Phong lão ma nghe Tống Chung nói vậy không nhịn được cười ha ha nói:
- Tên mập chết tiệt a, ngươi hiện tại thân như Nê Bồ Tát qua sông, tự thân còn khó bảo toàn, ngươi còn nghĩ đến chuyện bảo vệ các nàng sao? Thật là buồn cười, buồn cười! Ha ha!
- Ha ha!
Một bên ma nữ da xanh cũng cười lên ha hả.
Chỉ có Tống Chung lại tỏ ra lơ đễnh cười nói:
- Phong lão ma, nhìn xem, ngươi hiện tại thật tự tin a, nhưng thực tế ngươi cũng không hoàn toàn nắm chắc bắt được ta,phải không?
- Ai nói vậy.
Phong lão ma nghe vậy lập tức cười ngạo nghễ.
- Tên mập chết tiệt, ta dám ở chỗ này mà khẳng định, ngươi hôm nay đừng hòng chạy thoát!
- Ha hả, phải không?
Tống Chung lập tức chỉnh sắc mặt. Sau đó ngạo nghễ nói:
- Phong lão ma, nếu ngươi thực sự cho rằng lần này ta chết chắc rồi, vậy ta hỏi ngươi. Ngươi có dám nói ra tất cả ẩn tình trong cái chết của phụ mẫu ta không?
- Hả?
Phong lão ma nhỏ giọng sửng sốt rồi lập tức nói:
- Tiểu tử ngươi như thế nào biết về ẩn tình trong đó?
- Sự tình liên quan đến đại cừu của phụ mẫu, ta đương nhiên phải bắt tay vào điều tra. Trên thực tế, từ lần ngươi xuất hiện tại nơi phụ mẫu ta bị phục kích ngộ hại, ta cũng bắt đầu hoài nghi. Phong lão ma, ngươi có dám nói cho ta, có phải là có người Huyền Thiên biệt viện mật báo cho ngươi điều động thuộc hạ phục kích phụ mẫu ta?
- Hắc hắc!
Phong lão ma nghe xong, lại cười gian một tiếng nói:
- Ta dựa vào cái gì phải nói việc này cho ngươi đây?
- Dù sao cũng chạy không được, ngươi nói ra cũng không sao cả.
Tống Chung cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ nói, ngươi thật sự lo rằng ta sẽ chạy thoát cho nên không dám mạo hiểm như vậy? Ngươi sợ nội gián trong Huyền Thiên biệt viện bán đứng?
- Hừ, dĩ nhiên lão phu không lo ngươi chạy thoát, chỉ có điều ta không muốn ngươi làm quỷ minh bạch thôi, ta muốn ngươi cho dù có chết cũng không biết ai hại chết phụ mẫu mình.
Phong lão ma hung tợn nói.
Tống Chung nghe vậy, lại lập tức cười nói;
- Phong lão ma a, ngươi lần này đã sai lầm rồi, ngươi thật sự hận ta thì nên nói cho ta chân tướng. Khiến ta biết rõ kẻ thù là ai, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiêu dao tự tại, không có biện pháp mới chính là điều thống khổ nhất. Nếu ta cái gì cũng không biết thì ngược lại không sao cả, ngươi nói có đúng không?
- Hả?
Phong lão ma nghe vậy, nhất thời hơi khựng lại, lão cúi đầu suy nghĩ, rồi lại cười nói:
- Hắc hắc, Dường như là có lý. Bất quá, tiểu tử ngươi là cố ý làm ta mất tập trung, sau đó sẽ dụng kế thoát thân sao?
- Ha ha, chẳng lẽ ngươi thật sự sợ ta chạy sao?
Tống Chung không nhịn được cười to nói:
- Trước mặt tu sĩ Nguyên Anh, ta một kẻ yếu nhược Trúc Cơ kỳ, cho dù là có Tiểu Na Di Lệnh (kiểu như bùa chú dịch chuyển tức thời), chỉ sợ chưa kịp phát động đã bị ngăn chặn! Ngươi còn có cái gì lo lắng đây?
- Hắc hắc, ngươi nói thực không sai.
Phong lão ma gật gật đầu, lại nói ngay:
- Bất quá cẩn tắc vô áy ná, chi bằng bắt ngươi trước. Sau đó tìm một nơi không người, hảo hảo cùng ngươi nói chuyện, như thế nào?
Phong lão ma nói xong, dùng vẻ mặt cười gian tiến lên trước.
Tống Chung thấy thế lập tức sắc mặt căng thẳng, vội vàng nói:
- Đợi chút! Ta còn chưa nói ra hết.
- Hử? Ngươi muốn nói cài gì?
Phong lão ma cười tủm tỉm nói:
- Cứ nói chậm rãi, ta cũng không vội!
Hiển nhiên, Phong lão ma đang mang tâm lý mèo vờn chuột, hí lộng Tống Chung
Tống Chung tuy rằng biết rõ nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có thể cố nến lửa giận nói:
- Nếu ngươi nói cho ta chuyện của phụ mẫu! Để trao đổi, ta sẽ nói cho ngươi một tin tức mà ngươi muốn biết!
