Hoàng Tử Công Chúa Thần Tượng (Star Idol)
Chương 76: Người Đàn Bà Trở Về, Bí Mật Dần Hé Lộ (1)
/88
|
Thời gian tiếp theo là đỉnh điểm thành công của Nhóm nhạc thần tượng S.T... Những bài hát mới ra mắt tạo nên những cơn sốt, Các chuyến lưu diễn khắp cả nước diễn ra... sự nổi tiếng của S.T còn lan truyền ra thị trường tiêu dùng với các đồ dùng cá nhân được in hình hoặc chữ kí của 6 Thần tượng Teen tài năng.
......................____...............................____.............
-S.T…..S.T……S.T Áaaaaaaa!!! –Tiếng gào hét vang dội cả một quảng trường sân khấu ngoài trời rộng lớn.
Trên sân khấu, 6 con người đang biểu diễn trong sự cuồng say của âm nhạc, trong sự ủng hộ nhiệt tình của Fan.
Hôm nay nhóm nhạc S.T nhận được lời mời biểu diễn trong buổi khánh thành quảng trưởng mới của thành phố. Dười như đã quá quen với việc :Ở đâu có S.T ở đó đều nhộn nhịp và thành công!
Nhóm nhạc gồm những thành viên chỉ mới học cấp 3 nhưng vô cùng tài năng này tuy mới thành lập chưa đầy 2 tháng nhưng đã nhận được sự ủng hộ từ số lượng Fan rất khủng và đa dạng ở nhiều lứa tuổi.
-Hôm nay mấy đứa tuyệt lắm! –Vừa rời khỏi sân khấu lui về phía sau cả nhóm đã nhận được lời khen từ chú Sơn_hiện đang kiêm chức Tổng quản lý Nhóm nhạc Thần tượng S.T
Đám trai tài gái sắc cười vui vẻ cũng như là tự tặng mình một sự hài lòng cho những nổ lực của bản thân.
-À, hôm nay tới đây thôi! Thời gian còn lại của ngày hôm nay mấy đứa đều rãnh lịch nên cứ ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức đi –Nghe chú Sơn thông báo tin “vui”, ai nấy đều cảm thấy hào hứng hơn cả, vẻ mặt cũng trở nên tươi tỉnh hơn rất nhiều so với vài phút trước đây.
- Huy Vũ, Hà Vi, chú nghe tin hình như hôm nay phu nhân đáp máy bay về nước… hai đứa sẽ đi đón chứ?
-Dạ, đương nhiên rồi! –Hà Vi gật đầu, nhắc đến việc này tâm trạng cô như trở nên phấn khởi hơn…
-Thiên An, em ra sân bây với anh chứ? Cũng sắp tới giờ rồi…-Huy Vũ chợt quay sang hỏi Thiên An đang còn lo uống ngụm nước lấy sức…
Nghe Huy Vũ nói, Thiên Ánh khựng mọi hành động của mình lại, nhìn anh tròn mắt
-Sân bay sao?....
…………………………………………………………………………………
-Này mọi người, không thấy cả nhóm chúng ta đi thế này là quá lộ liễu ư? –Thiên Ánh bắt đầu ý kiến khi 6 con người đã cố tình ăn mặc bình thường, đeo kính che hết nữa gương mặt. Thế nhưng, hình như sự ăn mặc có phần bí hiểm của họ lại phản tác dụng khi thu hút nhiều ánh nhìn tò mò hơn của mọi người trong sân bay.
-Là ai rủ rê buộc chúng ta phải cùng tới đây nào? –Khôi Phong cất lời, mắt cũng không quên liếc về cặp đôi nào kia. Nếu không tại sự ra sức “năn nỉ” của họ chắc giờ này anh cũng đã đánh một giấc thẳng chân ở nhà rồi.
