Reng.......reng....... Tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học vang lên. Lâm Uyển Nhi quay sang hỏi Thiên Du.
Xuống căng tin tìm đồ ăn với tớ không Thiên Du??
Đi thôi _Thiên Du cười tươi nói.
Cô cầm tay Uyển Nhi cười mỉm rồi hét lên:
Căng tin thẳng tiến
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn hai người họ, bỗng ba đứa con gái trong đám người đứng lên, đứng đầu là Trần Kiều Ân. Trên tay cô ta là một lọ sơn móng tay màu đỏ, Trần Kiều Ân bước lại gần Lâm Uyển Nhi, tặc lưỡi nói.
Uyển Nhi à, không phải mình muốn nói bạn đâu, tại sao bạn lại đi cùng với con nhỏ nhà nghèo đó zạ??
Tôi đi cùng ai có liên quan gì đến bạn không?? _Lâm Uyển Nhi lạnh nhạt hỏi lại.
Không liên quan, nhưng mình chỉ muốn nhắc nhở bạn về thân phận của nhỏ đó mà thôi!! _Trần Kiều Ân cười mỉm, cất giọng.
Tôi đã nhận định cậu ấy là bạn của tôi thì sẽ là bạn của tôi không liên quan tới bạn đâu!! _Lâm Uyển Nhi liếc xéo Kiều Ân, lạnh lùng nói, kéo Thiên Du đi ra khỏi lớp. Bỏ lại sau lưng những tiếng xì xào.
hừ......dù sao cũng chỉ là nhỏ nhà quê thôi _Trần Kiều Ân nhếch môi nói thầm.
nhỏ đó có điểm gì tốt chứ, sao cậu ấy không đi cùng mình?? _ns4
gia thế không có, lại còn xấu xí nữa
Bla...........bla.....ble.................
Nghe những câu nói như vậy, Uyển Nhi càng kéo Thiên Du đi nhanh hơn, cô không muốn Thiên Du sẽ xem mình như người xa lạ, khó khăn lắm cô mới tìm được một người bạn đối sử tốt, thật lòng, không có toan tính với cô như Thiên Du.
Có phải mình không thích hợp ở chỗ này đúng không?? _ Chợt Thiên Du lên tiếng.
đừng như vậy mà Thiên Du, mình thấy bạn rất tốt!! _Uyển Nhi cười tủm tỉm nói.
Thật đó!! _Uyển Nhi nhìn cô ấy với ánh mắt long lanh, nói thêm câu nữa. Khi Thiên Du nhìn vào mắt Uyển Nhi cô thấy hai con đom đóm ý nhầm hai ngôi sao sáng long lanh trong mắt cô ấy, bất giác Thiên Du mỉm cười. Thấy Uyển Nhi cười, cô cũng cười theo, Thiên Du nói một câu.
Chúng mình có thể..............là bạn tốt của nhau được không??
Ừ, sẽ là bạn tốt _Uyển Nhi đáp.
mãi là bạn tốt nhá, không được thất hứa đâu nha _Thiên Du nói rồi đưa ngón út mình ra.
Không được thất hứa, ai thất hứa sẽ là con cún nhỏ, đáng iu♡.♡.
Uyển Nhi không ngờ cũng có lúc Thiên Du như trẻ con vậy, cô cũng đưa ngón út mình ra, móc nghéo.
ọt....ọ.t......... _ bụng Thiên Du réo lên. Xấu hổ quá cô lấy tay che mặt lại, chuyển chủ đề nói chuyện.
vừa nãy bạn bảo đi căng tin mà, giờ chúng ta đi thôi
Ừ, đi thôi _Uyển Nhi tiếp lời. Hai đứa đi khỏi khu trường học.
Công nhận học viện này rộng thật _Thiên Du thầm nghĩ.
Ở đây có tổng cộng có sáu khu đi mà. Bao gồm khu trường học, thư viện, giảng đường, thể dục , căng tin và còn một nơi nữa là khu của hội trưởng á _Uyển Nhi giải thích.
