Hỗn Độn Lôi Tu

Chương 187: Tứ Đại Kim Cương

/538


Hàn Ngọc Phượng một bên khóc, một bên ôm Tiểu Bàn nói: “Tên hỗn đản vừa rồi là đệ tử mà hai vị Nguyên Anh tu sĩ mới tới coi trọng nhất trong hàng Trúc Cơ đệ tử, bọn hắn là bốn sư huynh đệ xưng là kim ngân đồng thiết, tứ đại Kim Cương, người kia là Ngân lão nhị.”

“Ngân lão nhị?” Tiểu Bàn vừa nghe lập tức khinh thường nói: “Tin tưởng ta, cái tên Ngân lão nhị kia đã bị ta đá nát cái cần câu cơm”(chém tí ^^)

“Đến lúc nào rồi ngươi còn nói giỡn?” Hàn Ngọc Phượng không chịu nổi hoảng sợ nói: “Ngươi tuy rằng bất ngờ phế hắn đi, nhưng hắn còn có ba vị sư huynh đệ. Còn có Kim Đan kỳ sư thúc, còn có Đại tiên sinh cùng Nhị tiên sinh bao che. Làm vậy ngươi phiền to rồi!”

“Đại tiên sinh cùng Nhị tiên sinh?” Tiểu Bàn lập tức tò mò hỏi: “Bọn hắn là cái đồ chơi gì vậy?”

“Bọn hắn không phải đồ chơi, là Nguyên Anh trưởng lão mới tới. Là hai người huynh đệ họ Kim, tự xưng Đại tiên sinh cùng Nhị tiên sinh.” Hàn Ngọc Phượng giải thích nói: “Bọn hắn đều là thể tu. Nghe nói tu luyện một môn pháp quyết hiếm thấy, phi thường lợi hại. Hơn nữa am hiểu liên thủ đối địch. Chưởng viện cùng Hỏa Long đạo nhân từng cùng bọn họ luận bàn, một chọi một có thể thắng, hai đấu hai thì chỉ có thua! Mà bây giờ Mai Hoa Thần Nữ bế quan trăm năm, Hỏa Long chưởng viện một cây chẳng chống vững nhà, đã bị hai người họ liên thủ áp chế, rất nhiều mệnh lệnh quá mức khó chấp nhận. Môn hạ của Đại tiên sinh cùng Nhị tiên sinh lại càng càn rỡ, thường xuyên ở Huyền Thiên biệt viện tìm người luận bàn, tuy rằng lấy danh luận bàn, nhưng lại hạ thủ không lưu tình. Đúng rồi, ngươi trước kia có quen vị Thanh Phong sư bá, mấy tháng trước trở về núi, bởi vì không quen bọn họ làm càn, cùng Kim lão đại của tứ đại Kim cương đánh một tràng, kết quả trọng thương ngã xuống đất, thiểu chút nữa phế bỏ đạo hạnh!”

“Cái gì?” Tiểu Bàn vừa nghe lời ấy, nhất thời giận tím mặt, vội vàng truy vấn: “Thanh phong tử sư bá trọng thương như thế nào?”

“Hiện tại đã ổn định, bất quá cần nằm trên giường vài năm, vồn muốn thăng cấp Kim Đan, hiện tại xem ra ít nhất chậm trễ mười năm thời gian! Hơn nữa trận thua đó trong lòng hắn cũng tạo thành một gánh nặng nhất định. Thời Điểm trùng kích Kim Đan tất nhiên chịu ảnh hưởng!” Hàn Ngọc Phượng tiếc hận nói: “Nghe nói hắn nguyên bản thăng lên Kim Đan có hi vọng rất lớn, nhưng sự tình như vậy thì hi vọng cũng đã xa vời!”

“Hỗn đản chết tiệt!” Tiểu Bàn nghe xong, tức giận đến tái mặt. Phải biết rằng người quen của hắn ở Huyền Thiên biệt viện không nhiều lắm, mà Thanh Phong tử lại là trưởng bối thường xuyên bảo vệ hắn, hiện giờ bị người lấy danh nghĩa luận bàn làm bị thương, còn tạo ảnh hưởng tồi tệ cho việc trùng kích Kim Đan, làm sao hắn có thể không phẫn nộ a?

