Hoàng Tử Công Chúa Thần Tượng (Star Idol)
Chương 79: Quá Muộn Hay Dừng Lại! Phiền Toái Đang Đến
/88
|
-Aaaaaaaaa!!!!!!!! Aaaaaaaaaaaaaaaa……..
Cô gái nhỏ đứng trước biển hét to như muốn trút tất cả mọi phiền muộn để sóng cuốn phăng đi…
Biển đêm mang một màu đen tối mù, thổi làn gió mát lạnh vào bờ. Nhưng trên bầu trời cao rộng kia vẫn chiếu ánh sao sáng lấp lánh xuống mặt đất.
-Chị, chị có muốn hét không? Vui lắm đó… -Cô quay lại nhìn một cô gái khác đứng sau mình.
- Không cần đâu, Tiểu An hét nhiều quá sẽ đau họng đó!
-Không sao, không sao… em thấy thích là được…
- Tâm trạng em có lẽ tốt hơn rồi nhỉ? –Thiên Ánh chợt cất tiếng nhìn vẻ mặt thích thú của Thiên An đang ngóng trông nhìn biển đêm dù trong mắt cô chỉ có một màu đen đêm tối.
Thiên An quay lại nhìn chị đôi mắt tròn vo khó hiểu…
-Là sao ạ??
-Thì chẳng phải gần đây tâm trạng em không tốt sao? Người lúc nào cũng ngẩn ra….
(Nên cả nhóm thấy mừng là khi tới biển thì Thiên An của họ đã phấn chấn trở lại)
-Vậy sao?... ưm…dạo gần đây em cũng không biết mình đang bị gì nữa. Đầu em đôi lúc cảm thấy rất rối rắm… Chị, Huy Vũ… Huy Vũ và Khánh hai người đó cứ liên tục hiện lên trong đầu em…- Chị hiểu rồi… thì ra lại là chuyện này à? Em còn nhớ lúc trên xe taxi mà chúng ta đi ngoại ô chị đã nói gì không? –Dừng một lát , Thiên Ánh đưa mắt nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Thiên An rồi lại tiếp lời…-Tiểu An! Trước tiên hãy xác định lại tình cảm của mình… Em thích ai? Huy Vũ hay Khánh ?
- Em…em… nhưng… - Thiên An vẻ phân trần, nhưng có lẽ Thiên Ánh đã đoán được ý nghĩ của cô…
-Chị biết…trong chuyện này thì chắc chắn một trong hai đều sẽ bị em làm tổn thương thôi! Nhưng… còn một phương án nữa chắc sẽ giúp em đỡ đau đầu hơn…
Thiên An chuyển từ vẻ mặt lúng túng sang tươi tỉnh hơn khi nghe có cách tốt hơn giúp cô giải quyết ổn thỏa chuyện tình rối ren của mình… cô háo hức chờ đợi ý kiến của Thiên Ánh…
-Từ bỏ cả hai!! –Câu nói thật ngắn gọn như tính cách của cô xưa nay
-Chị!
-Chớ còn cách nào khác sao? Lựa chọn đi Tiểu An: Một trong hai hoặc không ai cả!
-… … …
-Haiz… - Vẻ mặt đăm chiêu lần nữa của Thiên An lại khiến Thiên Ánh thở dài –Chị khát nước rồi, Tiểu An em muốn uống gì không?
Thiên Ánh cố chuyển sang một việc khác để không khí trở nên thoải mái hơn.
-Gì cũng được ạ!
Với thái độ trả lời đại khái, ánh mắt Thiên An đã đưa sang nhìn phía biển đêm kia, nó mang một màu đen mù mịt, mù mịt như chuyện tình đời đầy rất rối và đau đớn của cô.
Bất giác, tiếng hát cứ chợt vang, vang lên để nói thay cho cảm xúc cô đơn cùng cảnh lúc này:
<
Cô gái nhỏ đứng trước biển hét to như muốn trút tất cả mọi phiền muộn để sóng cuốn phăng đi…
Biển đêm mang một màu đen tối mù, thổi làn gió mát lạnh vào bờ. Nhưng trên bầu trời cao rộng kia vẫn chiếu ánh sao sáng lấp lánh xuống mặt đất.
-Chị, chị có muốn hét không? Vui lắm đó… -Cô quay lại nhìn một cô gái khác đứng sau mình.
- Không cần đâu, Tiểu An hét nhiều quá sẽ đau họng đó!
-Không sao, không sao… em thấy thích là được…
- Tâm trạng em có lẽ tốt hơn rồi nhỉ? –Thiên Ánh chợt cất tiếng nhìn vẻ mặt thích thú của Thiên An đang ngóng trông nhìn biển đêm dù trong mắt cô chỉ có một màu đen đêm tối.
Thiên An quay lại nhìn chị đôi mắt tròn vo khó hiểu…
-Là sao ạ??
-Thì chẳng phải gần đây tâm trạng em không tốt sao? Người lúc nào cũng ngẩn ra….
(Nên cả nhóm thấy mừng là khi tới biển thì Thiên An của họ đã phấn chấn trở lại)
-Vậy sao?... ưm…dạo gần đây em cũng không biết mình đang bị gì nữa. Đầu em đôi lúc cảm thấy rất rối rắm… Chị, Huy Vũ… Huy Vũ và Khánh hai người đó cứ liên tục hiện lên trong đầu em…- Chị hiểu rồi… thì ra lại là chuyện này à? Em còn nhớ lúc trên xe taxi mà chúng ta đi ngoại ô chị đã nói gì không? –Dừng một lát , Thiên Ánh đưa mắt nhìn vẻ mặt đăm chiêu của Thiên An rồi lại tiếp lời…-Tiểu An! Trước tiên hãy xác định lại tình cảm của mình… Em thích ai? Huy Vũ hay Khánh ?
- Em…em… nhưng… - Thiên An vẻ phân trần, nhưng có lẽ Thiên Ánh đã đoán được ý nghĩ của cô…
-Chị biết…trong chuyện này thì chắc chắn một trong hai đều sẽ bị em làm tổn thương thôi! Nhưng… còn một phương án nữa chắc sẽ giúp em đỡ đau đầu hơn…
Thiên An chuyển từ vẻ mặt lúng túng sang tươi tỉnh hơn khi nghe có cách tốt hơn giúp cô giải quyết ổn thỏa chuyện tình rối ren của mình… cô háo hức chờ đợi ý kiến của Thiên Ánh…
-Từ bỏ cả hai!! –Câu nói thật ngắn gọn như tính cách của cô xưa nay
-Chị!
-Chớ còn cách nào khác sao? Lựa chọn đi Tiểu An: Một trong hai hoặc không ai cả!
-… … …
-Haiz… - Vẻ mặt đăm chiêu lần nữa của Thiên An lại khiến Thiên Ánh thở dài –Chị khát nước rồi, Tiểu An em muốn uống gì không?
Thiên Ánh cố chuyển sang một việc khác để không khí trở nên thoải mái hơn.
-Gì cũng được ạ!
Với thái độ trả lời đại khái, ánh mắt Thiên An đã đưa sang nhìn phía biển đêm kia, nó mang một màu đen mù mịt, mù mịt như chuyện tình đời đầy rất rối và đau đớn của cô.
Bất giác, tiếng hát cứ chợt vang, vang lên để nói thay cho cảm xúc cô đơn cùng cảnh lúc này:
<
/88
|