"Vô luận như thế nào cũng không thể buông tha ả!" Nhóm tu sĩ tà phái đều rống giận, nhưng mà, bọn hắn chỉ dám nói to, còn lại căn bản là không có một tên nào có gan lên trước chủ động xuất thủ.
Không có biện pháp, Băng Phách Thần Kiếm thật sự quá khủng bố, đối với bọn hắn mà nói, hoàn toàn chỉ là một chiêu, không có pháp bảo nào có khả năng chống lại nổi. Duy nhất có thể chống đỡ thứ này chính là mọi người hợp tác.
Phải biết rằng, có thể tồn tại đến bây giờ, đều là tinh anh các môn các phái. Đồ bỏ đi đã sớm bị lược bỏ trong lúc tranh đoạt. Cho nên chỗ này tập hợp hơn ba mươi người, ai cũng đều có pháp bảo.
Các kiện pháp bảo này nếu có thể phối hợp lại, có thể nói là hoàn toàn không thua kém với Băng Phách Thần Kiếm trong tay Hàn Băng Nhi. Bởi vì Hàn Băng Nhi bản thân thực lực rất thấp, không thể phát huy toàn bộ uy lực của Băng Phách Thần Kiếm . Nếu nàng có thể đạt tới Nguyên Anh, thậm chí chỉ cần là Kim Đan Kỳ, mấy cái pháp bảo này cộng lại, cũng không chặn một kiếm của nàng. Đáng tiếc hiện tại Hàn Băng Nhi chỉ là tu sĩ Tiên Thiên Kì, dùng vài lần sẽ hao hết linh khí, nếu bọn hắn liên thủ lại, chắc chắn có thể đả bại nàng.
Chẳng qua, nhóm tu sĩ tà phái mặc dù biết được điểm này, nhưng bởi vì bọn hắn không tín nhiệm lẫn nhau, càng không muốn hy sinh mình cho người khác, cho nên căn bản là không thể nói đến cái gì gọi là phối hợp.
Đám hỗn tạp này tuy tỏ ra lung túng, nhưng Hàn Băng Nhi thì không thế, ngược lại càng tăng thêm lực chỉ huy Băng Phách Thần Kiếm, rồi ngang nhiên chém giết đối phương. Giờ khắc này, trong mắt Hàn Băng Nhi, không có phẫn nộ, không có hàn băng, không có bi phẫn, càng không có ngượng ngùng, nếu nói có thì chỉ là một loại điên cuồng, một loại hoàn toàn không nhìn sinh tử, chỉ cầu giết địch, thực sự là điên cuồng!
Bọn tu sĩ tà phái đang chơi đùa không nghĩ tới Hàn Băng Nhi lại lớn mật như vậy. Ra tay dứt khoát, kết quả tại thời điểm bắt đầu bị nàng giết cho không kịp trở tay. Băng Phách Thần Kiếm trong đám người liên tục lóe ra quang hoa, trong nháy mắt, liên tiếp có ba tên bị diệt sát tại chỗ, bị đông lại thành băng sau đó tan biến mất. Đám tu sĩ còn lại sợ đến mức không dám đánh trả, chạy tán loạn.
Nếu theo tình huống này mà tiếp tục, thì Hàn Băng Nhi rất có thể đem mấy cái gia hỏa này, tiêu diệt từng bộ phận, tạo nên một kì tích diệt sát tất cả các tu sĩ tà phái trong lần tranh đoạt này.
Nhưng mà, dù sao cũng đều là đệ tử tinh anh, bọn chúng đều không phải là ngu ngốc, trong đó rất nhiều người thậm chí có thể gọi là khôn khéo. Bọn họ nhận thấy tình thế này, cứ tiếp tục như vậy là không được. Cho nên mấy tên gia hỏa địa vị hơi cao lập tức thương lượng vài câu, trong thời gian ngắn nhất thời đạt thành hiệp nghị.
Sau đó chợt nghe thấy có người hô lớn: "Đệ tử Vạn Ma Môn nghe lệnh, toàn lực đánh trả, ai dám lui lại. Xử tử theo môn quy!"
"Đệ tử Thiên Dục Môn nghe lệnh, toàn lực đánh trả, ai dám chần chừ. Xử tử theo môn quy!"
