Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 403 - Ngươi Là Đồ Không Đàng Hoàng

/1156




Mấy tên thị nữ. nhìn thấy vẻ mặt của Phương Vân, đều cười khanh khách lên.

Tâm cơ xảo trá, dụng tâm không tinh khiết, Thiên Ma tông đánh giá mình như vậy cũng coi như đúng trọng tâm. Phương Vân trong lòng biết, chuyện mình muốn thông qua Thiên Ma công chúa để liên hệ với Thiên Ma Tông tất nhiên vẫn không thể gạt được những nhân vật trí sâu như biển, có thể thôi diễn Thiên Cơ biến hóa này.

“Thiên Ma Tông chủ này, biết rất lõ ràng, ta lúc ban đầu là muốn lợi dụng Tạ Phiên Nhiên. Lại còn đem con gái bảo bối đẩy tới đây, rốt cuộc là có ý gì?”

Phương Vân trong lòng suy nghĩ, hắn đương nhiên sẽ không cho rằng, Thiên Ma tông chủ đem mình trở thành con rể, muôn đem con gái đẩy vào trong lòng mình.

Những nhân vật này, luận tâm cơ, lòng dạ chỉ ở trên Phương Vân, không ở dưới hắn. Phương Vân nhất thời cũng nghĩ không ra cớ gì, nhưng mà, vị Thiên Ma Tông chủ thân bí này, lặng yên đồng ý mình và Tạ Phiên Nhiên lui tới, hẳn là không hề nghi ngờ.

“Mặc kệ vị Thiên Ma Tông chủ này, muốn từ trên người của ta được cái gì. Vị tông chủ này, ngầm đồng ý ta cùng Tạ Phiên Nhiên kết giao, hẳn là không sai. Sau này, nếu là chọc tới nhân vật chọc trời khuấy nước nào, nói không chừng, còn có thể nương theo mặt mũi của vị tông chủ này, vượt qua một kiếp”.

Tu đến loại tình trạng như Phương Vân, đối mặt với người cùng thế hệ, hắn trên cơ bản đều có tự tin. Có thể toàn bộ trấn áp. Cho dù gặp một số người như Minh vương Thái tử, cũng Có thể nghĩ biện pháp đào tẩu. Nhưng mà, nếu ngẫu nhiên chọc phải nhân vật cấp khủng bố nghịch thiên nào đó, như tông chủ tông phái, ẩn thế lão quái vật gì đó, căn bản không thể ngăn cản, vậy cũng chỉ Có thể mượn nhờ da hổ của người khác mà độ kiếp.

Phương Vân trong lòng tinh tường, tông phái giới giết người đoạt bảo là chuyện thường, trên người mình ẩn dấu một món pháp khí kinh thiên Thiên địa vạn hóa chung cũng đủ để cho bất luận kẻ nào động tâm.

“Cô lá gan thật đúng là lớn. Cha cô nói, cô liền tin tưởng. Cô không sợ triều đình đại nho sao? Cô tu luyện chính là ma đạo công pháp, chỉ sợ một tiếng quát đã muốn đem cô hóa thành tro bụi. Ngươi lại còn dám đến thành Hoài An”.

Phương Vân vẻ mặt tàn khốc nói.

Thiên Ma công chúa tựa như hiểu rõ, có cha bảo vệ, cũng không sợ hắn. vè mặt dương dương đắc ý nói:

“Cha ta đã sớm cho ta một món pháp khí. Người nói, trừ khi là gặp gỡ nhân vật như Tam Công Đại Chu triều các người. Nếu không, ta cũng sẽ không có việc gì. Nho sinh triều đình các người, cũng quát không chết ta! Hắc hắc, Tam Công đều là triều đình trọng thần, sẽ không rời kinh thành mà đến đây. Ta căn bản là không cần phải sợ”.

Thiên Ma công chúa cũng thể hiện ra mặt khôn khéo của mình.

“Trách không được nàng có thể to gan như vậy, lại có thể dám đi tìm Từ lão tiên sinh. Vốn là Thiên Ma tông chủ cho nàng một món pháp khí”.

