Ngoài những điều đó ra, trang bị của Tống Chung cũng tuyệt đối xứng đáng là siêu cấp khủng bố, đầu tiên hắn có một tòa tháp nhỏ có thể giúp tăng nhanh hiệu suất tu luyện 30 %.
Đương nhiên, hiệu suất này chỉ có tác dụng đối với người ở cảnh giới tiên thiên, đến Trúc cơ kỳ chỉ còn có 10 %, đến Kim đan kỳ cơ hồ không còn tác dụng gì nữa.
Tuy thứ này chỉ có tác dụng đối với đệ tử cấp thấp nhưng chính bởi vì luyện chế ra nó rất khó khăn nên khiến nó cũng có giá không nhỏ. Mà loại pháp bảo phụ trợ này không mấy ai muốn bỏ ra bán nếu vẫn còn sử dụng nó được. Vận khí Tống Chung rất tốt, gặp đúng lúc chủ cũ của nó lên đến Kim đan kỳ nên không dùng đến nó nữa mà đem đổi lấy một khối Hắc băng kim.
Ngoài ra Tống Chung còn kiếm được mấy thứ nữa, một chuỗi vòng cổ Ngũ hành linh châu, một tấm áo lót dệt bằng thông linh tằm. Lúc tu luyện đeo Ngũ hành linh châu lên cổ có thể tăng thêm tốc độ tu luyện, hơn nữa nếu thi triển ngũ hành đạo pháp cũng được thêm %, chỉ có điều thứ bảo bối giá mấy chục vạn hạ phẩm linh thạch này bình thường Tống chung cũng không dám lộ ra khỏe, chỉ đến lúc tu luyện mới mang vào. Còn áo lót có thể tự động hấp thu linh khí xung quanh, cũng là một bảo bối giúp tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Còn có năm cái lư hương, có thể cho ngũ hành thần mộc vào đốt, hương phí phóng ra có trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện, chỉ có điều ngũ hành thần mộc giá cả quá đắt, chỉ cần một mẫu bé bằng đầu ngón tay cái cũng có giá hơn 100 hạ phẩm linh thạch, đây không phải đốt hương nữa mà có thể gọi là đốt tiền cũng không ngoa !
Nhưng đốt thứ đó không những có thể tăng thêm tốc độ tu luyện mà còn giúp pháp lực càng thêm tinh thuần chi nên Tống chung chỉ đành liều mạng dùng.
Tổng cộng lại cũng tốn đến mấy trăm nghìn hạ phẩm linh thạch, nếu không phải bản mạng pháp bảo của Tống Chung phân giải ra quá nhiều bảo bối thì căn bản hắn cũng không thể tiêu tốn như vậy. Nhưng, chính là bởi vì hành vì xa xỉ gần như đốt tiền của Tống Chung mới khiến hắn trong thời gian ngắn như vậy đã tiến tới đệ ngũ trọng thiên cảnh giới. Ba năm năm trọng thiên, đổi thành người khác cơ bản là ngay cả tưởng cũng không dám.
Chẳng qua cho dù Tống Chung đến cấp bậc này nhưng bởi vì vấn đề công pháp mà khiến nhìn như hắn cũng mới chỉ đến hai ba trọng thiên, cho nên cũng không khiến ai chú ý, trừ Hầu Tử và Hàn Linh Phượng cơ hồ không ai biết hắn lợi hại. Chỉ là Tống Chung có chút khó khăn trong việc giấu diếm tài chính bởi vì mỗi tháng hắn đều phải đi Lăng tiêu thành một lần mua sắm các loại vật phẩm.
Tuy Tống Chung đã phi thường cẩn thận giấu diếm những đồ vật mà hắn vừa mua nhưng mỗi lần di chuyển tính riêng phí truyền tống trận đã là 40 khối linh thạch, đây không hề là con số nhỏ đối với một ngoại môn đệ tử. Như quả một hai lần thì cũng thôi nhưng Tống chung là đi hàng tháng nên cũng có chút lộ liễu. Đặc biệt là những bảo vệ ở Na di lâu càng đã sớm chú ý đến kẻ quái dị như Tống Chung.
