Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
An Ny bước ra đại sảnh, mờ mịt nhìn xung quanh, nhị hoàng tử đuổi nàng ra, cũng không dặn dò nàng làm gì kế tiếp. Được rồi, dù sao hiện tại chính mình cũng không có gì để làm, đi dạo xung quanh cũng không sai, thuận tiện ngắm nhìn toàn cảnh hoàng cung của hoàng tử đế quốc Da Tháp Lạp Tư một chút.
Hoàng cung này nằm ở bên trái của vương cung, cũng chính là phía đông, đứng từ trên điện các nhìn ra xa, hoàng cung tọa lạc ven hồ, phong cảnh như họa, hồ nước trong suốt không chút gợn sóng, dòng sông nơi phía xa như là một dải lụa tơ tằm trong suốt uốn lượn. Hai bên bờ sông là mảnh rừng xanh tốt, chim bay lượn làm tan vẻ yên tĩnh của mặt hồ, tạo nên một làn sóng nhỏ.
Nếu lấy cách đánh giá của một người hiện đại mà nhìn, nơi này tuyệt đối là một thắng cảnh du lịch để nghỉ dưỡng. An Ny chuyển động cái cổ đau nhức một chút, lại nhìn đến một thân ảnh uyển chuyển đang đứng lặng bên hành lang gấp khúc của điện các, mái tóc màu nâu sẫm dài đến bên hông, cúi đầu nhìn chằm chằm vào một trong các cung điện. An Ny cẩn thận nhìn kỹ, nếu chính mình không có đoán sai, đây chính là cung điện nàng vừa trốn khỏi, tẩm cung của nhị hoàng tử.
Bọn họ thật ra là có quan hệ gì đây? Một người là hoàng tử, một người là công chúa, hai người không phải là quan hệ huynh muội hay sao? Như thế nào lại nhìn thấy tình cảm không nên có từ trong mắt của bọn họ? Người cổ đại thật sự là cổ quái. Cho dù tư tưởng của bọn hắn có lạc hậu thế nào đi nữa, nhưng là huynh muội yêu nhau, vô luận là người triều đại nào cũng đều sẽ khinh thường.
An Ny lắc đầu, vừa định xoay người rời đi, liền nghe được hai cung nữ phía sau công chúa Khải Tư Lâm đang thấp giọng khuyên nàng.
“Công chúa điện hạ, chúng ta nên hồi tẩm cung sớm một chút đi. Nếu chuyện này bị đại điện hạ biết…”
“Đúng vậy, ngài nghe lời chúng ta nói đi, về sau không cần lại đến nơi này, ngày đại hôn của ngài cùng đại điện hạ sắp tới, lỡ như…”
Nghe đến những lời này, An Ny vội xoay người, trong lời nói của hai cung nữ này rốt cuộc là có ý tứ gì? Đại hôn? Công chúa Khải Tư Lâm và đại điện hạ? Không phải bọn họ chỉ có quan hệ huynh muội hay thôi sao? Người trong hoàng thất chẳng lẽ không biết việc huynh muội thành hôn bất luận là ở cổ đại hay hiện đại đều là loạn luân hay sao?
Công chúa Khải Tư Lâm quay đầu như muốn nói gì, liền nhìn thấy một thiếu niên đang ngóng nhìn nàng từ hành lang đối diện, khuôn mặt tuấn lãng cùng thân hình tiêm gầy (*), bỗng chốc đã hấp dẫn sự chú ý của nàng, thiếu niên này giống như mình đã gặp qua nơi nào.
(*) tiêm gầy: gầy yếu, nhỏ bé
Hai cung nữ phía sau lại ra sức thúc giục, nàng đành phải thu hồi ánh mắt lại, lại lưu luyến nhìn chằm chằm vào tẩm cung kia thật lâu, đáy mắt ánh lên lệ quang, sau lại căm phẫn mà xoay người rời đi.
An Ny nhìn bóng dáng bất đắc dĩ kia, nhướng đôi mày thanh tú một cách khó hiểu, uhm…. Huynh muội yêu nhau… Công chúa Khải Tư Lâm phải gả cho ca ca của chính mình…. Ai, thật sự là không hiểu được suy nghĩ của người trong hoàng thất là như thế nào.
Đi dạo được một đoạn, gặp được bọn thị vệ, để tránh phiền phức nàng liền nói ra thân phận của mình, cuối cùng được bọn họ hướng dẫn, tìm phó quan nội thị chuyên phụ trách cuộc sống cho nhị hoàng tử Đa La Tư. An Ny cứ nghĩ chỗ ở của chính mìnhh chính là dãy phòng ở được xây bằng đá thô mà nàng đã nhìn thấy lúc đi dạo trước khi đến đây, hiện tại xem ra là sai mười phần. Dưới chỉ dẫn của Đa La Tư, An NY đi tới một điện các cũ.
