Edit: dark Angel
Beta: LuckyAngel
Hắn mỉm môi, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười thắng lợi, ngón tay thon dài chỉ về phía nàng “Ngươi xác định là sẽ thành nô lệ của ta, sẽ không thay đổi chủ ý nữa?”
“Đương nhiên, bí mật của ta đã bị ngươi nắm giữ không phải sao? Cho nên, ta nói được làm được.” Trong mắt An Ny hiện lên nét kiên nghị không cần nghi ngờ, sau đó lại thoáng chần chờ một chút. “Nhưng ta có điều kiện, ngươi không thể bảo ta đi giết người, phóng hỏa hoặc là làm những việc không có nhân tính.”
“Được, ta đáp ứng ngươi. Thủ hạ của ta đều là những kẻ một lòng trung thành với ta, cho nên việc đó ngươi không nói ta cũng biết.” Hắn nhún nhún vai, nhàn nhã dựa vào thân cây, gương mặt lại trở nên lạnh lẽo. “Ta không cần biết mục đích ngươi tiếp cận với Mạc Đế Sâm Áo Cách Nhạc Duy Đặc là gì. Ta chỉ cần ngươi làm tốt một việc cho ta là được.”
Nạp La mở dây trói cho nàng, nàng nhìn cổ tay bị dây trói chặt nên đỏ ửng lên. “Ngươi muốn ta làm chuyện gì?”
Hắn dựa người vào thân cây, hơn nữa còn có đấu bồng màu đen che khuất, xung quanh hiện lên bầu không khí u ám sâu xa, gương mặt nhìn không ra biểu tình, hơi thở lạnh thấu xương cùng với giọng nói sắc bén âm trầm. “Ta muốn ngươi tìm cho ta một cuộn da trâu ở chỗ của Mạc Đế Sâm, là một bản vẽ.”
Bản vẽ? An Ny trừng mắt, giấu giếm che đi vẻ kinh ngạc trên mặt. Xem ra bản vẽ này liên quan đến chuyện gì đó rất quan trọng. Người nam tử thần bí này quả nhiên là có mục đích ở chỗ nhị hoàng tử. Chẳng lẽ hắn chính là người mà lần trước nhị hoàng tử cùng Khố Lý Áo đã nói tới?
“Ngươi nhớ kỹ. Về sau, nơi này sẽ là địa điểm gặp mặt của chúng ta. Nếu ngươi có can đảm giở thủ đoạn hay nói dối gì, ta nghĩ hẳn là ngươi đã biết hậu quả là cái gì.”
Nàng cũng không phải là người dễ bị hù dọa, từ nhỏ đã chịu huấn luyện nghiêm khắc của cha nuôi, đối mặt với những gương mặt dữ tợn muôn hình muôn vẻ, chỉ bằng cảnh cáo nho nhỏ này căn bản không là gì.
“Vâng…Vâng… Vâng… Ta biết. Ta nhất định ghi nhớ.” Một mặt nàng cố nặn ra một vẻ mặt tươi cười lấy lòng, một mặt khẽ vỗ về cổ tay bị đau.
Hắn mím môi không nói, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, ngay sau đó liền vọt vào rừng cây rậm rạp phía sau, biến mất ngay lập tức.
Thật vất vả xua tan mối nguy hiểm, nàng trở về phòng, vừa nằm xuống không lâu, đang mơ mơ màng màng ngủ, chợt nghe tiếng đập cửa như sấm. Bất thình lình xảy ra khiến nàng bừng tỉnh từ trong mộng, ngồi trên giường lắng tai nghe, thì ra là đập cửa của một phòng khác, bởi vì tiếng đập cửa quá lớn khiến nàng nghĩ lầm là đập lên cửa phòng của mình.
“Lao Sâm đại nhân, Lao Sâm đại nhân, ngài mau thức dậy. Điện hạ đang phát giận trong phòng ngủ, đập phá rất nhiều đồ đạc. Mọi người đều không có biện pháp, cho nên phải mời ngài qua xem một chuyến.”
Két một tiếng, cửa mở ra, tiếp theo nghe được giọng nói lạnh lẽo, cứng rắn của Lao Sâm. “Điện hạ có nói gì hay không…”
“Hình như trong Người có nhắc đến cái gì… Khải Tư Lâm… Hình như là tên của công chúa Khải Tư Lâm.”
“Đừng… Ngươi nhớ kỹ, những lời này coi như chưa từng nói qua, biết không?… Nếu không ta cũng không bảo đảm được mạng của ngươi.”
“Vâng… Vâng…”
Nàng không một tiếng động tựa vào cửa lắng nghe một hồi, sau đó lại nghe tiếng bước chân dồn dập đi qua cửa phòng, từ từ đi xa.
Điện hạ đang nổi giận trong phòng ngủ… Công chúa Khải Tư Lâm… Còn có, lần trước nhìn thấy bức họa trên vách tường trong phòng ngủ kia, công chúa Khải Tư Lâm đứng trước điện nhìn về thân ảnh phía xa xa của hắn ở trong tẩm cung, sau khi đem tất cả những điều có liên quan suy ngẫm thật kỹ một lần, nàng cũng đã đoán được một vài phần
Beta: LuckyAngel
Hắn mỉm môi, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười thắng lợi, ngón tay thon dài chỉ về phía nàng “Ngươi xác định là sẽ thành nô lệ của ta, sẽ không thay đổi chủ ý nữa?”