May là những bảo vệ ở Na di lâu đều là Trúc cơ tu sĩ đệ tử nội môn, bọn họ cũng có vốn liếng không nhỏ, tuy kỳ quái Tống Chung giàu có những cũng chưa đến mức đánh chủ ý lên hắn. Thế nhưng Tống Chung cũng bị không ít ngoại môn đệ tử gặp phải lúc ở Lăng tiêu thành, bọn họ đều ngạc nhiên khi thấy Tống chung xuất hiện ở đây mà lại còn không phải một hai lần. Dần dần trong số ngoại môn đệ tử cũng bắt đầu nổi lên điều tiếng về Tống chung.
Ngày đó, Tiểu Hầu Tử đột nhiên tìm đến hang đá nơi Tống Chung đang luyện chế thủy lôi, cẩn thận nói :” Bàn ca, gần đây luôn có kẻ nghe ngóng hành tung của huynh, nghe vẻ bọn họ hoài nghi trong tay huynh có rất nhiều linh thạch, thậm chí là thượng đẳng pháp khí, bọn họ chắc chắn là có ý đồ không tốt với ngươi a !”
“Là ai ?” Tống chung thu lại pháp quyết sau đó nhíu mày hỏi.
“Rất nhiều, ta tới truyền công đường nghe giảng không ngờ bị rất nhiều người kéo lại hỏi tung tích của huynh, đã bị ta lừa đi nhưng nhìn vẻ họ cũng không tin ta lắM. lúc tới đây ta cũng bị bám theo, thật không dễ mới cắt đuôi được.” Hầu Tử vội vàng trả lời.
Truyền công đường kỳ thực chính là nơi nội môn đệ tử giải thích những vấn đề khó giải lúc tu luyện cho ngoại môn đệ tử. Chỉ cần là ngoại môn đệ tử gặp khó khăn trong lúc tu luyện đều có thể đến đây tìm người giải đáp, kể cả nội môn đệ tử không biết thì họ cũng sẽ giúp ngươi hỏi kĩ những tu sĩ cấp cao hơn.
Hầu Tử tu luyện là một chủng công pháp mà Huyền thiên biệt viện cấp cho ngoại môn đệ tử, mà Tống Chung lại chỉ luyện Hỗn độn quyết, đối với thứ kia hoàn toàn không biết cho nên khi hầu tử gặp khó khăn đi tìm Tống Chung là không giải quyết được việc gì, chỉ có thể đi tìm nội môn đệ tử ở Truyền công đường.
Sau khi nghe lời tiểu hầu tử, lông mày Tống Chung nhíu lại, có chút buồn bực nói :”Mấy lần trước từ Lăng tiêu thành trở về ta cũng biết đã bị theo gót, những kẻ kia càng lúc càng khó kìm chế ! Huyền thiên biệt viện nói gì cũng là một danh môn chính phái, sao giữa đồng môn đã không có một điểm hữu ái mà lại còn đấu đá nhau, thậm chí bức nhau đến sống chết, giống như một phường thổ phỉ ! Đây là chuyện gì vậy ?”
“Ai, bọn họ cũng không còn cách gì khác a ! Linh thạch mà ngoại môn đệ tử được phát không đủ làm gì, tu luyện lại hao phí lớn như thế, bọn họ không tìm cửa kiếm thêm ít linh thạch vạn nhất đến lúc hết tuổi thọ mà vẫn chưa thể tiến giai tất sẽ tiêu tan trên thế giới. So sánh với đại đạo thì đồng môn thật sự chẳng đáng để ý !” Hầu Tử nói đầy hiểu biết.
“Ai!” Tống Chung thở dài một hơ, nói :”Quên đi, không quản bọn họ ! Tóm lại sau này ngươi cẩn thận hơn một chút, ta nghĩ bọn họ sẽ còn tìm ngươi, rốt cuộc ai cũng biết ta quan hệ với ngươi tốt nhất !”
“Oh, huynh yên tâm, ta biết rồi ! Ta đi tu luyện đây !” Hầu Tử lập tức gật đầu rồi sau đó liền quay về tu luyện.
Hầu Tử vừa đi về, Tống Chung hơi suy nghĩ một lúc, không tìm được biện pháp gì giải quyết ổn thỏa nên cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục ngưng luyện quý thủy âm lôi của hắn, càng đến lúc quan trọng này lại càng muốn tăng lên thực lực của chính bản thân. Trong mắt tu sĩ, chỉ có thực lực mới là có lực uy hiếp nhất.
