Tiểu Bàn nghe thế, mặt đỏ lên, không biết nói gì cho phải.
“Ha ha.” Thủy Tĩnh lại mỉm cười, nói: “Kỳ thật cũng không có gì, việc này sớm đã không còn là bí mật nữa, đệ biết cũng tốt, xem như chúng ta huề nhau.”
Nói xong, Thủy Tĩnh vung tay lên, một cái quy giáp màu xám xuất hiện bên người nàng, đồng thời sáu cái kim tiền cũng xuất hiện, luân chuyển không ngừng xung quanh quy giáp.
Hai kiện bảo vật giống như vật sống, sau khi xuất hiện liền tự chuyển động không ngừng bên Thủy Tĩnh, động tác sinh động, nhảy nhót giống như hài tử, đặc biệt đáng yêu.
Nhìn thấy hai kiện bảo vật, đại đa số những người chung quanh không rõ ràng lai lịch lắm. Chỉ có hai tên Kim Đan tu sĩ cùng Tiểu Bạch Long, Vô Song Thần Kiếm bốn người biết. Kim Đan tu sĩ tất nhiên sẽ không thuận miệng nói lung tung, bọn họ chỉ hâm mộ nhìn hai bảo bối kia thôi.
Nhưng mà hai tên ngu ngốc kia thì lại không nhịn được, bọn chúng một bên biểu tình thèm nhỏ dãi, một bên trực tiếp thốt lên: “Huyền Thiên Quy Giáp, Đại Thế Kim Tiền. Linh Bảo, đây là Linh Bảo a.”
"Linh bảo?"
"Linh bảo?"
"Linh bảo?"
Những người xung quanh vừa nghe lời ấy, tức khắc liền điên cuồng lên. Phải biết rằng đang xem trận chiến này đa số là tu sĩ Tiên Thiên cấp, sử dụng phần lớn là thượng đẳng pháp khí, bình thường nhìn thấy một kiện pháp bảo thì có thể kích động đến nửa ngày, mà hôm nay, lại xuất hiện trước mặt họ đến hai kiện Linh Bảo, đây là bảo vật mà chỉ có tu sĩ đã trên Phân Thần cấp mới có được, bọn họ nhìn thấy thì sao mà có thể không kích động đây?
Mà Tiểu Bàn thì nhìn chằm chằm vào hai kiện Linh Bảo kia, cẩn thận nghiên cứu Huyền Linh Quy Giáp, thoạt nhìn đen tuyền không chút nào thu hút, nhưng mà khi nhìn kĩ, thì thấy trên quy giáp không ngừng lóe lên các loại phù chú, lúc ẩn lúc hiện theo một quy luật nhất định, trong đó còn ngầm chứa thiên địa chi lý, sắp xếp giống như Thiên Cang Địa Sát (Ai coi Thủy Hử thì hiểu nhé), nhưng mà số lượng không chỉ một trăm lẻ tám, mà là một trăm lẻ tám vạn.
Có bảo vật này hộ thể, mặc dù Thủy Tĩnh không thể phát huy uy lực chân chính, Tiểu Bàn cũng phải tiêu phí hơn cả ngàn cái Thần Lôi mới có thể đánh tan, nhưng mà bây giờ lại không thể dùng Thần Lôi, Tiểu Bàn tuyệt đối là không thể.
Còn về sáu cái Đại Thế Kim Tiền kia, kim quang chói mắt, linh khí bức người, chuyển động xung quanh Huyền Linh Quy Giáp. Thoạt nhìn giống như là trang sức vô hại, nhưng trên thực tế, uy lực của chúng cực kỳ khủng bố. Thứ này lực công kích tuy không bằng những Linh Bảo khác, nhưng cũng hơn xa cao cấp pháp bảo rất nhiều, nhưng mà khó chịu nhất chính là chúng nó bởi vì có linh tính, nên khi công kích có thể tìm ra nhược điểm của đối phương rồi quấn lấy không buông. Nhất là sau khi tạo thành Đại Thế Kim Tiền Trận, uy lực lại càng uy mãnh thái quá. Mặc dù Thũy Tĩnh chỉ phát huy được chút uy lực bề ngoài, nhưng cũng đủ thoải mái để thu thập Trúc Cơ tu sĩ, thậm chí còn có thể đánh ngang với Kim Đan tu sĩ (chém gió very kool). Cái này cũng là chỗ đáng sợ của Linh Bảo, cho dù chỉ là một Linh Bảo bỏ đi, cũng có thể thoải mái chiến thắng vượt cấp đối thủ.