Thiên An và Huy Vũ cười trừ tránh cái ánh liếc ấy. Thật ra Thiên An không nghĩ rằng việc đón vị Phu nhân này là quan trọng bởi cái quan trọng hơn là sự hồi hộp trong cô lúc này.
-Huy Vũ, mẹ anh là người như thế nào vậy?
-Em đừng lo, mẹ anh không đến nổi đáng sợ đâu! Lát nữa gặp em sẽ hiểu được con người bà thôi!
Thiên An cười trừ trấn an bản thân, cô có thể không lo được sao dù gì đó cũng là mẹ của bạn trai cô cơ mà…
“ Thông báo Chuyến bay từ Sin-ga-po về Việt vừa hạ cánh an toàn….”
Cả đám dừng ngang mọi hoạt động để nghe tiếng nói đều đều rõ ràng phát ra từ loa.
Từ trong sân bay một người phụ nữ trông rất sang trọng bước ra kéo theo một chiếc valy đỏ. Từng bước đi mang theo nét kiêu sa, gương mặt đã bị che đi một nữa bởi chiếc kính mát hàng hiệu to bản, nhưng sau cái kính đó nếu tinh ý ta vẫn có thể nhận thấy nét mặt kiêu kì lạnh lùng của người phụ nữ đó.
-Mẹ!! –Hà Vi kêu lên một tiếng, chạy tới ôm người phụ nữ với nét mặt vui vẻ.
Lúc này trên mặt người phụ nữ mới xuất hiện nụ cười hiền mang theo chút yêu thương vuốt mái tóc bồng bềnh của cô con gái cưng.
Hà Vi buông mẹ ra rồi dắt bà đến trước mặt cả đám
-Mẹ, đây là nhóm S.T của bọn con…
- Bọn con chào phu nhân!- Mọi người cũng lễ phép cuối chào bà
-Ta đã có nghe qua về sự nổi tiếng của nhóm nhạc…-Bà vẫn đeo kính nhưng bên trong đó vẫn đảo mắt lướt qua gương mặt từng đứa… - Một nhóm nhạc teen nổi tiếng chưa đầy 2 tháng, đúng là một thành công rực rỡ của V-Star!! Để ra xem nào, thật nhiều người quen và… cũng có nhiều người lạ nhỉ? À mà chắc vẫn còn vài người ở đây chưa biết rõ… thôi cũng xin giới thiệu, ta tên là Tuệ Thư…
-Mẹ, đây là Thiên An! –Huy Vũ vội giới thiệu Thiên An cho người phụ nữ mà anh gọi là mẹ như không muốn bà ấy bỏ qua người con gái mà anh cho là rất quan trọng của cuộc đời mình.
- Ồ, đây có phải là cô bé mà con luôn kể luyên thuyên với mẹ qua điện thoại không? Nhìn cũng dễ thương đấy!
Thiên An cuối thấp gương mặt nhỏ nhắn, đưa mắt nhìn xuống đất. Cô chưa từng cảm thấy căng thẳng như lúc này, giọng nói và thái độ của người phụ nữ có vẻ chỉ hơn mẹ cô vài tuổi nhưng lại đầy sự kiêu kì này khiến Thiên An khó mà thoải mái cho được.
Lùi vài bước về phía sau, Thiên An nép người về phía… chị mình-Thiên Ánh đang đứng cạnh.
Hành động của Thiên An khiến Huy Vũ cảm thấy khá khó hiểu, đan xen trong đó là sự hụt hẫng khó tả, trong tâm trí anh bỗng vụt lên: Thì ra anh chưa mang lại cho Thiên An được sự an toàn, so với anh bên cạnh chị mình Thiên An còn thấy an toàn hơn.