Oa........ Mà sao bạn biết rõ vậy??_Thiên Du tò mò hỏi.
À, trường này là ông nội mình đầu tư vào mà _Uyển Nhi cười nói.
Hai đứa đi qua hành lang dài để tới căng tin, qua khu vườn thì thấy một người con trai đang đứng đó, tính tò mò của Thiên Du và Uyển Nhi nổi lên, hai đứa chốn vào bụi cây rình.
(Sarah: Bó tay với mấy chế.
Uyển Nhi và Thiên Du: Im, để ngta còn rình.
Sarah: Sặc........).
Chào anh _Trần Kiều Ân cười nói. Đi tới trước mặt Quân Hạo hỏi:
anh đang đợi ai à??
Quân Hạo quay sang nhìn Trần Kiều Ân, nở nụ cười sát gái.
lúc nãy thì có, nhưng giờ thì không cần đợi nữa _Quân Hạo tới gần Trần Kiều Ân nói.
em có đồng ý làm bạn gái anh không??
em.......... Trần Kiều Ân định nói tiếp, bỗng một giọng nói cắt ngang cuộc nói chuyện của họ. Khi hai người quay đầu lại, thấy một cô gái chạy tới trước mặt Quân Hạo đứng, thở hổn hển nói.
xin lỗi! Em tới muộn
mà anh cũng hẹn thêm ai ở đây nữa hả?? Cô ta quay sang nhìn cô gái đang đứng bên cạnh Quân Hạo hỏi.
đây là bạn gái anh _Quân Hạo giới thiệu.
vậy còn em thì sao?? _Ny Ngọc hỏi lại.
Em tới muộn, đã có người thế chỗ em rồi _Đơn Quân Hạo bước tới gần Ny Ngọc nói nhỏ. Cười lạnh tới khoác tay lên vai Trần Kiều Ân đi khỏi, trước khi đi cô ta còn quay đầu lại vẫy tay chào tạm biệt Ny Ngọc, cười mỉm.
Tất cả mọi thứ của chị, tôi sẽ lấy đi từng thứ từng thứ một _Trần Kiều Ân nghĩ thầm. Ny Ngọc đứng đó khóc thầm.
Tại sao lại như vậy??, khó khăn lắm cô mới khiến anh ấy để ý tới cô lại bị con nhỏ đó cướp đi!! .
*GTNV mới:
Trần Ny Ngọc:17t, cao 1m 70. Là chị em cùng cha khác mẹ với Kiều Ân. Tích cách hay ganh ghét với Kiều Ân và Thường hay đổ mọi sai lầm của mình lên đầu người khác. Khuôn mặt lúc nào cũng chát phấn, tuy không nhiều như Kiều Ân. Sau khi cưa Quân Hạo không được thì chuyển sang cưa Băng Phong.
Trần Kiều Ân : 16t, cao 1m65 ( đeo giày cao gót khoảng 10cm ) là con gái của tập đoàn trang sức nổi tiếng. Tính cánh chảnh chọe, độc ác, nhiều mưu mẹo. Mặt lúc nào cũng chát một tấn phấn. Luôn tự cho mình là xinh đẹp, với câu nói rất nổi tiếng tao đẹp tao có quyền khinh thường mấy người nhà nghèo. Là người yêu tạm thời của Quân Hạo.
Trong khu vườn từng làn gió nhẹ nhàng thổi qua, những chiếc lá rung nhè nhẹ. Mái tóc dài của Trần Ny Ngọc đen bóng mượt, khẽ lay động, Cô ta ngồi bệt xuống nền đất khóc nức nở, về sau chỉ còn vang lên vài tiếng nấc nghẹn ngào sau khi khóc xong.
Giờ chỉ còn anh Phong, mình phải nghĩ cách tiếp cận anh ấy thôi!. Anh Quân Hạo đã bị con nhỏ đó cướp đi rồi. _Trần Ny Ngọc tay nắm chặt thành quền.