Một lúc lâu sau, trong tay Tống Chung đã có thêm một hạt nước lớn chừng hạt nhãn trong suốt, chính là Quý thủy âm lôi uy lực cường đại. Theo thực lực tăng lên của Tống Chung mà hiện tại thủy cầu hắn ngưng luyện cũng lớn hơn, thể tích tăng gấp mười lần so với trước kia, sau khi ngưng luyện lôi châu cũng có uy lực tương ứng tăng lên gấp mười, hơn nữa thời gian ngưng luyện còn được rút ngắn lại còn có một tiếng. Đối với một tu sĩ tiên thiên ngũ trọng mà nói, đã phi thường hiếm có.
Sau khi thi lại lôi châu, Tống Chung dự đoán lên thời gian cũng sắp đến, liền đứng dậy bước ra phía ngoài, hắn cũng không kinh động hầu tử đang tu luyện ở phía ngoài mà trực tiếp đi ra, sau đó ngự kiếm đi về phía căn phòng gỗ nhỏ của chính hắn.
Bấy giờ sắc trời đã tối, Tống chung thoải mái ngự kiếm, rất nhanh đã về đến căn phòng của hắn, trong phòng có một ngọn đèn dầu, một vị tiên nữ áo trắng đang ngồi trước bàn, đang ngây ngốc nhìn ánh đèn.
Tống Chung bước vào phòng, hai bàn tay từ phía sau vươn ra, trực tiếp nhào nặn hai gò ngực của tiên nữ, đồng thời nói :”Bảo bối, nhớ ta không ?”
Tiên nữ kia hơi giãy dụa một chút, biết vô dụng nên cùng đành để mặc hắn.
“Ngươi nha, lần nào cũng gấp gáp như vậy .” Tiên nữ kia chính là Hàn Linh Phượng cất tiếng nói.
“Chịu thôi, ai kêu bảo bối quá mức hấp dẫn cơ chứ ? Đều là tại sắc đẹp của nàng dụ hoặc ta .” Tống Chung cười gian nói :” Đến đây bảo bối, chúng ta đừng để lỡ thời gian !” Nói rồi hai tay hắn càng thêm dụng lực, trực tiếp ôm lấy Hàn Linh Phượng bước về phía chiếc giường.
Thôi ta đi ăn đã chiều post tiếp. Thank nhiều vào để chương mới ra nhanh hơnnnnn :88:
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
Đương nhiên, hiệu suất này chỉ có tác dụng đối với người ở cảnh giới tiên thiên, đến Trúc cơ kỳ chỉ còn có 10 %, đến Kim đan kỳ cơ hồ không còn tác dụng gì nữa.
Tuy thứ này chỉ có tác dụng đối với đệ tử cấp thấp nhưng chính bởi vì luyện chế ra nó rất khó khăn nên khiến nó cũng có giá không nhỏ. Mà loại pháp bảo phụ trợ này không mấy ai muốn bỏ ra bán nếu vẫn còn sử dụng nó được. Vận khí Tống Chung rất tốt, gặp đúng lúc chủ cũ của nó lên đến Kim đan kỳ nên không dùng đến nó nữa mà đem đổi lấy một khối Hắc băng kim.
Ngoài ra Tống Chung còn kiếm được mấy thứ nữa, một chuỗi vòng cổ Ngũ hành linh châu, một tấm áo lót dệt bằng thông linh tằm. Lúc tu luyện đeo Ngũ hành linh châu lên cổ có thể tăng thêm tốc độ tu luyện, hơn nữa nếu thi triển ngũ hành đạo pháp cũng được thêm %, chỉ có điều thứ bảo bối giá mấy chục vạn hạ phẩm linh thạch này bình thường Tống chung cũng không dám lộ ra khỏe, chỉ đến lúc tu luyện mới mang vào. Còn áo lót có thể tự động hấp thu linh khí xung quanh, cũng là một bảo bối giúp tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Còn có năm cái lư hương, có thể cho ngũ hành thần mộc vào đốt, hương phí phóng ra có trợ giúp rất lớn đối với việc tu luyện, chỉ có điều ngũ hành thần mộc giá cả quá đắt, chỉ cần một mẫu bé bằng đầu ngón tay cái cũng có giá hơn 100 hạ phẩm linh thạch, đây không phải đốt hương nữa mà có thể gọi là đốt tiền cũng không ngoa !
Nhưng đốt thứ đó không những có thể tăng thêm tốc độ tu luyện mà còn giúp pháp lực càng thêm tinh thuần chi nên Tống chung chỉ đành liều mạng dùng.