Người phụ nữ lúc này cũng sẵn lúc đưa mắt nhìn về cô gái trẻ thanh tú mà Thiên An lùi lại đứng cạnh. Nhưng… lúc này hành động của bà đã làm cả thảy sáu người đều ngạc nhiên, bà tháo vội chiếc kính mát trên mặt xuống như để nhìn kĩ Thiên Ánh hơn. Người bà như run lên, gương mặt kiêu kì lúc này đã bắt đầu thất sắc tái biến như có điều gì trong quá khứ hiện lên khiến bà sợ hãi khó nói nổi thành lời… chỉ nghe vài tiếng ậm ự trong đáy họng
- Tuyết….Tuyết….Dươ..ng……
Thiên Ánh chớp đôi mắt saphire nhìn bà và cũng hoảng hồn khi nghe cái tên bà ta vừa thốt ra. Tuyết Dương ư??
______............_________
-Trần Thắng, con bé tên Thiên Ánh đó rốt cuộc là ai?!? –Vừa rời khỏi sân về nhà, bà Tuệ Thư đã vội bắt máy gọi điện kêu đứa em trai ruột cũng là người thân duy nhất của bà tới biệt thự.
-Chị gặp con bé đó rồi ư? –Trần Thắng vừa ngồi xuống salong vừa hớt một ngụm trà đã ngạc nhiên trước thái độ của người chị -Nhưng có chuyện gì mà chị lại trông lo lắng đến thế?
-Cậu có biết gì về lai lịch của con bé không? –Bà lập lại câu hỏi
-Ừ thì… lai lịch của nó và cả con em gái của nó có hơn đặc biệt một chút đấy! Em chỉ vô tình biết được trong một lời mời dự tiệc của tập đoàn Worries ở Nhật thôi!
-Ở Nhật sao? –Tuệ Thư lúc này như ngờ ngợ…
-Phải, chắc chị sẽ bất ngờ thôi! Hai con bé đó là hai đứa cháu gái ruột của Chủ tịch Tập đoàn Worries đấy! Là Thiên kim tiểu thư của một tập đoàn nổi tiếng Châu Á mà lại sang cái đất Việt nhỏ bé này chỉ để làm thần tượng, thật là một chuyện nực cười đúng không? –Trần Thắng vừa nói vừa nở nụ cười cợt nhả như khinh khỉnh.
-Vậy nó là con của…
-Hình như của Tuyết Linh_Nhà Thiết kế có tiếng trong giới Showbiz ở Nhật –Trần Thắng đớp lời của bà Tuệ Thư với những gì mà ông biết- Chắc chị biết người này?
-Biết rất rõ là đằng khác, đó là… em gái của… Tuyết Dương…-Gương mặt bà Tuệ Thư cứ như thất sắc mỗi lần nhắc đến cái tên đã trở thành nổi ám ảnh.
…………………………………………………………………………………………..
Thiên Ánh ngồi trong cănteen của Học viện, tâm trí cứ nghĩ bâng quơ sau những thông tin vừa nghe được từ Hà Vi.
Tuệ Thư-Một Thần tượng từng làm mưa làm gió trong giới Showbiz Việt. Bà và ba của Hà Vi, Huy Vũ li dị từ mười tám năm trước rồi khi mà cả hai anh em nhà họ Triệu vừa tròn hơn 1 tuổi, mà lí do của cuộc li dị đó vẫn luôn là một ẩn số đối với hai anh em. Tuy thế nhưng ngài chủ tịch- ba của họ vẫn luôn yêu thương và chăm sóc hai anh em từ nhỏ đến tới giờ.
-Chị Hà Vi, mẹ chị có quan hệ gì với Tuyết Dương không? –Thiên Ánh nói ra thắc mắc chính mà cô đang muốn đề cập tới
-Chuyện này chị cũng không rõ nữa, nhưng mà hình như… có, do chị từng nghe nói hai người đó từng là đối thủ cạnh tranh với nhau một thời…
-Vậy sao?- Thiên Ánh đột ngột bật dậy, khiến Hà Vi cũng xém giật mình – Chị Hà Vi…
-Hả?! Ờ… ưm…có chuyện gì vậy?
-Mẹ chị đang sống ở đâu vậy?
