Tôi và Trần Ca là thanh mai trúc mã, chính là cái kiểu từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, anh ấy hơn tôi 3 tuổi, khi còn bé tôi bập bẹ gọi anh là anh Trần Ca, sau này trưởng thành, da mặt mỏng, anh Trần Ca không bật ra khỏi miệng được, bèn đổi thành Trần Ca.
Mối nhân duyên giữa tôi và Trần Ca, còn phải kể từ lúc tôi còn trong bụng mẹ.
Lúc mẹ tôi mang thai, ba tôi đi công tác ở Tân Cương.
Ba mẹ tôi mới kết hôn, thời ấy còn khó khăn, đi Tân Cương không thuận tiện như bây giờ, một khi đã đi thì rất lâu không thể liên lạc được. Nhưng mà phúc lợi không tồi, đi một chuyến bằng mấy năm công tác ở đơn vị, mẹ với ba tôi suy nghĩ, vẫn phải đi, dù sao thì nghiến răng một cái, khổ một chút, một năm cũng sẽ qua thôi.
Khéo cái là, ba tôi vừa mới đi Tân Cương, mẹ tôi bỗng kiểm tra ra mình mang thai, mẹ tôi ấy à, có đôi khi đối xử rất độc ác với bản thân, sợ ba tôi vừa đi ngàn dặm xa xôi lại chạy về, phí tiền, cho nên cứ thế giấu diếm không nói.
Dì Trần là y tá trong viện, chú Trần cùng đơn vị với ba tôi, đều làm trong cùng một phòng, qua qua lại lại, dì Trần với mẹ tôi thành quen biết, thường xuyên tới nhà thăm nom mẹ tôi.
Bụng mẹ tôi ngày càng lớn, Trần Ca rảnh rỗi sẽ đưa bàn tay nhỏ lên đặt trên bụng mẹ tôi, bi bô nói chuyện với tôi.
Mẹ tôi nói, khi đó, tôi ở trong bụng mẹ, cả ngày một chút động tĩnh cũng không có, Trần Ca vừa đến, tôi lại bắt đầu lăn lộn trong bụng mẹ, có đôi khi còn cách bụng đập tay với Trần Ca.
Tôi buồn bực nghĩ, chẳng lẽ khi đó tôi đã bị sắc đẹp làm u mê rồi?
Mối nhân duyên giữa tôi và Trần Ca, còn phải kể từ lúc tôi còn trong bụng mẹ.
Lúc mẹ tôi mang thai, ba tôi đi công tác ở Tân Cương.
Ba mẹ tôi mới kết hôn, thời ấy còn khó khăn, đi Tân Cương không thuận tiện như bây giờ, một khi đã đi thì rất lâu không thể liên lạc được. Nhưng mà phúc lợi không tồi, đi một chuyến bằng mấy năm công tác ở đơn vị, mẹ với ba tôi suy nghĩ, vẫn phải đi, dù sao thì nghiến răng một cái, khổ một chút, một năm cũng sẽ qua thôi.
Khéo cái là, ba tôi vừa mới đi Tân Cương, mẹ tôi bỗng kiểm tra ra mình mang thai, mẹ tôi ấy à, có đôi khi đối xử rất độc ác với bản thân, sợ ba tôi vừa đi ngàn dặm xa xôi lại chạy về, phí tiền, cho nên cứ thế giấu diếm không nói.
Dì Trần là y tá trong viện, chú Trần cùng đơn vị với ba tôi, đều làm trong cùng một phòng, qua qua lại lại, dì Trần với mẹ tôi thành quen biết, thường xuyên tới nhà thăm nom mẹ tôi.
Bụng mẹ tôi ngày càng lớn, Trần Ca rảnh rỗi sẽ đưa bàn tay nhỏ lên đặt trên bụng mẹ tôi, bi bô nói chuyện với tôi.
Mẹ tôi nói, khi đó, tôi ở trong bụng mẹ, cả ngày một chút động tĩnh cũng không có, Trần Ca vừa đến, tôi lại bắt đầu lăn lộn trong bụng mẹ, có đôi khi còn cách bụng đập tay với Trần Ca.
Tôi buồn bực nghĩ, chẳng lẽ khi đó tôi đã bị sắc đẹp làm u mê rồi?
/8
|