Buổi xem mặt diễn ra trong không khí vui vẻ, khác hẳn suy nghĩ của bọn nó. Cứ nghĩ ba mẹ bọn hắn chắc hẳn sẽ phải khá khắt khe trong việc chọn con dâu tương lai, ai ngờ đâu họ đối bọn nó vô cùng hài lòng. Cũng phải thôi, con dâu vừa xinh đẹp vừa tài giỏi thì có ba mẹ nào không thích chứ! Trên đường về, bọn hắn cứ cười khúc khích như mấy tên dở hơi, cũng may lúc đó bọn nó đứa nào cũng ngủ hết, chứ không sẽ ném ngay cho bọn hắn ánh mắt khinh thường.
Sáng hôm sau...
Bọn nó mở cửa bước vào lớp, lại bắt gặp ngay cảnh hắn và Kathryn đang nói chuyện rất vui vẻ. Nastia bực mình muốn đi lên tách hai người kia ra, nhưng nó đã ngăn lại. Vừa rồi lúc Kathryn thoáng dời tầm mắt sang nó, trong mắt cô ta hiện lên chút oán hận, nhưng rất nhanh biến mất. Hận sao? Trong thâm tâm nó thầm cười lạnh. Cô ta lấy tư cách gì mà hận nó đây? Hắn thấy nó đến liền lon ton chạy đến, ôm lấy eo nó, nũng nịu gọi:" Vợ đến rồi ~~" Mia vờ xoa xoa cánh tay, trề môi nói:" Eo ơi, Kai này, cậu có cần phải sến đến mức đó không? Tớ nổi hết da gà da vịt lên rồi nè!" Hắn quay ngắt lại trừng mắt nhìn cô. Thấy hắn trừng mắt nhìn Mia, Ken liền kéo cô ra sau lưng, trừng lại hắn nói:" Cấm cậu trừng mắt nhìn vợ tớ!"
" Mấy người tính vào lớp hay đứng đây đóng phim tình cảm?"
Cả bọn quay lại thì thấy ngay hai gương mặt đầy sát khí của Dania và Nicko ở ngay đằng sau. Thế là cả bọn vội vàng kéo nhau vào lớp. Để hai kẻ kia nổi giận, cả bọn sẽ thảm lắm! Nó vừa ngồi vào chỗ thì Kathryn chạy đến nói:" Sophia, vừa nãy tớ chỉ là hỏi Kai một số bài thôi, không như cậu nghĩ đâu, cậu đừng giận anh ấy. Nếu cậu không muốn tớ đến gần Kai, cậu cứ nói ra, tớ sẽ làm theo!" Nastia đang chơi game, nghe vậy thì bật cười nói:" Kathryn này, kịch bản này cô phải mất bao lâu để viết và học thuộc vậy?" Kathryn tái mặt, khẽ cắn môi, bộ dạng này thật rất giống như vừa bị người khác bắt nạt. Hắn thấy vậy thì nhìn nó nói:" Sophia, Kathryn nói thật đó, cô ấy chỉ hỏi anh một số bài tập thôi!" Nó quay sang nhìn hắn, đột nhiên bật cười nói:" Từ nãy tới giờ anh có thấy em mở miệng nói câu nào chưa? Hay toàn do mấy người tự biên tự diễn?" Hắn cứng họng, Kathryn cũng không thốt ra được câu nào. Minh Thư ngồi bàn trên đột nhiên quay xuống, nháy mắt nhìn nó, cười hỏi:" Ê, Sophia, hôm qua đi xem mắt thế nào? Vui không?" Nó liếc liếc Kathryn mấy cái, mỉm cười đáp:" Rất tuyệt!" Kathryn nghe tới hai chữ "xem mắt", gương mặt có chút tái nhợt, vội vàng quay về chỗ ngồi của mình. Nó nhìn theo dáng vẻ chật vật, khổ sở của cô ta, khóe miệng cong lên nụ cười nhạt.
Giờ nghỉ trưa...
Nó ngồi dưới tàng cây sau học viện, mắt lim dim, miệng còn ngậm một cọng cỏ non, khẽ ngâm nga một bài hát. Từng cơn gió mát nhẹ nhàng thổi bay mái tóc của nó, thật thoải mái!