Hừ...... Con nhỏ đó đúng là giống mẹ nó chỉ biết tranh giành đàn ông với người khác!! _Trần Ny Ngọc nghiến răng ken két nói khẽ. Cô ta đứng dậy, phủi bụi trên váy. Khuôn mặt Ny Ngọc lúc này rất dữ tợn, đôi mắt đỏ hoe vì vừa mới khóc xong, đôi môi mím chặt, hai tay túm chặt cái váy đồng phục khiến cho chiếc váy nhăn nhúm. Nhìn theo hướng Quân Hạo với Trần Kiều Ân đã đi khỏi rít lên.
Tao sẽ không để yên cho mày đâu.......HÃY ĐỢI ĐẤY...... Rồi quay người bỏ đi. Hai đứa nấp trong bụi cây nghe được cuộc trò chuyện diễn ra ở đó. Thấy mọi người đi khỏi, Uyển Nhi với Thiên Du mới từ trong bụi cây lồm cồm bò ra.
Nhìn anh ta cũng chỉ có vẻ ngoài to xác thôi, ngài ra cái gì cũng tệ hết. _Lâm Uyển Nhi nhìn theo hướng anh ta vừa mới đi khỏi vẻ mặt khinh thường nói.
Nhìn anh ta cũng đẹp trai quá à!! _Thiên Du thì thầm. Uyển Nhi ngồi đó, nghe được lời nói của Thiên Du, lo lắng cô bạn ngây thơ của mình thích tên đó, liền quay đầu nhìn Thiên Du chằm chằm, hỏi.
Ê! Đừng có nói với tui là bà say nắng hắn nha??
Không có đâu!! _Thiên Du lắc đầu, chối đây đẩy.
Trai đẹp mà không ngắm để làm gì?? Dù sao ngắm từ xa cũng đâu có bào mòn vẻ đẹp trai của anh ta đâu?? _Thiên Du phồng mang trợn má, phản bác lại. Nhìn vẻ mặt dễ thương của cô, Uyển Nhi có cảm giác muốn bẹo má cô. Lâm Uyển Nhi thở thở ra một hơi dài, vỗ nhẹ vào ngực, nói.
Làm tui hết hồn, tưởng bà bồ kết anh ta chứ??
Ủa ..... Anh ta đi khỏi từ vừa nãy rồi, bà ngắm cái gì??_Lâm Uyển Nhi tròn mắt nhìn Thiên Du rồi lại nhìn đường đi, vẻ mặt ngạc nhiên, hỏi lại.
Thì tôi ngắm từ nãy mà, bộ bà không thấy à?? _Thiên Du trả lời.
Người đẹp trai hơn anh ta tôi cũng gặp rồi _Thiên Du than thầm bị Uyển Nhi nghe thấy.
Ai vậy?? Nói cho tôi biết đi!! _Uyển Nhi làm nũng, lắc cánh tay Thiên Du liên hồi, tay của cô gần như bị Uyển Nhi lắc đến muốn dãn ra.
Thôi .....thôi......dừng lại đi. .
Uyển Nhi không thấy Thiên Du trả lời, vẫn tiếp tục lắc.
3 phút sau..........
Không thể nhịn nổi nữa, Thiên Du hét lên.
Dừng giùm đi má, tôi nó là được chứ gì.
Thực ra tôi cũng không biết tên của anh ta đâu, ngoài vẻ đẹp trai ra thì cái gì cũng không được bình thường cho lắm!! _Thiên Du từ từ hồi tưởng lại vụ việc xảy ra sáng nay.
Lúc sáng nay trước khi tôi gặp bà thì tôi có gặp anh ta á. Anh ta tựa vào gốc cây ngủ giống công chúa ngủ trong rừng ỳ nhầm phải gọi là hoàng tử ngủ trong vườn. Còn nói mấy câu gì mà tìm cách khác có lẽ anh ta sẽ chú ý đến tôi chớ. Hừ......nghĩ đến đấy đã thấy tức rồi.
(Sarah: ngta đã chọn kiểu men vậy mà bả bảo giống công chúa. Sặc tập hai.
T. Du: ai bỉu da hắn trắng như con gái làm gì??)
Tiếc thật !! Khuôn mặt điển trai vậy mà đầu óc không được bình thường!! _Thiên Du than thở.