- A?
Phong lão ma nghe vậy tức khắc mắt sáng ngời, lập tức tò mò nói:
- Một tên thái điểu Trúc Cơ kỳ, có thể có tin tức gì khiến ta hứng thú a?
- Hắc hắc, có thể ngươi kiến thức rộng rãi, bất quá có một số việc ngươi chỉ có thể từ chỗ ta hỏi thăm, tỷ như nói, trong Thiên Thúy Bình, thiếu môn chủ của các ngươi bị ai đánh bại!
Tống Chung cười gian nói.
- Cái gì?
Phong lão ma nghe vậy, tức thì biến sắc, vội vàng truy vấn:
- Ngươi biết sao?
- Đương nhiên, hơn nữa, ta còn biết Cửu Mỹ Đồ lưu lạc trong tay ai!
Tống Chung cười nói:
- Thế nào? Tin tức này không đủ khiến ngươi động tâm sao?
- Đủ chứ!
Phong lão ma trừng lên con ngươi, sau đó hung tợn nói:
- Ta vì việc này, cơ hồ không dám nhìn mặt chưởng môn sư huynh. Nếu ngươi có thể nói ra, ta nhất thời mềm lòng, nói không chừng còn có thể bớt cho ngươi hưởng vài món hình cụ(dụng cụ tra tấn)
- Không cần, ta chỉ muốn đổi lấy tin tức về phụ mẫu ta.
Tống Chung sau đó cảnh giác nói:
- Phong lão ma, ta cảnh cáo ngươi, đừng tính bắt sống ta, ngươi cũng biết ta chính là thân Lôi tu. Đông Hải Tam yêu đều bị âm dương Hỗn Nguyên Thần Lôi của ta đánh chạy. Nếu ngươi dám cường đụng đến, ta thà rằng thịt nát xương tan, cũng tuyệt không đem tin tức này nói cho ngươi!
Trong khi nói chuyện, song thủ của Tống Chung duỗi ra, liền lộ ra Thần Lôi thuộc tính bất đồng.
Phong lão ma quả thật có ý tưởng xuất kỳ bất ý bắt lấy Tống Chung, tiến hành bức cung, nhưng vừa nghe hắn cảnh cáo, hơn nữa lại có mười viên Thần Lôi kia, lão lại lập tức dừng lại. Lão cũng không biết tố chất thân thể Tống Chung có thể biến thái đến mức cơ hồ còn không coi mười viên Thần Lôi này trong mắt. Mười viên Thần Lôi này mà nổ, dưới tình huống không phòng hộ, đến tu sĩ Kim Đan kỳ đều lập tức có thể nổ chết.
Phong lão ma sợ Tống Chung tự sát đương trường, không tìm lại được Cữu Mỹ đồ. Bất đắc dĩ lão đành cười khổ một tiếng nói:
- Được a tên mập chết tiệt, xem như ngươi lợi hại! Ta còn còn nói được sao? Bất quá làm sao đảm bảo sau khi ngươi biết tin tức sẽ không đổi ý đây?
- Ta Tống Chung từ trước đến nay nói một không nói hai, chưa từng lừa gạt ai bao giờ! (DG: ta cũng thế! Thật đấy!)
Tống Chung cười lạnh nói:
- Đừng đánh đồng ta với mấy kẻ tà phái bỉ ổi các ngươi
Phong lão ma bị mắng nhất thời một trận nổi điên, nhưng vì Cửu Mỹ đồ cũng không thể không tự nhịn xuống, sau đó cười lạnh nói:
- Được lắm tiểu tử, xem như ngươi lợi hại! Ta có thể nói trước cho ngươi sự tình phụ mẫu ngươi, bất quá nếu ngươi không nói cho ta biết Cửu Mỹ Đồ ở đâu, ta bảo đảm sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
- Hắc hắc, một khi đã nắm chắc thắng lợi thì ngài sợ cái gì cơ chứ? Nói nhanh đi, vãn bối xin rửa tai lắng nghe!
Tống Chung cười lạnh nói.
- Được!
Phong lão ma khẽ cắn môi đáp ứng, Thầm nói, Tống Chung đã là mớ thịt nằm trên thớt gỗ tùy cho hắn nhào nặn, chỉ cần truy được nơi hạ lạc của Cửu Mỹ đồ thì đáng để phiêu lưu mạo hiểm.
Nghĩ vậy, Phong lão ma tay áo vung lên, lạnh lùng phân phó:
- Đều cút ra ngoài ngàn dặm cho ta, ai dám đến gần, giết không tha!
Mọi người vừa nghe, lập tức hiểu ý Phong lão ma muốn nói chuyện cơ mật của Thiên Dục Môn với Tống Chung, nhao nhao thi lễ rồi ngự kiếm bay đi mất hút, không trung chỉ còn lại pPong lão ma, Tống Chung cùng tỷ muội Tư Vân, Tư Vũ
Trong mắt Phong lão ma, Tỷ muội Tư Vân, Tư Vũ đã sớm là người chết rồi, căn bản là không quan tâm đến họ, sau khi đợi cho mọi người đi hết, lão như cười như không nói:
- Tống Chung a, ngươi nói ngươi đã điều tra xong sự tình năm đó, một khi đã như vậy, Ngươi đã biết là ai bán đứng họ chưa?