Tổng cộng lại cũng tốn đến mấy trăm nghìn hạ phẩm linh thạch, nếu không phải bản mạng pháp bảo của Tống Chung phân giải ra quá nhiều bảo bối thì căn bản hắn cũng không thể tiêu tốn như vậy. Nhưng, chính là bởi vì hành vì xa xỉ gần như đốt tiền của Tống Chung mới khiến hắn trong thời gian ngắn như vậy đã tiến tới đệ ngũ trọng thiên cảnh giới. Ba năm năm trọng thiên, đổi thành người khác cơ bản là ngay cả tưởng cũng không dám.
Chẳng qua cho dù Tống Chung đến cấp bậc này nhưng bởi vì vấn đề công pháp mà khiến nhìn như hắn cũng mới chỉ đến hai ba trọng thiên, cho nên cũng không khiến ai chú ý, trừ Hầu Tử và Hàn Linh Phượng cơ hồ không ai biết hắn lợi hại. Chỉ là Tống Chung có chút khó khăn trong việc giấu diếm tài chính bởi vì mỗi tháng hắn đều phải đi Lăng tiêu thành một lần mua sắm các loại vật phẩm.
Tuy Tống Chung đã phi thường cẩn thận giấu diếm những đồ vật mà hắn vừa mua nhưng mỗi lần di chuyển tính riêng phí truyền tống trận đã là 40 khối linh thạch, đây không hề là con số nhỏ đối với một ngoại môn đệ tử. Như quả một hai lần thì cũng thôi nhưng Tống chung là đi hàng tháng nên cũng có chút lộ liễu. Đặc biệt là những bảo vệ ở Na di lâu càng đã sớm chú ý đến kẻ quái dị như Tống Chung.
May là những bảo vệ ở Na di lâu đều là Trúc cơ tu sĩ đệ tử nội môn, bọn họ cũng có vốn liếng không nhỏ, tuy kỳ quái Tống Chung giàu có những cũng chưa đến mức đánh chủ ý lên hắn. Thế nhưng Tống Chung cũng bị không ít ngoại môn đệ tử gặp phải lúc ở Lăng tiêu thành, bọn họ đều ngạc nhiên khi thấy Tống chung xuất hiện ở đây mà lại còn không phải một hai lần. Dần dần trong số ngoại môn đệ tử cũng bắt đầu nổi lên điều tiếng về Tống chung.
Ngày đó, Tiểu Hầu Tử đột nhiên tìm đến hang đá nơi Tống Chung đang luyện chế thủy lôi, cẩn thận nói :” Bàn ca, gần đây luôn có kẻ nghe ngóng hành tung của huynh, nghe vẻ bọn họ hoài nghi trong tay huynh có rất nhiều linh thạch, thậm chí là thượng đẳng pháp khí, bọn họ chắc chắn là có ý đồ không tốt với ngươi a !”
“Là ai ?” Tống chung thu lại pháp quyết sau đó nhíu mày hỏi.
“Rất nhiều, ta tới truyền công đường nghe giảng không ngờ bị rất nhiều người kéo lại hỏi tung tích của huynh, đã bị ta lừa đi nhưng nhìn vẻ họ cũng không tin ta lắM. lúc tới đây ta cũng bị bám theo, thật không dễ mới cắt đuôi được.” Hầu Tử vội vàng trả lời.
Truyền công đường kỳ thực chính là nơi nội môn đệ tử giải thích những vấn đề khó giải lúc tu luyện cho ngoại môn đệ tử. Chỉ cần là ngoại môn đệ tử gặp khó khăn trong lúc tu luyện đều có thể đến đây tìm người giải đáp, kể cả nội môn đệ tử không biết thì họ cũng sẽ giúp ngươi hỏi kĩ những tu sĩ cấp cao hơn.
Hầu Tử tu luyện là một chủng công pháp mà Huyền thiên biệt viện cấp cho ngoại môn đệ tử, mà Tống Chung lại chỉ luyện Hỗn độn quyết, đối với thứ kia hoàn toàn không biết cho nên khi hầu tử gặp khó khăn đi tìm Tống Chung là không giải quyết được việc gì, chỉ có thể đi tìm nội môn đệ tử ở Truyền công đường.