Kệ đi chúng ta xuống căng tin ăn thôi, tôi đói lắm rồi!! _Thiên Du gọi hồn Uyển Nhi lại.
Ừ, mình thôi. _Uyển Nhi trả lời.
Xuống căng tin bàn trống cũng không còn nhiều, có lẽ họ không có mắt thẩm mĩ hay sao ấy, có một chỗ đẹp vậy mà không biết ngồi, cuối cùng Thiên Du cũng tìm được một chỗ rất đẹp. Hai người đặt khay đồ ăn xuống bàn, ngồi buôn dưa lê tiếp.
Ê!! Tôi hỏi nè nick facebook của bà là gì?? Tối về tôi kết bạn hai đứa mình nói chuyện cùng nhau! _Thiên Du bỗng dưng hỏi.
Tôi lấy nick facebook là tên tôi về nhớ kết bạn nhá _Uyển Nhi trả lời vừa xong phát hiện ra không khí có chút là lạ. Cả căng tin bỗng im lặng tột cùng chỉ còn những tiếng sột soạt của đôi đũa, chiếc thìa, cái dĩa.....đụng vào khay cơm. Bỗng một tiếng thét lên của bạn nữ sinh nào đó vang lên như tiếng loa phát thanh.
Á..... Anh phong và anh Quân Hạo tới kìa.
Đâu.......âu..u??? Đám nữ sinh nhao nhao đứng lên ngó nghiêng, tìm kiếm hai người họ. Đám nữ sinh chen lấn nhau để được đứng gần hai hot boy của học viện, những tiếng cãi vã càng khiến căng tin trở nên náo loạn hơn bao giờ hết. Thiên Du tròn mắt, tò mò nhìn Uyển Nhi hỏi.
Bọn họ bị làm sao vậy??
Ai biết đâu?? _Uyển Nhi tỉnh bơ đáp.
Để tôi đi hỏi.
Uyển Nhi đứng dậy, chạy lại nơi bọn nữ sinh kia đang đứng, vỗ vai một bạn nữ, hỏi:
Bạn gì ơi?? Cho mình hỏi mấy bạn đi đâu vậy??
Bạn không biết hả? Anh Phong và anh Quân Hạo sắp tới đây đó. _ns trả lời.
Thì làm sao!? _Uyển Nhi giả vờ tò mò không biết gì, hỏi.
Bạn chưa tìm hiểu gì về hai hot boy học viện này à? _ ns đó nhíu mày nhìn Uyển Nhi như kiểu cô là người quê mùa, nếu không phải Uyển Nhi đeo huy hiệu bằng vàng thì có lẽ nhỏ nghi ngờ về gia thế của cô.
Hai cái tên bạn vừa nghe thấy vừa nãy là hot boy đứng nhất, nhì trong trường này á!! Không chỉ gia đình giàu có, đẹp trai, học giỏi mà còn là hội trưởng hội học sinh nữa!! _Nữ sinh kia thao thao bất tuyệt về sự đẹp trai, giàu có của hai người họ, không để ý tới vẻ mặt không vui của Uyển Nhi đang đứng bên cạnh.
Mình không nói chuyện với bạn nữa, mình đi đây _nữ sinh kia chạy đi.
Uyển Nhi quay về bàn mình vẻ mặt khó chịu, thông báo với Thiên Du.
Tôi có một tin vui và một tin buồn bà muốn nghe tin nào trước??
Tin buồn trước đi, buồn trước vui sau cho không bị suy sụp tinh thần! _Thiên Du nói.
Tin buồn là cái người mà lúc nãy chúng ta rình nghe cuộc nói chuyện của họ đó sắp tới đây!!
Hả?? Mà sao bà biết là hắn ta sắp tới đây??
Thì lúc rình bà không để ý nhỏ Kiều Ân gọi anh ta là là anh Quân Hạo hả?? _Uyển Nhi nhìn Thiên Du.
Vậy thì sao?? _Thiên Du mang vẻ mặt không hiểu gì cả nhìn Uyển Nhi.