-À, Chắc là mẹ về biệt thự nhà cũ thôi!
-Vậy chị có thể cho em biết địa chỉ ngôi biệt thự đó ở đâu được không?
-Ờ thì… nhưng mà em muốn làm gì?
- Em muốn đến gặp mẹ chị!
......................____...............................____.............
-S.T…..S.T……S.T Áaaaaaaa!!! –Tiếng gào hét vang dội cả một quảng trường sân khấu ngoài trời rộng lớn.
Trên sân khấu, 6 con người đang biểu diễn trong sự cuồng say của âm nhạc, trong sự ủng hộ nhiệt tình của Fan.
Hôm nay nhóm nhạc S.T nhận được lời mời biểu diễn trong buổi khánh thành quảng trưởng mới của thành phố. Dười như đã quá quen với việc :Ở đâu có S.T ở đó đều nhộn nhịp và thành công!
Nhóm nhạc gồm những thành viên chỉ mới học cấp 3 nhưng vô cùng tài năng này tuy mới thành lập chưa đầy 2 tháng nhưng đã nhận được sự ủng hộ từ số lượng Fan rất khủng và đa dạng ở nhiều lứa tuổi.
-Hôm nay mấy đứa tuyệt lắm! –Vừa rời khỏi sân khấu lui về phía sau cả nhóm đã nhận được lời khen từ chú Sơn_hiện đang kiêm chức Tổng quản lý Nhóm nhạc Thần tượng S.T
Đám trai tài gái sắc cười vui vẻ cũng như là tự tặng mình một sự hài lòng cho những nổ lực của bản thân.
-À, hôm nay tới đây thôi! Thời gian còn lại của ngày hôm nay mấy đứa đều rãnh lịch nên cứ ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức đi –Nghe chú Sơn thông báo tin “vui”, ai nấy đều cảm thấy hào hứng hơn cả, vẻ mặt cũng trở nên tươi tỉnh hơn rất nhiều so với vài phút trước đây.
- Huy Vũ, Hà Vi, chú nghe tin hình như hôm nay phu nhân đáp máy bay về nước… hai đứa sẽ đi đón chứ?
-Dạ, đương nhiên rồi! –Hà Vi gật đầu, nhắc đến việc này tâm trạng cô như trở nên phấn khởi hơn…
-Thiên An, em ra sân bây với anh chứ? Cũng sắp tới giờ rồi…-Huy Vũ chợt quay sang hỏi Thiên An đang còn lo uống ngụm nước lấy sức…
Nghe Huy Vũ nói, Thiên Ánh khựng mọi hành động của mình lại, nhìn anh tròn mắt
-Sân bay sao?....
…………………………………………………………………………………
-Này mọi người, không thấy cả nhóm chúng ta đi thế này là quá lộ liễu ư? –Thiên Ánh bắt đầu ý kiến khi 6 con người đã cố tình ăn mặc bình thường, đeo kính che hết nữa gương mặt. Thế nhưng, hình như sự ăn mặc có phần bí hiểm của họ lại phản tác dụng khi thu hút nhiều ánh nhìn tò mò hơn của mọi người trong sân bay.
-Là ai rủ rê buộc chúng ta phải cùng tới đây nào? –Khôi Phong cất lời, mắt cũng không quên liếc về cặp đôi nào kia. Nếu không tại sự ra sức “năn nỉ” của họ chắc giờ này anh cũng đã đánh một giấc thẳng chân ở nhà rồi.
Thiên An và Huy Vũ cười trừ tránh cái ánh liếc ấy. Thật ra Thiên An không nghĩ rằng việc đón vị Phu nhân này là quan trọng bởi cái quan trọng hơn là sự hồi hộp trong cô lúc này.
-Huy Vũ, mẹ anh là người như thế nào vậy?
-Em đừng lo, mẹ anh không đến nổi đáng sợ đâu! Lát nữa gặp em sẽ hiểu được con người bà thôi!
