Nhảy mệt, Quý Ngữ Hàm rốt cục ngừng giày vò bản thân, thành thành thật thật đứng lại.
Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, uống một ngụm trà an ủi.
Đoan Mộc Ly đột nhiên cười nâng tay, vỗ vỗ, "Nhảy thật hay."
"Phốc —— "
"Khụ khụ..."
"Ặc..."
Phun phun, sặc sặc, nghẹn nghẹn, mọi người ở lầu hai sắp không chịu được.
Hiện tại, mọi người ở hiện trường được gọi bình thường cũng chỉ có Đoan Mộc Ly cùng khối băng Thụy vương gia.
Thụy vương gia vẫn ngồi ở đàng kia như đem hắn khắc băng, dưới lầu xảy ra chuyện gì, đại gia hắn căn bản không phân tâm tư chú ý.
Nhưng mà thái độ khác thường của mọi người bên cạnh cùng Đoan Mộc Ly không chút do dự khen ngợi khiến cho hắn chú ý, tầm mắt cũng rốt cục đem xuống dưới lầu.
Nhíu mắt, hắn nhận ra thân phận thật sự của cục than đen kia.
Đoan Mộc Ly cười tiếp tục nói, "Nếu như vậy, ngươi đêm nay liền lưu lại thị tẩm."
Một bên Tể tướng đại nhân đã sắp co rút, giãy dụa đỡ lấy cái bàn, "Hoàng Thượng, vạn lần không thể a!"
Tuy rằng Hoàng Thượng bọn họ có khúc mắc, nhiều năm như vậy, vẫn không chạm vào nữ nhân, hiện tại rốt cục đồng ý tìm người thị tẩm là một chuyện tốt.
Nhưng vị cô nương dưới lầu kia...
Ai, không phải là bọn hắn trông mặt mà bắt hình dong.
Bộ dạng không xinh đẹp không sao, nhưng vị cô nương này... Bộ dáng không dám khen ngợi a!
Hắn nói gì cũng không thể để cho "Trong sạch" của Hoàng Thượng bị mất ở trên tay vị cô nương này!
"Chủ, chủ nhân?"
Thanh Long vẫn còn đang nghỉ phép, Chu Tước lại không hay ho bị hai người nào đó kết hợp đạp ra.
Hắn tiến đến bên cạnh Đoan Mộc Ly, hạ giọng, "Ngài ngài ngài..."
Chủ nhân lúc trước không phải thích vị Quý tiểu thư kia sao?
Chu Tước ánh mắt rút gân nhìn khúc than đen dưới lầu kia đã hóa thạch.
Lần này, khẩu vị cũng chênh lệch quá lớn...
"Ngài cần phải suy nghĩ cho kĩ!" Chu Tước càng nghĩ càng quỷ dị, chỉ còn lại có một câu này.
Đoan Mộc Ly cong khóe môi lên, "Đương nhiên là nghĩ kĩ rồi."
Dưới lầu, Quý Ngữ Hàm rốt cục hoàn hồn.
Nàng không tin có người sẽ cảm thấy điệu nhảy này là đẹp.
A a a... Hắn hoàn toàn chính là cố ý !
Hắn ban đầu cố ý làm cho nàng thị tẩm, còn cố ý nói như vậy, làm cho nàng không chú ý.
Hu hu... Kẻ địch quá âm hiểm, nàng trúng kế rồi!
"Hoàng Thượng, " Quý Ngữ Hàm nghiến răng nghiến lợi, "Dân nữ cảm thấy điều kiện của mình không tốt, tự biết xấu hổ."
"Nhưng ta thấy rất đẹp."
Đoan Mộc Ly vẻ mặt "Chân thành" cười.
"... Đó là ngài ngồi quá xa, không thấy rõ."
"Vậy ngươi đi lên."
Đoan Mộc Ly cười vươn tay, "Hay là ta đi xuống ôm ngươi đi lên?"
"..." Chân Quý Ngữ Hàm mềm nhũn.
Hu hu, vừa rồi nàng nên trực tiếp ngã xuống đi!
"Không cần, " Quý Ngữ Hàm liều mạng miễn cưỡng nở nụ cười, " Bộ dạng dân nữ thực xấu, sợ dọa đến Hoàng Thượng."
"Xấu cũng không sợ, chỉ cần ta thích là được rồi."
"..."
