Kính thưa quý vị độc giả, Hiren đang viết cũng như quý vị đang đọc và hôm nay là phần đặc biệt trong phi vụ của anh chàng Jellal, Leon và mọi người. E hèm từ ngữ của mình có vẻ làm mọi người hơi khó chịu vì đây là lần đầu tiên mình lại đi viết truyện kiểu này. Và cũng trong hôm này ngôn từ của mình sẽ bắt đầu tăng thêm và hơi giảm lời nói của nhân vật một chút. Sẽ tả cảnh chu đáo hơn, và hài hước hơn. Aye bài diễn văn mang tên Cá tháng tư xin hết ạ!Aye.
______________________________________________________
Trong đêm một bàn chân bước, từng chút một hướng về khu phố Extalia, cái dáng người cao ráo đi trong đêm tối âm u nhưng từng nét đều đẹp như thiên thần. Dưới cái mũ lưỡi trai đội lệnh là khuôn mặt hoàn hảo trên từng hạt gạo. Khuôn mặt trái xoan với làn da trắng mịn đầy sức sống, phần mái xiên nam tính ánh vài sợi bạc gần như che mất đôi lông mày kiếm đem rậm và đôi mắt đen hai mí, mang một vẻ đẹp như biết nói ẩn dưới đôi lông mi dài, cong vút tự nhiên, đôi môi hồng đỏ mọng ngân nga bài hát của Việt Nam "Em không quay về" (Ren: Hì hì mình cũng hơi bị thích giọng hát của Hoàng Tôn, vả lại ai cẩm mình hâm mộ cả Bigbang lẫn Việt Nam cùng lúc đâu.), vành tai có đeo dây headphone đen. Cách ăn mặc vẫn thời trang áo jean cụt tay khoác ngoài, phối cùng áo sơ mi hai màu có in logo bóng rổ ở trước bụng. Quần bò rộng che đi một phần tư đôi giày thể thao xanh dương, đế trắng hiệu Adidas. Nếu có cô nào dám ra đường giờ này chắc hét um lên vì thấy thần tượng trong tim mắt.
11 h 2' tại Thảo cầm viên Đôi cánh dơi của thiên thần. (Ken: Tên Hiren này lấy tên chi mà dài dữ rứa. Ren: Chứ còn tên mô mà đặt hỉ.)
Một anh chàng có mái tóc xanh biển hơi rối đang tựa lưng vào cánh cổng trắng của thảo cầm viên này, tuy bên mắt phải có hình xăm cây kiếm nhưng cũng đủ làm vài cô em ngất xỉu vì mất máu. Các bạn biết đó là ai không Jellal đó, vẫn là cách ăn mặc giản dị thường ngày áo phông ngắn tay màu xám đậm và quần jean ngố. Jellal có vẻ đang rất sốt ruột đây. Bỗng nhiên trên cành cây bên kia cổng có tiếng nói thanh thanh, nhí nhố.
- Sao vậy chỉ mới hai phút thôi mà.
Hí hí nhìn vẻ lúng túng của Jellal khi nhìn thấy Leon trên cành cây cao đó rất chi là mắc cười, cái mẹt trông cứ như thấy người ngoài hành tinh ấy.
- Nhanh leo qua cổng đi, không có mở cửa giờ này để mà đón cậu đâu. Leon nhảy xuống nhẹ nhàng như sợi lông trong con mắt ngạc nhiên của Jellal
- À ờ tôi biết rồi.- Jellal cũng không kém leo lên thoăn thoắt như sóc ý.
" Bịnh" - Phù, lâu rồi không leo trèo gì, giờ bị lụt nghề nặng rồi.
- Ờ công nhận thiệt nha.- Leon từ sau lưng Jellal lên tiếng làm Jellal điếng hồn.- Cậu bị trễ một phút đấy, trừng phạt cậu kiểu này hay ghê.
- Hử người trễ là cậu mà.
- Tôi đến trước cậu đấy chứ chẳng qua cậu không thấy thôi.
Im lặng như tờ là không khí mà cái thảo cầm viên này đang có. Trong ánh đêm có hai bóng người đi song song với nhau. Hình ảnh của hai cái bóng đó đi qua nhà kính. Nhà kính là một căn nhà khá lớn cho các động vật nhỏ, bề ngoài là những tấm kính lớn gồm có một lan can lớn ở ngoài. Ờ ai nhìn thấy cũng phải bịt miệng cười vì nó y hệt lát dưa hấu của Việt Hương trong Chuẩn cơm mẹ nấu.