"Đệ tử Khổ Trúc Lĩnh nghe lệnh, toàn lực đánh trả, ai dám lui lại. Xử tử theo môn quy!"
Sau đó lại có mấy người của môn phái khác cũng đồng loạt ra lệnh như thế.
Bởi vì môn quy tà phái cực kỳ hà khắc, để chấn hiếp môn hạ, môn quy thường thường đều làm cho người ta sống không bằng chết. Cho nên phần đông đệ tử nghe thấy sư huynh ra lệnh như vậy, lập tức cũng sợ tới mức dừng bước, cũng không dám chạy nữa. Dù sao chết trên tay Hàn Băng Nhi còn thống khoái hơn là bị môn quy xử phạt, chỉ sợ là lúc đó chết cũng đã biến thành một loại hy vọng xa vời!
Nhóm tu sĩ tà phái đều dừng lại, bắt đầu chuyển thủ sang tấn công. Hàn Băng Nhi cùng với Băng Phách Thần Kiếm tựa hồ cũng trở nên không còn đáng sợ như trước nữa. Sau khi đánh chết hai người, Hàn Băng Nhi liền cảm giác được một áp lực không nhỏ. Thế cho nên không thể không đem đại bộ phận lực lượng dùng cho phòng thủ, không thể tiến công được nữa. Dù sao người ta người đông thế mạnh, pháp bảo lại nhiều, liên tiếp công kích đến. Nào là tà hỏa, nào là ma đầu, nào là là độc tiễn độc tiêu, rồi độc trùng, làm cho nàng khó có thể ứng phó.
Một đám tu sĩ tà phái thấy Hàn Băng Nhi không ngờ bị mình ngăn chặn, nhất tề kinh hô một tiếng, thế công lại tăng lớn. Tà phái chính là như thế, lúc bất lợi, bọn hắn chạy nhanh nhất, mà lúc thuận lợi, bọn hắn sẽ càng đánh càng hăng, vì thế sao khi kết thúc trận chiến cũng chiếm được nhiều chỗ tốt hơn.
Chẳng qua, đám này hiển nhiên là cao hứng quá sớm. Sự điên cuồng của Hàn Băng Nhi không phải dễ dàng bị chế phục như vậy, nhìn thấy thế công trước mặt, trong mắt của nàng lại phóng ra đầy ý tứ điên cuồng và liều lĩnh, tiếp theo, mọi người chỉ thấy nàng vung tay bắt pháp quyết. Trong miệng lẩm bẩm, sau đó, nàng đột nhiên hé miệng ra, xì một tiếng, liền phun ra một ngụm máu lớn.
Màu đỏ tươi của máu bao trùm Băng Phách Thần Kiếm.Thân kiếm trong suốt khoảnh khắc đã bị nhiễm hồng, đã sớm thông linh, nó cũng cảm nhận được chủ nhân đã vô cùng tức giận cùng điên cuồng, không ngờ ong ong tự kêu lên. Cùng lúc đó, một đạo hàn khí cường đại trong giây lát từ trong thân kiếm bạo phát, lan ra làm cho người ta từ đáy lòng không rét mà run, rồi nổ mạnh.
Hàn khí tựa như cơn lốc, tốc độ thật nhanh hướng bốn phía khuếch tán ra. Nơi nó đi qua, không quản là pháp bảo, hay là đạo thuật, không quản ngươi là độc trùng, hay là khói độc, hết thảy đều bị đông lại thành băng. Còn như những đệ tử tà phái bị hàn khí trực tiếp đánh trúng, trong khoảnh khắc bị đóng băng, một cơn gió thổi qua liền biến thành kem tươi trên mặt đất.
Vẻn vẹn chỉ một chiêu, trực tiếp đồ sát mười mấy người. Mặt khác còn có mười kiện pháp bảo cũng gặp hại. Có cái trực tiếp bị hàn khí xâm nhập. Có cái bị đóng băng, tuy rằng không có hủy diệt, nhưng mà cũng không thể sử dụng ngay được!
Chẳng qua, công kích này của Hàn Băng Nhi cũng không diệt sát hết tất cả, cuối cùng còn bảy người may mắn tránh được một kiếp. Bọn hắn đều là các chủ sự trong hàng đệ tử của các môn phái. Tự nhiên sẽ không xông pha chiến đấu, ở phía sau giám sát, cũng bảo tồn thực lực, cuối cùng lại chiếm được tiện nghi.