Trong lúc Tiểu Bàn dò xét Huyền Linh Quy Giáp cùng Đại Thế Kim Tiền, thì Thủy Tĩnh cũng đang tập trung trên khẩu Đại Thiết Chung của Tiểu Bàn. Khẩu chung này nhìn thì không còn nguyên vẹn, nhưng mà đối với Thủy Tĩnh mà nói thì cực kì thần bí, Tiểu Chu Thiên Dịch Số của nàng cơ hồ không nhìn ra được gì. Đối thủ của nàng có thực lực thế nào, bảo vật cao tới đâu, chỉ cần cho nàng chút thời gian, cũng tìm được chút dấu vết.
Nhưng mà chỉ khẩu chung kia, Thủy Tĩnh từ khi nghe chuyện nói về nó đã bắt đầu tính, hao hết bao tâm lực đến giờ, cho dù là hiện tại đang ở trước mặt, cũng không tính được gì, chỉ có ẩn ẩn một mảng hỗn độn.
Thật sự là có lực mà không có chỗ sử dụng, Thủy Tĩnh cũng chỉ có thể cười khổ, đem ánh mắt nhìn về phía Tiểu Bàn. Cùng lúc đó, ánh mắt Tiểu Bàn cũng vừa dời từ hai kiện Linh Bảo kia lên, tập trung nhìn trên mặt Thủy Tĩnh. Vì thế, trong nháy mắt ánh mắt hai người chạm nhau.
Bởi vì hai người hiện tại đang là đối thủ, cho nên nếu như bình thường trong tình huống này, hai ánh mắt đụng nhau khẳng định phải sinh ra hoa lửa.
Nhưng mà lúc này lại ngoài ý liệu của hai người. Tiểu Bàn cùng Thủy Tĩnh hai người không hẹn mà cùng bị hãm vào một cảm giác đặc biệt.
Tiểu Bàn cảm giác mình đột nhiên đi tới một nơi thần kì trong thiên địa, một mặt nước yên tĩnh, trăng tròn trên không trung hiện lên trong nước một vòng ảnh ngược. Cả không gian tràn ngập sự yên tĩnh thần bí. Đang ở bên trong, đạo tâm Tiểu Bàn rục rịch, Hỗn Độn chân khí lập tức bắt đầu tự động vận hành theo Hỗn Độn Quyết.
Người ngoài nhìn vào, cả người Tiểu Bàn đột nhiên ngây ra, tiếp theo một cỗ linh khí cường đại phun ra, khiến cho y phục của TIểu Bàn bị gió thổi bay lên, cả người của hắn cũng chậm rãi lăng không. Khẩu Thiết Chung kia đang phiêu phiêu im lặng trên đầu hắn đột nhiên run nhè nhẹ.
Cũng lúc đó, Thủy Tĩnh bên kia cũng xuất hiện sự tình đồng dạng, chỉ có điều nàng lại lâm vào một không gian hỗn độn, trên không có trời, dưới không có đất, chỉ có vô tận hỗn độn, ẩn hàm tinh thần của nhật nguyệt, phong lôi, thủy hỏa, sinh tử, biến ảo vô thường.
Thủy Tĩnh trong đó, cũng đồng dạng lĩnh ngộ được thiên đạo chi lí, Thủy Nguyệt Thần Công trong thân thể cũng tự động vận chuyển, đem thân thể của nàng lăng không trên không trung, hai kiện Linh Bảo chuyển động càng thêm nhanh chóng.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=568190
“Ha ha.” Thủy Tĩnh lại mỉm cười, nói: “Kỳ thật cũng không có gì, việc này sớm đã không còn là bí mật nữa, đệ biết cũng tốt, xem như chúng ta huề nhau.”