Ngay khi Tiểu Bàn sôi gan, đang định tìm người tính sổ, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận ồn ào, liền thấy đại môn bị người đá bay, ba đạo thân ảnh tiến vào sân.

Ba người này đều thân cao thước tám, là tráng hán đầu trọc cao lớn vạm vỡ, tuy không cường tráng như Tiểu Bàn. Nhưng ít nhất cũng là dũng sĩ cường hán. Nếu như nói Tiểu Bàn thân hình như Cự Hùng, bọn hắn cũng tuyệt đối là Mãnh hổ.

Ba người này đi vào trong liền mắng to: “Người ở bên trong lăn ra đây chịu chết!”

“Ai làm bị thương sư huynh ta. Mau lăn ra đây!” Tên bên phải cũng kêu lên. Chỉ có kẻ ở giữa không nói lời nào. Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào cánh cửa U Vân Tiểu Trúc.

Hàn Ngọc Phượng vừa thấy lập tức kinh hô: “Ai nha không tốt. Đây là tứ đại Kim Cương, ba người này, ở chính giữa là Kim lão đại, bên trái là Đồng lão tam, bên phải là Thiết lão tứ, bọn họ nhất định tới báo thù cho Ngân nhị lão!”

Tiểu Bàn nghe thấy vậy, không sợ hãi ngược lại cười nói: “Ha ha, tới vừa lúc, ta vẫn còn muốn tìm bọn hắn tính sổ đây!” Nói xong, hắn đem Hàn Ngọc Phượng nhẹ nhàng đẩy ra, sau đó lắc mình bước một bước dài đi vào trong viện, đối diện với ba thằng đầu trọc.

Sau khi Tiểu Bàn đi ra trước mặt đối phương liền lập tức cười lớn nói: “Ha ha, không biết cơn gió độc nào thổi tới đây(Chém), đạo gia ta lại liên tiếp gặp phải bốn con lừa ngốc để hảo hảo chơi đùa a!”

Nguyên lai tứ đại Kim Cương tất cả đều đầu bóng lưỡng, lại toàn bộ gọi Tiểu Bàn cho nên hắn mới có thể nói như vậy.

Ba người đối diện nghe vậy, tự nhiên giận tím mặt. Đầu lĩnh Kim lão đại lập tức nổi giận mắng: “Ngươi là con heo mâp chết tiệt. Cũng dám chờ ta tiêu khiển? Thật là chán sống?”

“Đạo gia ta quả chán sống, đáng tiếc mấy con lừa ngốc các ngươi không có bổn sự làm gì ta?” Tiểu Bàn kiêu căng nói.

Khi nói chuyện, ngoài mặt Tiểu Bàn không thèm để ý chút nào, nhưng đã sớm đem Đại Đồng Chung, Ngũ Hành Tinh Hồn Kiếm cùng các loại thần lôi đều chuẩn bị thỏa đáng. Là hắn biết đối phương nghe xong lời mình nói khẳng định sẽ tức giận động thủ, cho nên trước tiên chuẩn bị kỹ càng.

Quả nhiện ba người đối diện nghe lời Tiểu Bàn khinh thị mình như thế, nhất thời tức giận run người, ba người rốt cuộc lười nói vô nghĩa, trực tiếp nổi giận gầm lên một tiếng, đều tự phát động công pháp. Lập tức liền thấy kim quang mãnh liệt trên người, cả người đều biến thành thuần một màu kim sắc.

Đây là phương thức chiến đấu đặc thù của thể tu, cố gắng quán chú toàn thân, khiến cho cường độ thân thể đạt đến mức đáng sợ, thậm chí có thể cùng pháp bảo đối kháng. Sau đó bọn hắn liền xông lên, lấy tốc độ cực cao cùng lực sát thương khủng bố giết chết đối phương.