Phương Vân tùy tiện mấy câu, đã đem chi tiết của vị Thiên Ma công chúa này, tìm hiểu được rành mạch.

“Tính là sợ cô đi. Cô rốt cuộc muốn làm gì?” Phương Vân đơn giản nói.

“Hì hì, mấy thị nữ sau lưng Tạ Phiên Nhiên nhìn thấy Phương Vân bị Tạ Phiên Nhiên khiến cho không giận nổi, không khỏi che miệng mà cười.

“Còn chưa có nghĩ đến. Trong Thiên Ma tông quá nhàm chán, những người kia nhìn thấy ta là khúm núm. Dám lợi dụng Tạ Phiên Nhiên ta, ngươi vẫn là người đầu tiên. Ta còn chưa từng gặp qua, người to gan như vậy”.

Tạ Phiên Nhiên vừa nói vừa liếc nhìn Phương Vân, nói không lõ là buồn hay là vui

“Vậy thì sao, những thiên kim tông phái các cô, cũng không giống người khác, thích bị người khác lợi dụng, phải không?” Phương Vân mỉm cười nói

“Muốn chết à!! Ngươi dám lợi dụng ta thử xem...” Tạ Phiên Nhiên nhếch chân mày, thanh âm hung ác nói. Nhưng mà dung mạo của nàng, xinh đẹp tuyệt trần, thật sự không có lực sát thương, ngược lại có loại phong tình khác lạ.

“Ngươi nếu như cả ngày đối với một đám đầu gỗ, cũng sẽ tâm phiền. Ngẫu nhiên nhìn thấy một cái cây trúc chẳng phải gỗ, cũng sẽ cảm thấy dễ chịu. À... đúng rồi, quỳnh tương ở chỗ của ngươi, uống không tệ, có còn không?”

Phương Vân trong lòng lắc đầu, tông phái dùng tu luyện võ đạo là chính, về phương diện hưởng thụ còn kém một chút. Vài bình Quỳnh tuơng mà thôi, Phương Vân cũng là không phải nhỏ mọn như vậy:

“Quỳnh tương đều ở trong phủ của ta, Cô thật muốn uống tùy tiện cầm vài bình đi”.

Phương Vân thanh âm chưa dứt, lập tức nhìn thấy mấy tên thị nữ của Tạ Phiên Nhiên cúi đầu xuống, thần sắc cổ quái, trong lòng nhảy dựng, có loại cạm giác không ổn:

“Cô không phải đem Quỳnh tương của ta, toàn bộ uống cạn sạch rồi chứ?”

Tạ Phiên Nhiên vô tội gật gật đầu: “Ta mỗi lần đến. Thủ hạ ngươi, đều nói ngươi không ở đây. Sau đó để cho ta tùy tiện ngồi, muốn cái gì thì cứ việc phân phó. Ta cũng không lấy cái gì, chỉ uống của ngươi một chút Quỳnh tương, ngươi sẽ không hẹp hòi như vậy chứ? Sao vậy, loại vật này rất quý sao? Nếu không thì, ta trả tiền!”

Tạ Phiên Nhiên nói xong, tay ném đi, đem một túi Tam Hoàng tiền vứt tới, rơi ở trên bàn, phát ra thanh âm loảng xoảng.

“Cô thật đúng là khá hào phóng!” Phương Vân lắc đầu, cầm lấy túi tiền trên bàn: “Quỳnh tương của triều đình, chỉ cung cấp cho vương công quý tộc. Hơn nữa hàng năm số lượng cung ứng có hạn. chút tiền ấy của cô. một ly cũng không đủ mua”.

“Mắc như vậy! Túi tiền của ta, rượu tốt nhất trong thành Hoài An, cũng đủ mua vài hũ!” Tạ Phiên Nhiên giật mình nói.

“Loại vật này có tiền cũng không mua được, mua cũng không mua được”.

Đại Chu triều phú quý cực kỳ. rất nhiều thương nhân so với vương hầu đều giàu có hơn. Muốn cái gì sẽ có cái đó. Duy chỉ có loại Quỳnh tương này là mua không được. Cũng sẽ không có vương hầu hướng ra phía ngoài cung ứng. Bởi vì đây là một loại biểu tượng thân phận địa vị.

