Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
“Ta có thể thề.” Nàng nghĩ rằng tùy tiện thề một cái, sớm thoát khỏi hắn, đến lúc đó sống chết cũng không nhận là được.
“Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là tiểu hài tử? Chỉ cần tùy tiện phát thệ đơn giản như vậy?” Đối phương cười khẽ một chút, lực đạo nắm cằm nàng lại tăng thêm vài phần.
Tiểu kỹ xảo đã bị nhìn thấu, nàng trừng to mắt, lần đầu tiên phát giác hiện tại mình giống như những con thú bị nhốt trong một cái lồng trong suốt, mặc cho đối phương trêu chọc.
“Kia… Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào?” Nàng cắn cắn môi, toàn thân không tự chủ được mà run lên.
“Ta?” Đối phương cúi đầu cười lạnh vài tiếng, “Bên cạnh ta còn thiếu một nô lệ đặc biệt giống ngươi, như vậy… Ngươi làm nô lệ của ta là tốt lắm.”
“Cái gì? Ngươi… Ngươi hơi quá đáng. Ta không cần…” Nàng xoay người muốn tránh khỏi hắn, không biết là buồn bực hay khiếp sợ, hai vai khẽ run.
Nàng đang sống tốt ở thế kỷ XXI tự do, mạc danh kỳ diệu (*) xuyên qua đến quốc gia thần bí này, thế nhưng lại phải trở thành một nô lệ thấp hèn. Nói gì nàng cũng không đáp ứng yêu cầu không hợp lý này. Người này tâm trí thật đáng sợ, so với nàng tưởng tượng lại càng thâm sâu không lường hết.
(*) mạc danh kỳ diệu: không hiểu thế nào, không nói rõ được
“Đời này bổn vương… Khụ… Đời này ta chưa từng gặp qua người nào dám cãi lời ta giống như ngươi, ngươi là người đầu tiên. Ta rất ngạc nhiên, lại rất hứng thú muốn biết người dám phản kháng như ngươi làm nô lệ của ta, sẽ có chuyện gì.”
“Ngươi… Ngươi đang nói chuyện quỷ gì vậy. Chẳng lẽ chỉ vì một lý do đơn giản như vậy, ngươi lại muốn ta làm nô lệ của ngươi. Ta…”
“Ngươi đã không có cơ hội lựa chọn rồi. Trừ phi ngươi muốn nộp mình cho những kẻ đó…” Hắn nhẹ nhàng buông ra một câu hàm xúc ý tứ khác trong lời nói, thế nhưng lại chậm rãi buông nàng ra.
Nàng vui sướng không thôi, chưa kịp cất bước đào thoát, lại nghe đến một trận bước chân ầm ĩ. Nàng quay đầu nhìn hành lang trái phải của cây cột, vẻ mặt tràn đầy kích động, xem ra thị vệ vẫn là không muốn buông tha cho nàng, đã muốn truy tìm đến nơi này.
Bóng đêm càng lúc càng tối, người nọ đứng lẳng lặng trước mặt nàng, cả người lại tăng thêm vẻ âm trầm mà u ám. Nàng khẽ nheo mắt lại, cũng chỉ có thể nhìn thấy đại khái thân ảnh của đối phương, so với nàng cao hơn một cái đầu. Hắn đứng ở nơi đó, toàn thân tản mát ra hơi thở lạnh lẽo, đối với thị vệ đang tiến đến bao vây hai bên như là không thấy, đôi mắt sâu như hồ nước nhìn chằm chằm vào nàng, tựa hồ đang đợi nàng ra quyết định.
Nàng hít sâu một hơi, hai nắm đấm bên người siết chặt. Xem ra hiện giờ cũng chỉ có cách thỏa hiệp, nàng bước đến phía trước vài bước, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trong bóng đêm kia.
“Được, ta đáp ứng ngươi.”
“Nếu như vậy, lấy một tín vật làm tin.” Câu nói như châm biếm tựa hồ phát ra từ mũi của đối phương, dường như ám chỉ vừa mới rồi nàng không biết tự lượng sức mình mà phản kháng là ngu xuẩn buồn cười như thế nào.
Tiếng bước chân ùn ùn như thủy triều càng lúc càng tiến lại gần đây, nàng không khỏi cười khổ, xem ra thân phận “Thích khách” này của mình đã tạo ra ảnh hưởng thật không nhỏ, hiện tại nói không chừng là toàn bộ thị vệ của vương thất đều đang tập trung tại đây.
Rất nhiều thị vệ đã chia làm hai bên trái phải bao vây bọn họ, đảo mắt đã vây bọn họ chật như nêm cối.