Thiên An cười trừ trấn an bản thân, cô có thể không lo được sao dù gì đó cũng là mẹ của bạn trai cô cơ mà…
“ Thông báo Chuyến bay từ Sin-ga-po về Việt vừa hạ cánh an toàn….”
Cả đám dừng ngang mọi hoạt động để nghe tiếng nói đều đều rõ ràng phát ra từ loa.
Từ trong sân bay một người phụ nữ trông rất sang trọng bước ra kéo theo một chiếc valy đỏ. Từng bước đi mang theo nét kiêu sa, gương mặt đã bị che đi một nữa bởi chiếc kính mát hàng hiệu to bản, nhưng sau cái kính đó nếu tinh ý ta vẫn có thể nhận thấy nét mặt kiêu kì lạnh lùng của người phụ nữ đó.
-Mẹ!! –Hà Vi kêu lên một tiếng, chạy tới ôm người phụ nữ với nét mặt vui vẻ.
Lúc này trên mặt người phụ nữ mới xuất hiện nụ cười hiền mang theo chút yêu thương vuốt mái tóc bồng bềnh của cô con gái cưng.
Hà Vi buông mẹ ra rồi dắt bà đến trước mặt cả đám
-Mẹ, đây là nhóm S.T của bọn con…
- Bọn con chào phu nhân!- Mọi người cũng lễ phép cuối chào bà
-Ta đã có nghe qua về sự nổi tiếng của nhóm nhạc…-Bà vẫn đeo kính nhưng bên trong đó vẫn đảo mắt lướt qua gương mặt từng đứa… - Một nhóm nhạc teen nổi tiếng chưa đầy 2 tháng, đúng là một thành công rực rỡ của V-Star!! Để ra xem nào, thật nhiều người quen và… cũng có nhiều người lạ nhỉ? À mà chắc vẫn còn vài người ở đây chưa biết rõ… thôi cũng xin giới thiệu, ta tên là Tuệ Thư…
-Mẹ, đây là Thiên An! –Huy Vũ vội giới thiệu Thiên An cho người phụ nữ mà anh gọi là mẹ như không muốn bà ấy bỏ qua người con gái mà anh cho là rất quan trọng của cuộc đời mình.
- Ồ, đây có phải là cô bé mà con luôn kể luyên thuyên với mẹ qua điện thoại không? Nhìn cũng dễ thương đấy!
Thiên An cuối thấp gương mặt nhỏ nhắn, đưa mắt nhìn xuống đất. Cô chưa từng cảm thấy căng thẳng như lúc này, giọng nói và thái độ của người phụ nữ có vẻ chỉ hơn mẹ cô vài tuổi nhưng lại đầy sự kiêu kì này khiến Thiên An khó mà thoải mái cho được.
Lùi vài bước về phía sau, Thiên An nép người về phía… chị mình-Thiên Ánh đang đứng cạnh.
Hành động của Thiên An khiến Huy Vũ cảm thấy khá khó hiểu, đan xen trong đó là sự hụt hẫng khó tả, trong tâm trí anh bỗng vụt lên: Thì ra anh chưa mang lại cho Thiên An được sự an toàn, so với anh bên cạnh chị mình Thiên An còn thấy an toàn hơn.
Người phụ nữ lúc này cũng sẵn lúc đưa mắt nhìn về cô gái trẻ thanh tú mà Thiên An lùi lại đứng cạnh. Nhưng… lúc này hành động của bà đã làm cả thảy sáu người đều ngạc nhiên, bà tháo vội chiếc kính mát trên mặt xuống như để nhìn kĩ Thiên Ánh hơn. Người bà như run lên, gương mặt kiêu kì lúc này đã bắt đầu thất sắc tái biến như có điều gì trong quá khứ hiện lên khiến bà sợ hãi khó nói nổi thành lời… chỉ nghe vài tiếng ậm ự trong đáy họng
- Tuyết….Tuyết….Dươ..ng……
Thiên Ánh chớp đôi mắt saphire nhìn bà và cũng hoảng hồn khi nghe cái tên bà ta vừa thốt ra. Tuyết Dương ư??