Sau khi nghe lời tiểu hầu tử, lông mày Tống Chung nhíu lại, có chút buồn bực nói :”Mấy lần trước từ Lăng tiêu thành trở về ta cũng biết đã bị theo gót, những kẻ kia càng lúc càng khó kìm chế ! Huyền thiên biệt viện nói gì cũng là một danh môn chính phái, sao giữa đồng môn đã không có một điểm hữu ái mà lại còn đấu đá nhau, thậm chí bức nhau đến sống chết, giống như một phường thổ phỉ ! Đây là chuyện gì vậy ?”
“Ai, bọn họ cũng không còn cách gì khác a ! Linh thạch mà ngoại môn đệ tử được phát không đủ làm gì, tu luyện lại hao phí lớn như thế, bọn họ không tìm cửa kiếm thêm ít linh thạch vạn nhất đến lúc hết tuổi thọ mà vẫn chưa thể tiến giai tất sẽ tiêu tan trên thế giới. So sánh với đại đạo thì đồng môn thật sự chẳng đáng để ý !” Hầu Tử nói đầy hiểu biết.
“Ai!” Tống Chung thở dài một hơ, nói :”Quên đi, không quản bọn họ ! Tóm lại sau này ngươi cẩn thận hơn một chút, ta nghĩ bọn họ sẽ còn tìm ngươi, rốt cuộc ai cũng biết ta quan hệ với ngươi tốt nhất !”
“Oh, huynh yên tâm, ta biết rồi ! Ta đi tu luyện đây !” Hầu Tử lập tức gật đầu rồi sau đó liền quay về tu luyện.
Hầu Tử vừa đi về, Tống Chung hơi suy nghĩ một lúc, không tìm được biện pháp gì giải quyết ổn thỏa nên cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục ngưng luyện quý thủy âm lôi của hắn, càng đến lúc quan trọng này lại càng muốn tăng lên thực lực của chính bản thân. Trong mắt tu sĩ, chỉ có thực lực mới là có lực uy hiếp nhất.
Một lúc lâu sau, trong tay Tống Chung đã có thêm một hạt nước lớn chừng hạt nhãn trong suốt, chính là Quý thủy âm lôi uy lực cường đại. Theo thực lực tăng lên của Tống Chung mà hiện tại thủy cầu hắn ngưng luyện cũng lớn hơn, thể tích tăng gấp mười lần so với trước kia, sau khi ngưng luyện lôi châu cũng có uy lực tương ứng tăng lên gấp mười, hơn nữa thời gian ngưng luyện còn được rút ngắn lại còn có một tiếng. Đối với một tu sĩ tiên thiên ngũ trọng mà nói, đã phi thường hiếm có.
Sau khi thi lại lôi châu, Tống Chung dự đoán lên thời gian cũng sắp đến, liền đứng dậy bước ra phía ngoài, hắn cũng không kinh động hầu tử đang tu luyện ở phía ngoài mà trực tiếp đi ra, sau đó ngự kiếm đi về phía căn phòng gỗ nhỏ của chính hắn.
Bấy giờ sắc trời đã tối, Tống chung thoải mái ngự kiếm, rất nhanh đã về đến căn phòng của hắn, trong phòng có một ngọn đèn dầu, một vị tiên nữ áo trắng đang ngồi trước bàn, đang ngây ngốc nhìn ánh đèn.
Tống Chung bước vào phòng, hai bàn tay từ phía sau vươn ra, trực tiếp nhào nặn hai gò ngực của tiên nữ, đồng thời nói :”Bảo bối, nhớ ta không ?”
Tiên nữ kia hơi giãy dụa một chút, biết vô dụng nên cùng đành để mặc hắn.
“Ngươi nha, lần nào cũng gấp gáp như vậy .” Tiên nữ kia chính là Hàn Linh Phượng cất tiếng nói.
“Chịu thôi, ai kêu bảo bối quá mức hấp dẫn cơ chứ ? Đều là tại sắc đẹp của nàng dụ hoặc ta .” Tống Chung cười gian nói :” Đến đây bảo bối, chúng ta đừng để lỡ thời gian !” Nói rồi hai tay hắn càng thêm dụng lực, trực tiếp ôm lấy Hàn Linh Phượng bước về phía chiếc giường.
Thôi ta đi ăn đã chiều post tiếp. Thank nhiều vào để chương mới ra nhanh hơnnnnn :88:
Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn/forum/showthread.php?p=545910
/538
|