Cho nên lúc Hàn Băng Nhi phát động tuyệt chiêu, bọn hắn mới có thể tại thời khắc đó bay lên không trung, tránh đựoc một kích chính diện cực mạnh, sau đó dựa vào pháp bảo của chính mình ngăn trở dư âm, do đó may mắn sống sót.
Chẳng qua, việc này đối với bảy gia hỏa này cố nhiên là hảo vận, nhưng mà đối với Hàn Băng Nhi mà nói, cũng là bất hạnh lớn. Bởi vì nàng vừa mới phát tuyệt chiêu, chính là một đạo thuật được phong ấn trong Băng Phách Thần Kiếm, Băng Phong Thiên Lý. Vốn lấy thực lực của nàng, căn bản không thể phát động, ít nhất nếu muốn thì phải là Trúc Cơ hậu kỳ mới được. Nhưng vừa rồi tình huống khẩn cấp, nàng không thể không vận dụng bí pháp, mạnh mẽ thúc giục ra một ngụm tinh huyết, trợ giúp mình phát động chiêu thức này.
Tuy rằng chiến quả huy hoàng, nhưng Hàn Băng Nhi lúc này cũng hoàn toàn mất đi sức chiến đấu. Ngay lập tức Băng Phách Thần Kiếm cũng vô pháp duy trì phi hành bên ngoài cơ thể, chỉ có thể bất đắc dĩ trở về trong cơ thể Hàn Băng Nhi.
Mà trên thực tế, tình hình Hàn Băng Nhi còn muốn thảm hại hơn một chút, nàng vừa mới tổn thất chính là tinh huyết mà lục phủ ngũ tạng mạnh mẽ phát ra .
Bởi vì đạo pháp này cần Linh Khí quá nhiều, vượt qua năng lực của Hàn Băng Nhi có thể cho phép. Cho nên khi miễn cưỡng phát động đạo pháp này cần tinh huyết số lượng cực lớn, hơn nữa tốc độ phun ra cũng phải nhanh. Cho nên trong quá trình này, đã đem lục phủ ngũ tạng của nàng phá nát.
Đừng xem,nhìn Hàn Băng Nhi lúc này bề ngoài không ngại, nhưng trên thực tế lại đang xuất huyết bên trong. Tình huống phi thường nguy cấp, nhưng mà bởi vì cường địch còn đang ở phía trước, nàng ngay cả cơ hội lấy ra linh đan trị liệu cũng không có, chỉ có thể cố gắng gượng.
Bảy tên trên không trung may mắn tránh được một kiếp cũng không phải ngu ngốc, bọn hắn cũng cực kỳ khôn khéo, cho nên không có bị Hàn Băng Nhi doạ cho sợ. Ngược lại còn nhìn ra sắc mặt Hàn Băng Nhi cùng thân thể run nhè nhẹ, tựa hồ không thể đứng vững.
Chẳng qua, bảy người cũng đều là hạng người cẩn thận, cuối cùng không xác định được Hàn Băng Nhi đã mất đi sức chiến đấu. Cho nên bọn hắn cũng có ý xa xa vây quanh Hàn Băng Nhi, sau đó trong đó một cái cười lạnh thăm dò: "Hàn Băng Nhi, ngươi có thể làm được như thế này cũng khiến người khác phải kinh ngạc, chẳng qua, giờ ngươi cũng như đèn hết dầu? Kế tiếp, đến lượt huynh đệ chúng ta sẽ thu phục ngươi!"
Hàn Băng Nhi không nói lời nào, nghiêm mặt gắt gao nhìn thẳng bọn họ.
Bảy tên này không biết Hàn Băng Nhi có ý gì, chỉ có thể liếc nhau? Sau đó một tên đột nhiên nó: “Cô bé, ông biết ngươi hiện tại Linh Khí đã hao hết, cho nên Băng Phách Thần Kiếm cũng không thể không tự động trở về trong cơ thể, có phải không? Ha ha, ngươi không lừa được ta đâu!" Nói xong, hắn cong tay bắn ra một cục đá, với mục đích thăm dò hướng tới chân của Hàn Băng Nhi bắn tới.
