàng Long cảm ứng một chút U Minh Thần thụ bên trong Quần Tiên Các. Hiện tại, mỗi khắc trôi qua, Thần thụ không ngừng phát ra hấp lực kinh khủng, thu nạp thiên địa linh khí. Có thể nói, bất kể là Quần Tiên Các hay bản thân Hoàng Long, mỗi thời mỗi khắc đều được U Linh Thần thụ thu nạp thiên địa linh khí tẩy rửa.

Những thứ linh khí này làm cho toàn thân Hoàng Long rất dễ chịu. Thông qua gân mạch hội tụ ở đan điền, không ngừng hóa thành Tiên Thiên chân nguyên.

Điều này có ý nghĩa là, hiện tại, mỗi thời mỗi khắc, Hoàng Long đều ở trạng thái tu luyện.

Bên trong Quần Tiên Các, mây mù lượn lờ. Hiện tượng này là do linh khí vô cùng nồng nặc tạo thành.

Sau này, Hoàng Long dự tính đem gần sau ngàn Dạ Xoa ở Địa Ngục, hiện đang bị trấn áp trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh thu phục. Sau đó thả vào trong Quần Tiên Các, đóng ở Tiên cung của Quần Tiên Các.

Như vậy, những Dạ Xoa này có thể dựa vào linh khi của U Minh Thần thụ để tiến hóa. Nếu như toàn bộ đều tiến hóa tới Tu La, cho dù là Tu La Sơ giai, tương đương với chiến sĩ Thất cấp của Nhân loại, như vậy cũng là một lực lượng không tồi.

Sáu ngàn chiến sĩ Thất cấp. Cho dù là năm Đại đế quốc cũng không nước nào có một quân đoàn mạnh mẽ như vậy.

Thẳng một đường nhanh chóng trở về, cuối cùng Hoàng Long cũng có mặt ở thành Thần Phong trước kỳ khảo nghiệm cuối năm của Học viện Thần Phong đúng một ngày.

Có điều, về đến thành Thần Phong, Hoàng Long cũng không trực tiếp trở về Học viện Thần Phong mà là trở về trang viên.

Đã qua mấy tháng, trang viên hiện giờ náo nhiệt hơn nhiều. Thú nhân Nạp Đặc được sự chấp thuận của Hoàng Long, đưa toàn bộ huynh đệ Thú nhân của hắn đến đây. Có điều, bởi vì không đủ phòng ốc, bọn họ phải chen chúc một thời gian.

Mấy tháng này, Thú nhân Nạp Đặc cũng không dám lười biếng. Hắn đem ba trăm huynh đệ Thú nhân mới tới này, ngày ngày huấn luyện. Đồng thời truyền vào đầu những Thú nhân này tư tưởng chủ nhân là chí cao vô thượng.

Mỗi ngày, Thú nhân Nạp Đặc đều nhớ đến câu nói của chủ nhân trước khi đi: “Ngươi nên nhớ, nếu sau này bọn họ phạm sai lầm, ta tuyệt đối không lưu tình.”

Cho nên, khi Hoàng Long trở lại, nhìn thấy những Thú nhân này, cũng tương đối hài lòng.

Về phần chín Thú nhân được mua về cùng lúc với Thú nhân Nạp Đặc, sau mấy tháng không ngừng khổ luyện Huyền Vũ bí quyết, cùng với các loại đan dược mà Hoàng Long để lại, thực lực tăng lên nhanh chóng. Đã đạt đến Lục cấp đỉnh phong. Tin tưởng không bao lâu nữa có thể đột phá tới Thất cấp.

Một đêm bình yên!

Sáng sớm ngày thứ hai, cũng chính là ngày khảo nghiệm cuối năm của Học viện Thần Phong, bên trong Học viện Thần Phong xuất hiện một cảnh tượng vô cùng kỳ dị.

Một đứa bé cưỡi một đầu sủng vật, so với ma thú cấp hai Thanh Ngưu thì lớn hơn một chút, đi trên đường. Đi theo phía sau là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp.

“Nhìn kìa. Kia chẳng phải là tân sinh Siêu cấp Thiên tài Hoàng Long của học viện chúng ta hay sao?”

“Cái gì mà Siêu cấp Thiên tài, là Siêu cấp Quái tài, Siêu cấp Phế tài.”

“Nghe nói, hắn ta tới giờ cũng chưa từng lên lớp một tiết nào. Mấy tháng trước còn rời khỏi học viện, ra ngoài chơi đùa, làm cho đạo sư kia tức đến hộc máu.”

“Hôm nay là kỳ khảo nghiệm cuối năm của Học viện, không nghĩ tới là hắn ta còn dám trở lại? Chẳng lẽ hắn còn dám tham gia khảo hạch sao?

“Ai biết. Ta đoán chừng là trở lại làm trò cười thôi. Hai tháng trước thì ở Đồ Thư Quán lật sách. Mấy tháng sau thì ra ngoài dạo chơi. Trở lại khảo nghiệm? Hắc hắc. Ta cho rằng đến lúc đó, một cái Ma pháp chú cấp một hắn cũng không niệm ra được.”