Ngay tại khi bọn hắn phát động công pháp. Tiểu Bàn cũng nhe răng cười lên chuẩn bị xong vài khỏa Âm Lôi. Ý định cùng bon chúng sảng khoái một chút, nếu mà không chết, cũng có thể to mồm được một chút.

Nhưng đúng tại thời điểm thời khắc đại chiến sắp bùng nổ, đã có người hô lớn nói: “Dừng tay lại!” Tiếp theo bốn đạo thần quang chợt lóe lên, liền có bốn vị Kim Đan tu sĩ xuất hiện trong sân, vừa kịp lúc ngăn cách Tiểu Bàn cùng ba tên kia.

Đối phương dù sao cũng là trưởng bối cấp Kim Đan, Tiểu Bàn cùng ba tên kia thấy thế, tự nhiên không dám càn rỡ, liền dừng hành động lại.

Mà Tiểu Bàn thì âm thầm đánh giá đối phương một chú, phát hiện trong bốn vị Kim Đan này,mình chỉ nhận ra hai người, chính là đệ tử thân truyền của Hỏa Long đạo nhân. Hai vị kia dáng người cường tráng, vừa nhìn chính là thể tu, trước kia chưa từng thấy qua, hẳn là đệ tử của Đại tiên sinh cùng Nhị tiên sinh.

Đúng lúc này, vị đệ tử của Hỏa Long đạo nhân nghiêm túc nói: “Chưởng viện có lệnh yết kiến các ngươi, đều đi theo chúng ta.” Nói xong hắn lặng lẽ nháy mắt với Tiểu Bàn ý bảo hắn yên tâm.

Tiểu Bàn tự nhiên hiểu ra mỉm cười. Liền âm thầm đem thần lôi thu lại, cười xòa nói: “ Tuân lệnh!”

Còn ba người đối mặt, bậc trưởng bối ra lệnh, bất đắc dĩ tuân lệnh mà đi. Những người xung quanh cũng tự điều khiển phi kiếm, hướng nội viện Huyền Thiên biệt viện đi tới.

Tiểu Bàn thông qua hai vị Kim Đan, thoáng biết chuyện đã trải qua.Nguyên lai, thời điểm Tiểu Bàn phế bỏ người nọ, Hỏa Long đạo nhân đang cùng Đại Nhị tiên sinh thương lượng. Kết quả truyền đến tin tức Ngân lão nhị bị người phế bỏ. Ba người tự nhiên chấn động, lúc này mới sai người đi tra hỏi.

Vị Kim Đan tu sĩ đem sự tình nói ra, còn lặng lẽ dùng thần niệm truyền âm dặn dò: “Trở về, nên nói như thế nào liền nói như thế, không phải sợ, mặc kệ xảy ra sự tình gì, đều do chúng ta chịu trách nhiệm cho ngươi!”

Tiểu bàn vừa nghe, trong lòng liền lập tức đã hiểu, đây là ý tứ của Hỏa Long đạo nhân, chỉ sợ hắn muốn lợi dụng mình. Tuy rằng bị hắn lợi dụng hơi khó chịu, nhưng là chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng không thể làm gì khác, phải khiến cho tên Ngân lão nhị đùa giỡn Hàn Ngọc Phượng xin lỗi chứ? Nếu không so với giết hắn còn khó chịu hơn, nghĩ như thế nên hắn vội vàng gật đầu đối với vị Kim Đan tu sĩ kia tỏ vẻ chính mình sẽ phối hợp.

Vị Kim Đan tu sĩ thấy Tiểu Bàn biết điều như thế cũng không nhịn được mỉm cười gật đầu, cũng âm thầm giơ ngón cái ra. Tỏ vẻ khích lệ.

Sao đó hai người liền không nói thêm gí nữa, chỉ yên lặng phi hành.