A a a... Quý Ngữ Hàm bi phẫn.
Ngươi còn lời dối trá nào buồn nôn hơn không!
"Kỳ thật dân nữ đã thành thân !"
Đoan Mộc Ly lộ ra tươi cười cực kỳ ôn hòa, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Vậy bỏ hắn đi."
"..." Quý Ngữ Hàm thấy trước mắt đen lại, cắn răng, "Không thể!"
"Vì sao?"
Có thể ngồi ở lầu hai, dù sao đều là người trải qua sóng gió.
Các đại thần đều cảm thấy không thể để cho một mình Tể tướng đại nhân tuổi tác đã cao chiến đấu hăng hái, cho nên đều cố gắng suy nghĩ muốn mở miệng nói chuyện, ngăn cản Đoan Mộc Ly luẩn quẩn trong lòng đem "Trong sạch" của mình tặng ra ngoài.
Xem bọn hắn còn thở hỗn hễn vẫn chưa lấy lại được hơi thở, vẫn là khối băng Thụy vương gia đảm đương mở miệng.
"Bởi vì người nàng gả là ta."
"..." Thần kinh vốn đã yếu ớt quá mức, các đại thần lúc này hoàn toàn ngất đi.
Nhất thời lầu hai thanh âm "Phanh" "Phanh" ngã xuống đất, mỹ nam Đoan Mộc Ly liền cùng Thụy vương gia tỏa hàn khí đang bay lên giữa cõi hồng trần bình tĩnh đối diện.
Dưới lầu Quý Ngữ Hàm cũng hoảng, thiếu chút nữa ngã trên đài.
Cái gì... Khối băng đại gia, ngươi muốn làm diễn viên phụ cũng theo ta thương lượng trước một chút chứ...
Định thần, nàng phát hiện hai nam nhân trên lầu hai còn đang "Thâm tình đối diện" Đây, hình như là thời cơ chạy trốn tốt?
Quý Ngữ Hàm không nói hai lời, bỏ chạy.
... Sau đó nàng liền cảm giác một tả một hữu, hai luồng sức mạnh phân biệt nắm lấy bả vai của nàng, đem nàng bắt trở về.
Trở về sẽ lại...
Quý Ngữ Hàm bi kịch phát hiện chính mình không phải bị bắt về lầu một có đài biểu diễn
Hiện tại nàng là...
Quý Ngữ Hàm bi kịch phát hiện bản thân không phải bị bắt về lầu một dựng đài biểu diễn, mà là hai chân nhẹ nhàng, bay ở lan can lầu hai, gần gũi xem xét hai soái ca " thâm tình nhìn nhau".
Hai luồng sức mạnh lớn nhỏ không sai biệt lắm, nàng liền bị khống chế như vậy, bay lơ lửng giữa không trung.
Kỳ thật nơi này phong cảnh cũng không tồi, nên bay như vậy cũng không có gì không tốt, nhưng mà...
Hu hu, nàng không muốn lơ lửng ở chỗ này!
Ở trên đất còn có cơ hội chạy, hiện tại nàng chỉ có thể chờ để người khác bắt thôi !
Đối phó với người không bình thường, phải tìm người không bình thường.
Cho nên Quý Ngữ Hàm xin giúp đỡ, nhìn về Phi Phi phía dưới lầu trang điểm đứng đầu về độ đậm
Chỉ bằng khuôn mặt trang điểm này, Phi Phi có thể đao thương bất nhập, thiên hạ vô địch...
Phi Phi trả lời với nàng bằng ánh mắt đồng tình.
Lúc trước khi hành động còn nghe nói Đoan Mộc Ly là người rất thông minh rất lợi hại, hiện tại nàng xem như hiểu được, nha đầu này có bệnh!
Nhưng mà đồng tình thì đồng tình, Phi Phi cũng không có ý định hỗ trợ.
Hiện tại che giấu thân phận thật sự là quan trọng nhất, cái khác... Để sau đi ~
Hu hu... Thực không biêt đồng cảm mà!
Quý Ngữ Hàm bi phẫn, cúi đầu hướng Phi Phi nói, "Mang cho ta một chút điểm tâm đi."
"..." Phi Phi dao động.
Điên àh, bây giờ là lúc nào còn muốn ăn! Khúc than đen này không cứu được mà!
Đương nhiên muốn ăn.