- Sao vậy có chuyện gì sao?- Leon
- Suỵt hình như có tiếng gì đó.- Jellal vểnh tai cố gắng nghe cho rõ.
- &*%%##$&*()(*%$%^*)- Leon nói một thứ tiếng gì đó mà có âm điệu lên xuống như một bản nhạc ý.- *(&^
______________________________________________________
Trong đêm một bàn chân bước, từng chút một hướng về khu phố Extalia, cái dáng người cao ráo đi trong đêm tối âm u nhưng từng nét đều đẹp như thiên thần. Dưới cái mũ lưỡi trai đội lệnh là khuôn mặt hoàn hảo trên từng hạt gạo. Khuôn mặt trái xoan với làn da trắng mịn đầy sức sống, phần mái xiên nam tính ánh vài sợi bạc gần như che mất đôi lông mày kiếm đem rậm và đôi mắt đen hai mí, mang một vẻ đẹp như biết nói ẩn dưới đôi lông mi dài, cong vút tự nhiên, đôi môi hồng đỏ mọng ngân nga bài hát của Việt Nam "Em không quay về" (Ren: Hì hì mình cũng hơi bị thích giọng hát của Hoàng Tôn, vả lại ai cẩm mình hâm mộ cả Bigbang lẫn Việt Nam cùng lúc đâu.), vành tai có đeo dây headphone đen. Cách ăn mặc vẫn thời trang áo jean cụt tay khoác ngoài, phối cùng áo sơ mi hai màu có in logo bóng rổ ở trước bụng. Quần bò rộng che đi một phần tư đôi giày thể thao xanh dương, đế trắng hiệu Adidas. Nếu có cô nào dám ra đường giờ này chắc hét um lên vì thấy thần tượng trong tim mắt.
11 h 2' tại Thảo cầm viên Đôi cánh dơi của thiên thần. (Ken: Tên Hiren này lấy tên chi mà dài dữ rứa. Ren: Chứ còn tên mô mà đặt hỉ.)
Một anh chàng có mái tóc xanh biển hơi rối đang tựa lưng vào cánh cổng trắng của thảo cầm viên này, tuy bên mắt phải có hình xăm cây kiếm nhưng cũng đủ làm vài cô em ngất xỉu vì mất máu. Các bạn biết đó là ai không Jellal đó, vẫn là cách ăn mặc giản dị thường ngày áo phông ngắn tay màu xám đậm và quần jean ngố. Jellal có vẻ đang rất sốt ruột đây. Bỗng nhiên trên cành cây bên kia cổng có tiếng nói thanh thanh, nhí nhố.
- Sao vậy chỉ mới hai phút thôi mà.
Hí hí nhìn vẻ lúng túng của Jellal khi nhìn thấy Leon trên cành cây cao đó rất chi là mắc cười, cái mẹt trông cứ như thấy người ngoài hành tinh ấy.
- Nhanh leo qua cổng đi, không có mở cửa giờ này để mà đón cậu đâu. Leon nhảy xuống nhẹ nhàng như sợi lông trong con mắt ngạc nhiên của Jellal
- À ờ tôi biết rồi.- Jellal cũng không kém leo lên thoăn thoắt như sóc ý.
" Bịnh" - Phù, lâu rồi không leo trèo gì, giờ bị lụt nghề nặng rồi.
- Ờ công nhận thiệt nha.- Leon từ sau lưng Jellal lên tiếng làm Jellal điếng hồn.- Cậu bị trễ một phút đấy, trừng phạt cậu kiểu này hay ghê.
- Hử người trễ là cậu mà.
- Tôi đến trước cậu đấy chứ chẳng qua cậu không thấy thôi.
Im lặng như tờ là không khí mà cái thảo cầm viên này đang có. Trong ánh đêm có hai bóng người đi song song với nhau. Hình ảnh của hai cái bóng đó đi qua nhà kính. Nhà kính là một căn nhà khá lớn cho các động vật nhỏ, bề ngoài là những tấm kính lớn gồm có một lan can lớn ở ngoài. Ờ ai nhìn thấy cũng phải bịt miệng cười vì nó y hệt lát dưa hấu của Việt Hương trong Chuẩn cơm mẹ nấu.
- Sao vậy có chuyện gì sao?- Leon
- Suỵt hình như có tiếng gì đó.- Jellal vểnh tai cố gắng nghe cho rõ.
- &*%%##$&*()(*%$%^*)- Leon nói một thứ tiếng gì đó mà có âm điệu lên xuống như một bản nhạc ý.- *(&^
/30
|