“Đương nhiên, bí mật của ta đã bị ngươi nắm giữ không phải sao? Cho nên, ta nói được làm được.” Trong mắt An Ny hiện lên nét kiên nghị không cần nghi ngờ, sau đó lại thoáng chần chờ một chút. “Nhưng ta có điều kiện, ngươi không thể bảo ta đi giết người, phóng hỏa hoặc là làm những việc không có nhân tính.”
“Được, ta đáp ứng ngươi. Thủ hạ của ta đều là những kẻ một lòng trung thành với ta, cho nên việc đó ngươi không nói ta cũng biết.” Hắn nhún nhún vai, nhàn nhã dựa vào thân cây, gương mặt lại trở nên lạnh lẽo. “Ta không cần biết mục đích ngươi tiếp cận với Mạc Đế Sâm Áo Cách Nhạc Duy Đặc là gì. Ta chỉ cần ngươi làm tốt một việc cho ta là được.”
Nạp La mở dây trói cho nàng, nàng nhìn cổ tay bị dây trói chặt nên đỏ ửng lên. “Ngươi muốn ta làm chuyện gì?”
Hắn dựa người vào thân cây, hơn nữa còn có đấu bồng màu đen che khuất, xung quanh hiện lên bầu không khí u ám sâu xa, gương mặt nhìn không ra biểu tình, hơi thở lạnh thấu xương cùng với giọng nói sắc bén âm trầm. “Ta muốn ngươi tìm cho ta một cuộn da trâu ở chỗ của Mạc Đế Sâm, là một bản vẽ.”
Bản vẽ? An Ny trừng mắt, giấu giếm che đi vẻ kinh ngạc trên mặt. Xem ra bản vẽ này liên quan đến chuyện gì đó rất quan trọng. Người nam tử thần bí này quả nhiên là có mục đích ở chỗ nhị hoàng tử. Chẳng lẽ hắn chính là người mà lần trước nhị hoàng tử cùng Khố Lý Áo đã nói tới?
“Ngươi nhớ kỹ. Về sau, nơi này sẽ là địa điểm gặp mặt của chúng ta. Nếu ngươi có can đảm giở thủ đoạn hay nói dối gì, ta nghĩ hẳn là ngươi đã biết hậu quả là cái gì.”
Nàng cũng không phải là người dễ bị hù dọa, từ nhỏ đã chịu huấn luyện nghiêm khắc của cha nuôi, đối mặt với những gương mặt dữ tợn muôn hình muôn vẻ, chỉ bằng cảnh cáo nho nhỏ này căn bản không là gì.
“Vâng…Vâng… Vâng… Ta biết. Ta nhất định ghi nhớ.” Một mặt nàng cố nặn ra một vẻ mặt tươi cười lấy lòng, một mặt khẽ vỗ về cổ tay bị đau.
Hắn mím môi không nói, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, ngay sau đó liền vọt vào rừng cây rậm rạp phía sau, biến mất ngay lập tức.
Thật vất vả xua tan mối nguy hiểm, nàng trở về phòng, vừa nằm xuống không lâu, đang mơ mơ màng màng ngủ, chợt nghe tiếng đập cửa như sấm. Bất thình lình xảy ra khiến nàng bừng tỉnh từ trong mộng, ngồi trên giường lắng tai nghe, thì ra là đập cửa của một phòng khác, bởi vì tiếng đập cửa quá lớn khiến nàng nghĩ lầm là đập lên cửa phòng của mình.
“Lao Sâm đại nhân, Lao Sâm đại nhân, ngài mau thức dậy. Điện hạ đang phát giận trong phòng ngủ, đập phá rất nhiều đồ đạc. Mọi người đều không có biện pháp, cho nên phải mời ngài qua xem một chuyến.”
Két một tiếng, cửa mở ra, tiếp theo nghe được giọng nói lạnh lẽo, cứng rắn của Lao Sâm. “Điện hạ có nói gì hay không…”
“Hình như trong Người có nhắc đến cái gì… Khải Tư Lâm… Hình như là tên của công chúa Khải Tư Lâm.”
“Đừng… Ngươi nhớ kỹ, những lời này coi như chưa từng nói qua, biết không?… Nếu không ta cũng không bảo đảm được mạng của ngươi.”
“Vâng… Vâng…”
Nàng không một tiếng động tựa vào cửa lắng nghe một hồi, sau đó lại nghe tiếng bước chân dồn dập đi qua cửa phòng, từ từ đi xa.
Điện hạ đang nổi giận trong phòng ngủ… Công chúa Khải Tư Lâm… Còn có, lần trước nhìn thấy bức họa trên vách tường trong phòng ngủ kia, công chúa Khải Tư Lâm đứng trước điện nhìn về thân ảnh phía xa xa của hắn ở trong tẩm cung, sau khi đem tất cả những điều có liên quan suy ngẫm thật kỹ một lần, nàng cũng đã đoán được một vài phần
/123
|