Xuống căng tin tìm đồ ăn với tớ không Thiên Du??
Đi thôi _Thiên Du cười tươi nói.
Cô cầm tay Uyển Nhi cười mỉm rồi hét lên:
Căng tin thẳng tiến
Mọi người ngẩng đầu lên nhìn hai người họ, bỗng ba đứa con gái trong đám người đứng lên, đứng đầu là Trần Kiều Ân. Trên tay cô ta là một lọ sơn móng tay màu đỏ, Trần Kiều Ân bước lại gần Lâm Uyển Nhi, tặc lưỡi nói.
Uyển Nhi à, không phải mình muốn nói bạn đâu, tại sao bạn lại đi cùng với con nhỏ nhà nghèo đó zạ??
Tôi đi cùng ai có liên quan gì đến bạn không?? _Lâm Uyển Nhi lạnh nhạt hỏi lại.
Không liên quan, nhưng mình chỉ muốn nhắc nhở bạn về thân phận của nhỏ đó mà thôi!! _Trần Kiều Ân cười mỉm, cất giọng.
Tôi đã nhận định cậu ấy là bạn của tôi thì sẽ là bạn của tôi không liên quan tới bạn đâu!! _Lâm Uyển Nhi liếc xéo Kiều Ân, lạnh lùng nói, kéo Thiên Du đi ra khỏi lớp. Bỏ lại sau lưng những tiếng xì xào.
hừ......dù sao cũng chỉ là nhỏ nhà quê thôi _Trần Kiều Ân nhếch môi nói thầm.
nhỏ đó có điểm gì tốt chứ, sao cậu ấy không đi cùng mình?? _ns4
gia thế không có, lại còn xấu xí nữa
Bla...........bla.....ble.................
Nghe những câu nói như vậy, Uyển Nhi càng kéo Thiên Du đi nhanh hơn, cô không muốn Thiên Du sẽ xem mình như người xa lạ, khó khăn lắm cô mới tìm được một người bạn đối sử tốt, thật lòng, không có toan tính với cô như Thiên Du.
Có phải mình không thích hợp ở chỗ này đúng không?? _ Chợt Thiên Du lên tiếng.
đừng như vậy mà Thiên Du, mình thấy bạn rất tốt!! _Uyển Nhi cười tủm tỉm nói.
Thật đó!! _Uyển Nhi nhìn cô ấy với ánh mắt long lanh, nói thêm câu nữa. Khi Thiên Du nhìn vào mắt Uyển Nhi cô thấy hai con đom đóm ý nhầm hai ngôi sao sáng long lanh trong mắt cô ấy, bất giác Thiên Du mỉm cười. Thấy Uyển Nhi cười, cô cũng cười theo, Thiên Du nói một câu.
Chúng mình có thể..............là bạn tốt của nhau được không??
Ừ, sẽ là bạn tốt _Uyển Nhi đáp.
mãi là bạn tốt nhá, không được thất hứa đâu nha _Thiên Du nói rồi đưa ngón út mình ra.
Không được thất hứa, ai thất hứa sẽ là con cún nhỏ, đáng iu♡.♡.
Uyển Nhi không ngờ cũng có lúc Thiên Du như trẻ con vậy, cô cũng đưa ngón út mình ra, móc nghéo.
ọt....ọ.t......... _ bụng Thiên Du réo lên. Xấu hổ quá cô lấy tay che mặt lại, chuyển chủ đề nói chuyện.
vừa nãy bạn bảo đi căng tin mà, giờ chúng ta đi thôi
Ừ, đi thôi _Uyển Nhi tiếp lời. Hai đứa đi khỏi khu trường học.
Công nhận học viện này rộng thật _Thiên Du thầm nghĩ.
Ở đây có tổng cộng có sáu khu đi mà. Bao gồm khu trường học, thư viện, giảng đường, thể dục , căng tin và còn một nơi nữa là khu của hội trưởng á _Uyển Nhi giải thích.
Oa........ Mà sao bạn biết rõ vậy??_Thiên Du tò mò hỏi.