Kết quả Hàn Băng Nhi rõ ràng thấy tảng đá, lại cũng chỉ có thể cau mày, mặc cho nó bắn trúng mình. Nàng cắn răng chịu đựng, căn bản không thể nhúc nhích.
Đám kia thấy thế, tức khắc vui mừng quá đỗi. Chẳng qua bọn hắn còn sợ Hàn Băng Nhi là giả bộ. Cho nên cũng đều dùng những hòn đá nhỏ bắn tới Hàn Băng Nhi, một là thăm dò, hai là đùa giỡn. (mợ nó, mém nữa thì chết mà còn đùa với giỡn)
Ba tiếng “Bốp, bốp, bốp.” vang lên, Hàn Băng Nhi cuối cùng đứng không được nữa, té xuống mặt đất. Trên đầu mái tóc rối tung, có vẻ chật vật dị thường.
“Ha ha, quả nhiên tiểu mỹ nhân đã hết khả năng chống cự"
"Thật tốt, hôm nay ca ca ta phải chơi một bữa cho đã!"
"Tuyền cơ các thủ tọa đệ tử, cũng không phải là mỗi ngày đều có thể đùa!"
"Các huynh đệ, ai lên trước đây a?" Bảy tên tu sĩ tà phái lập tức dâm đãng bắt đầu thương nghị.
Hàn Băng Nhi nghe xong, sắc mặt đại biến, trong mắt lộ ra vẻ kiên quyết. Nàng đột nhiên khoát tay, lấy ra một thanh chủy thủ, giơ lên cao, sau đó hô lớn: "Ta có chết cũng sẽ không cho các ngươi thực hiện được mục đích!" Nói xong, nàng liền đột ngột đem chủy thủ đâm về phía trước ngực!
Bảy tên tu sĩ tà phái thấy thế, nhất tề hét lớn một tiếng, liền định ngăn trở. Đáng tiếc bởi vì khoảng cách quá xa, nên không còn kịp rồi.
Nhưng mà, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một đạo thân ảnh quỷ mị xuất hiện trước mặt Hàn Băng Nhi, đã bắt được chủy thủ.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?t=70788&page=13)
Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?p=568190)
Không có biện pháp, Băng Phách Thần Kiếm thật sự quá khủng bố, đối với bọn hắn mà nói, hoàn toàn chỉ là một chiêu, không có pháp bảo nào có khả năng chống lại nổi. Duy nhất có thể chống đỡ thứ này chính là mọi người hợp tác.
Phải biết rằng, có thể tồn tại đến bây giờ, đều là tinh anh các môn các phái. Đồ bỏ đi đã sớm bị lược bỏ trong lúc tranh đoạt. Cho nên chỗ này tập hợp hơn ba mươi người, ai cũng đều có pháp bảo.
Các kiện pháp bảo này nếu có thể phối hợp lại, có thể nói là hoàn toàn không thua kém với Băng Phách Thần Kiếm trong tay Hàn Băng Nhi. Bởi vì Hàn Băng Nhi bản thân thực lực rất thấp, không thể phát huy toàn bộ uy lực của Băng Phách Thần Kiếm . Nếu nàng có thể đạt tới Nguyên Anh, thậm chí chỉ cần là Kim Đan Kỳ, mấy cái pháp bảo này cộng lại, cũng không chặn một kiếm của nàng. Đáng tiếc hiện tại Hàn Băng Nhi chỉ là tu sĩ Tiên Thiên Kì, dùng vài lần sẽ hao hết linh khí, nếu bọn hắn liên thủ lại, chắc chắn có thể đả bại nàng.
Chẳng qua, nhóm tu sĩ tà phái mặc dù biết được điểm này, nhưng bởi vì bọn hắn không tín nhiệm lẫn nhau, càng không muốn hy sinh mình cho người khác, cho nên căn bản là không thể nói đến cái gì gọi là phối hợp.