Nói xong, Thủy Tĩnh vung tay lên, một cái quy giáp màu xám xuất hiện bên người nàng, đồng thời sáu cái kim tiền cũng xuất hiện, luân chuyển không ngừng xung quanh quy giáp.
Hai kiện bảo vật giống như vật sống, sau khi xuất hiện liền tự chuyển động không ngừng bên Thủy Tĩnh, động tác sinh động, nhảy nhót giống như hài tử, đặc biệt đáng yêu.
Nhìn thấy hai kiện bảo vật, đại đa số những người chung quanh không rõ ràng lai lịch lắm. Chỉ có hai tên Kim Đan tu sĩ cùng Tiểu Bạch Long, Vô Song Thần Kiếm bốn người biết. Kim Đan tu sĩ tất nhiên sẽ không thuận miệng nói lung tung, bọn họ chỉ hâm mộ nhìn hai bảo bối kia thôi.
Nhưng mà hai tên ngu ngốc kia thì lại không nhịn được, bọn chúng một bên biểu tình thèm nhỏ dãi, một bên trực tiếp thốt lên: “Huyền Thiên Quy Giáp, Đại Thế Kim Tiền. Linh Bảo, đây là Linh Bảo a.”
"Linh bảo?"
"Linh bảo?"
"Linh bảo?"
Những người xung quanh vừa nghe lời ấy, tức khắc liền điên cuồng lên. Phải biết rằng đang xem trận chiến này đa số là tu sĩ Tiên Thiên cấp, sử dụng phần lớn là thượng đẳng pháp khí, bình thường nhìn thấy một kiện pháp bảo thì có thể kích động đến nửa ngày, mà hôm nay, lại xuất hiện trước mặt họ đến hai kiện Linh Bảo, đây là bảo vật mà chỉ có tu sĩ đã trên Phân Thần cấp mới có được, bọn họ nhìn thấy thì sao mà có thể không kích động đây?
Mà Tiểu Bàn thì nhìn chằm chằm vào hai kiện Linh Bảo kia, cẩn thận nghiên cứu Huyền Linh Quy Giáp, thoạt nhìn đen tuyền không chút nào thu hút, nhưng mà khi nhìn kĩ, thì thấy trên quy giáp không ngừng lóe lên các loại phù chú, lúc ẩn lúc hiện theo một quy luật nhất định, trong đó còn ngầm chứa thiên địa chi lý, sắp xếp giống như Thiên Cang Địa Sát (Ai coi Thủy Hử thì hiểu nhé), nhưng mà số lượng không chỉ một trăm lẻ tám, mà là một trăm lẻ tám vạn.
Có bảo vật này hộ thể, mặc dù Thủy Tĩnh không thể phát huy uy lực chân chính, Tiểu Bàn cũng phải tiêu phí hơn cả ngàn cái Thần Lôi mới có thể đánh tan, nhưng mà bây giờ lại không thể dùng Thần Lôi, Tiểu Bàn tuyệt đối là không thể.
Còn về sáu cái Đại Thế Kim Tiền kia, kim quang chói mắt, linh khí bức người, chuyển động xung quanh Huyền Linh Quy Giáp. Thoạt nhìn giống như là trang sức vô hại, nhưng trên thực tế, uy lực của chúng cực kỳ khủng bố. Thứ này lực công kích tuy không bằng những Linh Bảo khác, nhưng cũng hơn xa cao cấp pháp bảo rất nhiều, nhưng mà khó chịu nhất chính là chúng nó bởi vì có linh tính, nên khi công kích có thể tìm ra nhược điểm của đối phương rồi quấn lấy không buông. Nhất là sau khi tạo thành Đại Thế Kim Tiền Trận, uy lực lại càng uy mãnh thái quá. Mặc dù Thũy Tĩnh chỉ phát huy được chút uy lực bề ngoài, nhưng cũng đủ thoải mái để thu thập Trúc Cơ tu sĩ, thậm chí còn có thể đánh ngang với Kim Đan tu sĩ (chém gió very kool). Cái này cũng là chỗ đáng sợ của Linh Bảo, cho dù chỉ là một Linh Bảo bỏ đi, cũng có thể thoải mái chiến thắng vượt cấp đối thủ.