Phì, lão còn muốn kiểm tra ta?
Tống Chung cười lạnh một tiếng nói:
- Xem ra là Hỏa Thiên Vũ
- Hả?
Phong lão ma nghe vậy lập tức biến sắc, rồi lại cười ha hả nói:
- Được a tiểu tử, có bản lĩnh, ngươi nếu đã biết lại còn hỏi ta làm chi?
- Ta chỉ đoán là mụ nhưng không có chứng cứ rõ ràng!
Tống Chung vẻ mặt tức giận nói:
- Nói như vậy quả thực là mụ cẩu nương đó?
- Không sai!
Phong lão ma gật đầu, cười nói:
- Đúng là nàng thông tri cho ta, ta mới có thể phái đệ tử môn hạ Kim Đan đem phụ mẫu ngươi một mẻ bắt hết!
- Chết tiệt!
Tống Chung không nén được lửa giận trong lòng, sau khi phẫn uất mắng một câu liền tiếp tục truy vấn:
- Nhưng Hỏa Thiên Vũ chính là người Huyền Thiên biệt viện, ngươi lại là người Thiên Dục môn, các người cách nhau vạn dặm, lại thế nào quen biết nhau hả?
- Hắc hắc, cái này nói ra cũng rất dài dòng.
Phong lão ma vuốt râu cười nói.
- Ta không thiếu thời gian!
Tống Chung lạnh lùng nói:
- Trừ phi lão đem toàn bộ sự tình trong đó nói ra cho ta. Nếu không đừng mơ tưởng biết nơi hạ lạc của Cửu Mỹ đồ! Chín kiện siêu cấp linh bảo này một khi lộ diện, mấy tin tức này đến tai người khác cũng đủ khiến ta mất mạng rồi, nên cũng không tính toán gì nữa!
- Hắc hắc, ngươi bản thân đã muốn chết, ta đây cũng hào phóng một lần, dứt khoát nói lại với ngươi!
Phong lão ma sau đó tủm tỉm cười nói:
- Đầu tiên, ngươi muốn biết quan hệ của ta cùng Hỏa Thiên Vũ. Trước hết phải biết thân thế của nàng!
- Thân thế?
Tống Chung nghe vậy tức thời sửng sốt, lập tức nói:
- Nàng không phải tiểu nữ nhi của Nguyên Anh trưởng lão Huyền Thiên biệt viện Hỏa Long đạo nhân sao?
- Sai rồi! Cái đó bất quá chỉ là ngụy trang thôi!
Phong lão ma cười nói:
- Trên thực tế, Hỏa Thiên Vũ là ngoại sinh nữ(cháu) của Hỏa Long Đạo nhân. Gọi Hỏa Long đạo nhân một tiếng cữu cữu (cậu)!
- Cữu cữu ?
Tống Chung giật mình nói:
- Nói cách khác, Hỏa Thiên Vũ là nữ nhi của muội muội Hỏa Long đạo nhân?
- Không đúng, là nữ nhi của tỷ tỷ Hỏa Long đạo nhân!
Phong lão ma cười nói:
- Cái này không nên nhầm lẫn!
- Tỷ tỷ của Hỏa Long đạo nhân là ai?
Tống Chung vội vàng truy vấn.
- Hăc hắc, đây cũng không phải bí mật gì, trong thế hệ chúng ta, người biết đến không ít, nhưng trong lớp hậu bối cũng không ít hơn!
Phong lão ma cười nói:
- Vị tỷ tỷ của Hỏa Long đạo nhân này, lại nói cũng từng là đại nhân vật lừng lẫy! Nhắc tới Thanh Vân tiên tử, chắc hẳn tại Thiên Mang Sơn không ai không biết?
- Thanh Vân tiên tử?
Tống Chung đầu tiên là sửng sốt, lập tức sắc mặt đại biến kêu lên:
- Mẹ nó! Mai Hoa Thần Nữ nổi danh Huyền Thiên biệt viện. Được xưng là một trong ba thần nữ Thương Mang sơn Thanh Vân tiên tử! Đó không phải là Các chủ Ban Cơ Các sao? Sư phụ của Hàn Băng Nhi a!
- Hắc Hắc, không sai, chính là người này!
Phong lão ma cười nói:
- Thế nào? Ngoài ý muốn sao?
- Không trách được Hỏa Long đạo nhân có quan hệ vô cùng tốt với Ban Cơ Các. Thì ra là có chuyện như vậy!
Tống Chung lập tức bừng tỉnh đại ngộ, bất quá sau đó lại nghi hoặc hỏi:
- Không đúng a, bọn họ một khi đã là tỷ đệ, như thế nào lại một bên Ban Cơ Các, một bên Huyền Thiên biệt việt đây?