Vật quý hiếm, mua không được mới càng thể hiện sự trân quý. Quỳnh tương ở bên ngoài trên căn bản là ngàn vàng khó cầu.

Tứ Phương hầu phủ, tồn trữ Quỳnh tương từ lâu, trên cơ bản đã bị Tạ Phiên Nhiên một mình uống cạn sạch.

Tạ Phiên Nhiên trên mặt rốt cuộc cũng có chút xấu hổ, cúi đầu xuống nhìn mũi chân: “Thực xin lỗi! Ta không biết…”

Phương Vân cũng không tiện nói cái gì, ngẫm nghĩ rồi khoát tay áo:

“Không có việc gì. Ta cũng không phải là người nhò mọn như vậy. Qua một thòi gian ngắn, ta cùng Thập Tam hoàng tử gặp mặt một chút, để xem hắn có thể từ trong hoàng cung lấy ra chút ít Ngọc dịch hay không”.

“Ngọc dịch?”

“ừm. Đó là hoàng thất mới có thể hường dụng Thập Tam hoàng tử là hoàng thất…”

Nói đến một nửa, Phương vân cũng đã tỉnh ngộ, vội ngừng câu chuyện.

Quỳnh tương ở tại kinh thành rất được những phu nhân, quý phụ yêu thích. Tạ Phiên Nhiên tuy là còn nhỏ nhưng cũng không ngoại lệ.

Quỳnh tương, nàng đã uống đến nghiền. Hiện tại còn cho nàng Ngọc dịch... đây chẳng phải là tự vạch áo cho người xem lưng sao.

Nhìn qua đôi mắt sáng ngời của Tạ Phiên Nhiên, Phương Vân trong lòng khẽ động, đột nhiên đùa giỡn nói:

“Bất kể là Quỳnh tương hay Ngọc dịch, cũng không phải người thường có thể hưởng dụng được. Cô lại uống hết đến nghiện. Đến khi không còn để uống nữa, thì chỉ Có thể đến trong nhà vương công quý tộc, làm người nhà vương hầu thôi!”

Tạ Phiên Nhiên rốt cuộc nhịn không được mặt đỏ bừng, cúi đầu xuống, trên cổ cao cao trắng hồng, cũng lộ ra chút phấn hồng: “Ngươi, ngươi thật là đồ không đàng hoàng…”

Rốt cục nhịn không được sự xấu hổ tràn đầy trong lòng, như bay rời đi.

“Công chúa, chờ một chút”.

Mấy tên thị nữ hung hăng trừng mắt nhìn Phương Vân. vội đuổi theo.

Phương Vân giật mình, tiếp đó rõ ràng đối phưong đã hiểu sai ý. Trong lòng quát to một tiếng “Oan uổng.” Tạ Phiên Nhiên tất nhiên lúc này đây, hiểu vương hầu này là chỉ mình, tưởng tượng như vậy, thật đúng là đủ khinh bạc. Nhung mà, hắn thật không có ý tứ này!!

“Chuyện này, còn không thể giải thích, càng tô càng đen. Xem ra, tiếng không đàng hoàng là đương định rồi” Phương Vân cười khổ một tiếng.

Hít một hơi thật sâu, bình tĩnh trờ lại, Phương Vân đem Triệu Bá Ngôn gọi vào. cố kỵ Thiên lí quan ảnh thính âm thuật của Thiên Ma Tông chủ, Phương Vân lại đánh cấm chế Thiên lung địa ách.

Đóng cửa thư phòng. Phương Vân trầm giọng nói:

“Ta rời đi đã hơn một tháng . Công pháp, bí tịch, hoàng kim, châu báu, những cái này đều để cho ngươi quản lý. Những chuyện bảo ngươi làm, đã làm thế nào rồi?”