À, trường này là ông nội mình đầu tư vào mà _Uyển Nhi cười nói.
Hai đứa đi qua hành lang dài để tới căng tin, qua khu vườn thì thấy một người con trai đang đứng đó, tính tò mò của Thiên Du và Uyển Nhi nổi lên, hai đứa chốn vào bụi cây rình.
(Sarah: Bó tay với mấy chế.
Uyển Nhi và Thiên Du: Im, để ngta còn rình.
Sarah: Sặc........).
Chào anh _Trần Kiều Ân cười nói. Đi tới trước mặt Quân Hạo hỏi:
anh đang đợi ai à??
Quân Hạo quay sang nhìn Trần Kiều Ân, nở nụ cười sát gái.
lúc nãy thì có, nhưng giờ thì không cần đợi nữa _Quân Hạo tới gần Trần Kiều Ân nói.
em có đồng ý làm bạn gái anh không??
em.......... Trần Kiều Ân định nói tiếp, bỗng một giọng nói cắt ngang cuộc nói chuyện của họ. Khi hai người quay đầu lại, thấy một cô gái chạy tới trước mặt Quân Hạo đứng, thở hổn hển nói.
xin lỗi! Em tới muộn
mà anh cũng hẹn thêm ai ở đây nữa hả?? Cô ta quay sang nhìn cô gái đang đứng bên cạnh Quân Hạo hỏi.
đây là bạn gái anh _Quân Hạo giới thiệu.
vậy còn em thì sao?? _Ny Ngọc hỏi lại.
Em tới muộn, đã có người thế chỗ em rồi _Đơn Quân Hạo bước tới gần Ny Ngọc nói nhỏ. Cười lạnh tới khoác tay lên vai Trần Kiều Ân đi khỏi, trước khi đi cô ta còn quay đầu lại vẫy tay chào tạm biệt Ny Ngọc, cười mỉm.
Tất cả mọi thứ của chị, tôi sẽ lấy đi từng thứ từng thứ một _Trần Kiều Ân nghĩ thầm. Ny Ngọc đứng đó khóc thầm.
Tại sao lại như vậy??, khó khăn lắm cô mới khiến anh ấy để ý tới cô lại bị con nhỏ đó cướp đi!! .
*GTNV mới:
Trần Ny Ngọc:17t, cao 1m 70. Là chị em cùng cha khác mẹ với Kiều Ân. Tích cách hay ganh ghét với Kiều Ân và Thường hay đổ mọi sai lầm của mình lên đầu người khác. Khuôn mặt lúc nào cũng chát phấn, tuy không nhiều như Kiều Ân. Sau khi cưa Quân Hạo không được thì chuyển sang cưa Băng Phong.
Trần Kiều Ân : 16t, cao 1m65 ( đeo giày cao gót khoảng 10cm ) là con gái của tập đoàn trang sức nổi tiếng. Tính cánh chảnh chọe, độc ác, nhiều mưu mẹo. Mặt lúc nào cũng chát một tấn phấn. Luôn tự cho mình là xinh đẹp, với câu nói rất nổi tiếng tao đẹp tao có quyền khinh thường mấy người nhà nghèo. Là người yêu tạm thời của Quân Hạo.
Trong khu vườn từng làn gió nhẹ nhàng thổi qua, những chiếc lá rung nhè nhẹ. Mái tóc dài của Trần Ny Ngọc đen bóng mượt, khẽ lay động, Cô ta ngồi bệt xuống nền đất khóc nức nở, về sau chỉ còn vang lên vài tiếng nấc nghẹn ngào sau khi khóc xong.
Giờ chỉ còn anh Phong, mình phải nghĩ cách tiếp cận anh ấy thôi!. Anh Quân Hạo đã bị con nhỏ đó cướp đi rồi. _Trần Ny Ngọc tay nắm chặt thành quền.
