Edit: LuckyAngel
An Ny còn chưa hoàn toàn hoàn hồn sau nỗi khiếp sợ, thân ảnh của người trên con ngựa thứ hai làm nàng hút phải một ngụm lãnh khí. Kia, kia, kia không phải là nam tử cuồng vọng đã đùa giỡn nàng trong nước cách nay hai tháng sao? Chẳng lẽ hắn chính là hoàng tử thứ hai? Rất bất khả tư nghị !
Cùng vị hoàng tử phía trước khí thế hoàn toàn tương phản, hắn hé ra khuôn mặt tuấn mỹ tà khí, một thân áo giáp màu vàng, thân hình cường tráng, hoa lệ mà không mất uy nghiêm, một loại khí phách bao quanh không gì sánh kịp.
Lúc này nàng hoàn toàn đứng thẳng dậy, khẽ nhếch thần, hai tay gắt gao túm góc áo thô ráp, trên mặt không dấu được hoảng sợ cùng tức giận. Tên ác tặc vô sỉ thừa dịp nàng không đề phòng đem nụ hôn đầu tiên nàng gìn giữ nhiều năm trộm đi. Cả đời chỉ có một lần nụ hôn đầu tiên, nàng còn muốn ở bữa tiệc sinh nhật năm sau sẽ tặng cho Thư Á ca ca! Nghĩ đến đây, đáy lòng còn có một lửa giận thiêu đốt.
Thủ lĩnh thị vệ với vẻ mặt đề phòng phát hiện một bình dân không cúi đầu mà lại đứng thẳng bất khuất. Trong mắt hiện lên khinh thường cùng một tia âm lãnh, bàn tay to vung lên, phía sau một đám thị vệ tựa như sói lang hung ác xuống núi đi nhanh tới gần nàng.
Một nhóm người bình dân khẽ nâng đầu, ánh mắt đồng tình cùng kính sợ nhìn việc trước mắt rất nhanh sau đó lại sợ hãi cúi đầu. Không khí tiêu điều lãnh khốc, mọi người ngay cả hít thở cũng không dám.
Theo hàng ngũ chỉnh tề, khôi giáp trên người thị vệ lạnh như băng mà thị huyết phát ra hào quang, nắm vũ khí trong tay cùng khôi giáp va chạm lẫn nhau vang lên những tiếng nặng nề.
Nhìn những cảnh quy mô mà chỉ có thể thấy được trên điện ảnh nay chân thật hiện ra ở trước mắt. Cho dù nàng có trí tuệ cùng ý nghĩ mạnh mẽ nhưng chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy, nàng cũng vẫn phải đứng sửng sốt ở nơi đó. Tạp Lệ nhẹ nhàng nhích lại gần, thân thể run run giống như gió đông thổi đến.
Đã đi một khoảng cách xa tên cuồng vọng nam tử kia, phát giác không khí có vẻ khác thường, khẽ kéo dây cương, quay đầu nhíu mày lại, một đôi mắt sâu thẳm màu tím, nhìn thân ảnh đang đứng ngây ngốc thất thần, mang theo một chút hèn mọn cùng khinh thường, tầm mắt rất nhanh chuyển hướng, bất quá là một hạ đẳng bình dân không hiểu biết mà thôi.
Hắn quay đầu lại, tiếng vó ngựa lại tao nhã vang lên, cánh tay thon dài lại giơ lên , thản nhiên huy một chút.
Thủ lĩnh thị vệ ngầm hiểu, mệnh lệnh đã được phát ra, ý định bắt nàng được nhanh chóng thu lại, sau đó xoay người nhanh chóng theo sát.
Thẳng đến khi tiếng hoan hô nhỏ dần, đội ngũ khổng lồ mà hoa lệ đã đi xa từ lâu. An Ny cùng Tạp Lệ mới từ trong mộng tỉnh dậy, hai thân thể cứng ngắc rốt cuộc chống đỡ không được xụi lơ.
Y Ân bị đám người tách ra vội vàng đẩy đám đông chạy lại, sắc mặt sợ tới mức trắng bệch, thanh âm lo lắng mà bối rối.“Thế nào? Cát Ân Tư, Tạp Lệ. Các ngươi không có việc gì? Làm ta sợ muốn chết, Cát Ân Tư, ngươi không muốn sống nữa sao? Mạo phạm hoàng tử điện hạ là trọng tội, nhẹ thì cả đời bị đày làm nô lệ, nặng thì hình phạt treo cổ. Ngươi rốt cuộc là làm sao vây? Làm chuyện như vậy, ngươi chẳng lẽ thật không nghĩ tới hậu quả sao?”
An Ny thật vất vả ổn định lại cảm xúc của chính mình, nhịn không được ở run lên. Ô, đáng sợ. Nàng hôm nay cuối cùng lần đầu tiên hiểu được, địa vị tôn quý, uy nghiêm của vương triều. Rốt cuộc mọi người sống như thế nào để sinh tồn .
Trời ạ! Nơi đây tàn nhẫn bạo lực thống trị, hoàn toàn không có gì dân chủ, tự do, mọi người căn bản là chỉ có thể kéo dài hơi tàn thôi!