- Hắc hắc, ngươi cũng không hiểu rồi. Ban Cơ Các chính là nhất mạch của Ban Cơ đạo tông, bọn họ có một môn quy, nữ tu trong môn có thể thành thân nhưng sinh nam thì phải ra đi, sinh nữ thì phải gia nhập Ban Cơ Các. Phụ mẫu của Hỏa Long đạo nhân cùng Thanh Vân tiên tử lại là hai người đến từ Ban Cơ đạo tông cùng Huyền Thiên biệt viện, cho nên bọn họ sau khi sinh, một bên tại Ban Cơ các, một bên tại Huyền thiên biệt viện!
- Quỷ tha ma bắt, môn quy này thật đúng là cổ lỗ sĩ!
Tống Chung mắng một câu, sau đó lại kì quái hỏi:
- Cái này cũng không đúng a? Hỏa Thiên Vũ là nữ tử, vì sao lại gia nhập Huyền Thiên biệt viện đây?
- Hắc hắc, bởi vì Thanh Vân tiên tử cả đời chưa kết thân, Hỏa Thiên Vũ căn bản là con riêng của nàng, cho nên nàng không thể không thể để lại Ban Cơ Các, chỉ có thể lấy thân phận nữ nhi của Hỏa Long đạo nhân xuất hiện tại Huyền Thiên biệt viện!
Phong lão ma cười nói:
- Nói như vậy ngươi đã minh bạch chưa?
- Hiểu rồi, Bất quá nhưng làm sao Hỏa Thiên Vũ lại quen biết lão?
- Ha ha! Đương nhiên là thông qua mẫu thân của nàng rồi!
- Thanh vân tiên tử? Nàng thân là các chủ Ban Cơ Các, không ngờ lại quan hệcùng kẻ tà môn ngoại đạo như ngươi ?
Tống Chung nhịn không được kinh ngạc nói:
- Các ngươi lcó cái quan hệ gì a?
- Ngươi thử nói xem? Một oán phụ khuê phòng, cùng một nam nhân am hiểu song tu công pháp, có khả năng là quan hệ gì?
Phong lão ma lập tức có chút đắc ý hỏi ngược lại.
Tống Chung cũng không ngốc, vừa nghe liền hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Nhưng hắn không thể tin đây là sự thật được, không nhịn được hỏi lại:
- Không phải chứ? Các ngươi chẳng lẽ là…?
- Đúng vậy, chúng ta chính là quan hệ nhân tình!
Phong lão ma ngạo nghễ nói:
- Ngay cả Thanh Vân tiên tử là Ban Cơ các Các chủ, ngay cả là tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn cường đại, cũng phải quy phục dưới khố lão tử
- Điều này không có khả năng a!
Tống Chung nghe được tin tức động trời, không nhịn được hét lên:
- Khẳng định là lão lừa gạt ta?
- Tiểu tử ngốc,ta cũng không cần tốn thời gian lừa tên gia hỏa sắp chết như ngươi. Đó là sự thật!
Phong lão ma nhún nhún vai nói.
- Nhưng, vì sao cái gì mụ phải làm thế?
Tống Chung không nhịn được kêu lên.
- Ừm, nói thế nào nhỉ?
Phong lão ma có chút bất đắc dĩ nói:
- Kỳ thật cũng lại nói, Thanh Vân tiên tử cũng là người đáng thương. Sau khi sinh hạ nữ nhi, lại bị người bội tình bạc nghĩa, mà lúc ấy bởi vì sau khi sinh, nàng nguyên khí đại thương, lại gặp tình cảnh tranh đấu bên trong Ban Cơ Các. Rơi vào đường cùng, nàng đành phải tìm đến ta, cùng ta tìm hiểu song tu đại đạo, để mau chóng tăng cường thực lực tự bảo vệ bản thân!
- Hả?
Tống Chung nghe xong, không nhịn được giật mình nói:
- Thanh Vân tiên tử tìm ngươi song tu lại có thể gia tăng thực lực? Ngươi nghĩ rằng ta ngốc sao? Trên thế gian này làm gì có tiện nghi như vậy? Công pháp tà phái các ngươi chuyên gây hại cho người khác nhưng chính bản thân cũng không có lợi gì. Mụ tìm đến lão, chỉ có thể bị ngươi sát tử. Sao còn có thể tăng thực lực?
- Ha ha, tên tiểu tử này, ngươi quả nhiên là thiếu hiểu biết, chỉ biết một mà không biết hai! Người ta là nhất mạch Ban Cơ đạo, tất cả đều là nữ tu sĩ. Trong đó tự nhiên không ít song tu công pháp chính đạo cực kì cao thâm. Song tu pháp quyết chính đạo cùng song tu pháp quyết tà đạo của ta gặp nhau, tựu sẽ phát sinh biến hóa cực kì huyền diệu. Đương nhiên, những điều này chỉ có mấy người Nguyên Anh tu sĩ chúng ta mới biết sự tình, nói cho ngươi cũng không hiểu!