Hừ...... Con nhỏ đó đúng là giống mẹ nó chỉ biết tranh giành đàn ông với người khác!! _Trần Ny Ngọc nghiến răng ken két nói khẽ. Cô ta đứng dậy, phủi bụi trên váy. Khuôn mặt Ny Ngọc lúc này rất dữ tợn, đôi mắt đỏ hoe vì vừa mới khóc xong, đôi môi mím chặt, hai tay túm chặt cái váy đồng phục khiến cho chiếc váy nhăn nhúm. Nhìn theo hướng Quân Hạo với Trần Kiều Ân đã đi khỏi rít lên.
Tao sẽ không để yên cho mày đâu.......HÃY ĐỢI ĐẤY...... Rồi quay người bỏ đi. Hai đứa nấp trong bụi cây nghe được cuộc trò chuyện diễn ra ở đó. Thấy mọi người đi khỏi, Uyển Nhi với Thiên Du mới từ trong bụi cây lồm cồm bò ra.
Nhìn anh ta cũng chỉ có vẻ ngoài to xác thôi, ngài ra cái gì cũng tệ hết. _Lâm Uyển Nhi nhìn theo hướng anh ta vừa mới đi khỏi vẻ mặt khinh thường nói.
Nhìn anh ta cũng đẹp trai quá à!! _Thiên Du thì thầm. Uyển Nhi ngồi đó, nghe được lời nói của Thiên Du, lo lắng cô bạn ngây thơ của mình thích tên đó, liền quay đầu nhìn Thiên Du chằm chằm, hỏi.
Ê! Đừng có nói với tui là bà say nắng hắn nha??
Không có đâu!! _Thiên Du lắc đầu, chối đây đẩy.
Trai đẹp mà không ngắm để làm gì?? Dù sao ngắm từ xa cũng đâu có bào mòn vẻ đẹp trai của anh ta đâu?? _Thiên Du phồng mang trợn má, phản bác lại. Nhìn vẻ mặt dễ thương của cô, Uyển Nhi có cảm giác muốn bẹo má cô. Lâm Uyển Nhi thở thở ra một hơi dài, vỗ nhẹ vào ngực, nói.
Làm tui hết hồn, tưởng bà bồ kết anh ta chứ??
Ủa ..... Anh ta đi khỏi từ vừa nãy rồi, bà ngắm cái gì??_Lâm Uyển Nhi tròn mắt nhìn Thiên Du rồi lại nhìn đường đi, vẻ mặt ngạc nhiên, hỏi lại.
Thì tôi ngắm từ nãy mà, bộ bà không thấy à?? _Thiên Du trả lời.
Người đẹp trai hơn anh ta tôi cũng gặp rồi _Thiên Du than thầm bị Uyển Nhi nghe thấy.
Ai vậy?? Nói cho tôi biết đi!! _Uyển Nhi làm nũng, lắc cánh tay Thiên Du liên hồi, tay của cô gần như bị Uyển Nhi lắc đến muốn dãn ra.
Thôi .....thôi......dừng lại đi. .
Uyển Nhi không thấy Thiên Du trả lời, vẫn tiếp tục lắc.
3 phút sau..........
Không thể nhịn nổi nữa, Thiên Du hét lên.
Dừng giùm đi má, tôi nó là được chứ gì.
Thực ra tôi cũng không biết tên của anh ta đâu, ngoài vẻ đẹp trai ra thì cái gì cũng không được bình thường cho lắm!! _Thiên Du từ từ hồi tưởng lại vụ việc xảy ra sáng nay.
Lúc sáng nay trước khi tôi gặp bà thì tôi có gặp anh ta á. Anh ta tựa vào gốc cây ngủ giống công chúa ngủ trong rừng ỳ nhầm phải gọi là hoàng tử ngủ trong vườn. Còn nói mấy câu gì mà tìm cách khác có lẽ anh ta sẽ chú ý đến tôi chớ. Hừ......nghĩ đến đấy đã thấy tức rồi.
(Sarah: ngta đã chọn kiểu men vậy mà bả bảo giống công chúa. Sặc tập hai.
T. Du: ai bỉu da hắn trắng như con gái làm gì??)
Tiếc thật !! Khuôn mặt điển trai vậy mà đầu óc không được bình thường!! _Thiên Du than thở.