Thân thể là tiền vốn của cách mạng, không ăn no, cho dù có cơ hội trốn cũng không có sức a!
Hơn nữa hai người bọn họ còn không biết sẽ nhìn nhau tới khi nào, nàng ở chỗ này bay bay, rất không có ý nghĩa...
Nhưng mà Quý Ngữ Hàm cũng không rãnh rỗi giải thích, bởi vì nàng yêu cầu vừa dứt lời, trong tay liền đã có hơn một khối điểm tâm.
... Là hai nam nhân đang dùng ánh mắt tiến hành trao đổi "Thân mật thân mật" phân công nhau ném tới.
Hừ, không ăn đồ của Đoan Mộc Ly giảo hoạt âm hiểm đưa!
Căm giận đem khối điểm tâm kỳ quái của Đoan Mộc Ly đưa cho ném về phía đầu của hắn, Quý Ngữ Hàm nâng tay phải, muốn cắn một ngụm ăn bánh hoa quế bạn khối băng quăng cho nàng.
"Vèo" ~
Bị đánh bay, bánh hoa quế tự nhiên cũng không cam chịu yếu thế, lại bay trở về, cùng điểm tâm kỳ quái đánh nhau một chỗ.
... Quý Ngữ Hàm muốn hỏng mất.
A a a... Các ngươi đều có ma thuật sao!
Kỳ thật, bi kịch nhất hiện trường không phải Quý Ngữ Hàm, mà là bọn người Chu Tước đã từng chung sống với Đoan Mộc Ly trước kia, hiện tại đã hoàn toàn muốn ngất xỉu.
Dựa vào tường chống thân thể, trong lòng ba người đều vô cùng hâm mộ ghen tị với Thanh Long đang nghĩ phép, đồng thời quyết định trong nháy mắt phải đi đập hắn đến khi nằm một đống mới hả giận.
Nhưng mà hiện tại...
Nhìn xem chủ nhân thao túng, giữa không trung khối điểm tâm cùng bánh hoa quế càng đấu càng hăng, trước mắt ba người bọn họ đen lại.
Trời ơi, không có cách nào khác!
Đấu nửa ngày, khối điểm tâm kỳ quái đột nhiên ngừng bất động.
Đoan Mộc Ly cười mở miệng, "Không chơi, ta không nỡ làm cho Quả Quả bị đói, vẫn là cho nàng ăn trước cái gì đi."
Thụy vương gia lạnh buốt mở miệng, "Đa tạ Đoan Mộc huynh quan tâm Ngữ Nhi nhà ta như vậy."
"Thì ra Thụy vương gia hài hước như vậy." Đoan Mộc Ly cười tán thưởng.
"Đoan Mộc huynh mới là nói đùa."
"Quả Quả nàng trừ buổi sáng, căn bản không ăn điểm tâm ngọt."
Đoan Mộc Ly lời còn chưa dứt, điểm tâm kỳ quái luôn ngừng ở không trung đột nhiên "Phốc" mở ra, lộ ra nhân bên trong.
Quả nhiên là mặn.
Di? Quý Ngữ Hàm vô cùng kinh ngạc.
Đoan Mộc Ly làm sao mà biết nàng có thói quen ăn gì?
Hắn vừa nói như vậy, chuyện mà Thụy vương gia nói hai người đã thành thân không còn tin được
Nhưng mà khối băng trừ phi thay đổi, bằng không không có gì biến hóa...
Thụy vương gia thần sắc không thay đổi, "Nàng ăn."
"Đúng đúng đúng, ta ăn!" Quý Ngữ Hàm vội vàng gật đầu phối hợp.
Đả đảo Đoan Mộc Ly! Nhảy ra hố lửa vạn tuế!
Đoan Mộc Ly quay đầu nhìn nàng, mắt hơi hơi nheo lại, lộ ra ý cười ôn nhu đến cực điểm.
"Quả Quả, ngươi thật sự ăn sao?"
"..." Quý Ngữ Hàm nháy mắt có cảm giác sởn tóc gáy.
Hu hu, hồng Quả Quả bị đe dọa!
Không thể cúi đầu trước thế lực hung ác!
Hơn nữa nàng bây giờ còn có Vương gia khối băng làm núi dựa vào!
"Ta ăn!" Nàng rất khí thế mà gật đầu.
