Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1268: Đi lại đây. (1)

/1593


Lãnh diễm nữ tử tựa hồ đã không có ý niệm muốn cho bọn hắn hướng Sư Ánh Tuyết nhận chủ, vậy bọn họ còn đánh?

- Chúng ta có phải là từng gặp qua hay không?

Lâm Lạc nhìn chằm chằm vào nữ tử lãnh diễm, càng xem càng cảm giác đối phương giống như đã từng quen biết, lại như thế nào cũng nhớ không đến đã gặp nhau ở nơi nào. Thương thế của hắn đã ở dưới tác dụng của đan dược gần như khỏi hẳn rồi.

Lãnh diễm nữ tử dùng biểu lộ chán ghét quét mắt nhìn hắn một cái, liền thu hồi ánh mắt coi như không thấy, nàng có tư cách như vậy.

- Các ngươi có thể đi rồi!

Nàng hướng những Thần Vương kia nói ra.

Chiêu liền tới, đuổi liền đi!

Chúng Thần Vương đều là trong nội tâm nổi giận, thế nhưng mà ngại đối phương biểu hiện ra ngoài thực lực đáng sợ, nguyên một đám bực mình chẳng dám nói ra. Nơi này là Minh Ngục chiến trường, cũng không phải Thần Quốc của bọn hắn, ở chỗ này khai chiến cũng không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất của bọn hắn.

Có thể đạt tới Thần Vương cảnh lại có cái nào là tâm chí bạc nhược yếu kém, mỗi một cái đều là ở trong lòng thề ngày khác tất báo thù này, nhao nhao xé mở không gian rời đi. Bọn hắn muốn cho nơi đây giết chóc lại kịch liệt một chút, để cho bọn hắn đạt được càng nhiều "Tài nguyên" hơn nữa.

Đã qua một hồi, mới thấy Sư Ánh Tuyết nước mắt lưng tròng mà ra Dưỡng Tâm hũ, Lâm Lạc đem cấm chế mở ra, bọn người Phong Sở Liên, Nghiêm Thanh cũng nhao nhao xuất hiện, tiễn đưa cho tiểu nha đầu.

- Tỷ tỷ đại nhân, Thanh a di, cô nàng xinh đẹp, các ngươi nhất định không thể quên Nữu Nữu!

Tiểu nha đầu một bả nước mũi một bả nước mắt, khóc đến cực kỳ thương tâm.

Lâm Lạc thu hồi ánh mắt chuyên chú trên người nữ nhân lãnh diễm, hắn thật sự nhớ không nổi đã gặp Cửu Tinh Thần Vương như vậy ở nơi nào. Hắn cười nhìn về phía Sư Ánh Tuyết nói:

- Cũng không phải sinh ly tử biệt, lại khóc muốn biến dạng rồi!

Sư Ánh Tuyết mặt mũi tràn đầy nước mắt nước mũi nhắm trên quần áo của Lâm Lạc mà bôi:

- Đại phôi đản không có lương tâm!

Kỳ thật Lâm Lạc cũng có chút không bỏ, dù sao tiểu nha đầu cũng theo chân bọn họ một thời gian lâu như vậy, hơn nữa mới vừa rồi còn là tiểu nha đầu cứu được một mạng, hắn cũng không phải người không biết cảm ơn.

Nhưng tiểu nha đầu trộm chạy đến bị bắt trở về cũng là sự tình bình thường, đây là gia sự của người ta, Lâm Lạc cũng không có cách nào.

Tuy Sư Ánh Tuyết một mực kéo dài thời gian, nhưng cuối cùng không thể vãn hồi vận mệnh phải ly khai, gần nửa ngày sau, bị nữ tử lãnh diễm ôm cổ, thân hình lóe lên lập tức biến mất vô tung.

- Ai, cũng không chừa chút lễ vật chia tay!

Đường Điềm không có tim không có phổi nói.

Lâm Lạc không khỏi mà mồ hôi lạnh chảy ròng, đưa đi một đại ôn thần lại có cái gì dùng, đừng quên còn có một đây này!

Ánh mắt của hắn quét qua, nhưng Lỗ Tam Nguyên đã sớm không thấy bóng dáng, đại khái là ở thời điểm chút ít Thần Vương kia rời đi đồng dạng thừa cơ chạy trốn.

Được rồi, loại tôm tép nhãi nhép này đã không có Thiên Thần Khí cũng trở mình không ra cái gì. Lần sau nhìn thấy lại tiện tay tiêu diệt là tốt rồi! Chỉ là Lỗ Tam Nguyên chứng kiến hắn hóa thân lỗ đen, nếu đem tin tức này truyền bá ra ngoài, hắn cũng sẽ gặp phải phiền toái rất lớn.

Nhưng Minh Ngục chiến trường to lớn như thế, hắn lại có thể đi đâu tìm Lỗ Tam Nguyên, chỉ có thể tùy duyên mà thôi.

- Tốt rồi, chúng ta chúc mừng một chút đi!

Lâm Lạc nghĩ lại, đột nhiên cười lên ha hả.