“Nghe nói lúc khảo nghiệm thiên phú của tân sinh, hắn cùng với Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân đều xếp hạng nhất. Mà Lôi Vân hiện nay là nhị cấp Ma pháp sư tam tu hệ: Hỏa, Mộc và Thủy. Cả ba hệ đều là nhị cấp. Ta nghĩ, lần khảo thí này, Lôi Vân chắc chắn chiếm hạng nhất.”

“Ta cũng nghe nói, Viện trưởng Đường Vô Địch vì chuyện này mà rất cao hứng. Kể ra cũng là may mắn, lúc ấy Viện trưởng nhận Lôi Vân làm đệ tử, nếu là nhận cái tên phế tài lười biếng Hoàng Long kia, chỉ sợ bây giờ mặt mũi của Viện trưởng đã bị hắn làm cho mất hết. Ngươi xem, cái tên Hoàng Long này, trở lại còn cưỡi theo một đầu sủng vật Thanh Ngưu.”

“Có điều, nói thật là tỳ nữ phía sau hắn thật là yêu mị. So với Đệ nhất mỹ nữ Đỗ Mộng của Học viện chúng ta còn đẹp hơn. Thật không biết tiểu tử này tìm ở đâu ra.”

Dọc theo đường đi, các lão sư và các sinh viên của Học viện Thần Phong đi ngang qua Hoàng Long đều sôi nổi nghị luận, giễu cợt. Mọi loại cảm xúc đều có: hả hê, ghen ghét, thất vọng, than tiếc…, dù sao đây cũng không phải là trường hợp cá biệt.

Hoàng Long ngồi trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, tai nghe những lời nghị luận của các lão sư và các sinh viên, nhìn thấy những khuôn mặt hiện lên nét giễu cợt. Siêu cấp Thiên tài cũng tốt, Siêu cấp Phế tài cũng tốt. Hắn là hắn, là Hoàng Long.

Về phần những bình luận giễu cợt này, chờ đến lúc khảo hạch, những người này tự khắc sẽ câm miệng.

Lôi Vân? Niên cấp thủ tịch sinh? (Sinh viên đứng đầu toàn khóa)

Đường Vô Địch kia may mắn không thu mình làm đệ tử? Nghe nói lần khảo nghiệm cuối năm của tân sinh này, hắn cũng sẽ xuất hiện. Hoàng Long thầm nghĩ, ánh mắt lóe lên.

Tô Lệ Tư đi theo sau Hoàng Long, đối với những bình luận bên cạnh, sắc mặt vẫn giữ một vẻ lãnh đạm.

Sáng nay, nàng mới biết chủ nhân Hoàng Long muốn mình cùng hắn ra ngoài. Không ngờ tới, chủ nhân là tân sinh của Học viện Thần Phong.

Từ miệng các lão sư và sinh viên, có vẻ như trong học viện, chủ nhân là một “nhân vật truyền kỳ”.

Siêu cấp phế tài? Trời ạ, Có ba Đại Thánh Vực ma sủng mà gọi là Siêu cấp Phế tài?

Trong nội tâm nàng không có cách nào bình tĩnh được. Nhìn hình dáng người đang cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu phía trước, ánh mắt Tô Lệ Tư lộ rõ vẻ vừa kính sợ vừa nồng cháy.

Nàng đang nhớ tới cái tên Khải Địch kia, cái tên cuồng ngạo này không biết người biết ta. Trên đường đi, bị ba Đại Thánh Vực Ma thú hành hạ đến mức không còn hình người nữa.

Hiện tại, ở trước mặt vị chủ nhân Hoàng Long này, chỉ dám thở nhẹ, ngoan ngõa như một chú mèo con.

Vừa nghĩ tới việc nàng và Khải Địch gặp gỡ chủ nhân, toàn thân liền phát run. May mắn là nàng không có hành động giống cái tên ngu xuẩn kia.

“Ta còn tưởng là ai, hóa ra là Siêu cấp Thiên tài của chúng ta đã trở lại.” Lúc này, phía trước truyền đến một tiếng nói cợt nhả.

Tô Lệ Tư không nhịn được nhìn tới, chỉ thấy có mấy người trẻ tuổi đứng chắn trước mặt chủ nhân.

Nhìn tên Đỗ Phỉ đứng ở phía trước, vẻ mặt giễu cợt. Ánh mắt Hoàng Long lóe lên sát khí.

“Tiểu tử, ta còn tưởng ngươi sợ rồi, trốn khỏi Học viện làm ta mấy tháng rồi không thấy bóng ngươi. Trở về là tốt rồi, hắc hắc.” Vẻ mặt Đỗ Phỉ vô cùng cao ngạo nhìn Hoàng Long đang cưỡi trên một con ngưu sủng, nét mặt lộ lõ vẻ tàn nhẫn, cười lạnh nói: “Đến lúc đó, ở trên lôi đài, ta muồn từ từ chơi đùa ngươi đến chết.”


/125

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status