Học Viện Magic

Chương 22

/29


-Thôi mà, cậu chủ Nam.. cho nữ tì dễ thương này ăn với nha, nhiều thế sao cậu chủ ăn hết được thôi thì để cho nữ tì ăn tiếp cho nha

Cô chớp mắt long lanh nhìn anh ta, bây giờ anh ta mới có thể nhìn kĩ cô thật sự cô không đẹp nhưng cô rất dễ thương, đôi mắt to long lanh màu tím, đôi mi cong vuốt, mũi thẳng đôi môi nhỏ xíu chúm chím và đặc biệt là đôi má phúng phính, mái tóc dài được gió thổi bay bay khiến cho tim anh chợt lỡ nhịp đi nhưng anh cũng từ từ lấy lại bình tĩnh..

-Thôi được... Nhưng cô không được đến gần con trai khác mà không được tôi cho phép..

-Tại sao???

-Đó là lệnh của tôi, cô không tuân theo thì đừng có mơ mà được ăn..

-Thôi được... Nhưng trừ 1 người được không??

-Người cô ngồi nói chuyện đằng sau trường phải không???

-Sao anh biết?? Anh theo dõi tôi sao?? - cô nhăn nhó

-Tôi phải đảm bảo nữ tì của tôi không được đến gần với tên khác...

-ANh đừng bao giờ làm thế với tôi nữa.. Tôi rất ghét bị theo dõi giống như ở tù..

-Lí do gì mà tôi phải làm vậy??

-Người đó là anh trai của tôi - cô chợt buồn khi nhắc đến người đó

-Ồ.. Vậy sao??? Vậy anh cô biết thân phận thật của cô sao?? - anh chợt thoáng buồn

-Chưa.. Anh ta chỉ thấy tôi giống thôi chứ chưa biết thân phận thật của tôi... Nhưng mà anh hãy cho tôi đến gần người đó được không?? Tôi muốn được hiểu thêm về anh trai tôi..

-Nếu vậy thì được.. Anh cô là ngoại lệ đó..

-Yayyyyy....... Cám ơn anh nha - cô chợt nhảy chồm đến ôm lấy anh, tim anh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô hình như đã biết nên liền buông ra.. Không khí trở nên ngột ngạt và im ắng mặc dù đang ở trên sân thượng... Cô thấy vậy liền bắt chuyện để phá tan bầu không khí ngại ngùng này

-Tôi đói quá.. Tôi ăn đây... Mà ở đây thoải mái quá, rộng mà còn có gió mát nữa từ đây có thể nhìn thấy toàn bộ khung cảnh luôn.. Sao anh biết chỗ này vậy??? Tôi đi thăm quan cả trường mà có thấy khu này đâu

-Chỗ này là của tôi mà... Không ai biết được đâu.. Cô là người đầu tiên tôi đưa đến chỗ này đó, không phải ở trong trường đâu..

-Ủa... Lỡ như bị nhốt ở ngoài luôn thì sao???

-Không sao đâu.. Vẫn còn ở trong trường nhưng chỗ này rất kín đáo.. Không ai thấy được nơi này trừ khi được tôi điểm chỉ ( đánh dấu )

-Vậy sao??? Vậy tôi là người may mắn rồi.. Mà anh không có bạn nào sao???

-Không.. Mọi người ai gặp tôi cũng sợ cung kính chào hỏi, ai mà dám làm bạn với tôi.. Chỉ có cô là có gan trời đấy...

-Haha... Nhưng anh không có bạn chắc anh cô đơn lắm.. Tôi nghĩ anh nên kết bạn đi..

-Làm thế nào??? Tôi không biết...

-ĐỪng lo, tôi sẽ giúp anh, sau này anh mà có nhiều bạn rồi thì đừng có quên ơn tôi đó nha...

Anh nhìn cô với ánh mắt ấm áp hơn thường ngày, nhìn cô ngồi ăn ngấu nghiến mà anh không thể không nhịn cười, nhưng vì anh không muốn bị vỡ mặt nên anh đành nhịn cười

-Ặc...ặc...ặc... Nghẹn.. nghẹn.... Cho tôi nước...nước...

-Ăn chi cho cố thế.. Bộ cô bị bỏ đói hay sao??? Nước nè...

-Ực...Ực.....Phù.. may quá.. sống rồi...

-Ăn chi mà ăn cho cố quá... Làm như cô bị bỏ đói suốt mấy chục năm

-À.. quên.. con PiKun của tôi đâu???

-Nó hã.. Tôi dẫn nó đi ăn với con RyKin rồi..


/29

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status