"Ừ." Đoan Mộc Ly thế nhưng không lại truy vấn, chỉ là mỉm cười gật đầu.
Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, uống một ngụm trà an ủi.
Đoan Mộc Ly đột nhiên cười nâng tay, vỗ vỗ, "Nhảy thật hay."
"Phốc —— "
"Khụ khụ..."
"Ặc..."
Phun phun, sặc sặc, nghẹn nghẹn, mọi người ở lầu hai sắp không chịu được.
Hiện tại, mọi người ở hiện trường được gọi bình thường cũng chỉ có Đoan Mộc Ly cùng khối băng Thụy vương gia.
Thụy vương gia vẫn ngồi ở đàng kia như đem hắn khắc băng, dưới lầu xảy ra chuyện gì, đại gia hắn căn bản không phân tâm tư chú ý.
Nhưng mà thái độ khác thường của mọi người bên cạnh cùng Đoan Mộc Ly không chút do dự khen ngợi khiến cho hắn chú ý, tầm mắt cũng rốt cục đem xuống dưới lầu.
Nhíu mắt, hắn nhận ra thân phận thật sự của cục than đen kia.
Đoan Mộc Ly cười tiếp tục nói, "Nếu như vậy, ngươi đêm nay liền lưu lại thị tẩm."
Một bên Tể tướng đại nhân đã sắp co rút, giãy dụa đỡ lấy cái bàn, "Hoàng Thượng, vạn lần không thể a!"
Tuy rằng Hoàng Thượng bọn họ có khúc mắc, nhiều năm như vậy, vẫn không chạm vào nữ nhân, hiện tại rốt cục đồng ý tìm người thị tẩm là một chuyện tốt.
Nhưng vị cô nương dưới lầu kia...
Ai, không phải là bọn hắn trông mặt mà bắt hình dong.
Bộ dạng không xinh đẹp không sao, nhưng vị cô nương này... Bộ dáng không dám khen ngợi a!
Hắn nói gì cũng không thể để cho "Trong sạch" của Hoàng Thượng bị mất ở trên tay vị cô nương này!
"Chủ, chủ nhân?"
Thanh Long vẫn còn đang nghỉ phép, Chu Tước lại không hay ho bị hai người nào đó kết hợp đạp ra.
Hắn tiến đến bên cạnh Đoan Mộc Ly, hạ giọng, "Ngài ngài ngài..."
Chủ nhân lúc trước không phải thích vị Quý tiểu thư kia sao?
Chu Tước ánh mắt rút gân nhìn khúc than đen dưới lầu kia đã hóa thạch.
Lần này, khẩu vị cũng chênh lệch quá lớn...
"Ngài cần phải suy nghĩ cho kĩ!" Chu Tước càng nghĩ càng quỷ dị, chỉ còn lại có một câu này.
Đoan Mộc Ly cong khóe môi lên, "Đương nhiên là nghĩ kĩ rồi."
Dưới lầu, Quý Ngữ Hàm rốt cục hoàn hồn.
Nàng không tin có người sẽ cảm thấy điệu nhảy này là đẹp.
A a a... Hắn hoàn toàn chính là cố ý !
Hắn ban đầu cố ý làm cho nàng thị tẩm, còn cố ý nói như vậy, làm cho nàng không chú ý.
Hu hu... Kẻ địch quá âm hiểm, nàng trúng kế rồi!
"Hoàng Thượng, " Quý Ngữ Hàm nghiến răng nghiến lợi, "Dân nữ cảm thấy điều kiện của mình không tốt, tự biết xấu hổ."
"Nhưng ta thấy rất đẹp."
Đoan Mộc Ly vẻ mặt "Chân thành" cười.
"... Đó là ngài ngồi quá xa, không thấy rõ."
"Vậy ngươi đi lên."
Đoan Mộc Ly cười vươn tay, "Hay là ta đi xuống ôm ngươi đi lên?"
"..." Chân Quý Ngữ Hàm mềm nhũn.
Hu hu, vừa rồi nàng nên trực tiếp ngã xuống đi!
"Không cần, " Quý Ngữ Hàm liều mạng miễn cưỡng nở nụ cười, " Bộ dạng dân nữ thực xấu, sợ dọa đến Hoàng Thượng."
"Xấu cũng không sợ, chỉ cần ta thích là được rồi."
"..."
A a a... Quý Ngữ Hàm bi phẫn.