Đám hỗn tạp này tuy tỏ ra lung túng, nhưng Hàn Băng Nhi thì không thế, ngược lại càng tăng thêm lực chỉ huy Băng Phách Thần Kiếm, rồi ngang nhiên chém giết đối phương. Giờ khắc này, trong mắt Hàn Băng Nhi, không có phẫn nộ, không có hàn băng, không có bi phẫn, càng không có ngượng ngùng, nếu nói có thì chỉ là một loại điên cuồng, một loại hoàn toàn không nhìn sinh tử, chỉ cầu giết địch, thực sự là điên cuồng!
Bọn tu sĩ tà phái đang chơi đùa không nghĩ tới Hàn Băng Nhi lại lớn mật như vậy. Ra tay dứt khoát, kết quả tại thời điểm bắt đầu bị nàng giết cho không kịp trở tay. Băng Phách Thần Kiếm trong đám người liên tục lóe ra quang hoa, trong nháy mắt, liên tiếp có ba tên bị diệt sát tại chỗ, bị đông lại thành băng sau đó tan biến mất. Đám tu sĩ còn lại sợ đến mức không dám đánh trả, chạy tán loạn.
Nếu theo tình huống này mà tiếp tục, thì Hàn Băng Nhi rất có thể đem mấy cái gia hỏa này, tiêu diệt từng bộ phận, tạo nên một kì tích diệt sát tất cả các tu sĩ tà phái trong lần tranh đoạt này.
Nhưng mà, dù sao cũng đều là đệ tử tinh anh, bọn chúng đều không phải là ngu ngốc, trong đó rất nhiều người thậm chí có thể gọi là khôn khéo. Bọn họ nhận thấy tình thế này, cứ tiếp tục như vậy là không được. Cho nên mấy tên gia hỏa địa vị hơi cao lập tức thương lượng vài câu, trong thời gian ngắn nhất thời đạt thành hiệp nghị.
Sau đó chợt nghe thấy có người hô lớn: "Đệ tử Vạn Ma Môn nghe lệnh, toàn lực đánh trả, ai dám lui lại. Xử tử theo môn quy!"
"Đệ tử Thiên Dục Môn nghe lệnh, toàn lực đánh trả, ai dám chần chừ. Xử tử theo môn quy!"
"Đệ tử Khổ Trúc Lĩnh nghe lệnh, toàn lực đánh trả, ai dám lui lại. Xử tử theo môn quy!"
Sau đó lại có mấy người của môn phái khác cũng đồng loạt ra lệnh như thế.
Bởi vì môn quy tà phái cực kỳ hà khắc, để chấn hiếp môn hạ, môn quy thường thường đều làm cho người ta sống không bằng chết. Cho nên phần đông đệ tử nghe thấy sư huynh ra lệnh như vậy, lập tức cũng sợ tới mức dừng bước, cũng không dám chạy nữa. Dù sao chết trên tay Hàn Băng Nhi còn thống khoái hơn là bị môn quy xử phạt, chỉ sợ là lúc đó chết cũng đã biến thành một loại hy vọng xa vời!
Nhóm tu sĩ tà phái đều dừng lại, bắt đầu chuyển thủ sang tấn công. Hàn Băng Nhi cùng với Băng Phách Thần Kiếm tựa hồ cũng trở nên không còn đáng sợ như trước nữa. Sau khi đánh chết hai người, Hàn Băng Nhi liền cảm giác được một áp lực không nhỏ. Thế cho nên không thể không đem đại bộ phận lực lượng dùng cho phòng thủ, không thể tiến công được nữa. Dù sao người ta người đông thế mạnh, pháp bảo lại nhiều, liên tiếp công kích đến. Nào là tà hỏa, nào là ma đầu, nào là là độc tiễn độc tiêu, rồi độc trùng, làm cho nàng khó có thể ứng phó.
Một đám tu sĩ tà phái thấy Hàn Băng Nhi không ngờ bị mình ngăn chặn, nhất tề kinh hô một tiếng, thế công lại tăng lớn. Tà phái chính là như thế, lúc bất lợi, bọn hắn chạy nhanh nhất, mà lúc thuận lợi, bọn hắn sẽ càng đánh càng hăng, vì thế sao khi kết thúc trận chiến cũng chiếm được nhiều chỗ tốt hơn.