Kệ đi chúng ta xuống căng tin ăn thôi, tôi đói lắm rồi!! _Thiên Du gọi hồn Uyển Nhi lại.
Ừ, mình thôi. _Uyển Nhi trả lời.
Xuống căng tin bàn trống cũng không còn nhiều, có lẽ họ không có mắt thẩm mĩ hay sao ấy, có một chỗ đẹp vậy mà không biết ngồi, cuối cùng Thiên Du cũng tìm được một chỗ rất đẹp. Hai người đặt khay đồ ăn xuống bàn, ngồi buôn dưa lê tiếp.
Ê!! Tôi hỏi nè nick facebook của bà là gì?? Tối về tôi kết bạn hai đứa mình nói chuyện cùng nhau! _Thiên Du bỗng dưng hỏi.
Tôi lấy nick facebook là tên tôi về nhớ kết bạn nhá _Uyển Nhi trả lời vừa xong phát hiện ra không khí có chút là lạ. Cả căng tin bỗng im lặng tột cùng chỉ còn những tiếng sột soạt của đôi đũa, chiếc thìa, cái dĩa.....đụng vào khay cơm. Bỗng một tiếng thét lên của bạn nữ sinh nào đó vang lên như tiếng loa phát thanh.
Á..... Anh phong và anh Quân Hạo tới kìa.
Đâu.......âu..u??? Đám nữ sinh nhao nhao đứng lên ngó nghiêng, tìm kiếm hai người họ. Đám nữ sinh chen lấn nhau để được đứng gần hai hot boy của học viện, những tiếng cãi vã càng khiến căng tin trở nên náo loạn hơn bao giờ hết. Thiên Du tròn mắt, tò mò nhìn Uyển Nhi hỏi.
Bọn họ bị làm sao vậy??
Ai biết đâu?? _Uyển Nhi tỉnh bơ đáp.
Để tôi đi hỏi.
Uyển Nhi đứng dậy, chạy lại nơi bọn nữ sinh kia đang đứng, vỗ vai một bạn nữ, hỏi:
Bạn gì ơi?? Cho mình hỏi mấy bạn đi đâu vậy??
Bạn không biết hả? Anh Phong và anh Quân Hạo sắp tới đây đó. _ns trả lời.
Thì làm sao!? _Uyển Nhi giả vờ tò mò không biết gì, hỏi.
Bạn chưa tìm hiểu gì về hai hot boy học viện này à? _ ns đó nhíu mày nhìn Uyển Nhi như kiểu cô là người quê mùa, nếu không phải Uyển Nhi đeo huy hiệu bằng vàng thì có lẽ nhỏ nghi ngờ về gia thế của cô.
Hai cái tên bạn vừa nghe thấy vừa nãy là hot boy đứng nhất, nhì trong trường này á!! Không chỉ gia đình giàu có, đẹp trai, học giỏi mà còn là hội trưởng hội học sinh nữa!! _Nữ sinh kia thao thao bất tuyệt về sự đẹp trai, giàu có của hai người họ, không để ý tới vẻ mặt không vui của Uyển Nhi đang đứng bên cạnh.
Mình không nói chuyện với bạn nữa, mình đi đây _nữ sinh kia chạy đi.
Uyển Nhi quay về bàn mình vẻ mặt khó chịu, thông báo với Thiên Du.
Tôi có một tin vui và một tin buồn bà muốn nghe tin nào trước??
Tin buồn trước đi, buồn trước vui sau cho không bị suy sụp tinh thần! _Thiên Du nói.
Tin buồn là cái người mà lúc nãy chúng ta rình nghe cuộc nói chuyện của họ đó sắp tới đây!!
Hả?? Mà sao bà biết là hắn ta sắp tới đây??
Thì lúc rình bà không để ý nhỏ Kiều Ân gọi anh ta là là anh Quân Hạo hả?? _Uyển Nhi nhìn Thiên Du.
Vậy thì sao?? _Thiên Du mang vẻ mặt không hiểu gì cả nhìn Uyển Nhi.
/15
|