Beta: LuckyAngel
“Ta có thể thề.” Nàng nghĩ rằng tùy tiện thề một cái, sớm thoát khỏi hắn, đến lúc đó sống chết cũng không nhận là được.
“Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi là tiểu hài tử? Chỉ cần tùy tiện phát thệ đơn giản như vậy?” Đối phương cười khẽ một chút, lực đạo nắm cằm nàng lại tăng thêm vài phần.
Tiểu kỹ xảo đã bị nhìn thấu, nàng trừng to mắt, lần đầu tiên phát giác hiện tại mình giống như những con thú bị nhốt trong một cái lồng trong suốt, mặc cho đối phương trêu chọc.
“Kia… Vậy ngươi muốn ta làm như thế nào?” Nàng cắn cắn môi, toàn thân không tự chủ được mà run lên.
“Ta?” Đối phương cúi đầu cười lạnh vài tiếng, “Bên cạnh ta còn thiếu một nô lệ đặc biệt giống ngươi, như vậy… Ngươi làm nô lệ của ta là tốt lắm.”
“Cái gì? Ngươi… Ngươi hơi quá đáng. Ta không cần…” Nàng xoay người muốn tránh khỏi hắn, không biết là buồn bực hay khiếp sợ, hai vai khẽ run.
Nàng đang sống tốt ở thế kỷ XXI tự do, mạc danh kỳ diệu (*) xuyên qua đến quốc gia thần bí này, thế nhưng lại phải trở thành một nô lệ thấp hèn. Nói gì nàng cũng không đáp ứng yêu cầu không hợp lý này. Người này tâm trí thật đáng sợ, so với nàng tưởng tượng lại càng thâm sâu không lường hết.
(*) mạc danh kỳ diệu: không hiểu thế nào, không nói rõ được
“Đời này bổn vương… Khụ… Đời này ta chưa từng gặp qua người nào dám cãi lời ta giống như ngươi, ngươi là người đầu tiên. Ta rất ngạc nhiên, lại rất hứng thú muốn biết người dám phản kháng như ngươi làm nô lệ của ta, sẽ có chuyện gì.”
“Ngươi… Ngươi đang nói chuyện quỷ gì vậy. Chẳng lẽ chỉ vì một lý do đơn giản như vậy, ngươi lại muốn ta làm nô lệ của ngươi. Ta…”
“Ngươi đã không có cơ hội lựa chọn rồi. Trừ phi ngươi muốn nộp mình cho những kẻ đó…” Hắn nhẹ nhàng buông ra một câu hàm xúc ý tứ khác trong lời nói, thế nhưng lại chậm rãi buông nàng ra.
Nàng vui sướng không thôi, chưa kịp cất bước đào thoát, lại nghe đến một trận bước chân ầm ĩ. Nàng quay đầu nhìn hành lang trái phải của cây cột, vẻ mặt tràn đầy kích động, xem ra thị vệ vẫn là không muốn buông tha cho nàng, đã muốn truy tìm đến nơi này.
Bóng đêm càng lúc càng tối, người nọ đứng lẳng lặng trước mặt nàng, cả người lại tăng thêm vẻ âm trầm mà u ám. Nàng khẽ nheo mắt lại, cũng chỉ có thể nhìn thấy đại khái thân ảnh của đối phương, so với nàng cao hơn một cái đầu. Hắn đứng ở nơi đó, toàn thân tản mát ra hơi thở lạnh lẽo, đối với thị vệ đang tiến đến bao vây hai bên như là không thấy, đôi mắt sâu như hồ nước nhìn chằm chằm vào nàng, tựa hồ đang đợi nàng ra quyết định.
Nàng hít sâu một hơi, hai nắm đấm bên người siết chặt. Xem ra hiện giờ cũng chỉ có cách thỏa hiệp, nàng bước đến phía trước vài bước, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trong bóng đêm kia.
“Được, ta đáp ứng ngươi.”
“Nếu như vậy, lấy một tín vật làm tin.” Câu nói như châm biếm tựa hồ phát ra từ mũi của đối phương, dường như ám chỉ vừa mới rồi nàng không biết tự lượng sức mình mà phản kháng là ngu xuẩn buồn cười như thế nào.
Tiếng bước chân ùn ùn như thủy triều càng lúc càng tiến lại gần đây, nàng không khỏi cười khổ, xem ra thân phận “Thích khách” này của mình đã tạo ra ảnh hưởng thật không nhỏ, hiện tại nói không chừng là toàn bộ thị vệ của vương thất đều đang tập trung tại đây.
Rất nhiều thị vệ đã chia làm hai bên trái phải bao vây bọn họ, đảo mắt đã vây bọn họ chật như nêm cối.
/123
|