Trong lúc Tiểu Bàn dò xét Huyền Linh Quy Giáp cùng Đại Thế Kim Tiền, thì Thủy Tĩnh cũng đang tập trung trên khẩu Đại Thiết Chung của Tiểu Bàn. Khẩu chung này nhìn thì không còn nguyên vẹn, nhưng mà đối với Thủy Tĩnh mà nói thì cực kì thần bí, Tiểu Chu Thiên Dịch Số của nàng cơ hồ không nhìn ra được gì. Đối thủ của nàng có thực lực thế nào, bảo vật cao tới đâu, chỉ cần cho nàng chút thời gian, cũng tìm được chút dấu vết.
Nhưng mà chỉ khẩu chung kia, Thủy Tĩnh từ khi nghe chuyện nói về nó đã bắt đầu tính, hao hết bao tâm lực đến giờ, cho dù là hiện tại đang ở trước mặt, cũng không tính được gì, chỉ có ẩn ẩn một mảng hỗn độn.
Thật sự là có lực mà không có chỗ sử dụng, Thủy Tĩnh cũng chỉ có thể cười khổ, đem ánh mắt nhìn về phía Tiểu Bàn. Cùng lúc đó, ánh mắt Tiểu Bàn cũng vừa dời từ hai kiện Linh Bảo kia lên, tập trung nhìn trên mặt Thủy Tĩnh. Vì thế, trong nháy mắt ánh mắt hai người chạm nhau.
Bởi vì hai người hiện tại đang là đối thủ, cho nên nếu như bình thường trong tình huống này, hai ánh mắt đụng nhau khẳng định phải sinh ra hoa lửa.
Nhưng mà lúc này lại ngoài ý liệu của hai người. Tiểu Bàn cùng Thủy Tĩnh hai người không hẹn mà cùng bị hãm vào một cảm giác đặc biệt.
Tiểu Bàn cảm giác mình đột nhiên đi tới một nơi thần kì trong thiên địa, một mặt nước yên tĩnh, trăng tròn trên không trung hiện lên trong nước một vòng ảnh ngược. Cả không gian tràn ngập sự yên tĩnh thần bí. Đang ở bên trong, đạo tâm Tiểu Bàn rục rịch, Hỗn Độn chân khí lập tức bắt đầu tự động vận hành theo Hỗn Độn Quyết.
Người ngoài nhìn vào, cả người Tiểu Bàn đột nhiên ngây ra, tiếp theo một cỗ linh khí cường đại phun ra, khiến cho y phục của TIểu Bàn bị gió thổi bay lên, cả người của hắn cũng chậm rãi lăng không. Khẩu Thiết Chung kia đang phiêu phiêu im lặng trên đầu hắn đột nhiên run nhè nhẹ.
Cũng lúc đó, Thủy Tĩnh bên kia cũng xuất hiện sự tình đồng dạng, chỉ có điều nàng lại lâm vào một không gian hỗn độn, trên không có trời, dưới không có đất, chỉ có vô tận hỗn độn, ẩn hàm tinh thần của nhật nguyệt, phong lôi, thủy hỏa, sinh tử, biến ảo vô thường.
Thủy Tĩnh trong đó, cũng đồng dạng lĩnh ngộ được thiên đạo chi lí, Thủy Nguyệt Thần Công trong thân thể cũng tự động vận chuyển, đem thân thể của nàng lăng không trên không trung, hai kiện Linh Bảo chuyển động càng thêm nhanh chóng.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=568190
/538
|