An Ny còn chưa hoàn toàn hoàn hồn sau nỗi khiếp sợ, thân ảnh của người trên con ngựa thứ hai làm nàng hút phải một ngụm lãnh khí. Kia, kia, kia không phải là nam tử cuồng vọng đã đùa giỡn nàng trong nước cách nay hai tháng sao? Chẳng lẽ hắn chính là hoàng tử thứ hai? Rất bất khả tư nghị !
Cùng vị hoàng tử phía trước khí thế hoàn toàn tương phản, hắn hé ra khuôn mặt tuấn mỹ tà khí, một thân áo giáp màu vàng, thân hình cường tráng, hoa lệ mà không mất uy nghiêm, một loại khí phách bao quanh không gì sánh kịp.
Lúc này nàng hoàn toàn đứng thẳng dậy, khẽ nhếch thần, hai tay gắt gao túm góc áo thô ráp, trên mặt không dấu được hoảng sợ cùng tức giận. Tên ác tặc vô sỉ thừa dịp nàng không đề phòng đem nụ hôn đầu tiên nàng gìn giữ nhiều năm trộm đi. Cả đời chỉ có một lần nụ hôn đầu tiên, nàng còn muốn ở bữa tiệc sinh nhật năm sau sẽ tặng cho Thư Á ca ca! Nghĩ đến đây, đáy lòng còn có một lửa giận thiêu đốt.
Thủ lĩnh thị vệ với vẻ mặt đề phòng phát hiện một bình dân không cúi đầu mà lại đứng thẳng bất khuất. Trong mắt hiện lên khinh thường cùng một tia âm lãnh, bàn tay to vung lên, phía sau một đám thị vệ tựa như sói lang hung ác xuống núi đi nhanh tới gần nàng.
Một nhóm người bình dân khẽ nâng đầu, ánh mắt đồng tình cùng kính sợ nhìn việc trước mắt rất nhanh sau đó lại sợ hãi cúi đầu. Không khí tiêu điều lãnh khốc, mọi người ngay cả hít thở cũng không dám.
Theo hàng ngũ chỉnh tề, khôi giáp trên người thị vệ lạnh như băng mà thị huyết phát ra hào quang, nắm vũ khí trong tay cùng khôi giáp va chạm lẫn nhau vang lên những tiếng nặng nề.
Nhìn những cảnh quy mô mà chỉ có thể thấy được trên điện ảnh nay chân thật hiện ra ở trước mắt. Cho dù nàng có trí tuệ cùng ý nghĩ mạnh mẽ nhưng chưa bao giờ gặp qua chuyện như vậy, nàng cũng vẫn phải đứng sửng sốt ở nơi đó. Tạp Lệ nhẹ nhàng nhích lại gần, thân thể run run giống như gió đông thổi đến.
Đã đi một khoảng cách xa tên cuồng vọng nam tử kia, phát giác không khí có vẻ khác thường, khẽ kéo dây cương, quay đầu nhíu mày lại, một đôi mắt sâu thẳm màu tím, nhìn thân ảnh đang đứng ngây ngốc thất thần, mang theo một chút hèn mọn cùng khinh thường, tầm mắt rất nhanh chuyển hướng, bất quá là một hạ đẳng bình dân không hiểu biết mà thôi.
Hắn quay đầu lại, tiếng vó ngựa lại tao nhã vang lên, cánh tay thon dài lại giơ lên , thản nhiên huy một chút.
Thủ lĩnh thị vệ ngầm hiểu, mệnh lệnh đã được phát ra, ý định bắt nàng được nhanh chóng thu lại, sau đó xoay người nhanh chóng theo sát.
Thẳng đến khi tiếng hoan hô nhỏ dần, đội ngũ khổng lồ mà hoa lệ đã đi xa từ lâu. An Ny cùng Tạp Lệ mới từ trong mộng tỉnh dậy, hai thân thể cứng ngắc rốt cuộc chống đỡ không được xụi lơ.
Y Ân bị đám người tách ra vội vàng đẩy đám đông chạy lại, sắc mặt sợ tới mức trắng bệch, thanh âm lo lắng mà bối rối.“Thế nào? Cát Ân Tư, Tạp Lệ. Các ngươi không có việc gì? Làm ta sợ muốn chết, Cát Ân Tư, ngươi không muốn sống nữa sao? Mạo phạm hoàng tử điện hạ là trọng tội, nhẹ thì cả đời bị đày làm nô lệ, nặng thì hình phạt treo cổ. Ngươi rốt cuộc là làm sao vây? Làm chuyện như vậy, ngươi chẳng lẽ thật không nghĩ tới hậu quả sao?”
An Ny thật vất vả ổn định lại cảm xúc của chính mình, nhịn không được ở run lên. Ô, đáng sợ. Nàng hôm nay cuối cùng lần đầu tiên hiểu được, địa vị tôn quý, uy nghiêm của vương triều. Rốt cuộc mọi người sống như thế nào để sinh tồn .
Trời ạ! Nơi đây tàn nhẫn bạo lực thống trị, hoàn toàn không có gì dân chủ, tự do, mọi người căn bản là chỉ có thể kéo dài hơi tàn thôi!
/123
|