- Rốt cục đưa một cái phiền toái nhỏ đi, đại hỉ đại hỉ, hôm nay sẽ uống không say không nghỉ!

- Tiểu Tuyết nói không sai, ngươi quả nhiên là đại phôi đản không có lương tâm!

Chúng nữ đều hướng Lâm Lạc chỉ trích nói.

Không giống với Lâm Lạc một mực có oán niệm ăn nữ vương đại nhân, chúng nữ là đối với tiểu nha đầu đáng yêu đến không biên giới tràn đầy yêu thích.

- Đáng tiếc, còn có một gia hỏa nghịch ngợm gây sự không biết lúc nào mới sẽ rời đi!

Lâm Lạc nhìn chằm chằm vào Đường Điềm, ý chỉ tự nhiên là rõ ràng quá rồi.

- Ân. Đại phôi đản ngươi nhìn chằm chằm vào người ta làm cái gì, ta là sẽ thẹn thùng đấy!

Đường Điềm hai tay bưng lấy mặt.

Lâm Lạc thở dài, kỳ thật không cân nhắc năng lực xuất quỷ nhập thần của Sư Ánh Tuyết, luận trình độ đau đầu của tiểu nha đầu là hoàn toàn không thể cùng Đường Điềm so sánh.

- Ta nói tiểu ma nữ, ngươi lúc nào tìm người gả đi a, đừng cứ mãi ở chỗ này của ta hết ăn lại uống!

- Quỷ hẹp hòi!

Đường Điềm vội vàng chạy đến bên cạnh Nghiêm Thanh.

- Thanh a di, hắn lại muốn đuổi nhân gia!

Nghiêm Thanh lôi kéo bàn tay nhỏ bé của nàng ôn nhu an ủi, thuận tiện cho Lâm Lạc một cái trừng mắt, để cho Lâm Lạc chỉ có thể hết thảy nuốt vào trong bụng.

Tại đây vừa mới phủ xuống nhiều Thần Vương như vậy, Lâm Lạc sợ sẽ đưa tới càng nhiều cường giả nữa, vội vàng mang theo Dưỡng Tâm hũ rời đi, một đường đi ra vạn dặm, lúc này mới chậm bước chân lại.

Kỳ thật hắn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi tiểu nha đầu, ví dụ như Tử Đỉnh vì cái gì sẽ cường đại đến có thể chôn vùi pháp tắc công kích của Minh Hà Vương. Tiểu nha đầu đã từng nói qua Loạn Không Tiễn của mẫu thân nàng có được chấn động đồng dạng như Tử Đỉnh, Lâm Lạc tin tưởng tuyệt không phải là tiểu nha đầu nói ngoa.

Chủ Thần Khí, có phải còn có cấp bậc chi phân hay không? Nếu không, vì cái gì Tử Đỉnh có thể có uy năng cường đại như vậy? Tiểu nha đầu khẳng định biết rõ Loạn Không Tiễn thuộc tính như thế nào, có thể lấy ra tham khảo thoáng một phát.

Đáng tiếc, còn chưa hỏi đã xảy ra sự tình Viêm Long Kiếm đột kích, làm cho tiểu nha đầu rời đi, để cho hắn chỉ có thể đem cái nghi vấn này vùi ở trong lòng rồi.

Hiện tại mục tiêu của Lâm Lạc là tàn phiến Tử Đỉnh ẩn sâu phía dưới mảnh thổ địa này!

Nhưng Minh Hà Vương cũng chỉ là bị động nhận được cổ lực lượng kia truyền thừa, cũng không biết chỗ cụ thể. Mà mảnh thổ địa này to lớn tuy không thể cùng cả Thần giới so sánh, lại cũng sẽ không nhỏ hơn tùy ý một Thần Quốc, muốn ở chỗ này tìm được một mảnh vỡ, cùng mò kim đáy biển lại có cái gì khác nhau?

Lâm Lạc y nguyên có nắm chắc, là Tử Đỉnh cùng tàn phiến tồn tại cộng minh, chỉ cần tiếp cận đến phạm vi nhất định, tất nhiên có thể dẫn động mảnh vỡ, khiến cho nó tự động cùng Tử Đỉnh hoàn thành dung hợp.

Bởi vậy, việc hắn cần phải làm là đem trọn Minh Ngục chiến trường quét một vòng.

Cái này nghe đơn giản, nhưng thật muốn làm được lại không phải sự tình một sớm một chiều, vòng quanh Thần Quốc một vòng, khả năng chỉ cần vài năm, nhưng muốn ở mỗi một khu vực dọn dẹp sạch sẽ, thời gian này khả năng cần mấy ngàn năm, thậm chí trên vạn năm!

Cũng may Thần linh thọ nguyên vô hạn, đây tuyệt đối là hao tổn được tốt. Nhưng mấu chốt là Minh Ngục chiến trường cũng không phải hậu hoa viên của Lâm Lạc, có thể mặc hắn hoành hành?

Nơi này là chiến trường giết chóc, Thần linh nước khác sẽ cho phép Lâm Lạc tiến vào nơi trú quân phòng ngự của bọn hắn sao?

/1593

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status