Hoàng Phi Lính Đặc Công Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 424: Hối hận sao

/552


Hai người cứ đối diện như vậy mà nhìn nhau, thời gian chừng một nén hương, ai cũng không lên tiếng.

Rốt cuộc vẫn là cô độc chứng mở miệng trước tiên, nhưng lại nói:

"Ngươi cứ như vậy nhìn ta?" Giống như là hỏi, cũng tựa như là rõ ràng tự thuật.

Như Thương nói xong căng thẳng trong lòng, nhưng lại bắt đầu hối hận một phen chỉ trích đó của mình.

Nhưng lời đã ra miệng, không có đạo lý thu hồi.

Nàng đành phải mạnh mẽ cắn răng nghênh đón hướng ánh mắt của đối phương, cho dù bên trong đó có một tia mập mờ không dễ suy xét. . . . . .

"Ngươi nói không sai, ta đúng là muốn trở về nơi đó! Nhưng không phải bởi vì chức vị hay ngôi vị hoàng đế, mà là vì là mẫu thân của ta!"

Hắn đứng lên, tận lực đem thanh âm hạ xuống thấp, cũng để bình tĩnh lại.

Như Thương nhìn hắn tự mình bước đi thong thả đến bên cửa sổ, cũng không có đẩy cửa sổ ra, chỉ là cách cửa sổ giấy mà ngẩng nửa đầu nhìn ra bên ngoài.

Một hồi lâu, thanh âm lại chậm rãi mà đến, nói:

"Rất nhiều chuyện không biết thì tốt, nhưng một khi biết rồi, thì không có cách nào để mặc cho nó tiếp tục phát triển theo phương hướng không tốt. Bên trong tòa hoàng cung này có mẫu thân của ta, còn có thái tử vẫn luôn muốn sát hại nàng. Ta thật sự không có cách nào ngồi yên không để ý đến! A Thương ngươi không biết, những ngày ngươi không có ở đây, vào mỗi buổi tối ta đều đi đến canh giữ bên ngoài viện Liên nhi trong hoàng cung, chính là sợ người biết điều khiển rắn lại đến hành hung."

Trong giọng nói của hắn, nét mặt xen lẫn đau khổ cùng bất đắc dĩ, trong lúc nhất thời, nói ra làm cho Như Thương không phản bác được.

"Thật ra có đôi khi cũng hận ngươi!" Cô độc chứng tiếp tục nói, nhưng rất không được tự nhiên nổi lên một nụ cười khổ. "Hận ngươi tại sao phải đến Tây Dạ! Cũng tự hận bản thân tại sao lại không thể bỏ mặc ngươi không cần để ý đến. Nếu như ta không năm lần bảy lượt ra tay cứu ngươi, e rằng hiện tại sẽ là một cảnh tượng khác."

"Hối hận sao?" Nàng rốt cuộc chen vào nói, cũng không nóng không lạnh ném ra một câu như vậy.

Thật ra thì ba chữ kia vừa ra khỏi miệng, bản thân nàng đã hối hận trước rồi!

Kiếp trước vẻ mặt lạnh nhạt hai mươi mấy năm, mặc dù ở chung với Tiêu Phương bốn năm đã thay đổi rất nhiều, nhưng đôi lúc những lời nói lạnh lùng có lẽ không nghe theo mà cứ tự do từ trong miệng lao ra.

Thí dụ như lời nói lúc này!

/552

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status