Thời gian không lâu, đoàn người đi vào trong một đại sảnh. Lúc này, trong đại sảnh đã có không ít người. Trên thủ vị tự nhiên là Hỏa Long đạo nhân, giờ phút này thần tình hắn mỉm cười, cho thấy tâm tình đang cực tốt, thấy Tiểu Bàn còn cực kì thân thiết gật đầu.

Mà ở dưới Hỏa Long đạo nhân còn có hai lão nhân tướng mạo xấu xí, trước là một vị lão đầu còm nhom, nhìn không ra một chút cường tráng, mà bên cạnh hắn tuy rằng cao hơn một ít, nhưng dáng người bình thường, còn gầy hơn cả tên kia, hiển nhiên là phi thường yếu.

Nhưng bọn hắn càng như thế, lại càng cho Tiểu Bàn âm thầm kinh hãi. Bởi vì thể tu nhất mạch, trình độ công pháp tinh thâm có thể biểu hiện ở biến hóa hình thể tăng vọt. Lúc mới bắt đầu, hình thể thể tu sẽ tăng vọt, càng mạnh càng cường tràng, cũng tỷ như tứ đại Kim Cương kia, cái đầu to liền quyết định thực lực.

Nhưng đi tới gần cảnh giới đại thành. Thể tu tiến vào trình độ phản phác quy chân, càng cường đại thân thể ngược lại càng gầy như hai tên trước mặt( bọn này đến Phân Thần hay luyện hư chắc thành que tăm), hiển nhiên là loại thể tu cường đại đến trình độ nhất định. Đối với bọn hắn Tiểu Bàn không có chút dám khinh thường.

Trừ bỏ ba người này, Hỏa Long đạo nhân còn dẫn theo bốn Kim Đan tu sĩ. Đại Nhị tiên sinh cũng có bốn Kim Đan tu sĩ đứng thẳng một bên hầu hạ. Một người khác duy nhất, chính là Thủy Tĩnh, nàng tựa như một đóa hoa sen thoát ly trần thế, ai cũng không để ý tới, tự nhiên tao nhã ngồi đó. Rất nhiều Kim Đan tu sĩ đều không có chỗ ngồi mà nàng lại có, có thể thấy địa vị của nàng ở Huyền Thiên biệt viện đặc thù cỡ nào.

Tiểu Bàn cùng ba tên Kim Cương sau khi đi vào, liền thấy có người cũng mang Ngân Lão nhị tiến vào. Mộc Tử Dung cùng Vô Song Thần Kiếm cũng nhân cơ hội lẫn vào trong đại sảnh, tránh ở một bên Hỏa Long đạo nhân xem cuộc vui. Hai người bọn họ đều dùng Hồng Chưởng Đan. Thương thế phục hồi đồng thời gia tăng công lực. Lúc này đều đã thành công trở thành Trúc Cơ tu sĩ.

Sau khi vào cửa, ánh mắt bọn họ đều phức tạp nhìn Tiểu Bàn, đối với sự quật khởi như sao chổi của hắn, bọn hắn trong lòng yêu ghét đan xem, Yêu là bởi vì Tiểu Bàn bắt được Phong Lão ma, do đó giải trừ nỗi thông khổ của bọn họ, mà hận cùng với đố kị thật sâu là Tiểu Bàn dựa vào cái tư chất tồi tệ, lại không có chút căn cơ, so với bọn hắn thiên chi kiêu tử hoàn hảo gấp vạn lần a? Cái này thật sự quá bất công!

Lúc này, thấy Ngân lão nhị đến, Đại Nhị tiên sinh đều không hẹn mà cùng nhíu mày, dụng thần thức tra xét thương thế của hắn. Hai người đều không hẹn mà thoáng lắp bắp kinh hãi. Lập tức đem ánh mắt tập trung trên người Tiểu Bàn.

Tiểu Bàn bị bọn họ nhìn có chút sợ hãi, đành phải chủ động ôm quyền thi lễ nói: “ Ra mắt chưởng viện cùng hai vị tiền bối!”

Luận đàm và báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?t=70788)

Tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu (http://4vn/forum/showthread.php?t=74702)


/538

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status