- Tên mập chết tiệt a, ngươi hiện tại thân như Nê Bồ Tát qua sông, tự thân còn khó bảo toàn, ngươi còn nghĩ đến chuyện bảo vệ các nàng sao? Thật là buồn cười, buồn cười! Ha ha!
- Ha ha!
Một bên ma nữ da xanh cũng cười lên ha hả.
Chỉ có Tống Chung lại tỏ ra lơ đễnh cười nói:
- Phong lão ma, nhìn xem, ngươi hiện tại thật tự tin a, nhưng thực tế ngươi cũng không hoàn toàn nắm chắc bắt được ta,phải không?
- Ai nói vậy.
Phong lão ma nghe vậy lập tức cười ngạo nghễ.
- Tên mập chết tiệt, ta dám ở chỗ này mà khẳng định, ngươi hôm nay đừng hòng chạy thoát!
- Ha hả, phải không?
Tống Chung lập tức chỉnh sắc mặt. Sau đó ngạo nghễ nói:
- Phong lão ma, nếu ngươi thực sự cho rằng lần này ta chết chắc rồi, vậy ta hỏi ngươi. Ngươi có dám nói ra tất cả ẩn tình trong cái chết của phụ mẫu ta không?
- Hả?
Phong lão ma nhỏ giọng sửng sốt rồi lập tức nói:
- Tiểu tử ngươi như thế nào biết về ẩn tình trong đó?
- Sự tình liên quan đến đại cừu của phụ mẫu, ta đương nhiên phải bắt tay vào điều tra. Trên thực tế, từ lần ngươi xuất hiện tại nơi phụ mẫu ta bị phục kích ngộ hại, ta cũng bắt đầu hoài nghi. Phong lão ma, ngươi có dám nói cho ta, có phải là có người Huyền Thiên biệt viện mật báo cho ngươi điều động thuộc hạ phục kích phụ mẫu ta?
- Hắc hắc!
Phong lão ma nghe xong, lại cười gian một tiếng nói:
- Ta dựa vào cái gì phải nói việc này cho ngươi đây?
- Dù sao cũng chạy không được, ngươi nói ra cũng không sao cả.
Tống Chung cười lạnh nói:
- Chẳng lẽ nói, ngươi thật sự lo rằng ta sẽ chạy thoát cho nên không dám mạo hiểm như vậy? Ngươi sợ nội gián trong Huyền Thiên biệt viện bán đứng?
- Hừ, dĩ nhiên lão phu không lo ngươi chạy thoát, chỉ có điều ta không muốn ngươi làm quỷ minh bạch thôi, ta muốn ngươi cho dù có chết cũng không biết ai hại chết phụ mẫu mình.
Phong lão ma hung tợn nói.
Tống Chung nghe vậy, lại lập tức cười nói;
- Phong lão ma a, ngươi lần này đã sai lầm rồi, ngươi thật sự hận ta thì nên nói cho ta chân tướng. Khiến ta biết rõ kẻ thù là ai, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiêu dao tự tại, không có biện pháp mới chính là điều thống khổ nhất. Nếu ta cái gì cũng không biết thì ngược lại không sao cả, ngươi nói có đúng không?
- Hả?
Phong lão ma nghe vậy, nhất thời hơi khựng lại, lão cúi đầu suy nghĩ, rồi lại cười nói:
- Hắc hắc, Dường như là có lý. Bất quá, tiểu tử ngươi là cố ý làm ta mất tập trung, sau đó sẽ dụng kế thoát thân sao?
- Ha ha, chẳng lẽ ngươi thật sự sợ ta chạy sao?
Tống Chung không nhịn được cười to nói:
- Trước mặt tu sĩ Nguyên Anh, ta một kẻ yếu nhược Trúc Cơ kỳ, cho dù là có Tiểu Na Di Lệnh (kiểu như bùa chú dịch chuyển tức thời), chỉ sợ chưa kịp phát động đã bị ngăn chặn! Ngươi còn có cái gì lo lắng đây?
- Hắc hắc, ngươi nói thực không sai.
Phong lão ma gật gật đầu, lại nói ngay:
- Bất quá cẩn tắc vô áy ná, chi bằng bắt ngươi trước. Sau đó tìm một nơi không người, hảo hảo cùng ngươi nói chuyện, như thế nào?
Phong lão ma nói xong, dùng vẻ mặt cười gian tiến lên trước.
Tống Chung thấy thế lập tức sắc mặt căng thẳng, vội vàng nói:
- Đợi chút! Ta còn chưa nói ra hết.
- Hử? Ngươi muốn nói cài gì?
Phong lão ma cười tủm tỉm nói:
- Cứ nói chậm rãi, ta cũng không vội!
Hiển nhiên, Phong lão ma đang mang tâm lý mèo vờn chuột, hí lộng Tống Chung
Tống Chung tuy rằng biết rõ nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có thể cố nến lửa giận nói:
- Nếu ngươi nói cho ta chuyện của phụ mẫu! Để trao đổi, ta sẽ nói cho ngươi một tin tức mà ngươi muốn biết!