______............_________
-Trần Thắng, con bé tên Thiên Ánh đó rốt cuộc là ai?!? –Vừa rời khỏi sân về nhà, bà Tuệ Thư đã vội bắt máy gọi điện kêu đứa em trai ruột cũng là người thân duy nhất của bà tới biệt thự.
-Chị gặp con bé đó rồi ư? –Trần Thắng vừa ngồi xuống salong vừa hớt một ngụm trà đã ngạc nhiên trước thái độ của người chị -Nhưng có chuyện gì mà chị lại trông lo lắng đến thế?
-Cậu có biết gì về lai lịch của con bé không? –Bà lập lại câu hỏi
-Ừ thì… lai lịch của nó và cả con em gái của nó có hơn đặc biệt một chút đấy! Em chỉ vô tình biết được trong một lời mời dự tiệc của tập đoàn Worries ở Nhật thôi!
-Ở Nhật sao? –Tuệ Thư lúc này như ngờ ngợ…
-Phải, chắc chị sẽ bất ngờ thôi! Hai con bé đó là hai đứa cháu gái ruột của Chủ tịch Tập đoàn Worries đấy! Là Thiên kim tiểu thư của một tập đoàn nổi tiếng Châu Á mà lại sang cái đất Việt nhỏ bé này chỉ để làm thần tượng, thật là một chuyện nực cười đúng không? –Trần Thắng vừa nói vừa nở nụ cười cợt nhả như khinh khỉnh.
-Vậy nó là con của…
-Hình như của Tuyết Linh_Nhà Thiết kế có tiếng trong giới Showbiz ở Nhật –Trần Thắng đớp lời của bà Tuệ Thư với những gì mà ông biết- Chắc chị biết người này?
-Biết rất rõ là đằng khác, đó là… em gái của… Tuyết Dương…-Gương mặt bà Tuệ Thư cứ như thất sắc mỗi lần nhắc đến cái tên đã trở thành nổi ám ảnh.
…………………………………………………………………………………………..
Thiên Ánh ngồi trong cănteen của Học viện, tâm trí cứ nghĩ bâng quơ sau những thông tin vừa nghe được từ Hà Vi.
Tuệ Thư-Một Thần tượng từng làm mưa làm gió trong giới Showbiz Việt. Bà và ba của Hà Vi, Huy Vũ li dị từ mười tám năm trước rồi khi mà cả hai anh em nhà họ Triệu vừa tròn hơn 1 tuổi, mà lí do của cuộc li dị đó vẫn luôn là một ẩn số đối với hai anh em. Tuy thế nhưng ngài chủ tịch- ba của họ vẫn luôn yêu thương và chăm sóc hai anh em từ nhỏ đến tới giờ.
-Chị Hà Vi, mẹ chị có quan hệ gì với Tuyết Dương không? –Thiên Ánh nói ra thắc mắc chính mà cô đang muốn đề cập tới
-Chuyện này chị cũng không rõ nữa, nhưng mà hình như… có, do chị từng nghe nói hai người đó từng là đối thủ cạnh tranh với nhau một thời…
-Vậy sao?- Thiên Ánh đột ngột bật dậy, khiến Hà Vi cũng xém giật mình – Chị Hà Vi…
-Hả?! Ờ… ưm…có chuyện gì vậy?
-Mẹ chị đang sống ở đâu vậy?
-À, Chắc là mẹ về biệt thự nhà cũ thôi!
-Vậy chị có thể cho em biết địa chỉ ngôi biệt thự đó ở đâu được không?
-Ờ thì… nhưng mà em muốn làm gì?
- Em muốn đến gặp mẹ chị!
/88
|