Đa La Tư là một vị nam nhân trung niên có gương mặt phúng phính, lúc này vẻ mặt hắn rất nghiêm túc đứng trước điện các, khoa tay múa chân giới thiệu sơ qua cho thị vệ bên người do điện hạ lựa chọn – Cát Ân Tư.
“Cát ân tư, đây là một chỗ ở của cận vệ hoàng tử điện hạ, tất cả có hai tầng, mỗi tầng chỉ có bốn phòng. Trước mắt chỉ có hai cái phòng là có người ở, một là tùy tùng của điện hạ Lao Sâm, người còn lại là thị vệ bên cạnh điện hạ chính là Cát Tư Ân cũng chính là ngươi. Phòng rộng lại sáng sủa, đẩy cửa sổ ra có thể nhìn thấy…… Cát Ân Tư, ngươi hiện tại chọn cho chính mình một căn phòng đi.” Đa La Tư chỉ vào một loạt phòng, không chút để ý giọng nói.
An Ny lấy tay chỉ đại một phòng, là căn phòng bên phải. Đa La Tư đăng ký cho vị trí phòng Cát Ân Tư.
“Cát Ân Tư, điện hạ đối với ngươi hôm nay không có mệnh lệnh, ngươi trước hết ở trong phòng nghỉ ngơi đi. Có cần thứ gì mà trong phòng không có, sẽ có cung nữ lại đây cho ngươi sai bảo.”
Còn có cung nữ ? An Ny thè lưỡi, đãi ngộ như vậy có phải hơi thái quá hay không. Nàng ôm tâm lý là thị vệ bên ngươi, thân phận thấp hèn vào nơi này hầu hạ người ta, hiện tại lại cảm thấy chính mình như là khách du lịch.
“Đúng vậy. Ngươi có cung nữ của riêng mình. Đây là chìa khóa phòng.” Đa La Tư chậm rãi đưa tay lên, giao cho nàng một cái chìa khóa, xong liền xoay người rời khỏi.
Beta: LuckyAngel
An Ny bước ra đại sảnh, mờ mịt nhìn xung quanh, nhị hoàng tử đuổi nàng ra, cũng không dặn dò nàng làm gì kế tiếp. Được rồi, dù sao hiện tại chính mình cũng không có gì để làm, đi dạo xung quanh cũng không sai, thuận tiện ngắm nhìn toàn cảnh hoàng cung của hoàng tử đế quốc Da Tháp Lạp Tư một chút.
Hoàng cung này nằm ở bên trái của vương cung, cũng chính là phía đông, đứng từ trên điện các nhìn ra xa, hoàng cung tọa lạc ven hồ, phong cảnh như họa, hồ nước trong suốt không chút gợn sóng, dòng sông nơi phía xa như là một dải lụa tơ tằm trong suốt uốn lượn. Hai bên bờ sông là mảnh rừng xanh tốt, chim bay lượn làm tan vẻ yên tĩnh của mặt hồ, tạo nên một làn sóng nhỏ.
Nếu lấy cách đánh giá của một người hiện đại mà nhìn, nơi này tuyệt đối là một thắng cảnh du lịch để nghỉ dưỡng. An Ny chuyển động cái cổ đau nhức một chút, lại nhìn đến một thân ảnh uyển chuyển đang đứng lặng bên hành lang gấp khúc của điện các, mái tóc màu nâu sẫm dài đến bên hông, cúi đầu nhìn chằm chằm vào một trong các cung điện. An Ny cẩn thận nhìn kỹ, nếu chính mình không có đoán sai, đây chính là cung điện nàng vừa trốn khỏi, tẩm cung của nhị hoàng tử.
Bọn họ thật ra là có quan hệ gì đây? Một người là hoàng tử, một người là công chúa, hai người không phải là quan hệ huynh muội hay sao? Như thế nào lại nhìn thấy tình cảm không nên có từ trong mắt của bọn họ? Người cổ đại thật sự là cổ quái. Cho dù tư tưởng của bọn hắn có lạc hậu thế nào đi nữa, nhưng là huynh muội yêu nhau, vô luận là người triều đại nào cũng đều sẽ khinh thường.
An Ny lắc đầu, vừa định xoay người rời đi, liền nghe được hai cung nữ phía sau công chúa Khải Tư Lâm đang thấp giọng khuyên nàng.