" Sao cậu không ăn trưa?"
Nó quay lại, thấy Nastia đang đi tới, trên tay cô còn cầm theo một bọc đồ ăn. Nó mỉm cười, nói:" Chờ có người phục vụ nha!" Nastia ngồi xuống bên cạnh, dúi bọc đồ ăn vào tay nó, nó mở ra, thấy có bánh và nước ngọt. Hai đứa ngồi ăn ngon lành, Nastia ngẩng đầu lên hỏi:" Cậu tìm ra nơi tuyệt vời này lúc nào thế?" Nó đáp:" Lúc mới vào đây học!" Ăn xong, Nastia duỗi người nằm xuống mặt cỏ, lim dim mắt, nói:" Đây đúng là nơi lí tưởng cho việc ngủ!" Nó bật cười:" Cậu đó, suốt ngày chỉ biết ngủ!" Nastia xoay người, nhìn nó nói:" Còn không bằng ai đó đâu! Đứa nào hồi trước nói là muốn làm sâu để được ngủ ấy nhỉ?" Nó vờ như không biết, nhún vai nói:" Ai vậy ta, tớ không biết đấy!" Đột nhiên, Nastia thở dài, nói:" Ai nha, xem ra rắc rối lại kéo đến rồi!" Cô vừa dứt lời, một con dao đã cắm thẳng vào thân cây bên cạnh. Nó rút con dao ra khỏi cây, xoa xoa vết cắt hằn vào thân cây, nói:" Thật ác nha, làm bạn cây của tớ bị thương rồi!" Nastia đọc xong mảnh giấy đính trên con dao, bóp trán nói:" Tớ nói rồi mà, khi không có bạn trai làm gì, để mà kéo theo cả một đống rắc rối!" Nó cười:" Biết sao được bây giờ, đâm lao thì phải theo lao thôi!" Nastia huơ huơ mảnh giấy, nói:" Có người khiêu chiến với hai đứa mình, bọn họ hẹ chúng ta 5 giờ chiều nay ở bãi đất trống cạnh khu nghĩa địa!" Nó thở dài:" Sao lúc nào rắc rối cũng đến tìm hai đứa mình vậy, Mia và Dania cũng có bạn trai cơ mà!" Nastia nhún vai:" Chịu! Đâm lao thì phải theo lao thôi!" Ngay lập tức, cô nhận được cái nhìn đầy sát khí từ nó
Sáng hôm sau...
Bọn nó mở cửa bước vào lớp, lại bắt gặp ngay cảnh hắn và Kathryn đang nói chuyện rất vui vẻ. Nastia bực mình muốn đi lên tách hai người kia ra, nhưng nó đã ngăn lại. Vừa rồi lúc Kathryn thoáng dời tầm mắt sang nó, trong mắt cô ta hiện lên chút oán hận, nhưng rất nhanh biến mất. Hận sao? Trong thâm tâm nó thầm cười lạnh. Cô ta lấy tư cách gì mà hận nó đây? Hắn thấy nó đến liền lon ton chạy đến, ôm lấy eo nó, nũng nịu gọi:" Vợ đến rồi ~~" Mia vờ xoa xoa cánh tay, trề môi nói:" Eo ơi, Kai này, cậu có cần phải sến đến mức đó không? Tớ nổi hết da gà da vịt lên rồi nè!" Hắn quay ngắt lại trừng mắt nhìn cô. Thấy hắn trừng mắt nhìn Mia, Ken liền kéo cô ra sau lưng, trừng lại hắn nói:" Cấm cậu trừng mắt nhìn vợ tớ!"
" Mấy người tính vào lớp hay đứng đây đóng phim tình cảm?"