Chẳng qua, đám này hiển nhiên là cao hứng quá sớm. Sự điên cuồng của Hàn Băng Nhi không phải dễ dàng bị chế phục như vậy, nhìn thấy thế công trước mặt, trong mắt của nàng lại phóng ra đầy ý tứ điên cuồng và liều lĩnh, tiếp theo, mọi người chỉ thấy nàng vung tay bắt pháp quyết. Trong miệng lẩm bẩm, sau đó, nàng đột nhiên hé miệng ra, xì một tiếng, liền phun ra một ngụm máu lớn.
Màu đỏ tươi của máu bao trùm Băng Phách Thần Kiếm.Thân kiếm trong suốt khoảnh khắc đã bị nhiễm hồng, đã sớm thông linh, nó cũng cảm nhận được chủ nhân đã vô cùng tức giận cùng điên cuồng, không ngờ ong ong tự kêu lên. Cùng lúc đó, một đạo hàn khí cường đại trong giây lát từ trong thân kiếm bạo phát, lan ra làm cho người ta từ đáy lòng không rét mà run, rồi nổ mạnh.
Hàn khí tựa như cơn lốc, tốc độ thật nhanh hướng bốn phía khuếch tán ra. Nơi nó đi qua, không quản là pháp bảo, hay là đạo thuật, không quản ngươi là độc trùng, hay là khói độc, hết thảy đều bị đông lại thành băng. Còn như những đệ tử tà phái bị hàn khí trực tiếp đánh trúng, trong khoảnh khắc bị đóng băng, một cơn gió thổi qua liền biến thành kem tươi trên mặt đất.
Vẻn vẹn chỉ một chiêu, trực tiếp đồ sát mười mấy người. Mặt khác còn có mười kiện pháp bảo cũng gặp hại. Có cái trực tiếp bị hàn khí xâm nhập. Có cái bị đóng băng, tuy rằng không có hủy diệt, nhưng mà cũng không thể sử dụng ngay được!
Chẳng qua, công kích này của Hàn Băng Nhi cũng không diệt sát hết tất cả, cuối cùng còn bảy người may mắn tránh được một kiếp. Bọn hắn đều là các chủ sự trong hàng đệ tử của các môn phái. Tự nhiên sẽ không xông pha chiến đấu, ở phía sau giám sát, cũng bảo tồn thực lực, cuối cùng lại chiếm được tiện nghi.
Cho nên lúc Hàn Băng Nhi phát động tuyệt chiêu, bọn hắn mới có thể tại thời khắc đó bay lên không trung, tránh đựoc một kích chính diện cực mạnh, sau đó dựa vào pháp bảo của chính mình ngăn trở dư âm, do đó may mắn sống sót.
Chẳng qua, việc này đối với bảy gia hỏa này cố nhiên là hảo vận, nhưng mà đối với Hàn Băng Nhi mà nói, cũng là bất hạnh lớn. Bởi vì nàng vừa mới phát tuyệt chiêu, chính là một đạo thuật được phong ấn trong Băng Phách Thần Kiếm, Băng Phong Thiên Lý. Vốn lấy thực lực của nàng, căn bản không thể phát động, ít nhất nếu muốn thì phải là Trúc Cơ hậu kỳ mới được. Nhưng vừa rồi tình huống khẩn cấp, nàng không thể không vận dụng bí pháp, mạnh mẽ thúc giục ra một ngụm tinh huyết, trợ giúp mình phát động chiêu thức này.
Tuy rằng chiến quả huy hoàng, nhưng Hàn Băng Nhi lúc này cũng hoàn toàn mất đi sức chiến đấu. Ngay lập tức Băng Phách Thần Kiếm cũng vô pháp duy trì phi hành bên ngoài cơ thể, chỉ có thể bất đắc dĩ trở về trong cơ thể Hàn Băng Nhi.
Mà trên thực tế, tình hình Hàn Băng Nhi còn muốn thảm hại hơn một chút, nàng vừa mới tổn thất chính là tinh huyết mà lục phủ ngũ tạng mạnh mẽ phát ra .
Bởi vì đạo pháp này cần Linh Khí quá nhiều, vượt qua năng lực của Hàn Băng Nhi có thể cho phép. Cho nên khi miễn cưỡng phát động đạo pháp này cần tinh huyết số lượng cực lớn, hơn nữa tốc độ phun ra cũng phải nhanh. Cho nên trong quá trình này, đã đem lục phủ ngũ tạng của nàng phá nát.
