Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 193: Nói chuyện với sói

/552


Trong khi nói chuyện nàng vẫn tiếp tục đi lên trước vài bước, bầy Sói theo bản năng cũng lui về phía sau, nhưng chỉ lui nửa bước liền dừng lại.

Như Thương đi đến bên cạnh bọn chúng, vẫn không sợ hãi, trên người không có bộc phát ra loại độc ác tàn bạo vừa rồi khi đánh nhau, người hoàn toàn thật giống như là một nữ tử nhã nhặn bình thường.

Nàng đi đến gần ngồi xổm xuống, rồi vươn tay ra, vuốt ve từng cái từng cái lên trán một con Sói trong đó.

Bầy Sói ban đầu còn có chút không thích ứng, đầu một mực lắc lắc đong đưa.

Như Thương vẫn kiên trì, dường như nó cũng nhìn ra được đối phương không có địch ý, nên không tiếp tục giãy giụa nữa, ngược lại thành thành thật thật nằm sấp người xuống trên mặt đất, lấy cằm chống đỡ ở đầu gối của nàng, một bộ dáng hết sức hưởng thụ.

Trong lòng Như Thương vui mừng, thầm nghĩ bầy Sói quả nhiên là hiểu tính người, bản thân lựa chọn phương thức nói chuyện này vô cùng hữu dụng.

Xem ra những sinh vật này cũng có chút giống nhau với con người, vì vậy nàng lại lên tiếng, tiếp tục nói:

"Nhưng mà không đi không được nha! Các ngươi biết không? Ở bên ngoài đang thịnh hành một loại bệnh truyền nhiễm rất nghiêm trọng, mọi người gọi nó ôn dịch. Người bị chết đếm không hết, ngay cả những người còn sống không lâu nữa cũng sẽ nối đuôi theo sau. Cho nên chúng ta nhất định phải xuống núi tìm được Dược Vương, thỉnh cầu hắn đi ra ngoài để cứu dân chúng. Cho dù bây giờ có nguy hiểm đặc biệt đáng sợ, nhưng chúng ta cũng phải đi, nhất định phải đi!"

Ánh mắt lúc nàng nói câu nói sau cùng, đột nhiên trở nên rất kiên định, đồng thời cũng cúi đầu xuống nhìn chăm chú vào mắt Sói trắng, lại nói:

"Bởi vì có một người đối với ta mà nói, đặc biệt đặc biệt quan trọng, đang bị bao vây ở trong vòng sống chết, nếu lần này ta không đi, nhất định hắn sẽ chết không thể nghi ngờ. Mà nếu hắn chết. . . . . . Cho dù ta còn sống cũng sẽ gánh áy náy suốt cả một đời, cho đến một ngày ta chết đi, loại cảm giác áy náy đó cũng vẫn sẽ tồn tại như cũ."

Nàng đứng dậy, than nhẹ, nhìn qua bầy Sói trắng trước mặt từ đầu tới đuôi một lần.

Khi mở miệng lần nữa, trong giọng nói có chút mang theo khẩn cầu ——

"Hãy để cho chúng ta đi qua! Chúng ta không có lựa chọn nào khác!"

/552

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status