Cả bọn quay lại thì thấy ngay hai gương mặt đầy sát khí của Dania và Nicko ở ngay đằng sau. Thế là cả bọn vội vàng kéo nhau vào lớp. Để hai kẻ kia nổi giận, cả bọn sẽ thảm lắm! Nó vừa ngồi vào chỗ thì Kathryn chạy đến nói:" Sophia, vừa nãy tớ chỉ là hỏi Kai một số bài thôi, không như cậu nghĩ đâu, cậu đừng giận anh ấy. Nếu cậu không muốn tớ đến gần Kai, cậu cứ nói ra, tớ sẽ làm theo!" Nastia đang chơi game, nghe vậy thì bật cười nói:" Kathryn này, kịch bản này cô phải mất bao lâu để viết và học thuộc vậy?" Kathryn tái mặt, khẽ cắn môi, bộ dạng này thật rất giống như vừa bị người khác bắt nạt. Hắn thấy vậy thì nhìn nó nói:" Sophia, Kathryn nói thật đó, cô ấy chỉ hỏi anh một số bài tập thôi!" Nó quay sang nhìn hắn, đột nhiên bật cười nói:" Từ nãy tới giờ anh có thấy em mở miệng nói câu nào chưa? Hay toàn do mấy người tự biên tự diễn?" Hắn cứng họng, Kathryn cũng không thốt ra được câu nào. Minh Thư ngồi bàn trên đột nhiên quay xuống, nháy mắt nhìn nó, cười hỏi:" Ê, Sophia, hôm qua đi xem mắt thế nào? Vui không?" Nó liếc liếc Kathryn mấy cái, mỉm cười đáp:" Rất tuyệt!" Kathryn nghe tới hai chữ "xem mắt", gương mặt có chút tái nhợt, vội vàng quay về chỗ ngồi của mình. Nó nhìn theo dáng vẻ chật vật, khổ sở của cô ta, khóe miệng cong lên nụ cười nhạt.
Giờ nghỉ trưa...
Nó ngồi dưới tàng cây sau học viện, mắt lim dim, miệng còn ngậm một cọng cỏ non, khẽ ngâm nga một bài hát. Từng cơn gió mát nhẹ nhàng thổi bay mái tóc của nó, thật thoải mái!
" Sao cậu không ăn trưa?"
Nó quay lại, thấy Nastia đang đi tới, trên tay cô còn cầm theo một bọc đồ ăn. Nó mỉm cười, nói:" Chờ có người phục vụ nha!" Nastia ngồi xuống bên cạnh, dúi bọc đồ ăn vào tay nó, nó mở ra, thấy có bánh và nước ngọt. Hai đứa ngồi ăn ngon lành, Nastia ngẩng đầu lên hỏi:" Cậu tìm ra nơi tuyệt vời này lúc nào thế?" Nó đáp:" Lúc mới vào đây học!" Ăn xong, Nastia duỗi người nằm xuống mặt cỏ, lim dim mắt, nói:" Đây đúng là nơi lí tưởng cho việc ngủ!" Nó bật cười:" Cậu đó, suốt ngày chỉ biết ngủ!" Nastia xoay người, nhìn nó nói:" Còn không bằng ai đó đâu! Đứa nào hồi trước nói là muốn làm sâu để được ngủ ấy nhỉ?" Nó vờ như không biết, nhún vai nói:" Ai vậy ta, tớ không biết đấy!" Đột nhiên, Nastia thở dài, nói:" Ai nha, xem ra rắc rối lại kéo đến rồi!" Cô vừa dứt lời, một con dao đã cắm thẳng vào thân cây bên cạnh. Nó rút con dao ra khỏi cây, xoa xoa vết cắt hằn vào thân cây, nói:" Thật ác nha, làm bạn cây của tớ bị thương rồi!" Nastia đọc xong mảnh giấy đính trên con dao, bóp trán nói:" Tớ nói rồi mà, khi không có bạn trai làm gì, để mà kéo theo cả một đống rắc rối!" Nó cười:" Biết sao được bây giờ, đâm lao thì phải theo lao thôi!" Nastia huơ huơ mảnh giấy, nói:" Có người khiêu chiến với hai đứa mình, bọn họ hẹ chúng ta 5 giờ chiều nay ở bãi đất trống cạnh khu nghĩa địa!" Nó thở dài:" Sao lúc nào rắc rối cũng đến tìm hai đứa mình vậy, Mia và Dania cũng có bạn trai cơ mà!" Nastia nhún vai:" Chịu! Đâm lao thì phải theo lao thôi!" Ngay lập tức, cô nhận được cái nhìn đầy sát khí từ nó
/99
|