- A?
Phong lão ma nghe vậy tức khắc mắt sáng ngời, lập tức tò mò nói:
- Một tên thái điểu Trúc Cơ kỳ, có thể có tin tức gì khiến ta hứng thú a?
- Hắc hắc, có thể ngươi kiến thức rộng rãi, bất quá có một số việc ngươi chỉ có thể từ chỗ ta hỏi thăm, tỷ như nói, trong Thiên Thúy Bình, thiếu môn chủ của các ngươi bị ai đánh bại!
Tống Chung cười gian nói.
- Cái gì?
Phong lão ma nghe vậy, tức thì biến sắc, vội vàng truy vấn:
- Ngươi biết sao?
- Đương nhiên, hơn nữa, ta còn biết Cửu Mỹ Đồ lưu lạc trong tay ai!
Tống Chung cười nói:
- Thế nào? Tin tức này không đủ khiến ngươi động tâm sao?
- Đủ chứ!
Phong lão ma trừng lên con ngươi, sau đó hung tợn nói:
- Ta vì việc này, cơ hồ không dám nhìn mặt chưởng môn sư huynh. Nếu ngươi có thể nói ra, ta nhất thời mềm lòng, nói không chừng còn có thể bớt cho ngươi hưởng vài món hình cụ(dụng cụ tra tấn)
- Không cần, ta chỉ muốn đổi lấy tin tức về phụ mẫu ta.
Tống Chung sau đó cảnh giác nói:
- Phong lão ma, ta cảnh cáo ngươi, đừng tính bắt sống ta, ngươi cũng biết ta chính là thân Lôi tu. Đông Hải Tam yêu đều bị âm dương Hỗn Nguyên Thần Lôi của ta đánh chạy. Nếu ngươi dám cường đụng đến, ta thà rằng thịt nát xương tan, cũng tuyệt không đem tin tức này nói cho ngươi!
Trong khi nói chuyện, song thủ của Tống Chung duỗi ra, liền lộ ra Thần Lôi thuộc tính bất đồng.
Phong lão ma quả thật có ý tưởng xuất kỳ bất ý bắt lấy Tống Chung, tiến hành bức cung, nhưng vừa nghe hắn cảnh cáo, hơn nữa lại có mười viên Thần Lôi kia, lão lại lập tức dừng lại. Lão cũng không biết tố chất thân thể Tống Chung có thể biến thái đến mức cơ hồ còn không coi mười viên Thần Lôi này trong mắt. Mười viên Thần Lôi này mà nổ, dưới tình huống không phòng hộ, đến tu sĩ Kim Đan kỳ đều lập tức có thể nổ chết.
Phong lão ma sợ Tống Chung tự sát đương trường, không tìm lại được Cữu Mỹ đồ. Bất đắc dĩ lão đành cười khổ một tiếng nói:
- Được a tên mập chết tiệt, xem như ngươi lợi hại! Ta còn còn nói được sao? Bất quá làm sao đảm bảo sau khi ngươi biết tin tức sẽ không đổi ý đây?
- Ta Tống Chung từ trước đến nay nói một không nói hai, chưa từng lừa gạt ai bao giờ! (DG: ta cũng thế! Thật đấy!)
Tống Chung cười lạnh nói:
- Đừng đánh đồng ta với mấy kẻ tà phái bỉ ổi các ngươi
Phong lão ma bị mắng nhất thời một trận nổi điên, nhưng vì Cửu Mỹ đồ cũng không thể không tự nhịn xuống, sau đó cười lạnh nói:
- Được lắm tiểu tử, xem như ngươi lợi hại! Ta có thể nói trước cho ngươi sự tình phụ mẫu ngươi, bất quá nếu ngươi không nói cho ta biết Cửu Mỹ Đồ ở đâu, ta bảo đảm sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
- Hắc hắc, một khi đã nắm chắc thắng lợi thì ngài sợ cái gì cơ chứ? Nói nhanh đi, vãn bối xin rửa tai lắng nghe!
Tống Chung cười lạnh nói.
- Được!
Phong lão ma khẽ cắn môi đáp ứng, Thầm nói, Tống Chung đã là mớ thịt nằm trên thớt gỗ tùy cho hắn nhào nặn, chỉ cần truy được nơi hạ lạc của Cửu Mỹ đồ thì đáng để phiêu lưu mạo hiểm.
Nghĩ vậy, Phong lão ma tay áo vung lên, lạnh lùng phân phó:
- Đều cút ra ngoài ngàn dặm cho ta, ai dám đến gần, giết không tha!
Mọi người vừa nghe, lập tức hiểu ý Phong lão ma muốn nói chuyện cơ mật của Thiên Dục Môn với Tống Chung, nhao nhao thi lễ rồi ngự kiếm bay đi mất hút, không trung chỉ còn lại pPong lão ma, Tống Chung cùng tỷ muội Tư Vân, Tư Vũ
Trong mắt Phong lão ma, Tỷ muội Tư Vân, Tư Vũ đã sớm là người chết rồi, căn bản là không quan tâm đến họ, sau khi đợi cho mọi người đi hết, lão như cười như không nói:
- Tống Chung a, ngươi nói ngươi đã điều tra xong sự tình năm đó, một khi đã như vậy, Ngươi đã biết là ai bán đứng họ chưa?