Ngươi còn lời dối trá nào buồn nôn hơn không!
"Kỳ thật dân nữ đã thành thân !"
Đoan Mộc Ly lộ ra tươi cười cực kỳ ôn hòa, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Vậy bỏ hắn đi."
"..." Quý Ngữ Hàm thấy trước mắt đen lại, cắn răng, "Không thể!"
"Vì sao?"
Có thể ngồi ở lầu hai, dù sao đều là người trải qua sóng gió.
Các đại thần đều cảm thấy không thể để cho một mình Tể tướng đại nhân tuổi tác đã cao chiến đấu hăng hái, cho nên đều cố gắng suy nghĩ muốn mở miệng nói chuyện, ngăn cản Đoan Mộc Ly luẩn quẩn trong lòng đem "Trong sạch" của mình tặng ra ngoài.
Xem bọn hắn còn thở hỗn hễn vẫn chưa lấy lại được hơi thở, vẫn là khối băng Thụy vương gia đảm đương mở miệng.
"Bởi vì người nàng gả là ta."
"..." Thần kinh vốn đã yếu ớt quá mức, các đại thần lúc này hoàn toàn ngất đi.
Nhất thời lầu hai thanh âm "Phanh" "Phanh" ngã xuống đất, mỹ nam Đoan Mộc Ly liền cùng Thụy vương gia tỏa hàn khí đang bay lên giữa cõi hồng trần bình tĩnh đối diện.
Dưới lầu Quý Ngữ Hàm cũng hoảng, thiếu chút nữa ngã trên đài.
Cái gì... Khối băng đại gia, ngươi muốn làm diễn viên phụ cũng theo ta thương lượng trước một chút chứ...
Định thần, nàng phát hiện hai nam nhân trên lầu hai còn đang "Thâm tình đối diện" Đây, hình như là thời cơ chạy trốn tốt?
Quý Ngữ Hàm không nói hai lời, bỏ chạy.
... Sau đó nàng liền cảm giác một tả một hữu, hai luồng sức mạnh phân biệt nắm lấy bả vai của nàng, đem nàng bắt trở về.
Trở về sẽ lại...
Quý Ngữ Hàm bi kịch phát hiện chính mình không phải bị bắt về lầu một có đài biểu diễn
Hiện tại nàng là...
Quý Ngữ Hàm bi kịch phát hiện bản thân không phải bị bắt về lầu một dựng đài biểu diễn, mà là hai chân nhẹ nhàng, bay ở lan can lầu hai, gần gũi xem xét hai soái ca " thâm tình nhìn nhau".
Hai luồng sức mạnh lớn nhỏ không sai biệt lắm, nàng liền bị khống chế như vậy, bay lơ lửng giữa không trung.
Kỳ thật nơi này phong cảnh cũng không tồi, nên bay như vậy cũng không có gì không tốt, nhưng mà...
Hu hu, nàng không muốn lơ lửng ở chỗ này!
Ở trên đất còn có cơ hội chạy, hiện tại nàng chỉ có thể chờ để người khác bắt thôi !
Đối phó với người không bình thường, phải tìm người không bình thường.
Cho nên Quý Ngữ Hàm xin giúp đỡ, nhìn về Phi Phi phía dưới lầu trang điểm đứng đầu về độ đậm
Chỉ bằng khuôn mặt trang điểm này, Phi Phi có thể đao thương bất nhập, thiên hạ vô địch...
Phi Phi trả lời với nàng bằng ánh mắt đồng tình.
Lúc trước khi hành động còn nghe nói Đoan Mộc Ly là người rất thông minh rất lợi hại, hiện tại nàng xem như hiểu được, nha đầu này có bệnh!
Nhưng mà đồng tình thì đồng tình, Phi Phi cũng không có ý định hỗ trợ.
Hiện tại che giấu thân phận thật sự là quan trọng nhất, cái khác... Để sau đi ~
Hu hu... Thực không biêt đồng cảm mà!
Quý Ngữ Hàm bi phẫn, cúi đầu hướng Phi Phi nói, "Mang cho ta một chút điểm tâm đi."
"..." Phi Phi dao động.
Điên àh, bây giờ là lúc nào còn muốn ăn! Khúc than đen này không cứu được mà!
Đương nhiên muốn ăn.
Thân thể là tiền vốn của cách mạng, không ăn no, cho dù có cơ hội trốn cũng không có sức a!
