*Sáng hôm sau, tại một nơi bí ẩn*
-Thưa Boss, nếu cứ như vậy, ko khéo, họ sẽ lên kế hoạch khác thì sao?
-Ý ngươi là bọn chó săn?
-Đúng vậy!
-Vậy thì sao? Chúng dám động đến ta thì có gan lớn rồi đó! Hừ, gọi Key đi, nói là có nhiệm vụ mới!
-Vâng!
Một lúc sau, Boss ngồi ghế xoay lưng lại đằng sau, mặt đeo mặt nạ, đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ.....Trong tổ chức, ko ai được biết mặt Boss, ngoại trừ Fial và 1 người khác nữa, bí danh Rane, No.4
-Boss cho gọi t?(Key vừa đến, quay sang hỏi Fial)
-Ngươi! Đến rồi sao?(Boss)
-Vâng, thưa Boss(Key cung kính cúi chào)
-Hừm, hãy theo dõi cô gái này cho ta!(Boss ném ảnh của cô gái nào đó xuống sàn)
-Cô ta....có gì đặc biệt sao?(Key hỏi)
-Cứ làm đi, ko ý kiến!
-Vâng, thưa Boss!
*11h30 trưa*
Hoàng chạy đến vỗ vai Duyên:
-Duyên, đi ăn trưa với t được ko?
-Ăn trưa? Ok!
-Thật chứ!? Vậy đi thôi!
*5p sau*
Duyên và Hoàng đang có mặt tại canteen của trường để ăn trưa.
“Huh?”-Duyên giật mình nhìn ra xung quanh....”Thịch, thịch, thịch”-tim cô đập nhanh và rõ hơn bao giờ hết.
Hoàng thấy vậy liền quay sang hỏi han:
-Sao vậy?
-Hả? À...ko có gì! T cảm thấy hơi bất an chút!
-Bất an?
-Ko có gì đâu, cậu lấy phần cơm giùm t nhé!
Hoàng đi lấy phần cơm khoảng 10p rồi quay lại....đã ko thấy Duyên đâu nữa, chỉ thấy có mảnh giấy nhỏ trên bàn “ Tôi có việc gấp, xin lỗi, hẹn cậu khi khác”
Trời ơi, đây là lần thứ 2 cô bỏ anh mà đi mất hút rồi đó.....Hoàng chỉ biết hờ hững nhìn 2 phần cơm trên tay mà cười nhạt...
Về phía Duyên, cô chạy nhanh ra khỏi canteen và ra phía ngoài cổng trường, cô chạy hoài cho tới khi cảm thấy nhịp tim đã ổn định phần nào...
Đang đi sâu vào một con hẻm nhỏ, cô cứ lùi dần cho tới khi chạm vào một bóng lưng ai đó, cô giật mình quay lại, người đó cũng quay ra:
-A....(Cô hét)
-Suỵt!(Quang)
-A....Anh làm gì ở đây?
-Anh đang theo dõi 1 kẻ đáng nghi đang lởn vởn phía sau trường e ý mà!
-Lởn vởn quanh trường?
-Ừ, hình như a bị mất dấu rồi.....
Một lúc sau, qua một bờ tường, Duyên ngó bên trái, Quang ngó bên phải, chẳng có động tĩnh gì, Duyên quay ra, định nói gì đó với Quang thì cổ họng nghẹn lại “Thịch, thịch, thịch”-lại thế rồi, nó lại đập rất mạnh....Cô phải làm sao đây?
“Xẹt”-tiếng súng điện dí sau gáy cô...... Đăng bởi: admin
-Thưa Boss, nếu cứ như vậy, ko khéo, họ sẽ lên kế hoạch khác thì sao?
-Ý ngươi là bọn chó săn?
-Đúng vậy!
-Vậy thì sao? Chúng dám động đến ta thì có gan lớn rồi đó! Hừ, gọi Key đi, nói là có nhiệm vụ mới!
-Vâng!
Một lúc sau, Boss ngồi ghế xoay lưng lại đằng sau, mặt đeo mặt nạ, đang ngồi trầm ngâm suy nghĩ.....Trong tổ chức, ko ai được biết mặt Boss, ngoại trừ Fial và 1 người khác nữa, bí danh Rane, No.4
-Boss cho gọi t?(Key vừa đến, quay sang hỏi Fial)
-Ngươi! Đến rồi sao?(Boss)
-Vâng, thưa Boss(Key cung kính cúi chào)
-Hừm, hãy theo dõi cô gái này cho ta!(Boss ném ảnh của cô gái nào đó xuống sàn)
-Cô ta....có gì đặc biệt sao?(Key hỏi)
-Cứ làm đi, ko ý kiến!
-Vâng, thưa Boss!
*11h30 trưa*
Hoàng chạy đến vỗ vai Duyên:
-Duyên, đi ăn trưa với t được ko?
-Ăn trưa? Ok!
-Thật chứ!? Vậy đi thôi!
*5p sau*
Duyên và Hoàng đang có mặt tại canteen của trường để ăn trưa.
“Huh?”-Duyên giật mình nhìn ra xung quanh....”Thịch, thịch, thịch”-tim cô đập nhanh và rõ hơn bao giờ hết.
Hoàng thấy vậy liền quay sang hỏi han:
-Sao vậy?
-Hả? À...ko có gì! T cảm thấy hơi bất an chút!
-Bất an?
-Ko có gì đâu, cậu lấy phần cơm giùm t nhé!
Hoàng đi lấy phần cơm khoảng 10p rồi quay lại....đã ko thấy Duyên đâu nữa, chỉ thấy có mảnh giấy nhỏ trên bàn “ Tôi có việc gấp, xin lỗi, hẹn cậu khi khác”
Trời ơi, đây là lần thứ 2 cô bỏ anh mà đi mất hút rồi đó.....Hoàng chỉ biết hờ hững nhìn 2 phần cơm trên tay mà cười nhạt...
Về phía Duyên, cô chạy nhanh ra khỏi canteen và ra phía ngoài cổng trường, cô chạy hoài cho tới khi cảm thấy nhịp tim đã ổn định phần nào...
Đang đi sâu vào một con hẻm nhỏ, cô cứ lùi dần cho tới khi chạm vào một bóng lưng ai đó, cô giật mình quay lại, người đó cũng quay ra:
-A....(Cô hét)
-Suỵt!(Quang)
-A....Anh làm gì ở đây?
-Anh đang theo dõi 1 kẻ đáng nghi đang lởn vởn phía sau trường e ý mà!
-Lởn vởn quanh trường?
-Ừ, hình như a bị mất dấu rồi.....
Một lúc sau, qua một bờ tường, Duyên ngó bên trái, Quang ngó bên phải, chẳng có động tĩnh gì, Duyên quay ra, định nói gì đó với Quang thì cổ họng nghẹn lại “Thịch, thịch, thịch”-lại thế rồi, nó lại đập rất mạnh....Cô phải làm sao đây?
“Xẹt”-tiếng súng điện dí sau gáy cô...... Đăng bởi: admin
/52
|