Phì, lão còn muốn kiểm tra ta?
Tống Chung cười lạnh một tiếng nói:
- Xem ra là Hỏa Thiên Vũ
- Hả?
Phong lão ma nghe vậy lập tức biến sắc, rồi lại cười ha hả nói:
- Được a tiểu tử, có bản lĩnh, ngươi nếu đã biết lại còn hỏi ta làm chi?
- Ta chỉ đoán là mụ nhưng không có chứng cứ rõ ràng!
Tống Chung vẻ mặt tức giận nói:
- Nói như vậy quả thực là mụ cẩu nương đó?
- Không sai!
Phong lão ma gật đầu, cười nói:
- Đúng là nàng thông tri cho ta, ta mới có thể phái đệ tử môn hạ Kim Đan đem phụ mẫu ngươi một mẻ bắt hết!
- Chết tiệt!
Tống Chung không nén được lửa giận trong lòng, sau khi phẫn uất mắng một câu liền tiếp tục truy vấn:
- Nhưng Hỏa Thiên Vũ chính là người Huyền Thiên biệt viện, ngươi lại là người Thiên Dục môn, các người cách nhau vạn dặm, lại thế nào quen biết nhau hả?
- Hắc hắc, cái này nói ra cũng rất dài dòng.
Phong lão ma vuốt râu cười nói.
- Ta không thiếu thời gian!
Tống Chung lạnh lùng nói:
- Trừ phi lão đem toàn bộ sự tình trong đó nói ra cho ta. Nếu không đừng mơ tưởng biết nơi hạ lạc của Cửu Mỹ đồ! Chín kiện siêu cấp linh bảo này một khi lộ diện, mấy tin tức này đến tai người khác cũng đủ khiến ta mất mạng rồi, nên cũng không tính toán gì nữa!
- Hắc hắc, ngươi bản thân đã muốn chết, ta đây cũng hào phóng một lần, dứt khoát nói lại với ngươi!
Phong lão ma sau đó tủm tỉm cười nói:
- Đầu tiên, ngươi muốn biết quan hệ của ta cùng Hỏa Thiên Vũ. Trước hết phải biết thân thế của nàng!
- Thân thế?
Tống Chung nghe vậy tức thời sửng sốt, lập tức nói:
- Nàng không phải tiểu nữ nhi của Nguyên Anh trưởng lão Huyền Thiên biệt viện Hỏa Long đạo nhân sao?
- Sai rồi! Cái đó bất quá chỉ là ngụy trang thôi!
Phong lão ma cười nói:
- Trên thực tế, Hỏa Thiên Vũ là ngoại sinh nữ(cháu) của Hỏa Long Đạo nhân. Gọi Hỏa Long đạo nhân một tiếng cữu cữu (cậu)!
- Cữu cữu ?
Tống Chung giật mình nói:
- Nói cách khác, Hỏa Thiên Vũ là nữ nhi của muội muội Hỏa Long đạo nhân?
- Không đúng, là nữ nhi của tỷ tỷ Hỏa Long đạo nhân!
Phong lão ma cười nói:
- Cái này không nên nhầm lẫn!
- Tỷ tỷ của Hỏa Long đạo nhân là ai?
Tống Chung vội vàng truy vấn.
- Hăc hắc, đây cũng không phải bí mật gì, trong thế hệ chúng ta, người biết đến không ít, nhưng trong lớp hậu bối cũng không ít hơn!
Phong lão ma cười nói:
- Vị tỷ tỷ của Hỏa Long đạo nhân này, lại nói cũng từng là đại nhân vật lừng lẫy! Nhắc tới Thanh Vân tiên tử, chắc hẳn tại Thiên Mang Sơn không ai không biết?
- Thanh Vân tiên tử?
Tống Chung đầu tiên là sửng sốt, lập tức sắc mặt đại biến kêu lên:
- Mẹ nó! Mai Hoa Thần Nữ nổi danh Huyền Thiên biệt viện. Được xưng là một trong ba thần nữ Thương Mang sơn Thanh Vân tiên tử! Đó không phải là Các chủ Ban Cơ Các sao? Sư phụ của Hàn Băng Nhi a!
- Hắc Hắc, không sai, chính là người này!
Phong lão ma cười nói:
- Thế nào? Ngoài ý muốn sao?
- Không trách được Hỏa Long đạo nhân có quan hệ vô cùng tốt với Ban Cơ Các. Thì ra là có chuyện như vậy!
Tống Chung lập tức bừng tỉnh đại ngộ, bất quá sau đó lại nghi hoặc hỏi:
- Không đúng a, bọn họ một khi đã là tỷ đệ, như thế nào lại một bên Ban Cơ Các, một bên Huyền Thiên biệt việt đây?