“Công chúa điện hạ, chúng ta nên hồi tẩm cung sớm một chút đi. Nếu chuyện này bị đại điện hạ biết…”
“Đúng vậy, ngài nghe lời chúng ta nói đi, về sau không cần lại đến nơi này, ngày đại hôn của ngài cùng đại điện hạ sắp tới, lỡ như…”
Nghe đến những lời này, An Ny vội xoay người, trong lời nói của hai cung nữ này rốt cuộc là có ý tứ gì? Đại hôn? Công chúa Khải Tư Lâm và đại điện hạ? Không phải bọn họ chỉ có quan hệ huynh muội hay thôi sao? Người trong hoàng thất chẳng lẽ không biết việc huynh muội thành hôn bất luận là ở cổ đại hay hiện đại đều là loạn luân hay sao?
Công chúa Khải Tư Lâm quay đầu như muốn nói gì, liền nhìn thấy một thiếu niên đang ngóng nhìn nàng từ hành lang đối diện, khuôn mặt tuấn lãng cùng thân hình tiêm gầy (*), bỗng chốc đã hấp dẫn sự chú ý của nàng, thiếu niên này giống như mình đã gặp qua nơi nào.
(*) tiêm gầy: gầy yếu, nhỏ bé
Hai cung nữ phía sau lại ra sức thúc giục, nàng đành phải thu hồi ánh mắt lại, lại lưu luyến nhìn chằm chằm vào tẩm cung kia thật lâu, đáy mắt ánh lên lệ quang, sau lại căm phẫn mà xoay người rời đi.
An Ny nhìn bóng dáng bất đắc dĩ kia, nhướng đôi mày thanh tú một cách khó hiểu, uhm…. Huynh muội yêu nhau… Công chúa Khải Tư Lâm phải gả cho ca ca của chính mình…. Ai, thật sự là không hiểu được suy nghĩ của người trong hoàng thất là như thế nào.
Đi dạo được một đoạn, gặp được bọn thị vệ, để tránh phiền phức nàng liền nói ra thân phận của mình, cuối cùng được bọn họ hướng dẫn, tìm phó quan nội thị chuyên phụ trách cuộc sống cho nhị hoàng tử Đa La Tư. An Ny cứ nghĩ chỗ ở của chính mìnhh chính là dãy phòng ở được xây bằng đá thô mà nàng đã nhìn thấy lúc đi dạo trước khi đến đây, hiện tại xem ra là sai mười phần. Dưới chỉ dẫn của Đa La Tư, An NY đi tới một điện các cũ.
Đa La Tư là một vị nam nhân trung niên có gương mặt phúng phính, lúc này vẻ mặt hắn rất nghiêm túc đứng trước điện các, khoa tay múa chân giới thiệu sơ qua cho thị vệ bên người do điện hạ lựa chọn – Cát Ân Tư.
“Cát ân tư, đây là một chỗ ở của cận vệ hoàng tử điện hạ, tất cả có hai tầng, mỗi tầng chỉ có bốn phòng. Trước mắt chỉ có hai cái phòng là có người ở, một là tùy tùng của điện hạ Lao Sâm, người còn lại là thị vệ bên cạnh điện hạ chính là Cát Tư Ân cũng chính là ngươi. Phòng rộng lại sáng sủa, đẩy cửa sổ ra có thể nhìn thấy…… Cát Ân Tư, ngươi hiện tại chọn cho chính mình một căn phòng đi.” Đa La Tư chỉ vào một loạt phòng, không chút để ý giọng nói.
An Ny lấy tay chỉ đại một phòng, là căn phòng bên phải. Đa La Tư đăng ký cho vị trí phòng Cát Ân Tư.
“Cát Ân Tư, điện hạ đối với ngươi hôm nay không có mệnh lệnh, ngươi trước hết ở trong phòng nghỉ ngơi đi. Có cần thứ gì mà trong phòng không có, sẽ có cung nữ lại đây cho ngươi sai bảo.”
Còn có cung nữ ? An Ny thè lưỡi, đãi ngộ như vậy có phải hơi thái quá hay không. Nàng ôm tâm lý là thị vệ bên ngươi, thân phận thấp hèn vào nơi này hầu hạ người ta, hiện tại lại cảm thấy chính mình như là khách du lịch.
“Đúng vậy. Ngươi có cung nữ của riêng mình. Đây là chìa khóa phòng.” Đa La Tư chậm rãi đưa tay lên, giao cho nàng một cái chìa khóa, xong liền xoay người rời khỏi.
/123
|