Hơn nữa hai người bọn họ còn không biết sẽ nhìn nhau tới khi nào, nàng ở chỗ này bay bay, rất không có ý nghĩa...
Nhưng mà Quý Ngữ Hàm cũng không rãnh rỗi giải thích, bởi vì nàng yêu cầu vừa dứt lời, trong tay liền đã có hơn một khối điểm tâm.
... Là hai nam nhân đang dùng ánh mắt tiến hành trao đổi "Thân mật thân mật" phân công nhau ném tới.
Hừ, không ăn đồ của Đoan Mộc Ly giảo hoạt âm hiểm đưa!
Căm giận đem khối điểm tâm kỳ quái của Đoan Mộc Ly đưa cho ném về phía đầu của hắn, Quý Ngữ Hàm nâng tay phải, muốn cắn một ngụm ăn bánh hoa quế bạn khối băng quăng cho nàng.
"Vèo" ~
Bị đánh bay, bánh hoa quế tự nhiên cũng không cam chịu yếu thế, lại bay trở về, cùng điểm tâm kỳ quái đánh nhau một chỗ.
... Quý Ngữ Hàm muốn hỏng mất.
A a a... Các ngươi đều có ma thuật sao!
Kỳ thật, bi kịch nhất hiện trường không phải Quý Ngữ Hàm, mà là bọn người Chu Tước đã từng chung sống với Đoan Mộc Ly trước kia, hiện tại đã hoàn toàn muốn ngất xỉu.
Dựa vào tường chống thân thể, trong lòng ba người đều vô cùng hâm mộ ghen tị với Thanh Long đang nghĩ phép, đồng thời quyết định trong nháy mắt phải đi đập hắn đến khi nằm một đống mới hả giận.
Nhưng mà hiện tại...
Nhìn xem chủ nhân thao túng, giữa không trung khối điểm tâm cùng bánh hoa quế càng đấu càng hăng, trước mắt ba người bọn họ đen lại.
Trời ơi, không có cách nào khác!
Đấu nửa ngày, khối điểm tâm kỳ quái đột nhiên ngừng bất động.
Đoan Mộc Ly cười mở miệng, "Không chơi, ta không nỡ làm cho Quả Quả bị đói, vẫn là cho nàng ăn trước cái gì đi."
Thụy vương gia lạnh buốt mở miệng, "Đa tạ Đoan Mộc huynh quan tâm Ngữ Nhi nhà ta như vậy."
"Thì ra Thụy vương gia hài hước như vậy." Đoan Mộc Ly cười tán thưởng.
"Đoan Mộc huynh mới là nói đùa."
"Quả Quả nàng trừ buổi sáng, căn bản không ăn điểm tâm ngọt."
Đoan Mộc Ly lời còn chưa dứt, điểm tâm kỳ quái luôn ngừng ở không trung đột nhiên "Phốc" mở ra, lộ ra nhân bên trong.
Quả nhiên là mặn.
Di? Quý Ngữ Hàm vô cùng kinh ngạc.
Đoan Mộc Ly làm sao mà biết nàng có thói quen ăn gì?
Hắn vừa nói như vậy, chuyện mà Thụy vương gia nói hai người đã thành thân không còn tin được
Nhưng mà khối băng trừ phi thay đổi, bằng không không có gì biến hóa...
Thụy vương gia thần sắc không thay đổi, "Nàng ăn."
"Đúng đúng đúng, ta ăn!" Quý Ngữ Hàm vội vàng gật đầu phối hợp.
Đả đảo Đoan Mộc Ly! Nhảy ra hố lửa vạn tuế!
Đoan Mộc Ly quay đầu nhìn nàng, mắt hơi hơi nheo lại, lộ ra ý cười ôn nhu đến cực điểm.
"Quả Quả, ngươi thật sự ăn sao?"
"..." Quý Ngữ Hàm nháy mắt có cảm giác sởn tóc gáy.
Hu hu, hồng Quả Quả bị đe dọa!
Không thể cúi đầu trước thế lực hung ác!
Hơn nữa nàng bây giờ còn có Vương gia khối băng làm núi dựa vào!
"Ta ăn!" Nàng rất khí thế mà gật đầu.
"Ừ." Đoan Mộc Ly thế nhưng không lại truy vấn, chỉ là mỉm cười gật đầu.
/151
|