- Hắc hắc, ngươi cũng không hiểu rồi. Ban Cơ Các chính là nhất mạch của Ban Cơ đạo tông, bọn họ có một môn quy, nữ tu trong môn có thể thành thân nhưng sinh nam thì phải ra đi, sinh nữ thì phải gia nhập Ban Cơ Các. Phụ mẫu của Hỏa Long đạo nhân cùng Thanh Vân tiên tử lại là hai người đến từ Ban Cơ đạo tông cùng Huyền Thiên biệt viện, cho nên bọn họ sau khi sinh, một bên tại Ban Cơ các, một bên tại Huyền thiên biệt viện!
- Quỷ tha ma bắt, môn quy này thật đúng là cổ lỗ sĩ!
Tống Chung mắng một câu, sau đó lại kì quái hỏi:
- Cái này cũng không đúng a? Hỏa Thiên Vũ là nữ tử, vì sao lại gia nhập Huyền Thiên biệt viện đây?
- Hắc hắc, bởi vì Thanh Vân tiên tử cả đời chưa kết thân, Hỏa Thiên Vũ căn bản là con riêng của nàng, cho nên nàng không thể không thể để lại Ban Cơ Các, chỉ có thể lấy thân phận nữ nhi của Hỏa Long đạo nhân xuất hiện tại Huyền Thiên biệt viện!
Phong lão ma cười nói:
- Nói như vậy ngươi đã minh bạch chưa?
- Hiểu rồi, Bất quá nhưng làm sao Hỏa Thiên Vũ lại quen biết lão?
- Ha ha! Đương nhiên là thông qua mẫu thân của nàng rồi!
- Thanh vân tiên tử? Nàng thân là các chủ Ban Cơ Các, không ngờ lại quan hệcùng kẻ tà môn ngoại đạo như ngươi ?
Tống Chung nhịn không được kinh ngạc nói:
- Các ngươi lcó cái quan hệ gì a?
- Ngươi thử nói xem? Một oán phụ khuê phòng, cùng một nam nhân am hiểu song tu công pháp, có khả năng là quan hệ gì?
Phong lão ma lập tức có chút đắc ý hỏi ngược lại.
Tống Chung cũng không ngốc, vừa nghe liền hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Nhưng hắn không thể tin đây là sự thật được, không nhịn được hỏi lại:
- Không phải chứ? Các ngươi chẳng lẽ là…?
- Đúng vậy, chúng ta chính là quan hệ nhân tình!
Phong lão ma ngạo nghễ nói:
- Ngay cả Thanh Vân tiên tử là Ban Cơ các Các chủ, ngay cả là tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn cường đại, cũng phải quy phục dưới khố lão tử
- Điều này không có khả năng a!
Tống Chung nghe được tin tức động trời, không nhịn được hét lên:
- Khẳng định là lão lừa gạt ta?
- Tiểu tử ngốc,ta cũng không cần tốn thời gian lừa tên gia hỏa sắp chết như ngươi. Đó là sự thật!
Phong lão ma nhún nhún vai nói.
- Nhưng, vì sao cái gì mụ phải làm thế?
Tống Chung không nhịn được kêu lên.
- Ừm, nói thế nào nhỉ?
Phong lão ma có chút bất đắc dĩ nói:
- Kỳ thật cũng lại nói, Thanh Vân tiên tử cũng là người đáng thương. Sau khi sinh hạ nữ nhi, lại bị người bội tình bạc nghĩa, mà lúc ấy bởi vì sau khi sinh, nàng nguyên khí đại thương, lại gặp tình cảnh tranh đấu bên trong Ban Cơ Các. Rơi vào đường cùng, nàng đành phải tìm đến ta, cùng ta tìm hiểu song tu đại đạo, để mau chóng tăng cường thực lực tự bảo vệ bản thân!
- Hả?
Tống Chung nghe xong, không nhịn được giật mình nói:
- Thanh Vân tiên tử tìm ngươi song tu lại có thể gia tăng thực lực? Ngươi nghĩ rằng ta ngốc sao? Trên thế gian này làm gì có tiện nghi như vậy? Công pháp tà phái các ngươi chuyên gây hại cho người khác nhưng chính bản thân cũng không có lợi gì. Mụ tìm đến lão, chỉ có thể bị ngươi sát tử. Sao còn có thể tăng thực lực?
- Ha ha, tên tiểu tử này, ngươi quả nhiên là thiếu hiểu biết, chỉ biết một mà không biết hai! Người ta là nhất mạch Ban Cơ đạo, tất cả đều là nữ tu sĩ. Trong đó tự nhiên không ít song tu công pháp chính đạo cực kì cao thâm. Song tu pháp quyết chính đạo cùng song tu pháp quyết tà đạo của ta gặp nhau, tựu sẽ phát sinh biến hóa cực kì huyền diệu. Đương nhiên, những điều này chỉ có mấy người Nguyên Anh tu sĩ chúng ta mới biết sự tình, nói cho ngươi cũng không hiểu!
/538
|