Triệu Bá Ngôn sớm có chuẩn bị, từ trong tay áo rút ra hai phần giấy tờ đưa tới:

“Đây là danh sách Thiêu Thân mới nhận, cùng với tình huống tiêu dùng trong khoảng thời gian này. Trong một tháng này, số lượng Thiêu Thân, đã mở rộng đến hon một vạn. Bộ phận thế lực, đã thẩm thấu đến Địch hoang, Di hoang cùng Mãn hoang. Nhưng mà, mỗi tháng tiêu dùng, cũng đã là một con số lớn!!”

Trong hơn một tháng đem số lượng nhân lên gấp mười, đạt tới hơn một vạn người. Đủ thấy năng lực của Triệu Bá Ngôn. Nhưng mà, một vạn người, so với Trung thổ Thần Châu, cùng bốn hoang mà nói, rải đi ra ngoài còn không đủ thiếu bao nhiêu.

“Chuyện tiền bạc, ngươi không cần lo lắng. Cái này ta sẽ giải quyết. Nhưng mà có một chuyện, ta phải nhắc nhớ trước cho ngươi. Thiêu Thân mặc dù là dùng để điều tra tin tức, nhưng cũng không chỉ có dừng ở nàỵ. Trước mắt mà nói, ta sẽ toàn lực ủng hộ ngươi. Nhưng tương lai, một mạng lưới tình báo đầy đủ, phải có được con đường tài chính của riêng mình. Điểm này, chỉ có thể dựa vào chính ngươi đi xây đựng”.

Phương Vân tuy cũng chưa từng xây dựng mạng lưới tình báo. nhưng mà có trực giác nhạy cảm. Hắn theo bản năng cảm giác được, số nhân lực tình báo ở trong tay mình này, động lực vận chuyển của nó, toàn bộ tài nguyên là ở chính mình. Cái này bản thân nó cũng đã là không bình thường. Bản thân mình cung cấp một bộ phận thì không sao, nhưng không thể là toàn bộ.

Triệu Bá Ngôn do dự một chút. Hắn am hiểu sưu tập tình báo, nhưng không rành buôn bán. Nhưng mà, kinh nghiệm kiến thức của hắn dù sao cũng rộng rãi, trầm ngâm một lát, Triệu Bá Ngôn nói:

“Đại nhân yên tâm. Ta sẽ bắt tay thu vào một số người am hiểu kinh doanh, để cho bọn ho tới kinh doanh”.

Thuật nghiệp có chuyên công, chuyện chuyên nghiệp, phải để cho người chuyên nghiệp đi làm.

“Ừm” Phương Vân gật gật đầu, Triệu Bá Ngôn có suy nghĩ này. mục đích của hắn cũng tính là đạt thành:

“Chuyện đại ca Phương Lâm của ta, ngươi tra thế nào?”

Triệu Bá Ngôn lắc đầu, thế tử ẩn giấu bản thân cực tốt. Hắn nếu như tòng quân, hôm nay một năm có thừa, địa vị tất nhiên không kém. Cho dù so ra kém đại nhân, nhưng muốn làm một tướng quân, tất nhiên cũng không có vấn đề. Mặt khác, ta hoài nghi, hắn hẳn là còn chưa có làm được vị trí Đại tướng quân.Vì quy tắc Đại Chu triều, đến vị trí Đại tướng quân, là cần trở lại Binh bộ thẩm tra. Hơn nữa trở lại lãnh nhận chức. Một khi bộ binh thẩm tra, xuất thân lai lịch hắn, tất nhiên tra được rành mạch. Phu nhân tất nhiên đã sớm biết được”.

Phương Vân nhíu nhíu mày, cũng không nói lời nào. Triệu Bá Ngôn nói không phải không có lý. Binh bộ thẩm tra cực kỳ nghiêm khắc. Đại ca nếu như mai danh ẩn tích, muốn đã lừa gạt Binh bộ thẩm tra, cũng không phải dễ dàng như vậy.

Nhưng mà, việc luôn có ngoại lệ. Phương Vân có loại cảm giác, đại ca Phương Lâm cho dù đã lừa gạt Binh bộ, cũng không phải quá kỳ quái. Đây là một loại tin cậy đối với huynh trưởng.


/1156

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status