Đừng xem,nhìn Hàn Băng Nhi lúc này bề ngoài không ngại, nhưng trên thực tế lại đang xuất huyết bên trong. Tình huống phi thường nguy cấp, nhưng mà bởi vì cường địch còn đang ở phía trước, nàng ngay cả cơ hội lấy ra linh đan trị liệu cũng không có, chỉ có thể cố gắng gượng.
Bảy tên trên không trung may mắn tránh được một kiếp cũng không phải ngu ngốc, bọn hắn cũng cực kỳ khôn khéo, cho nên không có bị Hàn Băng Nhi doạ cho sợ. Ngược lại còn nhìn ra sắc mặt Hàn Băng Nhi cùng thân thể run nhè nhẹ, tựa hồ không thể đứng vững.
Chẳng qua, bảy người cũng đều là hạng người cẩn thận, cuối cùng không xác định được Hàn Băng Nhi đã mất đi sức chiến đấu. Cho nên bọn hắn cũng có ý xa xa vây quanh Hàn Băng Nhi, sau đó trong đó một cái cười lạnh thăm dò: "Hàn Băng Nhi, ngươi có thể làm được như thế này cũng khiến người khác phải kinh ngạc, chẳng qua, giờ ngươi cũng như đèn hết dầu? Kế tiếp, đến lượt huynh đệ chúng ta sẽ thu phục ngươi!"
Hàn Băng Nhi không nói lời nào, nghiêm mặt gắt gao nhìn thẳng bọn họ.
Bảy tên này không biết Hàn Băng Nhi có ý gì, chỉ có thể liếc nhau? Sau đó một tên đột nhiên nó: “Cô bé, ông biết ngươi hiện tại Linh Khí đã hao hết, cho nên Băng Phách Thần Kiếm cũng không thể không tự động trở về trong cơ thể, có phải không? Ha ha, ngươi không lừa được ta đâu!" Nói xong, hắn cong tay bắn ra một cục đá, với mục đích thăm dò hướng tới chân của Hàn Băng Nhi bắn tới.
Kết quả Hàn Băng Nhi rõ ràng thấy tảng đá, lại cũng chỉ có thể cau mày, mặc cho nó bắn trúng mình. Nàng cắn răng chịu đựng, căn bản không thể nhúc nhích.
Đám kia thấy thế, tức khắc vui mừng quá đỗi. Chẳng qua bọn hắn còn sợ Hàn Băng Nhi là giả bộ. Cho nên cũng đều dùng những hòn đá nhỏ bắn tới Hàn Băng Nhi, một là thăm dò, hai là đùa giỡn. (mợ nó, mém nữa thì chết mà còn đùa với giỡn)
Ba tiếng “Bốp, bốp, bốp.” vang lên, Hàn Băng Nhi cuối cùng đứng không được nữa, té xuống mặt đất. Trên đầu mái tóc rối tung, có vẻ chật vật dị thường.
“Ha ha, quả nhiên tiểu mỹ nhân đã hết khả năng chống cự"
"Thật tốt, hôm nay ca ca ta phải chơi một bữa cho đã!"
"Tuyền cơ các thủ tọa đệ tử, cũng không phải là mỗi ngày đều có thể đùa!"
"Các huynh đệ, ai lên trước đây a?" Bảy tên tu sĩ tà phái lập tức dâm đãng bắt đầu thương nghị.
Hàn Băng Nhi nghe xong, sắc mặt đại biến, trong mắt lộ ra vẻ kiên quyết. Nàng đột nhiên khoát tay, lấy ra một thanh chủy thủ, giơ lên cao, sau đó hô lớn: "Ta có chết cũng sẽ không cho các ngươi thực hiện được mục đích!" Nói xong, nàng liền đột ngột đem chủy thủ đâm về phía trước ngực!
Bảy tên tu sĩ tà phái thấy thế, nhất tề hét lớn một tiếng, liền định ngăn trở. Đáng tiếc bởi vì khoảng cách quá xa, nên không còn kịp rồi.
Nhưng mà, ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, một đạo thân ảnh quỷ mị xuất hiện trước mặt Hàn Băng Nhi, đã bắt được chủy thủ.
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?t=70788&page=13)
Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?p=568190)
/538
|